Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 302: Nồi Sắt Đại Pháp Tái Xuất Giang Hồ

Chương 302: Nồi Sắt Đại Pháp Tái Xuất Giang Hồ
Trong phòng thí nghiệm, Từ Thanh Chi cẩn thận cầm Thị Huyết dược tề trong tay ném vào bên trong phòng.
Thị Huyết dược tề loảng xoảng rơi xuống đất vỡ nát trên sàn nhà.
Tựa như ném ly làm tín hiệu.
Hắc Bạo Viên đang uể oải nằm trong phòng đột nhiên đứng dậy, tranh thủ thời gian chạy tới, bổ nhào về phía Thị Huyết dược tề đã vỡ vụn, hồng hộc liếm láp chất lỏng trên sàn nhà.
Liếm một lát có vẻ thấy khó, nó bèn chống hai tay xuống đất rồi quỳ người xuống, bộ lông ở phần ngực ướt nhẹp, trên mặt còn có mảnh vụn thủy tinh.
Hắc Bạo Viên hô hấp dồn dập, hai mắt dần dần biến đỏ, trong cổ họng phát ra tiếng rống trầm thấp…
Bộp! Cao Bằng đập tay trái vào khung cửa khiến cho Từ Thanh Chỉ kinh hãi quay người.
- Ra đây xử lý vài tài liệu cho tôi.
Dứt lời, Cao Bằng xoay người rời đi.
Từ Thanh Chỉ quay đầu nhìn thoáng qua con Hắc Bạo Viên đang không ngừng bạo động ở sau lưng, cũng không biết là thí nghiệm đã thành công hay thất bại nữa.
Nhưng mà ông chủ đã lên tiếng, Từ Thanh Chỉ vẫn phải ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc dưới đất, mang theo về phòng thí nghiệm.
Trở về phòng thí nghiệm, có hai người đồng thời xử lý tài liệu nên tốc độ nhanh hơn không ít,
Chỉ khoảng nửa giờ đã xử lý xong toàn bộ.
Xem giới thiệu vắn tắt về trình tự của phương pháp này trên khung số liệu, Cao Bằng trầm ngâm…
Chắc hẳn tất cả quái vật loài chuột đều phải trải qua một bước này!
Chỉ có điều một bước này thực sự để cho ta phải do dự.
Cao Bằng thở dài, vẫy lui Từ Thanh Chỉ.
Hắn đi tới trước một cái tủ quầy lớn, xoay người mở ngăn tủ, từ trong đó lấy ra một cái nồi lớn.
Nguyên liệu đã phối chế sẵn được cho vào nồi theo tỷ lệ và thời gian chính xác.
Nước bên trong nồi lớn sôi trào.
Cao Bằng lắc đầu thật mạnh. Không cần nghĩ lung tung, đây chỉ là một nồi thuốc thử mà thôi.
Nước trong nồi sôi sùng sục, một mùi hương kỳ quái tràn ngập trong phòng thí nghiệm, tựa như bí đỏ hầm nát, mùi thơm ngọt nồng đậm tràn ngập khoang mũi.
Cao Bằng vẫy vẫy tay với Ham Tài Thử.
Ham Tài Thử thấy vậy quay người lại, khẽ gật đầu với Cao Bằng, nhẹ nhàng nhảy lên bàn.
- Ngoan.
Cao Bằng nhẹ nhàng sờ lên cái lưng mềm mại của nó.
Sau đó, hắn chỉ vào cái nồi lớn:
- Nhảy vào đi!
- ???
Ham Tài Thử ngây ngốc ngẩng đầu.
Đối diện là ánh mắt vô tình lạnh lùng của Cao Bằng:
- Ừ, nhảy vào đi.
Ham Tài Thử nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt to bằng hạt đậu nành cố gắng trừng thật lớn, nhưng cho dù nó có nhìn thế nào cũng không thấy được thứ gì.
Đây là một nồi chất lỏng màu vàng đậm đặc, ngoài hương vị hơi kỳ lạ thì mọi thứ còn lại đều tốt.
Lá gan của Ham Tài Thử rất nhỏ. Cao Bằng cảm thấy nó cần thêm một chút trợ giúp, bèn đưa tay phải lên nhẹ nhàng ngắm thẳng vào Ham Tài Thử khẽ đẩy một cái.
Ham Tài Thử còn chưa kịp phản ứng đã rơi vào trong nồi giống như một viên sủi cảo.
Cao Bằng nhanh chóng đóng nắp lại.
Chỉ có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu chít chít thảm thiết.
Sau mười phút đồng hồ Cao Bằng mở nắp ra, dùng hai cái đũa thủy tinh dài kẹp lấy Ham Tài Thử đang không ngừng đảo quanh trong nồi.
Một mùi hương kỳ lạ tràn ngập trong không khí…
Ham Tài Thử bị lật ngược lại, hai mắt trợn trắng, bụng nhỏ tròn vo, cái đuôi nhếch lên thật cao. Cao Bằng gắp nó ra khỏi nồi rồi vỗ vào bụng một cái, nước thuốc phun ra từ miệng như suối.
Không chờ Ham Tài Thử buông lỏng, Cao Bằng lại ném thẳng nó vào trong nồi.
Một tiếng kêu chít chít thê thảm quanh quẩn trong phòng thí nghiệm.
Lần này lại nấu khoảng nửa canh giờ, mãi tới khi nồi nước màu vàng biến thành trong suốt như nước sôi để nguội.
Vẻ ngoài của con Ham Tài Thử đã thay đổi hoàn toàn, bộ lông màu vàng kim biến thành màu sh!t vàng.
Có vẻ nó gầy đi không ít, thể tích nhỏ đi nhiều.
Xấu quá…
Cao Bằng nheo mắt lại, gia hỏa này làm sao càng tiến hóa càng xấu đi?
Ham Tài Thử mới được vớt ra khỏi nồi, toàn thân ướt sũng, lông tóc trên người dính lại với nhau, cái đuôi ỉu xìu rủ xuống mặt đất.
Nó mệt mỏi nằm sấp trên bàn, ánh mắt nhìn về phía Cao Bằng mang theo vài phần sợ hãi.
【Tên quái vật】: Văn Bảo Thử
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 18
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh nhuệ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ thần bí
【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (uể oải)
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Văn Bảo Thử do Ham Tài Thử tiến hóa thành, có khứu giác khá mạnh với bảo vật, còn có thể ngửi được quỹ tích mùi hương bảo vật lưu lại trong không khí.
【Nhu cầu tấn thăng phẩm chất Hoàn Mỹ 】:...
Chỉ mới tăng lên đến phẩm chất Tinh nhuệ mà thôi, vẫn còn không gian tấn thăng rất lớn.
Cao Bằng tiến hành kiểm tra các lộ tuyến tấn thăng lên phẩm chất Hoàn Mỹ, lần này chỉ còn lại hai.
Lần trước còn có ba lộ tuyến tiến hóa, giờ thì chỉ còn lại hai. Chẳng lẽ hệ Thần Bí ít ỏi như thế, ngay cả lộ tuyến tiến hóa cũng chỉ có từng ấy.
Trong hai lộ tuyến tiến hóa này có một loại là tiếp tục cường hóa năng lực tầm bảo trên cơ sở Văn Bảo Thử, loại thứ hai sẽ khiến cho Văn Bảo Thử tiến hóa thành Thôn Bảo Thử có thể thôn phệ bảo vật để trưởng thành, sau này còn có thể diễn sinh ra nhiều loại năng lực kỳ lạ.
Hai lộ tuyến này, lựa chọn cái nào cũng không tệ. Cao Bằng bắt đầu sử dụng phương pháp loại trừ.
Trong nhà hắn có tiền, bảo vật cũng nhiều, đương nhiên muốn lựa chọn tăng cường năng lực tầm bảo.
Hắn không cần phải dựa vào năng lực tấn công của con chuột này, chỉ cần sở trường tầm bảo là đủ. Huống hồ thôn phệ bảo vật… Nhìn qua chính là hành vi phá sản, chuyện này cũng không khiến cho Cao Bằng vui vẻ gì.
Lấy điện thoại di động ra gọi cho bộ phận hậu cầu, để cho bọn họ đưa một số tài liệu từ nhà kho bên kia tới.
Nhóm tài liệu này đều đã có đủ, chỉ có huyết dịch của quái vật Vương cấp là trong kho không có.
Đây cũng không phải vấn đề lớn.
Cao Bằng để bên kia trực tiếp đưa tài liệu còn lại đến, còn huyết dịch của quái vật Vương cấp chính hắn sẽ đi lấy.
Đầu tiên Cao Bằng nghĩ đến A Ban, A Ban là ngự thú của hắn nên tất nhiên lấy của nó sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Nhưng mà muốn thu thập huyết dịch của A Ban chắc hẳn là rất khó.
Vậy cũng chỉ còn Bạch Long.
- Bạch Long!
Cao Bằng đứng cạnh hồ hô to.
Mặt hồ an tĩnh nhấc lên sóng lớn, một cái đầu trắng nhô lên một nửa, mang theo nghi hoặc nhìn Cao Bằng.
- Bạch Long, đến đây! Ta tới mượn ngươi ít đồ.
Cao Bằng vẫy vẫy tay.
Rào…
Một con cự thú từ trong hồ bay ra, long trảo trắng như tuyết lóe sáng dưới ánh mặt trời, từ trên không trung nhìn xuống Cao Bằng, lỗ mũi phun ra hơi nước.
Cao Bằng bước lên trước, giơ thùng lớn trong tay lên.
- Long Huynh, mượn ngươi chút máu, một thùng là được rồi.
Bạch Long trừng mắt nhìn hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rống uy hiếp.
- Được rồi, ta sẽ nói với ông ngoại. Chắc để ông ngoại nói chuyện với ngươi sẽ tốt hơn.
Cuối cùng, Bạch Long bất đắc dĩ đưa móng vuốt bên trái ra, sau đó dùng móng phải vạch một cái trên đó.
Máu tươi từ miệng vết thương chảy ra ngoài.
Có chút máu tươi rơi ra ngoài thùng, nhiễm lên tay Cao Bằng.
Máu của Bạch Long là máu nóng, mới đầu Cao Bằng còn thấy rất ấm nhưng sau đó nhiệt độ hạ rất nhanh. Mu bàn tay hắn càng lúc càng lạnh đi tựa như đang thoa băng trên đó, còn có hơi lạnh thấu xương không ngừng thấm vào trong. Chẳng mấy chốc, bàn tay của hắn dần dần đông cứng lại.
Cái này gọi là tắm long huyết trong truyền thuyết sao?
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Cao Bằng khi bàn tay hắn bị đông cứng.
Nhưng mà máu này thật là lạnh, không hổ danh là ngự thú Vương cấp…
Đây là suy nghĩ thứ hai của Cao Bằng.
Vết thương hở của Bạch Long đang khép lại từ phía trong, miệng vết thương được nối liền lại nhờ lớp cơ bắp mạnh mẽ.
Cơ bắp bị mạnh mẽ tụ lại một chỗ không ngừng ma sát, từng thớ thịt tỉ mỉ được sinh ra… Chỉ sau mười phút vết thương đã hoàn toàn khép lại, nhìn từ bên ngoài chỉ có thể thấy một vết cắt nhợt nhạt mà thôi.
Máu tươi trong thùng nặng nề như thủy ngân, so với nước thường thì nó nặng hơn rất nhiều. Cao Bằng dùng tay nhấc thùng lên mà máu bên trong không chút lay động, tựa như một mặt kính phẳng.
Đây còn là máu sao.
Cao Bằng cảm thấy có chút sai sai.
Xách theo thùng máu, Cao Bằng cao hứng bừng bừng đi khỏi bờ hồ, Bạch Long quay người bơi xuống đáy hồ.
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận