Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 539: Hoả Thiêu Hang Động

Chương 539: Hoả Thiêu Hang Động
【Tên quái vật】: Dị Hóa Hải Thảo Yêu
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 56 (Vương cấp)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Hoàn Mỹ - Phẩm chất Hoàn Mỹ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thủy
【Năng lực quái vật】: Cứng cỏi quấn quanh lv4, kháng tính hỏa diễm lv3
【Nhược điểm quái vật】: Hệ Hỏa
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Rong biển biến dị, có được sinh mệnh lực cường đại, am hiểu đem địch nhân quấn quanh ghìm chết sau đó cắm rễ vào bên trong cơ thể địch nhân phân giải. Nguyên bản e ngại hỏa diễm, nhưng ở trong quá trình dị hoá sản sinh kháng tính với hỏa diễm, bởi vậy nhược điểm duy nhất cũng bị bù đắp.
Cây rong dán chặt vào nham thạch màu đen, uốn lượn chạy dài như vô số con rắn nhỏ màu xám đang lè lưỡi.
Mái tóc đen dày rậm điên cuồng bành trướng.
Mấy trăm cây rong cuốn lại thành một nắm, quấn quanh cánh tay Tiểu Hoàng như mái tóc đang sống vậy.
Tiểu Hoàng kéo mạnh một cái, không ngờ cây rong lại cứng cỏi ngoài ý liệu. Tiểu Hoàng càng giãy dụa thì nó càng siết chặt lại.
Bởi vì chỉ bị quấn lấy, hiệu quả bị động của Tiểu Hoàng cũng không được phát động.
Dần dần, cây rong không ngừng phát triển, lực siết càng mạnh hơn, nó siết chặt Tiểu Hoàng lại thành từng khúc từng khúc.
Tiểu Hoàng ú ớ trong cổ họng, giãy dụa nhiều lần đều vô dụng. Hai cái cánh giãy dụa, nhưng loại thủy thảo này càng trói càng chặt.
Lúc này nó có sức mà không dùng được. Thủy thảo căn bản không nhận lực, lại cực kỳ bền và dẻo, dù nó có cố hết sức cũng không thể thoát được.
Cơ chế bị động của Tiểu Hoàng không thể phát động khiến cho sức mạnh của nó cũng không thể đột phá. Nó thấy cây rong dưới chân mình đang lướt về phía Cao bằng, bèn dẫm mạnh chân phải xuống. Một mảng lớn cây rong bị dẫm dưới chân nó, phần rong thừa ra ngoài không ngừng lay động, quấn quanh chân nó mà leo lên.
- Cao Bằng, ngươi nhanh chân lên, ta ngăn những cây rong này lại.
Tiểu Hoàng liều mạng gào lên với Cao Bằng.
Cao Bằng nhíu mày.
Loại quái vật khống chế này lại có thể khắc chế Tiểu Hoàng, vì phải đến lúc bị thương Tiểu Hoàng mới có thể phát động trạng thái bị động. Nhưng nếu nó chỉ giam cầm, sử dụng năng lực khống chế này không cho Tiểu Hoàng cơ hội phát động hiệu quả bị động, chỉ hạn chế nó sang một bên, không cho nó tham gia chiến đấu. Đây cũng coi như là một nhược điểm của Tiểu Hoàng.
- Cái tên trọc nhà ngươi không phải bình thường vẫn thích xông lên sao?
Giọng nói trào phúng của Tiểu Diễm từ sau lưng Cao Bằng vọng tới, Tiểu Diễm khom người từ phía sau hang động đi ra.
Nó phun một ngụm lửa vào những cây rong ở xung quanh Cao Bằng. Hoả diễm thiêu đốt sát mặt đất, cây rong rên rỉ oằn oại trong vũ đạo của ngọn lửa.
Cao Bằng cũng không bất ngờ. Dù đám thủy thảo dị chủng này có tính kháng hỏa, nhưng chỉ có lv3, coi như có thể chống cự được lửa, nhưng nếu lực sát thương của lửa quá lớn cũng bị cháy thôi.
Hoả diễm lan theo cây rong kéo dài, toàn bộ cây rong đều cháy. Mà cây rong đang quấn quanh Tiểu Hoàng nên cũng khiến cho nó bị ngọn lửa bao phủ.
Tiểu Hoàng không nói một lời, ngồi xổm xuống đất trầm mặc không nói.
Tới tận khi cây rong quấn quanh cơ thể nó bị đốt thành tro bụi nó mới đứng lên, nhìn qua không quá vui vẻ.
Cao Bằng biết, nhất định vì bị bêu xấu trước mặt Tiểu Diễm nên tên gia hoả này mới rầu rĩ không vui.
Hoả diễm tiếp tục khuếch tán, đột nhiên Cao Bằng nghĩ tới cái gì đó, biến sắc nói.
- Không tốt! Tiểu Diễm, mau khống chế ngọn lửa không cần đốt tiếp vào trong.
Tiểu Diễm hé miệng nuốt ngọn lửa vào bụng, hoả diễm lại chảy ngược vào miệng Tiểu Diễm.
Nhưng đã quá muộn, Cao Bằng nghe được có tiếng bọt khí nổ vỡ liên tiếp ở dưới đáy sơn động.
Bộp bộp bộp bộp.
Một bầu không khí quỷ dị từ sâu trong hang động lan ra.
Mượn ánh lửa bừng bừng, những cái bóng vặn vẹo in trên hai tảng đá hai bên hang động, nơi những cái bóng hội tụ, từng đầu bóng đen khổng lồ thức tỉnh.
- Tiểu Diễm, toàn lực công kích vào sâu bên trong hang động!
Cao Bằng ra lệnh.
Tiểu Diễm thận trọng gật đầu.
Bên trong, có vẻ… hơi nhiều quái vật.
Hít sâu một hơi, sợi lông tơ màu đỏ bên cạnh khuôn mặt khẽ run lên nhè nhẹ.
Lông vũ đỏ toàn thân lay động kịch liệt, sóng nhiệt bốc lên, không khí cũng bị bóp méo.
Một ngọn lửa tràn ra, nhiệt độ khủng khiếp tràn ngập trong sơn động, vũng nước đọng dưới chân bốc hơi nghi ngút.
Hoả diễm bạo phát!
Chớp mắt, một con hỏa long quét sạch cả hang động, hoả diễm xanh đỏ nung đá tảng đến đỏ bừng.
Từ sâu trong hang động vọng ra tiếng quái vật kêu rú vì bị ngọn lửa đốt.
Một con cua tướng quân màu lam giương nanh múa vuốt, quơ quơ hai cái càng từ trong ngọn lửa xông ra. Bên ngoài cơ thể nó toả ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, nhưng lúc này quầng sáng lam đã bị ngọn lửa đốt cho thủng lỗ chỗ, cái mai màu xanh cũng có vài chỗ chín đỏ.
Nửa sống nửa chín, là càn rỡ nhất.
Nó hung hăng nhảy lên một cái về phía trước, đụng nát một mảng lớn nham thạch đã bị nung đỏ. Càng cua ma sát trên vách đá bắn ra hoa lửa, một cỗ ác khí xộc thẳng vào mặt.
Tiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng bước lên nghênh đón. Cây rong kia ép ta có sức mà không có chỗ dùng, chẳng lẽ ta còn sợ một con cua nửa sống nửa chín như ngươi sao?
Một cước thăm dò nhắm thẳng mặt con cua tướng quân. Cua tướng quân thu lại hai cái càng ngăn cản đòn tấn công này. Chân vịt đạp tới, con cua chỉ cảm giác một cự lực kinh khủng đang ập tới, nó giương càng ra đón, nhịn không được liên tiếp lùi lại, suýt chút nữa thì ngã ngửa ra sau.
Một đám quái vật xông lên sau lưng cua tướng quân cũng bị thân thể cồng kềnh của nó chặn lại, thế cục hơi khựng lại một chút.
Hoả diễm không đâu không đốt, đám quái vật này có thể nói là gặp nạn rồi. Lửa lớn nóng bừng bừng bao vây xung quanh, chính là một cái lồng hấp thiên nhiên.
Chỉ cần có quái vật lao ra, Tiểu Hoàng liền chạy lên ngăn cản.
Có ma kháng trong tay, hơn nữa Tiểu Hoàng cũng đã bị Tiểu Diễm đốt quen rồi, vì thế không sợ lửa này.
Đốt trọn vẹn nửa giờ, tôm cá rong biển bị nấu chín hết, mùi hương hải sản quái dị tràn ngập trong không khí.
- Cao Bằng! Ngươi lén ta nấu đồ ăn ngon!
Đại Tử từ bên ngoài hang động thò đầu vào, lớn tiếng ồn ào, tựa như một con Husky nhìn thấy chủ nhân lén lút ăn vụng đồ tốt sau lưng mình.
Chuyện này rất khó lường, có thể lật cả cái nhà này lên.
Đại Tử không ngừng ủi vào bên trong, hòn đá trên đỉnh đầu rào rào rơi xuống. Cao Bằng biến sắc hô:
- Husky Tử! Ngươi đi ra ngoài cho ta!
- Ta không! Ngươi lén ăn ngon sau lưng ta mà còn muốn ta ra ngoài!
Hai mắt Đại Tử đỏ lên.
Sắc mặt Cao Bằng đen thui:
- Ta không có ăn vụng, lúc sau sẽ mang ra cho ngươi.
Đại Tử nghe vậy mới hậm hực rụt đầu lại.
Khi giết quái vật thì không thấy bóng dáng đâu, nghe thấy mùi thơm thì chạy đến nhanh không ai bằng.
Cao Bằng dặn Tiểu Hoàng kéo xác bọn quái vật từ trong hang động ra, có vài con có kích thước quá lớn nên không ra được, hắn bèn đập luôn cả cửa hang mới đưa hết xác quái vật ra ngoài.
Con nào cũng là Vương cấp! Giờ Cao Bằng mới biết lực sát thương của Tiểu Diễm lại cao đến vậy.
Ùng ục.
Khi Tiểu Hoàng kéo xác một con quái vật tương tự như con sò ra, đột nhiên có tiếng ùng ục vang lên.
Tiểu Hoàng khựng lại, tiếng động cũng biến mất, dường như vừa rồi chỉ là ảo giác.
Cao Bằng và Tiểu Hoàng liếc nhau.
Tiểu Hoàng cúi đầu xuống, ôm xuôi theo vỏ sò rồi đẩy mạnh ra ngoài.
Soạt soạt soạt soạt.
Vỏ sò nứt ra, vừa rồi nó bị hoả diễm thiêu đốt nên đã rất giòn, không còn dẻo dai như trước nữa.
Chát!
Vỏ sò vỡ vụn.
Một cái bóng màu lam từ trong vỏ sò chui ra, sau đó chạy trốn.
Cao Bằng duỗi chân trái. Cái bóng kia chạy qua người hắn thì trượt chân một cái, lăn lông lốc mấy chục vòng như một quả bóng da. Cuối cùng loảng xoảng đâm vào người Lưu Quang rồi mới dừng lại.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận