Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 37: Tàn Bạo Hôi Ma Chu Khủng Bố

Chương 37: Tàn Bạo Hôi Ma Chu Khủng Bố
Cạch cạch cạch cạch
Âm thanh chiếc đũa gõ lên nồi thu hút Đại Tử, nó dựng thẳng đầu lên nghe ngóng, sau khi xác nhận phương hướng thì lập tức nhanh chóng bò tới.
Đại Tử nhìn thoáng qua dịch thể màu đen sền sệt trong nồi, hai sợi râu không ngừng lay động, cũng không chịu ăn.
Bởi vì mùi vị này thật đúng là không dễ ngửi chút nào, hơn nữa hình dạng trông cũng rất đáng ngờ.
Nhìn qua hai lần, Đại Tử vụng trộm buông cặp chân kìm đang kẹp chặt viền nồi sắt ra, tỏ vẻ chán ghét ngoảnh đầu đi chỗ khác, luôn miệng hô:
- Có độc, có độc…
Vẻ mặt của Cao Bằng sa sầm lại, một nồi này đều được bào chế từ những dược liệu mang độc tính, nên có độc là chuyện đương nhiên.
Nhưng mày là một con Ngự thú có thuộc tính Độc lại đi nói với tao mày sợ độc. Mày không lo là sẽ ném hết mặt mũi của toàn bộ Ngự thú thuộc tính độc khác sao.
- Quay lại, mau ăn nó ngay! Ăn xong là có thể tiến hóa. Mày không ăn thì làm sao có thể trở nên mạnh mẽ được?
Cao Bằng nói một cách vô cùng nghiêm túc.
Đại Tử cũng rất biết nghe lời, ngoan ngoãn ăn hết sạch cả nồi. Lúc này Cao Bằng mới vui vẻ tươi cười.
Sau khi ăn xong, tinh thần Đại Tử có hơi uể oải tí chút, bèn trốn vào góc phòng lẳng lặng nằm xuống, cuộn mình thành một vòng tròn.
……
Tại sơn cốc gần biên giới rừng rậm Hắc Tẫn có một hẻm núi tối tăm tĩnh mịch, từ sâu trong hang động đen kịt có mấy con nhền nhện to lớn màu xám đang chậm rãi bò ra, đôi mắt đỏ tươi lập loè ánh sáng lạnh lẽo, nhẹ nhàng đánh hơi trong không khí.
Trong lùm cây rậm rạp cách đó không xa đột nhiên có một con Kim Cương Xuyên Sơn Giáp ló đầu ra, lớp vảy màu vàng óng sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Con nhện ngoạc cái mồm to phun ra mảng lớn chất dịch đậm đặc màu xám trắng. Trên lá cây, thân cây, bãi cỏ, khắp nơi đều trải đầy chất dịch đặc sệt đó.
Sau khi tiếp xúc với không khí, chất dịch đậm đặc màu xám trắng nhanh chóng ngưng tụ lại rồi dần mất đi tính kết dính, thay vào đó lại trở nên cứng rắn bền chắc tràn ngập tính kẻo dai. Kim Cương Xuyên Sơn Giáp cố gắng giãy dụa muốn thoát ra ngoài, chất dịch màu trắng bị kéo giãn ra thành sợi tơ nhưng vẫn quấn chặt lấy toàn thân nó, giống hệt như bã kẹo cao su bị người dùng lực kéo dài ra.
Kim Cương Xuyên Sơn Giáp thấp giọng gào thét, từng chiếc vảy màu vàng bên ngoài dựng ngược lên phảng phất như vô số lưỡi dao sắc bén, toàn bộ thân thể nó cuộn tròn lại giống như “quả bóng”.
Cơ thể cuộn tròn xoay vòng vòng, mép vảy sắc nhọn như lưỡi dao hình thành đao trận gió lốc.
Tơ nhện có thể khắc chế lực lượng vô cùng hiệu quả, nhưng đối với loại lợi khí sắc bén này lại không có bao nhiêu năng lực chống đỡ.
Từng sợi tơ nhện bị cắt đứt, mắt thấy Kim Cương Xuyên Sơn Giáp sắp sửa tránh thoát, lại thêm một đoàn dịch nhầy màu xám trắng thật lớn từ trên trời giáng xuống.
Dịch nhầy càng lúc càng nhiều, càng lúc càng dày đặc, một đám nhền nhện to lớn phảng phất không khác gì bọn côn đồ bao vây Kim Cương Xuyên Sơn Giáp, không ngừng phun ra những sợi tơ màu trắng.
Sau đó, trên mặt đất dần dần hình thành một cái kén trắng to lớn.
Mặc cho Kim Cương Xuyên Sơn Giáp giãy giụa thế nào cũng không thể tránh thoát đám tơ nhện vô cùng vô tận này, toàn bộ thân hình đều bị cố định chặt chẽ không thể vùng vẫy. Đến cuối cùng nó cũng kiệt sức mà nằm bẹp trên đất, tuyệt vọng nhìn đám nhền nhện màu xám trắng càng lúc càng gần.
Lại nói, từng con nhện xám trắng không ngừng cuồn cuộn bò ra khỏi hang động âm u, phảng phất như đây là một cái ổ nhện.
......
- Lão Trần, theo quy tắc cũ, lấy cho tôi 30 cân Âm Tuyết Tùng Diệp.
Cao Bằng vừa bước vào tiệm đã hô lên. Hôm nay là thứ bảy, hết giờ làm hắn liền rời khỏi phòng làm việc đi đến đây, cũng chẳng muốn để người khác giao hàng tận nhà, chuẩn bị tiện đường ghé vào cửa hàng trong trung tâm thành phố mua về luôn.
- 30 cân sao?
Người bị Cao Bằng gọi là lão Trần chính là một chàng trai trẻ khá cao, da đen, dáng người mảnh khảnh, nhìn qua mặt mày có chút già dặn, rất nhiều khách quen tới nơi này đều quen gọi hắn là lão Trần.
- Ông chủ Cao, thật xấu hổ, trong tiệm chúng tôi hôm nay chỉ còn có 10 cân Âm Tuyết Tùng Diệp.
Lão Trần nói với vẻ mặt đầy khó xử.
- Cậu xem......
Cao Bằng sửng sốt, sau đó vung tay lên nói một cách hào phóng:
- Đã thế cứ lấy hết toàn bộ cho tôi, 10 cân thì 10 cân vậy.
Sau đó Cao Bằng lại ghé qua vài cửa hàng xung quanh, kết quả phát hiện Âm Tuyết Tùng Diệp đã thiếu hàng mấy ngày nay. Hắn nhớ rõ, tuy rằng Âm Tuyết Tùng Diệp không thường thấy nhưng cũng không tính là dược liệu hiếm gì.
Nếu như những cửa tiệm này đều hết hàng, thì có khả năng toàn bộ Trường An cũng sẽ không còn bao nhiêu Âm Tuyết Tùng Diệp. Bởi vì mấy cửa hàng này là nguồn cung cấp đứng đầu ở trung tâm thành phố.
Do nguyên nhân phòng làm việc của Cao Bằng nên mấy cửa hàng xung quanh đây cũng tương đối quen biết hắn.
Có ông chủ tốt bụng của cửa hàng nào đó cho hay:
- Không chỉ mỗi Âm Tuyết Tùng Diệp, còn có mấy loại dược liệu khác dạo gần đây cũng đều bị thiếu hàng.
- Ồ? Sao lại thế?
Cao Bằng có chút nghi hoặc.
Tuy rằng phương pháp tăng lên phẩm chất sử thi không chỉ có một loại, nhưng hiện tại A Ngốc cũng đã ăn hai trăm cân Âm Tuyết Tùng Diệp rồi, nếu lại đột nhiên thay đổi phương pháp khác thì khá là phiền phức.
- Âm Tuyết Tùng Diệp trong tiệm chúng tôi cùng với một số loại dược liệu khác đều được nhập hàng từ một mảnh lâm viên tư nhân lớn ở ngoại thành Trường An, phiến lâm viên lớn kia không ngừng có Âm Tuyết Tùng Diệp và rất nhiều dược liệu khác. Bởi vì hàng đẹp giá rẻ, lại thêm số lượng sung túc, không chỉ mỗi chúng tôi mà rất nhiều cửa tiệm trong thành phố Trường An đều nhập hàng từ khu lâm viên đó.
Ông chủ rít một hơi thuốc, không ngừng than thở:
- Có lẽ tin tức bị phong tỏa không được truyền ra, cái khu lâm viên đó được xây cạnh rừng rậm Hắc Tẫn. Một tuần trước không biết từ nơi nào chạy đến một đám nhện ác ôn, không ngừng ăn sạch sành sanh số lượng lớn thực vật thuộc tính âm trong lâm viên, chẳng những thế còn ăn luôn toàn bộ quái vật khác trong rừng. Nghe nói nếu không phải ông chủ chạy trốn nhanh, một nhà ông chủ đều đã trở thành thức ăn trong miệng đám nhện ác ôn đó. Hiện tại khu vực thuộc phiến lâm viên kia đã bị quân đội phong tỏa, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ sẽ không mua được Âm Tuyết Tùng Diệp.
- Nhện ác ôn.....
Cao Bằng vắt hết óc cũng không nghĩ ra có loài nhện nào gọi là nhện ác ôn cả.
- Nhện ác ôn cũng chính là biệt danh chúng tôi dùng để gọi mấy con nhện đó mà thôi. Phía chính phủ đã lập ra cho nó một cái danh pháp chuyên ngành, hình như gọi là cái gì Tàn Bạo Hôi Ma Chu đấy.
Ông chủ lại rít một hơi dài, ném đầu lọc đã hút xong xuống đất, giơ chân dẫm tắt tàn thuốc. Lúc này, lại có khách mới vào tiệm, ông chủ cười xin lỗi với Cao Bằng rồi đi tiếp đãi khách, chỉ quẳng lại cho Cao Bằng một câu:
- Nếu còn cần thứ gì thì cậu cứ tự tìm trong tiệm đi.
Cao Bằng nhìn ông chủ đang bận rộn giới thiệu các loại dược liệu cho khách, quay đầu nhìn ngựa xe như nước trên đường. Lúc này đúng là giờ cao điểm, trên lối đi bộ vẫn đông đúc trước sau như một, xuyên qua cửa sổ xe có thể thấy một số tài xế đang nhẹ nhàng trêu đùa Ngự thú trong lúc tắc đường.
Từ trong cửa sổ xe truyền ra âm thanh vui đùa, dưới bầu trời bê tông cốt thép, người và Ngự thú phác hoạ lên một bức tranh cực độ hài hòa.
Ài ——
Thở dài một hơi, Cao Bằng cầm lấy túi dược liệu của mình rời khỏi cửa hàng, cố gắng hoàn thành công việc cho nhanh đặng chạy về nhà xem Đại Tử đã tiến hóa xong chưa.
Bởi vì Âm Tuyết Tùng Diệp là đồ ăn cao cấp của quái vật thuộc tính âm, cho nên nhu cầu vẫn tương đối nhiều. Sau khi Cao Bằng biết được tin tức cũng không dám trì hoãn thêm, vội vàng thừa dịp thời gian còn sớm đi dạo một vòng các cửa hàng trong thành phố, càn quét hết thảy toàn bộ Âm Tuyết Tùng Diệp. Cuối cùng, hắn may mắn mua được hơn một trăm cân, có điều Âm Tuyết Tùng Diệp trong thành chỉ sợ cũng không còn bao nhiêu.
Sau đó, Cao Bằng lại đến Hiệp hội Săn Quái công bố một nhiệm vụ ngắn hạn, thu mua Âm Tuyết Tùng Diệp với giá 1100 tiền liên minh một cân, thu mua 300 cân.
Ngoài hoang dã cũng có Âm Tuyết Tùng Diệp, nhưng phân bố không đều, sản lượng vô cùng ít ỏi, muốn hoàn thành nhiệm vụ cũng yêu cầu tiêu hao không ít thời gian và tinh lực.
Nếu có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề thì chẳng cần phải mạo hiểm ra ngoài hoang dã tràn đầy nguy cơ làm gì.
Về đến nhà, Cao Bằng cũng lên mạng tra xét tin tức một hồi: Tàn Bạo Hôi Ma Chu.
Gõ vào năm từ mấu chốt này, một lượng lớn tin tức hiện ra từ trên xuống dưới.
- Kinh ngạc! Nhền nhện to lớn siêu cấp tàn bạo......
Dân thành thị Trương tiên sinh tự thuật: Sau một đêm mạo hiểm, suýt chút nữa đã trở thành đồ ăn của nhền nhện.
- Khu vực rừng rậm Hắc Tẫn của thành phố Trường An đột ngột xuất hiện một loại quái vật nhền nhện hoàn toàn mới, hiện đã bị phong tỏa toàn diện! Chính phủ thông báo nghiêm cấm người dân không được phép tự mình xâm nhập khu vực rừng rậm Hắc Tẫn.
------------------------
Dịch: Ánh Châu
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận