Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 546: Tổ Hợp Môn Thần

Chương 546: Tổ Hợp Môn Thần
- Chủ nhân, bây giờ ta chỉ đoạt xá được hơn một nửa, đại khái còn cần một năm mới có thể hoàn thành lời giáo phó của chủ nhân.
Sinh Trường Chi Não trầm giọng nói.
- Được, ngươi cứ cố gắng đi.
Cao Bằng gật đầu khen ngợi.
Lại hỏi một lúc về chuyện xảy ra với Sinh Trường Chi Não trong khoảng thời gian này. Tuy Cao Bằng không ở trái đất, nhưng Sinh Trường Chi Não lại ở đây. Hơn nữa bởi vì năng lực đoạt xá linh hồn đặc biệt của nó, các loại ký ức của những người chết đuối đều bị nó đọc được.
Cao Bằng thông qua cộng hưởng ký ức tựa như đang xem chiếu phim quan sát từng cảnh tượng biến hóa của trái đất trong ba năm qua.
Ba năm này, trái đất phát triển nhanh chóng. Vào năm thứ nhất, bộ lạc thị tộc thượng cổ dần dần trở về, đây cũng là chuyện lớn nhất xảy ra trên thế giới. Trong quá trình trở về cũng xảy ra một vài mâu thuẫn lớn nhỏ, nhưng cuối cùng đều kết thúc bởi sự thắng lợi của thị tộc thượng cổ.
Bốn chữ thị tộc thượng cổ nặng trịch này giống như một ngọn núi lớn ép xuống đỉnh đầu của tất cả mọi người.
Trong hai năm này chính là chuyện người của trái đất ma sát và dung hợp với người của bộ tộc thượng cổ.
Có một phần thế lực ở trái đất trở thành người phát ngôn của bộ tộc thượng cổ, còn có một phần thế lực bị tiêu diệt trong khi tranh đấu và ma sát, cũng có một vài thế lực mới phát quật khởi. Nếu như dùng một thời kỳ trong lịch sử để hình dung thời đại bây giờ, chính là tranh bá xuân thu, trăm nhà đua tiếng.
Các bộ lạc tìm kiếm người phát ngôn tiến vào trái đất, các thế lực lớn tranh đấu không ngừng.
Ngay cả uy thế bề ngoài của tập đoàn Nam Thiên bây giờ cũng giảm xuống rất nhiều, không có khí thế vấn đỉnh ở khu Hoa Hạ nữa.
Ở trong mắt vài người, tập đoàn Nam Thiên đã co lại, biến thành một tập đoàn cỡ lớn chỉ phát triển ở khu vực tây nam. Tuy vẫn mạnh mẽ, nhưng có không ít nhà cũng có danh tiếng ngang với bọn họ ở trong khu Hoa Hạ.
Ánh mắt Cao Bằng lấp lánh. Như vậy cũng tốt, âm thầm phát đại tài cũng được.
Cao Bằng cũng biết rõ hơn về cúp các trường trung học cả nước. Đây là một cuộc thi đấu với quy mô lớn bên trong khu Hoa Hạ.
Đây là hoạt động do Liên minh chính phủ khu Hoa Hạ và các thế lực lớn đỉnh cấp liên kết tổ chức, trong đó tập đoàn Nam Thiên chính là một trong những thế lực đỉnh cấp gia nhập liên minh.
Cúp các trường trung học bắt đầu được tổ chức từ năm trước, năm nay là lần thứ hai. Năm ngoái, quán quân là trường trung học quân võ Hoa Hạ.
Trường trung học quân võ Hoa Hạ gọi tắt là trường trung học Hoa Võ, do quân đội khu Hoa Hạ và tập đoàn Bắc Lĩnh Hổ Sơn liên kết thành lập.
Đương nhiên, những người hắn đọc trí nhớ đều không phải nhân vật lớn gì, nên chỉ biết được một vài tin tức nho nhỏ được truyền rộng trong dân chúng.
Cũng có rất nhiều người không biết tập đoàn Bắc Lĩnh Hổ Sơn có lai lịch gì, chỉ biết đó là một tập đoàn đột nhiên lớn mạnh, trong một đêm bỗng nhiên nổi tiếng đông bắc, thậm chí có hợp tác mật thiết cùng quân đội.
Ngoài ra, ngay cả trường học giành vị trí thứ hai và thứ ba đều đột nhiên xuất hiện và có liên quan mật thiết với tập đoàn hoặc thế lực nào đó. Thậm chí còn dứt khoát là trường tư nhân của bọn họ.
Cao Bằng mơ hồ ngửi được mùi vị khác thường, trầm ngâm suy nghĩ.
Cao Bằng trở lại tập đoàn Nam Thiên liền gọi Lý Tuấn Tông tới gặp mặt.
So với ba năm trước đây, Lý Tuấn Tông đã từ một thiếu niên ngây ngô đã biến thành một thanh niên thành thục.
Gương mặt phát triển, vóc dáng khôi ngô, buộc bím tóc đuôi ngựa sau đầu, ánh mắt sáng ngời. Đứng phía sau là Quan Công đã lâu không gặp, thân cao gần mười mét, nhưng phải thấp hơn trước rất nhiều, toàn thân đều là màu đồng cổ, hai mắt híp lại. Vô luận là hoa văn trên mặt hay là trên áo đều có liên quan liên quan tới đao, nên nhìn càng thêm tinh xảo.
- Thiếu đổng.
Lý Tuấn Tông nhìn thấy Cao Bằng thì có chút kích động, nói rất nhanh.
Cao Bằng gật đầu:
- Đã lâu không gặp.
- Đúng vậy!
Lý Tuấn Tông gật đầu.
Từ sau khi hắn và tượng đồng Quan Công ký kết huyết khế đã có rất nhiều người tìm tới, có người của tập đoàn khác, cũng có người của quân đội, thậm chí còn có người nước ngoài.
Nhưng tất cả đều bị hắn từ chối, bởi vì hắn biết mình có thể có được ngày hôm nay đều là nhờ ai.
Ở trong lòng hắn, chỉ có một người đáng để bản thân thần phục.
- Thế nào? Cậu ở trong tập đoàn làm việc đã quen thuộc chưa? Có chỗ nào không được thoải mái thì cứ nói với tôi.
Lý Tuấn Tông có chút câu nệ, liên tục lắc đầu:
- Không có. Tôi làm việc ở trong tập đoàn rất vui vẻ, cảm ơn thiếu đổng đã quan tâm.
- Ừ, làm rất tốt. Đến lúc đó sẽ thăng chức tăng lương cho cậu, chắc chắn sẽ không bạc đãi cậu đâu.
Lý Tuấn Tông ngẩng đầu nhìn Cao Bằng như muốn nói gì đó, nhưng môi mở ra lại ngậm lại.
- Nói đi.
Cao Bằng mở miệng nói.
Lý Tuấn Tông ngại ngùng, do dự nói:
- Thiếu đổng, bây giờ tôi đã ký kết huyết khế với Huyết Độc Mao Thử và Đại Quan Lão Sư. Mà... Đại Tần lão sư cũng muốn theo tôi, tôi không biết nên nói với hiệu trưởng thế nào.
Cao Bằng ngẩng đầu nhìn Lý Tuấn Tông. Khi hắn cho rằng sẽ bị từ chối thì lại thấy Cao Bằng vừa cười vừa nói:
- Được chứ. Quan Công và Tần Quỳnh, cậu gom đủ các Môn thần rồi.
Lý Tuấn Tông cười khúc khích.
- Được rồi, nếu bọn họ bằng lòng ký kết với cậu, tôi tất nhiên sẽ không từ chối. Tôi cũng biết một ít chuyện của trường học, cậu không cần lo lắng về vấn đề an toàn, mấy con ngự thú cấp Lĩnh Chủ mà thôi, có thể tùy tiện phái qua cũng được.
- Cảm ơn thiếu đổng.
Lý Tuấn Tông liên tục cung kính cúi đầu.
Buổi trưa Cao Bằng giữ Lý Tuấn Tông ở lại cùng ăn cơm. Lúc xế chiều hắn mở tivi, kênh đầu tiên xuất hiện bên trong TV chính là truyền hình trực tiếp về giải thi đấu giữa các trường trung học tại căn cứ Du Châu.
Trong TV, người MC đang giải thích tình hình cuộc thi cho người xem.
- Bây giờ là vòng thứ hai của trận bán kết. Trường Bát Trung Du Châu và trường Võ Giáo Du Châu đang quyết ra thắng bại! Người thắng có thể tiến vào trận chung kết khiêu chiến quán quân của khu Du Châu chúng ta, trường đứng thứ tám trong cả nước năm trước - Thiên Các Học Phủ!
Người MC nói xong, âm nhạc liền thay đổi, màn hình quay trở lại trên sân. Trên khán đài của sân vận động đã kín chỗ, những tiếng hò hét vang vọng ở dưới bầu trời.
Bây giờ đã đến trận thứ hai của vòng bán kết, xem ra Thiên Các Học Phủ của tập đoàn Nam Thiên đã tiến vào trận chung kết.
Cao Bằng không quá kinh ngạc. Tuy tập đoàn không trực tiếp cung cấp các loại ngự thú hung tàn cho các học sinh trong Thiên Các Học Phủ. Nhưng dù sao đây cũng là trường học tư nhân dưới sự quản lý của tập đoàn, ở dưới điều kiện bảo đảm các học sinh đều trung thành, tài nguyên vẫn tốt hơn so với các trường công.
Ngược lại không phải nói tài nguyên của trường công tương đối kém, mà là tài nguyên của tập đoàn Nam Thiên mình đều rót cả vào học viện Thiên Các, nhưng tài nguyên của chính phủ lại cần phải chia đều cho rất nhiều trường công.
Mình theo đuổi là chất, liên minh lại chính là lượng.
Ít nhất ở giai đoạn trung học là như vậy.
Nói vậy thì phía sau những trường học cầm cờ đi trước đều có bóng dáng của tập đoàn lớn hoặc thậm chí là bộ lạc thượng cổ. Đây cũng tính là một loại so tài khác.
Cao Bằng nằm trên salon, mắt híp lại thành một khe hẹp.
Nam Quất đi tới sau lưng Cao Bằng thành thạo bóp vai. Bắc Quất quỳ một chân trên đất đấm chân cho hắn.
Suy nghĩ một lát, Cao Bằng cầm điện thoại di động trên bàn gọi điện cho ông ngoại.
- Ông ngoại, lần này Thiên Các Học Phủ tham gia trận chung kết cúp các trường trung học, cứ để cháu dẫn đội cho.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận