Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 747: Tiểu Hoàng Đau Lòng

Chương 747: Tiểu Hoàng Đau Lòng
Lại là lộ tuyến này sao? Ngay từ lúc đầu Cao Bằng còn tưởng sẽ là Ám Dạ Ảnh Thiên Ma.
Đáng tiếc trong tài liệu thu thập được không có lộ tuyến của Ám Dạ Ảnh Thiên Ma, chỉ còn lại lộ tuyến Trầm Luân Hắc Ngục Thần này.
Cái tên Trầm Luân Hắc Ngục Thần này không êm tai như Ám Dạ Ảnh Thiên Ma. Nhưng giờ xem ra, tuy tên là Trầm Luân Hắc Ngục Thần, nhưng nó có thể khiến cho vóc dáng của Lưu Quang cao hơn không ít, cũng coi như là có chỗ lợi rồi...
Cao Bằng vô cùng vui mừng.
【 Tên quái vật 】: Trầm Luân Hắc Ngục Thần
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Thần thoại / Phẩm chất Thần thoại
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Hắc Ám
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 94
【 Năng lực quái vật 】: Đồng hóa hắc ám Lv9, Chưởng khống hắc ám nguyên tố Lv9, cánh tay đao sắc bén Lv10
【 Trạng thái quái vật 】: Khỏe mạnh
【 Đặc tính quái vật】: Dung hòa hắc ám (giản lược), Huyết phong tử tuyến (giản lược).
Trầm luân chi ám (Trầm luân trong hắc ám, đọa lạc vào âm ảnh.
Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Tăng cường lực lượng của Trầm Luân Hắc Ngục Thần, làm cho tố chất thân thể của nó được nâng cao.
Hiệu quả ② hiệu quả bị động: Trầm luân hắc ám có thể xé rách hộ giáp của kẻ địch, mỗi lần tấn công đều có thể suy yếu lực phòng ngự của kẻ địch, cao nhất có thể chồng chất chín lần.)
【 Giới thiệu vắn tắt về quái vật 】: Chung cực quái vật trầm luân trong hắc ám, hưởng thụ hắc ám, sinh tại vực sâu Thâm Uyên. Khi đủ số lượng Trầm Luân Hắc Ngục Thần, thậm chí có thể đồ sát Thần minh.
Chỉ là bộ dáng này của Lưu Quang cho Cao Bằng cảm giác có chút quen thuộc.
Dường như hắn đã từng thấy qua ở đâu vậy.
Thôi, không nghĩ nữa.
Cao Bằng thu hồi mạch suy nghĩ.
- Chủ nhân, ta muốn chiến đấu.
Lưu Quang hưng phấn, cảm giác hai tay của mình ngứa ngáy, muốn chém thứ gì đó.
- Còn hai ngày nữa mới tới Huyết chiến, bây giờ ở các ngóc ngách của Giới Qua Chiến Trường có khả năng còn có một vài ác ma, ngươi muốn quen tay thì cứ làm. Chúng ta còn đợi ở đây ba tháng, ba tháng sau chúng ta sẽ đi.
Cao Bằng mở miệng nói.
- Chúng ta đi đâu vậy?
Lưu Quang hỏi.
- Đi Thần Vẫn Chi Địa.
- Chúng ta sẽ gặp thần sao?
- Không biết, có thể sẽ gặp được.
- Vậy chúng ta giết thần có được không?
Cao Bằng xoa sau đầu Lưu Quang, đứa nhỏ này còn phiêu hơn ta nữa.
Cao Bằng vốn chuẩn bị cho các ngự thú thành thần ở trong Giới Qua Chiến Trường.
Nhưng bây giờ áp lực của Giới Qua Chiến Trường đối với Cao Bằng càng lúc càng nhỏ, thậm chí A Ngốc còn tiến vào mười vị trí đầu trong bảng Sát Lục.
Trong thời gian một năm gần đây, các ngự thú tàn sát rất nhiều ác ma, cứ cách vài lần sẽ thu hoạch được thi thể ác ma cấp Chuẩn Thần.
Nếu như không phải đầu của những ác ma này bị đám người Tiểu Hoàng lấy đi, sợ rằng thứ hạng của A Ngốc còn có thể cao hơn nữa.
Cao Bằng sẽ không rời khỏi đây, ở đây đúng là địa phương tốt để rèn luyện ngự thú.
Chỉ là bây giờ Cao Bằng còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Nếu Nhị điện hạ cho mình một bản địa đồ, đã nói chắc chắn không chỉ một mình hắn nắm giữ địa đồ nơi Thần linh ngã xuống.
Nếu như đi muộn có khả năng canh cũng không có mà uống.
Cao Bằng vẫn chưa quá mức lo lắng về vấn đề phong hiểm, phong hiểm và lợi ích đều có quan hệ trực tiếp.
Hẳn là tỷ lệ thuận!
Trong ba tháng các vong linh cũng sẽ đào sạch khoáng mạch ở chỗ này.
Tất cả khoáng thạch đều bỏ vào trong không gian của A Xuẩn.
A Xuẩn cảm thấy thứ gì Cao Bằng cũng bỏ vào trong thân thể nó. Không được, không được! Nó phải nhanh chóng uống mấy chai nước hoa quả mới được.
A Xuẩn đào từ trong đất ra một bình nước trái cây đã giấu được một năm.
Nó uống một hớp rồi chép chép miệng, cảm giác mùi vị không đúng lắm.
Có lẽ đây là mùi nước trái cây để lâu!
A Xuẩn càng uống càng nhíu mày.
Phi phi phi.
- Cao Bằng.
- Gì vậy?
Cao Bằng mờ mịt quay đầu lại.
Lòng bàn tay chợt nặng, Cao Bằng đã nhìn thấy trong lòng bàn tay của mình xuất hiện thêm một chai nước trái cây đã uống dở.
- Này...
Cao Bằng ngạc nhiên, không ngờ còn có thể lấy được nước trái cây từ trên người A Xuẩn, đúng là hiếm lạ.
- Ta thấy ngươi vất vả như vậy, nên tặng cho ngươi đấy.
A Xuẩn gõ một cái vào đầu của Cao Bằng, vui vẻ nói.
- Không cần cám ơn đâu.
Cao Bằng đưa tới gần mũi và ngửi.
Chua quá.
Thấy bùn đất còn sót lại phía ngoài chai thủy tinh, trong lòng hắn cũng hiểu ra.
Chờ tới lúc Cao Bằng rời khỏi chỗ chiến trường này, rìa chiến trường đã bị đào thành một cái hố sâu khổng lồ.
...
Sau khi phân giải nhiều thi thể ác ma như vậy, các ngự thú của Cao Bằng cũng được một ít thiên phú tinh hoa và số lượng lớn tinh hoa máu thịt, linh hồn.
Ở dưới cơ sở thuộc tính ban đầu của bọn chúng, các thuộc tính khác cũng được nâng cao một bước.
So với khi vừa tiến vào Giới Qua Chiến Trường, đẳng cấp trung bình đã tăng lên 3 tới 5 cấp.
Trong một năm, bọn chúng đã có bước nhảy vọt, lực chiến đấu ít nhất cũng tăng lên gấp đôi.
Cao Bằng từ biệt Chu Yếm. Ngoại trừ Chu Yếm ra, trong chiến trường này hắn cũng chỉ quen biết với Nhị điện hạ.
Sau đó, hắn lại đi chào từ biệt Nhị điện hạ. Tuy Nhị điện hạ có biểu hiện không chịu nổi trước mặt Cao Bằng, nhìn qua giống như tiểu thụ, nhưng hắn luôn cảm thấy người này chỉ đang giả vờ thôi.
Hơn nữa, cho dù mình không từ biệt người này, mức độ giám thị của hắn đối với mình chỉ sợ là chưa từng dừng lại. Hắn cũng biết rồi, còn không bằng dứt khoát trực tiếp làm rõ.
Sau khi đi ra khỏi Giới Qua Chiến Trường, không khí trước mắt dâng lên một làn sóng nhiệt.
Sóng nhiệt phả vào mặt.
Không khí dường như cũng nhiễm lên một tầng màu đỏ.
Nơi này là Hỏa Thần Cốc.
Khi Cao Bằng ra khỏi thông đạo không gian, đã sớm có quái vật canh giữ ở đây báo cáo lên. Không bao lâu, một con Tất Phương bay từ sâu trong sơn cốc tới.
Cao Bằng này đã từng gặp nó. Đó chính là lão Tất Phương đã cho hắn cái lông chim kia.
Tiểu Hoàng nhón chân rướn cổ nhìn ra phía sau mông của lão Tất Phương, trong mắt có chút thất vọng.
Nó không nhìn thấy con chim nó muốn gặp.
Tiểu Hoàng cong miệng lên, chắp hai tay sau lưng, vô cùng buồn chán đá hòn đá nhỏ trên mặt đất.
Cao Bằng cảm ứng được trạng thái của Tiểu Diễm bây giờ thật sự không tệ.
- Tiền bối, lúc này Tiểu Diễm vẫn đang bận rộn sao?
Cao Bằng mở miệng nói.
- Ta đã biết ngươi sẽ hỏi tới nàng, để ta dẫn các ngươi qua.
Ánh mắt lão Tất Phương đảo qua ngự thú phía sau Cao Bằng, không nhịn được phát ra một tiếng kêu kinh ngạc. Mấy con ngự thú này đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lão Tất Phương không nhịn được liếc mắt nhìn Cao Bằng, nhưng nó cũng không phải là con chim thích hỏi nhiều, tuy trong lòng có nghi ngờ nhưng không nói ra.
Sau khi đi qua hai dãy núi, Cao Bằng đã nhìn thấy Tiểu Diễm.
So sánh với mấy tháng trước, bất luận là chiều cao hay hình thể thì Tiểu Diễm đều phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Oa!
Đại Tử không nhịn được phát ra tiếng kêu thán phục.
- Phụt... Phụt.
Nước trái cây chậm rãi chảy ra khỏi khóe miệng của A Xuẩn.
Tiểu Hoàng đờ người ra.
Cách ba trăm mét phía trước có một hang đá, từ trong hang không ngừng phun ra hỏa diễm màu đỏ tím.
Những ngọn lửa màu đỏ tím này chịu một lực vô hình nào đó hấp dẫn, bị hút vào trong miệng của một con chim tròn vo.
Tiểu Hoàng nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đau lòng đến mức nước mắt tuôn ra:
- Hóa ra Tiểu Diễm không gạt ta, nàng thật sự không gạt ta... Nàng ăn lửa cũng có thể béo được…
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận