Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 570: Trên Đế Cấp

Chương 570: Trên Đế Cấp
Nhưng lúc trông thấy những cô gái kia đi ra từ bên trong vết nứt không gian, tất cả lời giải thích trong lòng Trần Mẫn chỉ một cái nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại nỗi kinh ngạc thật lâu không tiêu tan…
Con ngươi co lại, từ đáy lòng Trần Mẫn xuất hiện một suy đoán mà chính hắn cũng không dám tin.
Mới đầu hắn còn tưởng chỉ là ảo giác, nhưng sau khi cẩn thận xem xét lại mấy lần đều xác nhận là không phải. Đây là người sống!
Có phải mình đang nằm mơ không?
Đội trưởng Trần Mẫn vẫn luôn trầm ổn trong mắt binh sĩ vỗ vỗ mặt mình, hít sâu hai hơi. Rốt cuộc trong đó xảy ra chuyện gì, lát nữa hỏi những cô gái này là biết.
- Chào cô!
Trần Mẫn mỉm cười thân thiện thành khẩn chào.
Cô gái này cẩn thận nhìn hắn, có vẻ hơi e ngại. Sau đó lặng lẽ lùi lại hai bước tựa như đứng trước mặt mình là một Đại Ma Vương.
- Xin hỏi bên kia đã xảy ra chuyện gì? Có điều gì cần hỗ trợ hay không?
Trần Mẫn hỏi.
Cô gái trầm mặc không nói gì, chỉ vòng hai tay ôm lấy bả vai của mình.
Khẽ cắn môi, cô gái thấp giọng nói:
- Tôi nói ra anh đừng đưa tôi quay lại được không?
Nụ cười trên mặt Trần Mẫn cứng ngắc, sau đó hắn gật gật đầu:
- Được, cô yên tâm, tôi thề sẽ không đưa cô quay lại, tôi còn có thể sắp xếp đội xe đưa cô tới khu căn cứ gần nhất. Các cô cũng có thể lựa chọn muốn tới khu căn cứ nào cũng được.
Thấy sự hoảng sợ trong mắt cô gái, Trần Mẫn vội bổ sung câu cuối.
Cô gái hoang mang gật đầu:
- Tôi không muốn quay lại Thanh Châu, đừng đưa tôi về Thanh Châu.
Nàng bị bắt đi từ Thanh Châu, bây giờ không biết đám người bắt mình đi còn ở dưới lầu nhà mình không, làm sao nàng dám quay về.
Cô gái lo lắng bất an kể lại cho Trần Mẫn nghe tất cả những gì mình chứng kiến.
Trần Mẫn nghe xong, ngoài mặt thì trấn định gật đầu tỏ vẻ như đang nghĩ gì đó, thực ra từ đáy lòng đã khiếp sợ không thôi.
- Tôi biết rồi, cám ơn cô. Tôi sẽ đi chuẩn bị xe cho cô.
Từ đáy lòng hắn đang cực độ kinh hãi. Một ngọn núi rơi xuống đè cho bộ lạc U Hổ long trời lở đất, các giám quản ngự sử đều bị một quái vật vô hình lặng lẽ giết chết.
Để đề phòng tin tức sai lầm, Trần Mẫn lại riêng lẻ hỏi thăm vài cô gái nữa, câu trả lời nhận được đại khái cũng giống vậy. Trừ khi bọn họ đã có thông đồng từ trước, nhưng xem tinh thần của họ thì lời khai đó không giống như nói dối.
Trần Mẫn biết được một tin tức có giá trị từ một cô gái khác, ngự thú Đế cấp Địa Quân Vô Tướng Mãn của bộ lạc U Hồ cũng ra tay. Khi họ rời đi, chỉ thấy hình như ngọn núi kia đã đè xuống Địa Quân Vô Tướng Mãng, còn chuyện sau đó thì bọn họ không biết.
Giao thủ với ngự thú Đế cấp. Cho dù cảm tính nói với hắn rằng những chuyện này có thể không có quan hệ gì với người vừa đi vào kia, có thể chỉ là sự trùng hợp.
Nhưng lý trí lại không ngừng khuyên bảo hắn rằng trên thế giới này làm gì có nhiều sự trùng hợp như thế.
Nhưng nếu là chiến đấu giữa các ngự thú Đế cấp… Thậm chí Trần Mẫn còn không tưởng tượng nổi, ở thời đại Vương cấp đã là đỉnh phong này thì Đế cấp là tồn tại khủng bố cỡ nào.
Một cái bóng lặng lẽ từ trong vết nứt không gian đi ra, binh sĩ canh giữ nhìn rõ là Cao Bằng thì hơi kinh ngạc. Cao Bằng cười nhẹ, đặt ngón trỏ lên môi.
Sau đó hắn triệu hồi ra Tứ Oa rồi bay lên trời.
Những kẻ nên giết ở bộ lạc U Hồ gần như đều giết được cả rồi, hắn cũng lười tốn thời gian ở thế giới đấy. Dù đây là một thế giới mới mà người trái đất chưa từng tiến vào, nhưng cũng không có nghĩa nơi đó hoàn toàn vắng vẻ, nghe nói có rất nhiều bộ lạc thượng cổ sống ở thế giới đó. Đã vạn năm trôi qua, Cao Bằng tin rằng mình khó mà thu được kinh hỉ gì. Cộng thêm thái độ không rõ ràng của các bộ lạc khác với mình, sau khi đạt được mục đích hắn bèn rời khỏi bộ lạc U Hổ.
Nhưng cũng không phải là hắn không thu hoạch được gì.
Hai quả cầu kim loại màu bạc trong túi nhẹ nhàng nhảy lên. Hắn lấy hai viên Tinh Vẫn Ma Cầu ra, cầm trong lòng bàn tay thưởng thức.
Hai con Tinh Vẫn Ma Cầu Hoàng cấp cứ như thế trở thành đồ chơi cho hắn rèn luyện cơ tay.
Còn huyết khế, Cao Bằng cũng không thèm khát hai con Tinh Vẫn Ma Cầu này. Hai con Tinh Vẫn Ma Cầu rất có giá trị với người thuộc bộ lạc thượng cổ chỉ có thể ký kết huyết khế với một ngự thú, nhưng với Cao Bằng thì chẳng khác nào đồ chơi.
Thứ hai, hai con Tinh Vẫn Ma Cầu này chẳng có năng lực gì đặc biệt gì đáng chú ý. Mà từ khi thu phục được bảy anh em Long Nghĩ, trên cơ bản Cao Bằng đã không còn tâm tư thu phục ngự thú khác nữa.
Vì trên cơ bản đội hình ngự thú của hắn đã bao quát tuyệt đại đa số các loại hình rồi, khiếm khuyết chỉ là tỉ mỉ bồi dưỡng.
Mà năng lực của bảy anh em Long Nghĩ rất đa dạng, liên tục mở ra các thuộc tính phụ trợ, hiện giờ chỉ cần bồi dưỡng chúng là được.
Nguyên nhân quan trọng nhất là sau khi có ngự thú tấn thăng lên Đế cấp, Cao Bằng đã thức tỉnh một năng lực mới của ngự sử Đế cấp. Năng lực này tất cả ngự sử tấn thăng lên cấp Đế đều sẽ thức tỉnh.
So với năng lực này, một con Tinh Vẫn Ma Cầu là thứ có cũng được không có cũng chả sao.
Cũng khó trách Cao Bằng không tìm được Tinh Vẫn Ma Cầu ở chỗ hai ngự sử Đế cấp kia, mà lại thấy từ hai ngự sử Hoàng cấp ở bộ lạc U Hổ. Hắn cũng chẳng quan tâm xem có phải có nhiều quái vật kiểu như Tinh Vẫn Ma Cầu hay không.
Tế đàn Đại Thiết Cát, Bàn Đại Hải và A Ngốc không đi theo Cao Bằng quay về trái đất mà tiếp tục ở lại thế giới Hắc Vụ khuếch trương cơ nghiệp cho Cao Bằng.
- Không biết hiện giờ A Ngốc đã lên cấp bao nhiêu rồi, có đột phá cấp 80 chưa.
Nghĩ tới A Ngốc còn đang ở thế giới Hắc Vụ, Cao Bằng không nhịn được nở nụ cười nhu hòa.
Khác với bọn Đại Tử, tốc độ tăng cấp của A Ngốc có thể nói là biến thái. Điều này có liên quan đến năng lực của nó.
Bàn Đại Hải thi thoảng có thể tìm được xác quái vật ở dưới đáy biển. Khi còn sống, những quái vật này có đẳng cấp không hề thấp, vì thế A Ngốc không thể khôi phục.
Cho nên, A Ngốc dùng phương pháp đơn giản và thô bạo, trực tiếp hấp thu luôn sức mạnh linh hồn còn sót lại bên trong những cái xác này.
Khi Cao Bằng rời đi thì A Ngốc đã ở cấp 80, chỉ còn cách Thánh cấp một bước ngắn nữa.
Thánh cấp là cảnh giới trên Đế cấp, từ cấp 81 đến 90.
Từ 91 trở lên là Bán Thần.
Ngự thú cấp Lĩnh Chủ có thể thức tỉnh quầng sáng Lĩnh Chủ. Mà Vương cấp, Hoàng cấp và Đế cấp đều không có biến hóa đặc biệt gì, đơn giản chỉ là quầng sáng cấp Lĩnh Chủ biến thành quầng sáng Vương cấp, Hoàng cấp và Đế cấp, liên tục tăng thêm uy áp và phạm vi bao trùm.
Nhưng theo như lời của Bàn Đại Hải thì Thánh cấp sẽ có khác biệt với mấy cấp trước đó. Khi quái vật hoặc ngự thú tấn thăng lên Thánh cấp sẽ sinh ra một năng lực lĩnh vực hoàn toàn mới!
Lĩnh vực này được gọi là Thánh Vực!
Tất cả quái vật cùng thuộc tính dưới Thánh cấp khi ở trong phạm vi Thánh Vực sẽ nhận phải áp chế cực lớn.
Tiền đề nhất định phải là quái vật cùng thuộc tính!
Khi một con quái vật hệ thủy Thánh cấp quyết đấu với một con quái vật hệ thủy dưới Thánh cấp, năng lực thao túng nguyên tố của quái vật hệ thủy dưới Thánh cấp sẽ bị áp chế cực lớn. Theo như Cao Bằng hiểu thì cấp độ thao túng Thủy nguyên tố sẽ hạ xuống.
Nếu coi thế giới này là một phần mềm, chưởng khống nguyên tố là chỉ lệnh của phần mềm thì quyền hạn của Thánh cấp sẽ cao hơn quyền hạn dưới Thánh cấp, tương đương với quyền hạn áp chế của moderator?
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận