Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 739: Chia Của (2)

Chương 739: Chia Của (2)
- Cao Bằng, ngươi nghe ta giải thích đã!
Đột nhiên A Xuẩn tỏ ra bối rối, rồi bẹp một cái, dính chặt vào Cao Bằng như bã kẹo cao su.
Cao Bằng vung vẩy hai tay, rồi bịch một tiếng ngã sấp xuống.
Thật vất vả mới gỡ được miếng cao da chó này ra, Cao Bằng âm trầm nói:
- Có phải đống nồi bát bồn tắm kia là do ngươi xuất ra không?
- Không phải, không có, ta không làm!
A Xuẩn lập tức chối.
- Lần sau khi nói rối xúc tu của ngươi đừng có run!
Cao Bằng tâm bình khí hoà dặn dò.
- A?
A Xuẩn nhìn xuống, xúc tu của mình có run đâu.
- Xúc tu của ta không có run!
A Xuẩn đường hoàng cãi lại.
- Ừm, không đánh đã khai!
Cao Bằng gật đầu, trí thông minh vẫn trước sau bảo trì ở cùng một cấp độ:
- Đúng rồi, ngươi lấy thùng đựng hàng ra làm gì?
A Xuẩn nghe vậy liền vui vẻ, giống như có tật giật mình, lén lút bay đến trước mặt Cao Bằng rồi ghé vào tai hắn, thấp giọng thì thầm:
- Đây không phải thùng đựng hàng, đây là bồn cơm của ta!
Nói xong bản thân nó cũng bị chọc cười, cười hắc hắc không ngừng.
- Ta ăn nhiều nhiều nhiều lắm đó.
Một đống xúc tu xoè ra bao thành một hình tròn.
Nhưng hình tròn này vẫn không lớn bằng một nửa cái thùng kia.
- Tới đây!
Cao Bằng vẫy vẫy tay với A Xuẩn.
A Xuẩn bèn bay tới:
- Làm gì thế?
Cao Bằng thô bạo đưa tay vào trong thân thể A Xuẩn, rồi lấy ra một thứ.
- Từ nay về sau, đây là bát cơm của ngươi!
Cao Bằng lắc lắc bình sữa trẻ con trong tay, mỉm cười nói.
A Xuẩn ngơ ngác.
- Đánh chết ngươi!
Đột nhiên A Xuẩn nổi giận gõ Cao Bằng.
Cao Bằng cười lạnh:
- Còn đánh ta nữa, tháng này ngươi không có phần đâu. Dù sao tháng này ngươi cũng không làm gì hết. Ngày nào cũng thế, không phải trốn trong phòng uống trộm thì cũng nằm trên nóc nhà phơi nắng, ngươi quang hợp cũng đủ no rồi.
- Vậy ngươi làm cái gì?
A Xuẩn không phục. Tất cả đều là cá ướp muối, vì sao ngươi lại chê ta mặn hơn?
- Ta không cần ăn thứ này, mỗi ngày ta uống một bình Hoắc Hương Chính Khí Dịch là đủ rồi.
Cao Bằng nhún nhún vai.
Đột nhiên A Xuẩn mất đi dục vọng nói chuyện, muốn nói lại thôi.
Cái tên gia hoả Cao Bằng này, càng ngày càng đáng ghét!
- Cao Bằng, lần trước ta có thấy ngươi ăn vụng Lục Vị Địa Hoàng Hoàn!
Đột nhiên A Xuẩn lớn tiếng nói.
- Hả?
- Hả?
- Ồ?
Phía xa, đám ngự thú đang vểnh tai nghe lén đều có chung một biểu lộ, gật đầu hèn mọn.
Vẻ hèn mọn là nhìn từ góc độ của Cao Bằng.
Quay đầu thấy một màn này, sắc mặt Cao Bằng tối sầm xuống.
- Tiểu Hoàng, đây là của ngươi!
Cao Bằng lấy ra một bình sữa, huyết nhục kết tinh to bằng hạt đậu ting tinh tang tang rơi vào bình, được khoảng non nửa hắn dừng lại, sau đó nói:
- Đây là của ngươi!
- Tại sao của ta lại là bình sữa!
Tiểu Hoàng hết sức tức giận. Ta đường đường là một Kim Cương Thần Võ Thú – Áp, vậy mà lại luân lạc tới mức phải ăn bằng bình sữa. Nếu để cho bọn ác ma đã bị ta đánh chết biết, nhất định chúng sẽ chế giễu ta, chết cũng không nhắm mắt!
- Vậy ngươi có nhận không? Không cần ta cho Đại Tử.
- …nhận, nhận!
Nhận lấy bình sữa, Tiểu Hoàng nghẹo đầu trầm tư thật lâu. Bình sữa này còn không lớn bằng bàn tay nó.
Nó run run mũi, hít hít hai cái, dường như ngửi thấy cái gì đó.
Mùi hương từ bình sữa toả ra, thông qua bình thủy tinh có thể thấy từng viên huyết nhục kết tinh óng ánh long lanh ở bên trong.
Tiểu Hoàng ọt ọt đổ hết vào trong miệng.
Lưu Quang thành thật nhất được chia nhiều nhất. Cao Bằng nói Lưu Quang biết cố gắng làm việc, nên thưởng cho Lưu Quang nhiều một chút.
Nguyên nhân cũng là vì vừa rồi nó không cười hắn.
Lưu Quang ôm chậu rửa mặt thắng lợi trở về. Hôm nay, tiểu Lưu Quang là người thắng lớn nhất.
Toàn bộ đầu đều chui vào vào trong chậu rửa mặt, ăn như lang như hổ, chỉ một lát đã ăn sạch huyết nhục kết tinh bên trong.
Với vóc dáng của Lưu Quang, ăn xong cái bồn này vẫn rất phí sức.
Ăn xong, bụng Lưu Quang tròn vo, nhưng lập tức xẹp xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Lỗ mũi và hai lỗ tai của Lưu Quang phun ra sương trắng.
Lúc này, khí tức của nó dần dần gia tăng.
Như một cái bình chỉ chứa một nửa nước, nhưng lượng nước trong bình đã dần dần dâng lên.
Khi tới một cực hạn nào đó… nó vỡ!
Khí tức toàn thân Lưu Quang tăng vọt, đẳng cấp tăng lên đến cấp 93.
Mới nửa năm nay, đẳng cấp của Lưu Quang từ Chuẩn Thần cấp 91 tăng lên tới cấp 92. Ngày hôm nay tiếp tục đột phá một cấp, khí tức trên cơ thể nó lại càng cường đại hơn.
Tốc độ này coi như nhanh hơn 99,99% Chuẩn Thần khác. Các Chuẩn Thần không có tài nguyên muốn tăng cấp phải bỏ thời gian tích luỹ từng chút từng chút một, thậm chí có con phải mất tới mấy trăm năm mới tăng được một cấp.
Thực ra, dù là quái vật Chuẩn Thần hay dưới Chuẩn Thần, bản chất của việc tăng thực lực vẫn là hấp thụ các loại sức mạnh để cường hoá thân thể và tích súc năng lượng.
Chỉ có điều, khi đạt đến cấp Chuẩn Thần thì cần năng lượng phi thường khủng bố. Đối với Chuẩn Thần, tự mình chậm rãi hấp thụ nguyên tố trong không khí để tăng cấp là một việc cực kỳ tốn thời gian.
Có rất nhiều huyết nhục kết tinh và sinh mệnh tinh hoa, có thể nói thực lực đám ngự thú của Cao Bằng đã tăng trưởng một cách nhảy vọt.
Hiện giờ Đại Tử đã đạt cấp 95, so ra còn cao hơn Tiểu Hoàng lúc nào cũng thích chiếm món lợi nhỏ một cấp.
Khi thực hiện nhiệm vụ giám sát, Tiểu Hoàng vẫn thường làm tiền với Đại Thiết Cát Tế Đàn, thi thoảng lại lén ăn trộm hai viên huyết nhục kết tinh bỏ túi riêng. Mình ăn một viên, một viên giữ cho Tiểu Diễm.
Con vịt chết này chôn huyết nhục kết tinh ở đâu Cao Bằng đều biết rõ.
Dù bình thường A Ban không thể nói chuyện, nhưng vẫn nhìn thấy hết, sau đó đều nói lại cho Cao Bằng.
Cao Bằng đều thấy cả, chỉ là không nói ra thôi.
Ầm ầm! Trên trời nứt ra một cái khe.
Vô số Thâm Uyên Ác Ma từ trong khe trùng trùng điệp điệp bay ra.
- Tính thời gian, hôm nay là lúc huyết chiến Thâm Uyên mỗi tháng một lần.
Đám Đại Tử đều khá hưng phấn. Ngoài đào đất, chỉ có dựa vào bọn ác ma tự đem đầu đến tặng này để tích trữ huyết nhục tinh hoa.
Cao Bằng nói, xác ác ma do ai giết thì huyết nhục tinh hoa phân giải ra đều thuộc về kẻ đó, Cao Bằng không cần dù chỉ một phần.
Cho nên bọn chúng đều có mười phần động lực.
- Chủ nhân, ta lên trước.
Lưu Quang hưng phấn nói.
Thân thể Lưu Quang hoá thành một dải màu trắng giữa thiên không, Phong nguyên tố quấn quanh cơ thể. Cùng lúc đó, trong cơ thể nó còn có một luồng sức mạnh khác dâng lên.
Dường như hô hấp của vạn vật đều bị Lưu Quang chộp vào trong tay, khí lưu mà hô hấp sản sinh ra đều thần phục dưới chân Lưu Quang.
Nó giơ đôi cánh tay đao lên, tựa như một tiểu võ sĩ.
Cánh tay đao đen nhánh toả sáng xé mở hư không trước mặt.
Hào quang màu trắng bạc từ trên đao mãnh liệt nở rộ, đao phách!
Khí lưu bị chấn nát, lượn lờ trên đao phách hoá thành đao cương.
Không khí phía trước đột nhiên nổ tung.
Không gian vặn vẹo, hai cỗ đao phách giao nhau thành một chữ thập nghiêng nghiêng xông lên trời.
Hai vết nứt xuất hiện giữa trời, dường như cả bầu trời bị cắt làm mấy phần.
Đám ác ma rậm rạp giữa không trung bị dọn trống một khoảng lớn.
Vô số ác ma bị đao phách chém trúng, chớp mắt đã bị xé nát thành mảnh vụn.
Đao phách tán đi, không khí vẫn vặn vẹo mãi không thôi.
Đám ác ma từ trong vết nứt xông ra đều lặng xuống một giây, sau đó đồng thời cuồng bạo phóng tới Lưu Quang.
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận