Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 712: Trảm Long

Chương 712: Trảm Long
Cơ Giới Sử Thi Cự Long bị tấn công, mệnh lệnh đầu tiên trong đầu là bảo nó lựa chọn phản kích.
Nó bước ra một bước nhưng trong phút chốc các khớp tay phát ra một tiếng động mạnh. Cơ Giới Sử Thi Cự Long giống như rơi vào vũng bùn, động tác trở nên rất chậm rãi, lôi điện bao phủ lấy nó, bị rất nhiều sấm sét hóa thành sợi tơ quấn lấy.
Cả cơ thể do kim loại tạo thành khiến cho nó đối mặt với công kích sấm sét sẽ trở nên đặc biệt suy yếu.
Sụp đổ, sụp đổ.
Bên ngoài thân thỉnh thoảng nổ tung, xuất hiện từng vết nứt.
Miệng vết thương vỡ nát xuất hiện rất nhiều bánh răng nhỏ bé, bánh răng tỉ mỉ lại xuất hiện rất nhiều chất lỏng màu đen.
Chất lỏng từ vết thương rơi xuống mặt đất, một ít tảng đá tiếp xúc với chất lỏng màu đen lại trở nên sống động. Bọn chúng biến thành từng tảng đá cơ giới, bánh răng cực lớn chậm rãi xoay tròn.
Đại Tử giật mình, không ngờ rằng công kích của mình lại có hiệu quả rõ ràng như thế, được cổ vũ nó lại càng ra sức phóng ra sấm sét.
Từng sợi sấm sét hóa thành dây xích phong tỏa Cơ Giới Sử Thi Cự Long.
Con Cơ Giới Sử Thi Cự Long với thể tích khổng lồ hình như không có quá nhiều thủ đoạn công kích, chỉ đơn thuần lợi dụng cơ thể của nó để tiến hành chiến đấu.
Điều này thật hiếm thấy.
Cho dù ở trong Chuẩn Thần, quái vật chỉ có một năng lực như vậy cũng vô cùng hiếm thấy.
Cao Bằng cảm thấy có lẽ đây cũng là nguyên nhân con Cơ Giới Sử Thi Cự Long này được "sáng tạo" ra.
Quái vật được sáng tạo ra có thể có sức chiến đấu không yếu hơn Chuẩn Thần tiến hóa tự nhiên, nhưng ở trên năng lực đơn nhất và phương diện cân đối có thể vẫn chênh lệch nhất định. Nhất là khi gặp phải kẻ địch có thuộc tính khắc chế, chúng sẽ lộ ra những chỗ thiếu hụt.
Từ phía sau đuôi Cơ Giới Sử Thi Cự Long phun ra một vòng sóng khí, cơ giới bạo tẩu lĩnh vực kích hoạt!
Dưới lĩnh vực màu vàng bao trùm, mấy bức tượng trên tường thành đột nhiên sống lại, hai mắt bằng đá xuất hiện hai đường cầu vồng.
Cao Bằng nhìn thấy tất cả kim loại và cơ giới sinh mệnh bên trong lĩnh vực trở nên sống động, có một phần vốn là vật chết lại một lần nữa có sức sống.
Cao Bằng híp mắt lại. Trước kia thấy trên đường thành cứ cách một đoạn sẽ có một bức tượng lớn đứng sừng sững, hắn còn tưởng chỉ là vật trang trí. Hiện tại xem ra là hắn nhầm rồi.
- Rống!
Đại Tử tránh né không kịp, bị một trảo của Cơ Giới Sử Thi Cự Long quét trúng, vảy giáp trên lưng thiếu chút nữa bị lật lên, chỗ bị thương lưu lại bệnh độc khủng khiếp.
Đại Tử chỉ cảm thấy rất ngứa ngáy giống như có vô số cái lông chim đang gãi vào trong miệng vết thương.
Một ít máu thịt vặn vẹo biến hình, tập trung thành dạng hạt.
Trong phút chốc những hạt này vỡ ra, từ bên trong dài ra bánh răng nhỏ màu đỏ, bánh răng nhỏ giống như cối xay thịt cắn nuốt máu thịt xung quanh không ngừng lớn mạnh sinh sôi nảy nở.
Xoẹt!
Một hồ quang đảo qua vết thương, Đại Tử có tính kháng lôi điện không tầm thường, những máu thịt bị bệnh cũng thừa kế đặc tính này.
Đại Tử bị đau đánh trả một trảo lưu lại ba vết cào trên da của Cơ Giới Sử Thi Cự Long, muốn ép nó lùi lại.
Nào ngờ Cơ Giới Sử Thi Cự Long không hề lùi lại, vết cào do Đại Tử gây ra lại nhanh chóng chuyển động, chỉ một lát sau đã tự lành lại.
Chỉ một lát nó đã hoàn hảo giống như lúc ban đầu, khôi phục lại trạng thái như chưa từng bị thương.
Gần như cùng lúc đó, một bức tượng cơ giới lớn được sống lại đã xông lên, hai cánh tay giơ lên thật cao như nâng một ngọn núi đập xuống.
Mắt thấy một đòn nặng nề sắp rơi vào trên ngực của Đại Tử.
Ầm!
Trước mắt có ánh sáng màu vàng lóe lên, Tiểu Hoàng chắp hai tay sau lưng, chậm rãi nhìn nhìn bàn tay lớn đập xuống cái đầu trọc của mình,
Trên mặt nó vừa đúng lộ ra vài phần kinh ngạc:
- Ngươi đánh lén ta sao?
- Ngươi lại có thể đánh lén một con vịt vô tội, ngươi xong.
Sắc mặt Tiểu Hoàng trầm xuống.
Nó nắm lấy bàn tay này rồi dùng sức vặn một cái!
Ầm ầm ầm.
Tiếng nổ không ngừng vang lên.
- Đại Tử, lui lại.
Cao Bằng ra lệnh.
Đại Tử nóng lòng không chờ được chạy trở về, trong miệng liên tục kêu to:
- Ôi ôi, đau chết ta rồi. Nhanh chữa thương cho ta đi, ta sắp chết rồi, sắp chết rồi.
Mãi đến ba mươi phút sau, cuộc chiến đấu cuối cùng mới kết thúc.
Ngay từ đầu Tiểu Hoàng đã rơi xuống hạ phong, nhưng dựa vào sự chịu đựng siêu phàm và lực lượng càng đánh càng mạnh, cuối cùng nó vẫn đánh bại con Cương Thiết Cự Long này.
Đại Tử co lại, vết thương phía sau đã sớm được Tiểu Thảo trị lành, nhưng nó vẫn trốn ở phía sau mông của Cao Bằng không chịu ra ngoài, để lại con quái vật này cho Tiểu Hoàng. Nhưng Tiểu Hoàng cũng rất thích điều này.
Cơ Giới Sử Thi Cự Long bị khống chế đặt ở trên đỉnh tường thành, hai cánh phía sau vô lực rủ xuống mặt đất, trong ánh mắt càng sáng hơn.
Tiểu Hoàng ngồi ở trên cổ của nó, hai tay giữ chặt lấy cổ làm cho nó không thể làm gì được.
Nó còn lại một hơi thở là vì hy vọng có thể ép hỏi ra càng nhiều tin tức hữu dụng hơn.
Nào ngờ con Cơ Giới Sử Thi Cự Long dù có chết cũng không theo, chỉ là ánh sáng trong mắt càng lúc càng mãnh liệt.
Cao Bằng nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì trong lòng bồn chồn, nghĩ đến một thứ gì đó:
- Thôi, dứt khoát giết chết đi.
Tiểu Hoàng gật đầu, hai cánh tay không do dự dùng sức vặn một cái.
Cái cổ của Cơ Giới Sử Thi Cự Long rắc một tiếng xoay tròn 720 độ.
Cơ Giới Sử Thi Cự Long chết đi, cảm giác nguy hiểm trong cơ thể kia biến mất.
Cao Bằng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Quái vật này chết đi chắc hẳn sẽ không nổ tung nữa.
Cơ Giới Sử Thi Cự Long chết đi giống như một ngọn núi nhỏ nằm ở đó.
Vừa nhìn sắt thép trên lưng nó cũng biết là vật liệu thép tốt nhất.
Cao Bằng bảo A Xuẩn đưa thi thể của nó vào trong không gian, cũng không thể lãng phí tài liệu tốt như vậy được.
Giải quyết con Cơ Giới Sử Thi Cự Long này, quan hệ giữa mình và trọng thành này chắc hẳn không có cách nào hòa hoãn được.
Với các loại tâm tư khác nhau, Cao Bằng dẫn theo một đám ngự thú rơi xuống trên tường thành. Tường thành rộng lớn tựa như một quảng trường, chiều dài cũng phải tới mấy chục cây số.
Mặt đất gồ ghề dưới chân là sắt thép, một vài chỗ còn bị vặn vẹo, bị gãy, một khu vực phía trước còn lõm xuống như bị lực lượng nào đó cứng rắn làm cho vặn vẹo, sắt thép hiện lên dạng vòng xoáy. Nhìn bộ dáng này giống như bị một ngón tay đâm qua...
Cao Bằng so sánh. Nếu đây quả thật là ngón tay, vậy sợ rằng ngón tay của kẻ thần bí này cũng không nhỏ hơn Cơ Giới Sử Thi Cự Long là mấy.
Hắn đi tới sát bên trong tường thành thì thấy một bậc thang nghiêng dài thông đến dưới chân thành trì.
Bên trong thành cũng là một đống hỗn loạn, rất nhiều kiến trúc bị sụp xuống.
Nhưng có hai điểm làm cho Cao Bằng cảm thấy đặc biệt kỳ lạ.
Đầu tiên chính là trong thành trì này đặc biệt yên tĩnh.
Cho dù vừa rồi trên thành phát sinh chiến đấu dữ dội như vậy, nhưng bên trong thành cũng không có quái vật nào xuất hiện.
Thứ hai, Cao Bằng phát hiện bên trong thành trì không có thi thể.
Bất luận là thi thể của kẻ xâm lăng hay là một ít thi thể của quái vật cơ giới đều không có.
Điều này đặc biệt không đúng. Ở đây rõ ràng đã từng xảy ra một trận chiến đấu vô cùng thảm khốc, hơn nữa quy mô rất lớn. Những vết tích để lại trên chiến trường đã nói rõ điều này.
Trong đầu Cao Bằng đột nhiên hiện ra một suy đoán hoang đường.
Chẳng lẽ Cơ Giới Sử Thi Cự Long bị mình giết chết chính là chủ nhân của tòa thành này sao?
-----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận