Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 750: Cạm Bẫy

Chương 750: Cạm Bẫy
Thần lực tản ra tràn đầy tử khí, toàn bộ sa mạc đều trở nên ảm đạm.
Trong không khí chỉ còn lại sự khô khan, dường như nước trên thế giới đều bị rút sạch.
Cao Bằng hắt hơi một cái.
Trời tối dần.
Hắn ngăn không cho đám Tiểu Hoàng lấy vật chiếu sáng ra.
Trong bóng tối, ánh sáng chỉ có thể trở thành ngọn đuốc.
Cho nên ở trong đêm tối, biện pháp tốt nhất chính là dung hòa với bóng tối, trở thành bóng tối.
Binh khí cắm vào trong đất giống như thi thể.
Bọn chúng không có tiếng nói, im lặng không lên tiếng, mở to hai mắt chết nhìn chằm chằm vào người khách không mời Cao Bằng này.
- Có khả năng còn có những người khác.
Cao Bằng nhíu mày.
- Tộc Bách Khô vẫn còn sống ở trong sa mạc Bắc Xuyên. Mà lão đại, tộc Bách Khô chính là thần thú sinh hoạt ở nơi đây, bọn chúng không có hứng thú với đồ vật trong này sao?
Tịch Sư tò mò hỏi.
- Di sản của Thần, bọn họ làm sao có thể không hứng thú chứ?
Cao Bằng thản nhiên nói.
Cao Bằng nói được một nửa đã dừng bước lại, hắn vừa cảm giác được có ánh mắt nhìn trộm. Lẽ nào chính là tộc Bách Khô sao?
Cao Bằng lo lắng nhìn lướt qua phía sau.
- Cẩn thận một chút, rất có khả năng ngoài chúng ta còn có những thứ khác đang ở trong này.
Cao Bằng hạ giọng.
- Đúng.
A Ngốc gật đầu, sóng tinh thần nhanh chóng khuếch tán bao phủ phạm vi mười dặm, tất cả mọi thứ trong mười dặm đều không tránh thoát khỏi sóng tinh thần của A Ngốc.
Nhưng ngoại trừ xung quanh, linh hồn của A Ngốc rót xuống dưới năm dặm thì không thể tiến thêm được nữa, dường như trong đất có thứ gì đó ngăn cản sóng tinh thần của nó quét qua.
- Chủ nhân, phía trước có thứ gì đó đang tới gần chúng ta.
A Ngốc ngưng trọng nhìn về phía trước, làm ra tư thế đề phòng.
Vù vù...
Đôi cánh khổng lồ vỗ mạnh, một cự cầm giống như Dực Long nhanh chóng đến gần.
【 Tên quái vật 】: Sơn Thạch Dực Long
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh nhuệ / Phẩm chất Tinh nhuệ
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 77 (Đế cấp)
【 Năng lực quái vật 】: Hộ giáp nham thạch Lv6, Tốc độ Dực Long Lv5, Nanh vuốt sắc bén Lv4
【 Trạng thái quái vật 】: Bị thương nhẹ (Huyết khí sưng tấy, một phần mạch máu bị vỡ nát)
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ thổ / Hệ thạch
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Đây là quái vật thích sinh hoạt ở khu vực quặng mỏ hay cao nguyên có nhiều núi đá dày đặc. Bọn chúng thích ăn quả đào và các loại hoa quả tươi mới khác, ghét cá thối nát.
Cao Bằng nhìn xong phần giới thiệu vắn tắt thì có chút nghi ngờ, ở đây hoàn toàn không phải là môi trường để Sơn Thạch Dực Long sinh sống.
Chẳng lẽ nó là ngự thú?
Ngự thú từ Đế cấp trở lên có thể tiến hành hợp thể với chủ nhân,
Nơi này là sa mạc, hơn nữa cũng không giống như khu vực có rất nhiều núi đá dày đặc.
Rống!
Sơn Thạch Dực Long gầm lên giận dữ, sau đó từ trên cao hạ xuống.
- Các ngươi là người nhà nào, ở đây đã bị điện hạ của đế quốc Thánh Đà chúng ta chiếm lĩnh.
Sơn Thạch Dực Long lạnh lùng nói.
- Người không phận sự cấm tới gần.
- Điện hạ nào vậy?
Cao Bằng nghi ngờ. Nhị điện hạ này lừa ta sao?
Hắn không phải thề thốt, nói không có người khác biết sao? Kết quả đảo mắt lại xuất hiện một điện hạ nào đó.
- Đương nhiên là Nhị điện hạ đế quốc Thánh Đà vĩ đại rồi.
Sơn Thạch Dực Long kiêu ngạo nói.
Thật sao?
Không phải là mượn đao giết người?
Cao Bằng nheo mắt lại.
- Còn tưởng là người của điện hạ nào khác chứ?
Oong.
Phía xa có một dải ánh sáng màu hồng phấn bay tới.
Trong nháy mắt khi dải ánh sáng xuất hiện ở trước mắt Cao Bằng, sương mù màu hồng từ từ tiêu tan.
Để lộ ra một con côn trùng kỳ lạ toàn thân màu đỏ nhạt có sáu cánh kỳ lạ bên trong.
Râu trên đỉnh đầu con côn trùng đụng vào đầu Sơn Thạch Dực Long một cái.
Biểu tình trên mặt Sơn Thạch Dực Long lộ ra chút kinh ngạc và không dám tin tưởng đầy nhân tính hóa.
- Làm sao điện hạ đại nhân có thể...
Sơn Thạch Dực Long oán hận liếc nhìn Cao Bằng rồi nói:
- Mời quý khách theo ta.
Bọn họ đi sâu vào bên trong, càng đi sâu vào bên trong binh khí xung quanh lại càng lớn hơn.
Đến chỗ sâu, thậm chí có binh khí cao hơn một nghìn mét giống như một ngọn núi đâm thẳng vào trong trời mây.
- Đây là thần gì vậy?
Cao Bằng thầm hỏi thăm Bàn Đại Hải.
Vẻ mặt Bàn Đại Hải ngỡ ngàng, nó sống nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy qua loại thần kỳ lạ này.
- Hẳn là có pháp tắc loại huyết hoặc sát lục.
Bàn Đại Hải nhìn hạt cát màu đỏ sậm dưới chân, thông qua huyết khế nói với Cao Bằng.
Ta cũng biết...
Cao Bằng giẫm cát xốp mềm dưới chân, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
Môi trường như vậy rõ ràng đã được cải tạo rồi, chỉ cần có nghiên cứu nhất định về nguyên tố thì sẽ biết được.
Một vết nứt màu đỏ rất lớn xuất hiện ở trên bầu trời của sa mạc.
Nó giống như một con mắt khổng lồ màu đỏ từ trên cao nhìn xuống sa mạc.
Bên trong vết nứt có ánh sáng màu đỏ sẫm lưu chuyển, lúc sáng lúc tối.
Hào quang đỏ thâm giống như máu chảy xuống từ vết thương trên trời, sát khí khiến người ta điên cuồng không ngừng tràn ra từ bên trong.
- Chính là bên trong.
Vẻ mặt Sơn Thạch Dực Long không đổi nói.
- Đại nhân, Nhị điện hạ truyền ý chỉ cho chúng ta, chỉ cần ngài tới thì bảo ta dẫn ngài vào trong.
Lục Sí Hoàng Tàm mở miệng nói.
Cao Bằng nghiêng đầu quan sát cảnh sắc xung quanh một lúc lâu, lại cho Lục Sí Hoàng Tàm một ánh mắt đầy ẩn ý.
- Tốt, ngươi dẫn đường đi.
Cao Bằng lấy ra nhẫn trữ vật, cầm từ bên trong ra bảy miếng sắt màu đỏ đầy rỉ rét.
Lục Sí Hoàng Tàm nhìn thấy miếng sắt trong tay Cao Bằng liền sửng sốt, ánh mắt trở nên vi diệu.
- Đại nhân, xem ra Nhị điện hạ hắn thật sự rất coi trọng ngài.
- Có phải vậy không?
Cao Bằng thản nhiên nói.
Sau khi bọn họ đi qua vết nứt, sát khí tràn tới. Bởi vì sát khí cuồng bạo quá nồng đậm thậm chí đã hình thành gió bão, hóa thành ác ma màu đỏ giương nanh múa vuốt xông về phía Cao Bằng.
Tiểu Hoàng trợn trừng mắt, một quyền đập nát sát khí.
Ầm!
Sát khí hóa thành ác ma bị đập thành từng mảnh nhỏ, hóa thành bụi phấn.
Quỷ? Dám trêu chọc Hoàng gia gia ngươi, cho dù ngươi có là thần thì ta cũng đập chết ngươi.
Phi!
Tiểu Hoàng phun ra một bãi nước bọt xuống đất.
Theo sau tiến vào vết nứt, Lục Sí Hoàng Tàm nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì trong lòng ớn lạnh. Đây là một đám tồn tại thế nào vậy?
Tiểu Hoàng xoa cái đầu trọc của mình, mắt híp lại thành một đường.
Nó quan sát Lục Sí Hoàng Tàm từ trên xuống dưới, Lục Sí Hoàng Tàm thấy vậy thì vô cùng sợ hãi.
- Ngươi nhìn ta như thế làm gì?
Lục Sí Hoàng Tàm nhỏ giọng nói.
- Ta thấy ngươi không giống thứ tốt.
Tiểu Hoàng cười lạnh.
Toàn thân Lục Sí Hoàng Tàm run lên.
Cao Bằng nheo mắt lại, trạng thái của Lục Sí Hoàng Tàm biến thành chột dạ.
Vết nứt phía sau đột nhiên bị một lực lượng thần bí làm cho khép lại.
Lục Sí Hoàng Tàm hóa thành luồng ánh sáng muốn lao tới bên cạnh Cao Bằng.
Nhưng một bàn tay đã sớm đoán được động tác của nó, từ trên hướng xuống chụp lấy.
Lục Sí Hoàng Tàm trái xông phải đụng vào lòng bàn tay Tiểu Hoàng nhưng không có cách nào thoát ra được.
- Ta đã nói rồi, ta sớm thấy ngươi không phải là thứ gì tốt.
Giọng điệu bá đạo của Tiểu Hoàng vang vọng ở bên tai Lục Sí Hoàng Tàm, lòng bàn tay dùng sức bóp, Lục Sí Hoàng Tàm hóa thành một đám thịt vụn.
- Muốn giết chết ta thì phải chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị ta giết ngược.
Cao Bằng cười khẽ.
Trước sau trái phải, từ bốn hướng lần lượt xuất hiện hơn mười con ngự thú. Thêm cả đỉnh đầu và dưới chân... cũng không kém hơn năm mươi con.
Tất cả ngự thú tạo thành cạm bẫy vây kín không một kẽ hở, bao vây Cao Bằng vào chính giữa.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận