Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 521: Cương Thiết Long Vĩ

Chương 521: Cương Thiết Long Vĩ
Vỏ cứng phía sau lưng Lưu Quang mở rộng, luồng gió theo khe hở của vỏ cứng phun ra, bay xuống dưới đáy thâm cốc.
Xung quanh Trảm Long Thiên Chương lấp lóe lực lượng vô hình bảo vệ nó bay xuống đáy cốc, nhờ lực lượng vô hình chống đỡ nên tốc độ hạ xuống rất chậm.
Tiểu Diễm chở theo Tiểu Thảo, A Ngốc và Cao Bằng bay xuống.
Bởi vì đang bay nên nhóm Cao Bằng hạ xuống đáy cốc cũng không làm quái vật ở sâu trong Long Vẫn Cốc chú ý.
Quái vật trốn ở phía sau quái thạch lặng lẽ quan sát đám người Cao Bằng.
Trên lớp vỏ cứng màu xám trắng của nó mọc đầy gai nhọn, trong con mắt kép màu xanh lam có vô số bóng dáng trùng trùng điệp điệp, cẩn thận quan sát từng hành động cử chỉ của đám người Cao Bằng.
Nó giống như thợ săn thông minh nhất trong rừng rậm, trước khi xác định được kẻ địch lợi hại thế nào sẽ tuyệt đối không dễ dàng để lộ bản thân.
Chỉ cần xác nhận kẻ địch yếu ớt, bọn chúng sẽ thò móng vuốt dữ tợn ra...
Chẳng biết Lưu Quang đã đứng ở phía sau Long Thạch Giáp Trùng từ lúc nào, nghiêng đầu liếm nhẹ tinh hạch nhỏ màu xanh lục ở trên đầu lưỡi đao. Trên tinh hạch còn dính vết máu chưa khô.
Long Thạch Giáp Trùng đứng ngây ra, vỏ cứng màu xám trắng nhìn qua đặc biệt tiều tụy.
Một vết nứt màu xanh sẫm chỉ nhỏ bằng cọng tóc từ trên trán xuyên qua cả người.
Rắc một tiếng.
Chính giữa Long Thạch Giáp Trùng tách ra, biến thành hai nửa.
Chỗ giữa trán trống rỗng, tinh hạch của quái vật đã không cánh mà bay.
Xoạt xoạt xoạt...
Vô số cái đầu rụt lại.
Đám quái vật trở nên vô cùng đứng đắn.
Ngay cả cây mọc ở trên tảng đá cũng trở nên nghiêm chỉnh lại.
Không thể động vào, tuyệt đối không thể động vào được.
Những ánh mắt thèm muốn đã biến mất, Cao Bằng cũng lười đi tìm những quái vật cấp thấp gây rắc rối.
Đẳng cấp quá thấp thì không thể nào gợi lên hứng thú cho hắn được.
- Hả? Không ổn.
Cao Bằng đột nhiên dừng lại, sau đó sờ bụng mình với vẻ trầm tư.
Từ sau khi A Ngốc lên tới Hoàng cấp, Cao Bằng đã tiến vào trạng thái kỳ lạ này, trong bụng dường như đang nuôi dưỡng thứ gì đó. Loại trạng thái này đã diễn ra hơn một tháng rồi.
Cao Bằng đoán đây chính là năng lực mới đang thức tỉnh sau khi mình có được con ngự thú Hoàng cấp đầu tiên
Lá chắn nguyên tố, linh hồn tỏa liên, giác quan siêu phàm, đây là những năng lực thiên phú mà Cao Bằng lần lượt thức tỉnh khi có được ngự thú cấp Thủ lĩnh, cấp Lĩnh chủ và Vương cấp đầu tiên.
Cao Bằng có chút chờ mong, còn có chút sợ hãi về năng lực mới lần này.
Nhưng để biểu hiện ra uy nghiêm của chủ nhân, Cao Bằng không hề nói có các ngự thú khác biết.
Dù sao nói ra chuyện trong bụng có thứ gì đó đang lớn lên thì cũng quá là...
- Các ngươi chờ ta ở trong này, ta đi tiểu một chút.
Vẻ mặt Cao Bằng không đổi nói.
Cao Bằng quẹo trái rẽ phải tới sau một tảng đá che khuất bóng người của mình.
Trong bụng Cao Bằng có hơi ấm đang chuyển động. Hắn không có năng lực nội thị như trong truyền thuyết nên căn bản không biết bên trong bụng mình đang xảy ra chuyện gì.
Cao Bằng nhắm mắt suy nghĩ. Nếu quả thật sinh ra thứ gì đó, cho dù là vì một đời sáng suốt của mình, chờ một lát mình cũng phải nói là mình mới nhặt được...
Thứ gì đó vẫn được nuôi dưỡng trong bụng đột nhiên vỡ ra, giống như thế giới khép kín mở ra một khe hở.
Ý chí huyền diệu khó giải thích trong U Minh được truyền tới trong đầu của Cao Bằng. Vào lúc này, năng lực thiên phú ngự sử của Cao Bằng sau khi có ngự thú Hoàng cấp cuối cùng đã thức tỉnh.
Cao Bằng mở mắt ra, trong mắt vẫn còn ngạc nhiên và không dám tin tưởng, đồng thời cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn trở lại bên cạnh A Ngốc, nhìn Tứ Oa dưới chân rồi ngồi xổm xuống, lòng bàn tay chạm vào đầu của Long Nghĩ, trong lòng thầm nghĩ.
- Triệu hồi.
Hơi chuyển động ý nghĩ, cơ thể của Tứ Oa lóe lên ánh sáng màu đỏ rồi lập tức biến mất.
Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa, Ngũ Oa, Lục Oa và Đầu Trọc đang đánh nhau ầm ĩ đều chấn động, quay đầu ngơ ngác nhìn Cao Bằng.
- Có phải chủ nhân muốn nấu chúng ta hay không?
Cao Bằng nhắm mắt lại. Ở trong cơ thể hắn có một không gian thần bí, không gian này là một loại khái niệm rất trừu tượng, dựa vào Cao Bằng để tồn tại.
Trong không gian bị chia ra thành rất nhiều ô vuông nhỏ, một ô vuông trong đó có một con Long Nghĩ đang nằm yên.
Cao Bằng đếm sơ qua, tổng cộng có một trăm ô vuông.
Ở trong không gian không có khái niệm thời gian, bên trong ở vào một loại trạng thái "đứng im" kỳ lạ.
Trong đầu Cao Bằng hơi động, Tứ Oa biến mất khỏi mảnh không gian đó, xuất hiện ở dưới chân hắn.
Hình như Tứ Oa không kịp phản ứng, vẫn không ngừng quay xung quanh Cao Bằng.
- Ta có năng lực này, cho dù có thêm nhiều ngự thú nữa cũng không cần lo lắng về chuyện không thể mang theo.
Cao Bằng thầm nghĩ.
Chỉ là ở trong không gian, các ngự thú rơi vào trạng thái vô tri vô giác, hơn nữa trạng thái này không có lợi cho sự trưởng thành của bọn chúng. Bởi vì không gian này ngăn cách với ngoại giới, khi ở bên ngoài các ngự thú có thể hấp thụ các loại nguyên tố tự do trong trời đất, sau đó chậm rãi trưởng thành. Vì thế nếu nhốt ở bên trong không gian quá lâu sẽ hạn chế sự trưởng thành của chúng.
Nhưng ở một vài thời điểm đặc biệt, đây cũng là một năng lực tuyệt vời để mang theo ngự thú của mình. Chỉ có điều Cao Bằng còn chưa biết giới hạn cuối cùng của năng lực này là bao nhiêu, có thể chứa được ngự thú lớn thế nào.
Cao Bằng bảo Tiểu Diễm chở mình từ trong cốc bay lên. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của Tiểu Hoàng, hắn thu A Ban vào không gian trong người.
Hắn có thể thu A Ban vào, hơn nữa A Ban cũng chỉ chiếm một ô không gian. Từ trên ý nghĩa nào đó thì nó và Long Nghĩ đều là một đơn vị tương đương.
Xem ra, con đường tinh binh vẫn thích hợp với mình hơn...
Tiểu Hoàng sững sờ quay đầu lại, hai mắt mở to giống như chuông đồng, cái mỏ vịt mở lớn tới mức có thể nhét được một quả trứng vịt. Tay vung lên thì A Ban đã không thấy bóng dáng đâu nữa rồi!?
- Cao Bằng, ngươi quá trâu bò!
- Ừ.
Cao Bằng gật đầu, sau đó cũng thu Tiểu Hoàng vào trong không gian, chỉ để lại Tiểu Hoa và Nam Quất, Bắc Quất đứng ở trước mặt với vẻ mặt mờ mịt vô tội. Mấy con vong linh Vương cấp còn lại đứng cô đơn bên vách núi.
Trừ khi hắn cũng thu chúng làm ngự thú của mình, nếu không sẽ không thể đưa chúng vào trong không gian. Sau này xuất hiện chuyện gì bất ngờ, hắn có thể dễ dàng thả chúng ra...
Sau nhiều lần do dự, hắn căn bản không có ý định thu phục ba tiểu gia hỏa này. Một là con gái của A Ngốc, hai con kia thì thuần túy là linh vật, còn lại cũng chỉ là một đám vong linh thuộc hạ của A Ngốc.
Thôi đi.
Cao Bằng lại thả đám A Ban từ trong không gian ra, bảo bọn chúng tiếp tục chờ mình ở bên vách núi.
Hắn lại cưỡi Tiểu Diễm trở lại trong cốc. Cao Bằng thu Bạch Bì, Tiểu Thảo và cả bảy con Long Nghĩ vào không gian trong người. Chỉ để lại Lưu Quang, A Ngốc và Tiểu Diễm ở bên ngoài.
Sau khi hắn đi sâu vào bên trong, giữa những quái thạch dần dần có sương mù độc chướng lan tràn, bùn đất dưới chân cũng càng lúc càng mềm hơn.
Trong rừng rậm phía trước đột nhiên truyền đến tiếng kêu to đầy gấp gáp.
Một con quái vật khổng lồ màu ám kim từ một góc lao ra, cũng không thèm để ý tới đám người Cao Bằng dưới chân mà mang theo làn gió tanh hôi xông về phía sâu trong sơn cốc, nhanh chóng biến mất khỏi trong tầm mắt của Cao Bằng.
【Tên quái vật】: Long Nghĩ
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 71 (Đế cấp)
【Phẩm chất của quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ / Phẩm chất Sử Thi
【Năng lực quái vật】:...
【Đặc tính quái vật】: Cương Thiết Long Vĩ (nhận được một phần huyết mạch của Cương Thiết Long, do đó thức tỉnh Cương Thiết Long Vĩ
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Mọc ra Cương Thiết Long Vĩ vô cùng cứng rắn, có thể sử dụng làm vũ khí, cái đuôi có khả năng miễn dịch kháng tính rất lớn đối với nguyên tố.
Hiệu quả ② hiệu quả chủ động: Sau khi kích hoạt, trong thời gian ngắn sẽ nâng cao độ cứng và mức độ linh hoạt của Cương Thiết Long Vĩ.)
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận