Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 562: Đại Lực Kim Cương Nghĩ

Chương 562: Đại Lực Kim Cương Nghĩ
- Ngự thú Hoàng cấp?
Dần Du sửng sốt, Lưu Quang không hề che giấu khí tức trên người, khí tức thuộc về Hoàng cấp đặc biệt rõ ràng.
Chỉ ở trong thế giới Hắc Vụ chưa tới ba năm đã bồi dưỡng ra được ngự thú Hoàng cấp???
Dần Du không biết làm sao. Tốc độ tăng đẳng cấp ngự thú như vậy cũng quá nhanh rồi.
Chỉ ba năm lại bồi dưỡng được ngự thú Hoàng cấp. Nếu như nâng cao thật sự dễ dàng như vậy, bọn họ cần gì phải tốn nhiều công sức chứ?
Tốc độ Cao Bằng tăng đẳng cấp ngự thú nhanh đến mức làm cho hắn có chút hoảng hốt.
Lưu Quang quay đầu. Ở trong mắt nó, vị trí nối giữa chân trái và thân người của Man Hoàng Phá Sơn Thú có một hồng tuyến.
Ở trong tầm mắt nó, hồng tuyến càng lúc càng rõ, đúng là khiến cho người ta say mê.
Vèo...
Cánh phía sau lưng Lưu Quang hơi rung lên, thân hình bắn ra.
Gió cản phía trước người nó lặng lẽ biến mất, chỉ thấy có bóng mờ lóe lên. Dần Du thậm chí còn không nhìn thấy gì, chỉ nghe thấy có một tiếng vỡ vụn khẽ vang lên.
Ngay sau đó Man Hoàng Phá Sơn Thú phát ra một tiếng kêu thê lương, bịch một tiếng ngã xuống đất.
Cái chân to như cái cột xoay tròn trong không trung vài vòng rồi đập xuống đất.
Đầu ngón chân giẫm nhẹ lên trên tảng đá, bóng dáng Lưu Quang hiện ra trong nháy mắt, ngay sau đó nó tung người nhảy lên rồi lại biến mất ở trong tầm mắt mọi người.
- Phụt phụt.
Ngân quang trước ngực Dần Du phát ra ánh sáng rực rỡ, lá chắn tinh quang lập tức bị mở ra, chỉ còn 0,001 giây là lưỡi đao sắc bén kia sẽ chạm tới ngực, Dần Du trợn tròn mắt.
Ầm.
Dần Du biến mất sau đó xuất hiện ở bên cạnh Man Hoàng Phá Sơn Thú, ánh sáng màu đỏ trên người cũng dần dần tiêu tan.
Ta vừa thiếu chút nữa đã chết!
Trong lòng Dần Du điên cuồng gầm thét. May mà năng lực bảo toàn tính mạng của ngự sử khiến hắn có thể rời đi vào lúc trí mạng một lần. Khi gặp phải uy hiếp trí mạng, hắn có thể dịch chuyển tức thời đến bên cạnh con ngự thú mạnh ở gần mình.
Lưu Quang xuất hiện ở vị trí Dần Du vừa biến mất, lẳng lặng nấp ở trên ngọn cây lớn, hai cánh tay như hai lưỡi đao nhẹ nhàng ma sát phát ra tiếng xoạt, xoạt.
Nó nghiêng đầu qua nhìn chằm chằm vào Dần Du và Man Hoàng Phá Sơn Thú, vẻ mặt tê dại lại bình tĩnh.
- Đừng, ngươi thả ta đi, sau khi trở về bộ lạc U Hổ chúng ta cũng sẽ không gây sự với các ngươi nữa.
Dần Du hoảng hốt lo sợ, nói rất nhanh, chỉ sợ mình nói chậm sẽ bị một đao giết chết trong nháy mắt.
Năng lực này có hạn chế thời gian, ngày hôm nay sử dụng xong, phải chờ 24 giờ sau mới có thể làm được một lần nữa.
Đồng thời Dần Du chú ý thấy Cao Bằng vừa rồi lăng không triệu hoán ngự thú. Hắn hiểu rõ đây là năng lực gì... Ngự thú không gian.
Cho dù ở trong các ngự sử, năng lực bảo toàn tính mạng cũng được xem là một loại vô cùng hiếm có, hơn nữa thức tỉnh loại năng lực này không liên quan gì với đẳng cấp của ngự sử. Tất cả ngự sử thức tỉnh năng lực bảo toàn tính mạng đều là ngẫu nhiên, ở trong bộ lạc U Hổ bọn họ cũng chỉ có rất ít người nắm giữ năng lực ngự thú không gian.
Phải biết rằng trong bộ lạc của bọn họ có tới trên trăm vạn người đấy.
Cao Bằng nghe vậy chỉ mỉm cười, bảo Nam Quất biến ra một quả quất cho mình ăn.
- Yên tâm, không bao lâu nữa sẽ không còn bộ lạc U Hổ đâu.
Cao Bằng nói xong liền xoay người đi về phía Đồng Tượng đang cứng đờ người, thuận lợi bảo Bắc Quất cầm một quả quất đưa cho hắn.
- Ngươi hẳn biết tương đối về bộ lạc U Hổ, chúng ta tới nói rõ ràng một lát đi.
Lúc này toàn thân Đồng Tượng lạnh giá, đồng thời trong lòng cảm thấy may mắn, may mà mình nghe lời Đồng Linh nói mới không ngốc tới mức đi chịu chết.
Hơn nữa, Cao Bằng có năng lực ngự thú không gian, ai biết trong không gian ngự thú tùy thân của hắn rốt cuộc giấu bao nhiêu ngự thú... Tên ma quỷ này!
Ngươi sớm thể hiện ra thực lực thì còn ai còn dám tìm ngươi gây phiền toái chứ?
Câu cá chấp pháp!
Lúc này trong đầu Đồng Tượng xuất hiện từ này.
Nhìn theo bóng lưng của Cao Bằng, Dần Du cắn răng. Man Hoàng Phá Sơn Thú bị gãy mất một chân nổi giận gầm lên một tiếng, hai cánh tay đập mạnh xuống mặt đất, lực lượng khủng khiếp xuyên qua mặt đất, lập tức làm cho ngọn núi chấn động giống như sâu bên trong vỏ trái đất phát ra một lần động đất trong phạm vi nhỏ vậy. Lực lượng vô cùng cuồng bạo của Man Hoàng Phá Sơn Thú đánh về phía Cao Bằng.
Nhân cơ hội này, Tinh Vẫn Ma Cầu vẫn lơ lửng ở trước người Dần Du thi triển lực lượng cuốn theo hắn bay lên trên không trung!
Đồng Tượng do dự một lát, nhắc nhở:
- Hắn bay rồi.
- Hắn bay không nổi.
Cao Bằng tùy ý nói rồi búng ngón tay một cái.
Một thứ so với Man Hoàng Phá Sơn Thú thì có thể nói là nhỏ bé đến đáng thương đã xuất hiện ở giữa Cao Bằng và Man Hoàng Phá Sơn Thú.
Hai cái chân nhỏ bé cắm rễ xuống mặt đất, gương mặt nhỏ nhắn thật thà chất phác lại đầy nghiêm túc, trên đỉnh đầu có hai cái râu buông xuống hai vai.
Cơ thể Man Hoàng Phá Sơn Thú giống như máy ủi đất đụng vào vật nhỏ liền dừng lại.
Một con kiến nhỏ ngoại trừ trên lưng có một lớp vỏ màu vàng đơn giản, các vị trí còn lại đều là bắp thịt đã ngăn nó lại, hai móng vuốt nhỏ đặt ở trên người của Man Hoàng Phá Sơn Thú làm cho nó không có cách nào tiến thêm được nữa.
- Rống.
Trong cổ họng Man Hoàng Phá Sơn Thú phát ra tiếng gầm giận dữ không cam lòng. Vừa rồi là một vật nhỏ, sao bây giờ cũng lại là một vật nhỏ vậy?
- Tam Oa, động tĩnh nhỏ một chút.
Cao Bằng nói với con Long Nghĩ này.
- Ừm.
Tam Oa lặng lẽ gật đầu, hai cái chân trước tiếp tục dùng sức, móng vuốt cắm thật sâu vào chân trước của Man Hoàng Phá Sơn Thú.
- Ngao?
Man Hoàng Phá Sơn Thú kinh ngạc kêu lên thành tiếng, mình bị nâng lên sao?
- Phù, phù.
Trong mũi Tam Oa phát ra tiếng thở càng lúc càng nặng nề, trong cổ họng phát ra một tiếng kêu chói tai!
Ầm!
Man Hoàng Phá Sơn Thú bị nhấc lên rồi đập mạnh xuống đất ba lần bên phải, ba lần bên trái đến thất điên bát đảo.
Đồng Tượng nhìn cảnh tượng như vậy thì lặng lẽ lau mồ hôi trên trán.
Dần Du đã bay cách mặt đất mấy trăm mét, trong lòng thả lỏng. Cao như vậy chắc hẳn là không tấn công tới chứ...?
Mắt hắn đột nhiên dừng lại, con quái vật ở trên đỉnh ngọn cây kia đột nhiên bay lên, từ hai lưỡi đao của nó bay ra rất nhiều phong nhận màu xanh sẫm. Chúng xoay quanh ở trên trời hóa thành vòi rồng phong nhận lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đập tới.
Phụt phụt phụt phụt...
Trong vòi rồng phong nhận có từng đóa hoa máu nở ra rồi tan biến.
Không khí khôi phục lại sự yên tĩnh, trên bờ biển chỉ còn lại tiếng sóng biển rì rào...
【Tên quái vật】: Đại Lực Kim Cương Nghĩ (Tam Oa)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 68 (Hoàng cấp)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Sử Thi / Phẩm chất Sử Thi
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thổ
【 Nhược điểm quái vật 】: Hệ Thủy
【 Năng lực quái vật 】: Tăng phúc lực lượng lv6, lực lượng bạo tạc lv5, làn da cứng cỏi lv5
【 Đặc tính quái vật】: Quái lực Sử thi (lực lượng thiên phú thức tỉnh sau khi ăn Sơn Nhạc Cự Long.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Khi Đại Lực Kim Cương Nghĩ càng phẫn nộ, lực lượng của nó sẽ càng lớn, tối đa có thể nâng cao lực lượng gấp 10 lần, ở trong quá trình này thể tích của nó sẽ không tăng trưởng.
Nhắc nhở: Đại Lực Kim Cương Nghĩ ngoại trừ tăng trưởng hình thể tự nhiên ra, không có cách nào tăng thể tích nhờ ngoại lực.)
【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật 】: Long Nghĩ ăn thịt của Sơn Nhạc Cự Long, tính cách chất phác thành thật, nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân. Nhưng chỉ số thông minh hơi kém, có lẽ nhược điểm duy nhất chính là tương đối đần độn.
Lưu Quang mượn nhờ Phong nguyên tố nhẹ nhàng rơi xuống, vui mừng chạy tới vỗ nhẹ vào lão đệ Đại Lực Kim Cương Nghĩ cao hơn nửa mét.
Trong tất cả Long Nghĩ, nó có quan hệ tốt nhất với Đại Lực Kim Cương Nghĩ.
Đại Lực Kim Cương Nghĩ cũng là kẻ ngốc, chỉ cần ai đối xử tốt với nó thì nó lại thân thiết với kẻ đó. Bởi vậy nhìn thấy Lưu Quang qua cũng rất thân thiết vỗ nhẹ vào bắp chân của Lưu Quang.
Lưu Quang thiếu chút nữa bị Đại Lực Kim Cương Nghĩ vỗ một cái bay ra ngoài.
Ôi, tiểu lão đệ cái gì cũng tốt, chỉ là sức lực này làm nó có phần không chịu nổi...
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận