Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 625: Gặp Lại Thái Dương Khoa Đẩu

Chương 625: Gặp Lại Thái Dương Khoa Đẩu
- Chủ nhân, đây mới thực sự là thế giới. Ngươi xem, trong không khí tràn đầy hương vị của cường giả.
Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu hiên ngang ưỡn ngực đứng trên đỉnh núi, bên trái hắn là ông Lưu.
- Ta biết ngươi muốn đi ra ngoài rèn luyện, ta cũng không ngăn cản ngươi.
Ông Lưu bình tĩnh nói:
- Nhớ kỹ, khi mệt thì quay về là được.
- Ha ha ha, được rồi. Chủ nhân yên tâm, chờ tới ngày ta tấn thăng lên Đế cấp cũng là ngày ta trở về!
Huyết Nhãn Hồ Ngốc Thứu lớn tiếng cười the thé:
- Chủ nhân, chờ tin tốt của ta đi.
Đôi cánh đen nhánh như lợi kiếm xông lên cửu tiêu.
- Chủ nhân…
Huyễn Ảnh Long Tích thấy vậy cũng nóng mắt, nó cũng động tâm.
- Ngươi cũng muốn ra đi?
Ông Lưu hỏi Huyễn Ảnh Long Tích.
- Chủ nhân, chờ tới ngày ta tấn thăng lên Đế cấp cũng là ngày ta…
- Ngươi thành thật ở nhà cho ta!
Ông Lưu bình tĩnh ngắt lời nó. Ta còn không biết đồ lười ngươi đang nghĩ cái gì sao?
Huyễn Ảnh Long Tích ngơ ngác.
Ông Lưu hừ lạnh một tiếng. Ngươi là con thằn lằn lười! Trước kia bảo ngươi ra ngoài thì ngươi lười ngươi trốn, gần đây bảo ngươi phụ trách thanh lý quái vật gần mê cung, hơi mệt một tí thôi, sau đó tên lười nhà ngươi bèn tìm cớ ra ngoài trốn ở góc nào đó ngủ nướng.
Với bất kỳ ngự thú nào có dã tính và dục vọng, vào thế giới Hắc Vụ tựa như cá vào biển lớn.
Đương nhiên, không phải tất cả ngự thú đều như vậy. Cũng có con đối mặt với đại dương nguy hiểm mênh mông sẽ sinh lòng sợ hãi, lùi lại ba bước.

- Cẩn thận, con quái vật lớn trước mặt đang ngủ say.
- Hiểu rồi, sẽ không quấy nhiễu nó đâu. Con quái vật đang ngủ phía trước kia chắc ít nhất cũng phải Hoàng cấp trở lên, gần đây có mấy công nhân bị nó ăn thịt rồi, ngàn vạn lần phải cẩn thận.
Hai lính trinh sát dùng ngôn ngữ ký hiệu bằng tay để trao đổi.
Đột nhiên có tiếng sấm nổ vang rền trên trời, cây cối dưới đất khẽ rung lên, hai người lính trinh sát biến sắc.
Vì con quái vật này đã bị tiếng sấm kia đánh thức.
- Rống!
Vảy đỏ mọc kín cổ, hoả diễm làm đồng cỏ bị thiêu rụi. Liệt Diễm Hung Bạo Long cực kỳ phẫn nộ, không ngờ mình đang ngủ lại bị đánh thức.
- Ầm ầm!
Một cột sét to như một cây trường thương từ trên trời cao xuyên thẳng xuống đất, to lớn mà bá đạo.
Con Liệt Diễm Hung Bạo Long cấp 73 bị lôi đình xuyên qua cổ.
Cái cổ nó suýt nữa thì bị chém làm đôi, chỉ còn một mảnh da mỏng nối liền thân với cái đầu lủng lẳng.
Máu nóng trút xuống như thác, huyết dịch như dung nham tuôn trào, hoả diễm theo dòng máu lan ra bốn phương tám hướng.
Hai người lính trinh sát nhảy ra khỏi bụi cỏ, vội quay lại chạy trốn.
Đại Tử xoay quanh trên trời chú ý tới nơi này, lại phun ra một tia thiểm điện dập lửa.
Đại Tử lượn vòng đáp xuống chỗ con quái vật hình rồng khá giống Dực Long nhưng cổ đặc biệt dài này.
Trong con mắt của con quái vật chỉ còn lại sự cuồng bạo và không cam lòng!
Rống! rống!
- Gần đây ta vẫn ở bên ngoài tiến hành đại thanh tẩy, không ngờ tiểu gia hoả ngươi dám vụng trộm đi vào sâu như vậy. Thật đúng là dưới chân đèn bao giờ cũng tối mà.
Cao Bằng đang hợp thể cùng Đại Tử không nhịn được phì cười, ánh mắt hiện ra một tia trào phúng rất giống người.
Sau đó, long trảo hạ xuống, nắm chặt đầu con Liệt Diễm Hung Bạo Long.
Rắc.
- Ok, giải quyết xong một con quái vật cuối cùng.
Cao Bằng kết thúc công việc.
Trong phạm vi tìm kiếm có vô cùng ít quái vật Đế cấp, Cao Bằng bèn mở rộng phạm vi, trong vòng ba vạn dặm đều bị hắn dọn dẹp một lượt, cộng thêm con Liệt Diễm Hung Bạo Long này thì tổng cộng hắn đã xử lý được ba con quái vật Đế cấp.
Quái vật Đế cấp bao giờ cũng có lãnh địa và địa bàn, theo như kinh nghiệm của Cao Bằng, nơi này có thể thai nghén được ba con quái vật Đế cấp đã là cực hạn rồi, trong thời gian ngắn hẳn sẽ không có quái vật Đế cấp nào ở đây nữa.
Xong xuôi hết tất cả, lần này Cao Bằng đi tìm trọn vẹn gần một tháng. Đề phòng ngừa sơ sót, hắn cũng phái A Ban thăm dò dưới lòng đất một lượt.
- Ầm ầm!
Sau lưng có tiếng nổ vang.
Cao Bằng quay đầu lại, chỉ thấy một mảnh kim quang dày đặc tựa như ánh sao trên bầu trời, sau đó nó hoá thành một dòng sông màu vàng óng trùng trùng điệp điệp bay về phía mặt trời.
Đó là do Thái Dương Khoa Đẩu tạo thành một dòng sông. Vô số Thái Dương Khoa Đẩu tập trung lại tạo thành một sức mạnh kinh khủng.
Từ xa nhìn lại, tựa như một cây cầu màu vàng óng nối liền tới mặt trời.
- Đây là…
Hình ảnh này quá rung động, Cao Bằng bèn triệu hoá Bàn Đại Hải ra.
Bàn Đại Hải vừa xuất hiện, quay đầu liền nhìn thấy một màn rung động này.
- Đây là Thái Dương Khoa Đẩu?
Bàn Đại Hải kinh hô.
Bàn Đại Hải biết đám Thái Dương Khoa Đẩu này cũng không lạ. Cao Bằng chỉ vào chúng rồi hỏi:
- Đầu to, ngươi có cách nào khống chế những con Thái Dương Khoa Đẩu này không?
Bàn Đại Hải chẹp chẹp miệng:
- Ngươi có Hỏa Diễm Pháp Tắc không? Hoặc là có ngự thú có Hỏa Diễm Pháp Tắc? Nếu có thì có thể nghĩ cách khống chế những con Thái Dương Khoa Đẩu này, nếu không thì ngươi nên đi tắm một cái rồi đi ngủ thôi.
- Được rồi.
Cao Bằng chỉ ôm thái độ thử dò hỏi, không được thì thôi.
Bàn Đại Hải âm thầm thở ra một hơi. May mà Cao Bằng không hỏi tiếp, bằng không thì nó thực sự không biết nên nói thế nào nữa.
- Ngươi làm gì? Không phải ngươi muốn qua xem một chút chứ?
Bàn Đại Hải lặng đi. Lá gan của tên gia hỏa này lớn thật, còn muốn ngắm nhìn dòng sông vàng óng kia. Những con Thái Dương Khoa Đẩu này hầu như đều diễn hoá ra Hỏa Diễm Pháp Tắc.
Lực lượng pháp tắc có hiệu quả nghiền ép tất cả lực lượng bên dưới nó.
- Này, ta nói cho ngươi biết, ngươi muốn tới xem một chút thì có thể, nhưng tuyệt đối không nên triệu hoán Tiểu Diễm ra.
Bàn Đại Hải nhắc nhở:
- Đồng tính đánh nhau. Bọn chúng đều là quái vật hệ hoả, khoảng cách gần như thế, ngươi gọi ngự thú hệ Hỏa ra chính là đang hại nó. Tin ta đi.
- Yên tâm đi.
Cao Bằng dừng chân, sau đó xoay người vẫy vẫy tay với Bàn Đại Hải.
- Làm gì?
Đột nhiên Bàn Đại Hải sinh lòng cảnh giác.
- Ngươi qua đây.
Cao Bằng nói.
Bàn Đại Hải vừa chậm chạp bay tới vừa la lên:
- Chơi thì chơi, nháo thì nháo, nhưng đừng có cưỡi ta đấy. Ta đường đường là Phong Bạo Hải Dương Chi Thần, ngươi mà cưỡi ta…
Cao Bằng chọn hợp thể với Bàn Đại Hải.
Thân thể Bàn Đại Hải cứng đờ, ứa ra nước mắt khuất nhục.
- Ngươi… quả nhiên ngươi vẫn xuống tay với ta. Ta thật ngốc, nên đoán được sẽ có ngày hôm nay từ trước chứ. Nói đi, ngươi đã nhớ thương thân thể của ta từ khi nào.
- Được rồi, cùng lên xem một chút.
Cao Bằng chỉ lặng lẽ ra lệnh. Bàn Đại Hải này, lúc nào cũng như diễn tuồng ấy.
Lần trước cũng thế, hợp thể một cái thôi mà cứ lải nhải kêu ca mãi.
Bàn Đại Hải bay lên trời, đằng sau cái đầu mập mập tròn tròn là một cái đuôi bé nhỏ đang cố lắc lư.
Thái Dương Khoa Đẩu vẫn bay đằng trước, Bàn Đại Hải theo đằng sau.
Bọn chúng không để ý gì tới Bàn Đại Hải sau lưng.
Cao Bằng đang hợp thể với Bàn Đại Hải chú ý tới những “người theo dõi” khác ở xung quanh. Không chỉ có mình hắn, còn có một đám người khác cũng bay theo sau Thái Dương Khoa Đẩu.
Đây là…
Sắc mặt Cao Bằng trở nên quái dị.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận