Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 794: Ta Là Một Lính Đánh Thuê Lang Thang

Chương 794: Ta Là Một Lính Đánh Thuê Lang Thang
Thu dọn hành lý xong, Cao Bằng căn dặn những điều cần thiết.
A Ngốc để Địa Ngục Vô Tương Thụ trên tay phải ở lại.
Địa Ngục Vô Tương Thụ bị trồng ở trên núi.
Sau khi được trồng xuống, Địa Ngục Vô Tương Thụ điên cuồng cắm rễ nẩy mầm, trong phạm vi mười dặm hóa thành quỷ vực.
Mây đen dày đặc bao phủ ở phía trên không Địa Ngục Vô Tương Thụ. Dưới mây đen tối tăm, những cái cây giống như xương trắng không ngừng tăng lên.
Từ sau khi A Ngốc đột phá Thần cấp, đẳng cấp của Địa Ngục Vô Tương Thụ cũng được A Ngốc nâng cao tới Chuẩn Thần.
Chẳng qua bị hào quang của A Ngốc che giấu, bởi vậy cảm giác tồn tại của Địa Ngục Vô Tương Thụ không cao.
Tin tưởng sau khi A Ngốc rời đi, Địa Ngục Vô Tương Thụ có thể lộ ra tài hoa của mình.
Bên cửa sổ, Kỷ Hàn Vũ nhìn Địa Ngục Vô Tương Thụ sinh trưởng trên núi, vẻ mặt có chút buồn bã vô cớ, ánh mắt hoảng hốt.
Không biết từ lúc nào, mình đã trở thành người được cháu ngoại bảo vệ.
Loại cảm nhận này... làm cho hắn luôn kiêu ngạo có chút cảm giác thất bại.
Ngang!
Bạch Long thu nhỏ lại thành kích thước của một con mãng xà bình thường, cơ thể cuộn lại ở trong phòng, dùng đầu cọ cọ vào vai của Kỷ Hàn Vũ.
Kỷ Hàn Vũ đưa ra một quyết định nào đó, nhẹ nhàng xoa đầu của Bạch Long.
Bạch Long híp mắt lại thành một đường, rất thư thái.
- Ngươi sắp đi.
Trong hư không, một tấm lưới lớn vô hình như ẩn như hiện. Ở sâu bên trong tấm lưới lớn có một con quái vật khổng lồ đang nằm, tám con mắt màu xanh lục nhìn chằm chằm vào Bàn Đại Hải đang nằm trên mặt đất giống như cá ướp muối.
- Ừ, lần này có khả năng sẽ đi hơi lâu.
- ...Bao giờ thì trở về?
- Không thể nói chính xác được.
Bàn Đại Hải hào hiệp nói.
- May mắn thì khoảng mấy tháng sẽ trở lại, không may mắn thì... Dù sao ngươi cũng ghét ta, sau này cũng không cần phải nhìn thấy gương mặt đáng ghét của ta nữa.
Ánh mắt Phong Bạo Thủy Ma Chu chợt trở nên lạnh lùng.
- Vậy ngươi sẽ chết ở bên ngoài.
Hư không hiện ra gợn sóng, sau đó Phong Bạo Thủy Ma Chu biến mất trong không khí.
Bàn Đại Hải nằm tại chỗ, đuôi cá vẫn không ngừng vỗ xuống mặt đất.
Qua một lúc lâu, trên mặt Bàn Đại Hải hiện ra một nụ cười khổ.
Quên ta đi cũng tốt.
Từ trước đến nay, ta cũng không phải là một phụ thân đạt tiêu chuẩn.
Trên không trung của Đông Hải, một con hải âu to lớn với hai màu đỏ trắng giao nhau bay quanh ở trên bầu trời, dưới chân của con hải âu lớn nắm lấy một cái bọc.
Sau khi xoay quanh ba vòng, cái bọc đó bị ném xuống biển.
Khi cái bọc đó tiếp xúc với mặt biển, mặt biển lập tức xuất hiện một bàn tay nắm lấy nó.
Một thủy nhân từ trong biển hiện lên.
Nó mở túi rồi lấy lá thư ra đọc.
Phân thân nước của Ma Huyễn Chi Não đọc nhanh như gió.
Sau khi xem lá thư xong, nó trầm giọng lẩm bẩm.
- Chủ nhân yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành lời căn dặn của ngươi.
...
Thiên Không Thành, Cao Bằng thu dọn hành lý của mình xong, bố trí gian phòng giống hệt với phòng cũ của Cao Bằng ở Trường An.
Mỗi một món đồ ở trong này đều được mang từ nhà cũ ở Trường An ra.
Cao Bằng đẩy cửa phòng ngủ, đi tới trước khung ảnh của cha mẹ mình im lặng thật lâu.
- Con đi đây.
...
Cốc cốc cốc.
Bên ngoài vọng tới tiếng gõ cửa.
Cao Bằng quay đầu lại.
Chỉ có rất ít người mới có tư cách tiến đến biệt thự nhỏ nằm biệt lập này của hắn, người gõ cửa chắc là người quen.
Hắn mở cửa ra liền thấy một người không tưởng tượng được đang đứng ở bên ngoài.
Cao Bằng sửng sốt một chút:
- Tại sao lại là muội?
- Ca không hoan nghênh muội sao?
Trần Khải Luân trợn mắt khinh thường nói.
- Nghe đại cữu công nói lần này có thể ca sẽ phải đi rất lâu, muội tới thăm ca một chút.
- Muội làm như sinh ly tử biệt vậy.
Cao Bằng mỉm cười.
- Muội thật sự sợ ca không về được đấy.
Trần Khải Luân trợn mắt khinh thường.
- Có người nào nói chuyện ca ca như muội sao? Đồ bướng bỉnh, lấy được cái danh hiệu Thiên Bảng Chi Mẫu là tưởng mình giỏi à?
Cao Bằng cười xấu xa.
- Ca!
Trần Khải Luân tức giận.
Nàng là một cô gái trẻ mới hai mươi mấy tuổi, làm sao có thể thích danh Thiên Bảng Chi Mẫu được.
- Được rồi, được rồi, ta đi đây. Cũng đã một cô gái trưởng thành rồi, nhớ sớm cưới chồng, sinh một thằng nhóc bụ bẫm đi.
Cao Bằng chuẩn bị xuất phát.
Thiên Không Thành có Phong Bạo Thủy Ma Chu, Địa Ngục Vô Tướng Thụ và Vĩnh Hằng Thanh Ô. Quan trọng nhất là Vĩnh Hằng Thanh Ô ở đây sẽ có thể bảo đảm được an toàn cho nơi này.
...
Phía đông của Vị Diện Hải, sự xâm lược của tinh quần đã bước vào tình trạng gay cấn.
Không chỉ là tinh quần, rất nhiều thế lực gần đó đều biết tinh quần xâm lược Vị Diện Hải.
Trong thời gian ngắn ngủi đã có ba vị Thần linh ngã xuống.
Hơn nữa ba vị Thần linh này còn đến từ cùng một thế giới.

Từ trong vết nứt không gian bước ra, trước mắt hiện lên một ánh lửa dữ tợn.
Còn không chờ Cao Bằng ra tay, một nắm đấm táo bạo đã đập nát ánh lửa này.
- Tiểu bằng hữu, không nên phun lửa linh tinh.
Cao Bằng ngăn cản Tiểu Hoàng chuẩn bị vung nắm đấm, cười híp mắt nói.
Trước mắt Cao Bằng là một con Nham Tương Long có màu đỏ thẫm đang sợ hãi nhìn hắn. Nó xoay người chậm rãi lùi lại, sau đó quay đầu bỏ chạy.
- Bắt về.
Tiểu Hoàng xông lên nắm lấy đuôi của con Nham Tương Long này rồi kéo lại.
Ầm ầm.
Nham Tương Long ngã xuống đất, đập cho mặt đất sụp xuống.
- Ta không có ác ý, ta không phải là người xấu.
Cao Bằng ôn hòa nói:
- Ngươi biết chưa?
Nham Tương Long quay đầu liếc nhìn cái đuôi bị níu lại của mình, lặng lẽ gật đầu.
Ta biết!
- Ta muốn tìm tồn tại có tiếng nói trong thế giới này của các ngươi. Ta là một lính đánh thuê lang thang, ta tới giúp đỡ các ngươi.
Cao Bằng nói.
Lính đánh thuê lang thang?
Nham Tương Long rất ngỡ ngàng. Đó là gì thế?
- Lính đánh thuê lang thang.
Trước mắt bọn họ xuất hiện một con Mạt Nhật Hỏa Sơn Long với thân hình cao hơn một nghìn thước, thể tích có thể so với một ngọn núi đang cúi đầu xuống, giọng nói vang dội:
- Nhân loại, ta không biết lính đánh thuê là cái gì, mời ngươi nói cho ta biết ý đồ đến đây của ngươi.
Không biết lính đánh thuê sao, vậy thì phiền toái rồi. Xem ra Vị Diện Hải này không có khái niệm lính đánh thuê!
- Lính đánh thuê chính là giúp đỡ. Chỉ có điều chúng ta là giúp đỡ có điều kiện, dù sao chúng ta cũng liều tính mạng tới giúp đúng không.
Cao Bằng nói.
Mạt Nhật Hỏa Sơn Long suy nghĩ một lát mới nói:
- Điều này quả thật rất công bằng.
- Như vậy... Các ngươi cần gì?
Mạt Nhật Hỏa Sơn Long nói.
Ở trên lưng Mạt Nhật Hỏa Sơn Long nổi lên một núi lửa cỡ lớn, trong miệng núi lửa phun ra tro tàn hội tụ thành mây đen ở trên bầu trời.
Cao Bằng nhìn rất nhiều Long tộc xung quanh. Bên trong thế giới này có rất nhiều quái vật Long tộc:
- Ta cần máu thịt của Long tộc các ngươi, máu thịt có đầy đủ phân lượng.
Cao Bằng vừa dứt lời liền cảm giác được rất nhiều ánh mắt không tốt nhìn mình chằm chằm.
Khi đưa ra yêu cầu này, Cao Bằng đã chuẩn bị tốt tâm lý, tuy nhiên hắn tin tưởng những Long tộc cuối cùng sẽ đồng ý với hắn.
Những Long tộc tham lam thành tính, nếu như đưa ra thỉnh cầu đòi bảo vật thì rất khó lấy được từ trong tay bọn họ vật gì có đẳng cấp cao.
Còn không bằng dứt khoát tìm chút máu thịt của bọn họ.
Loại máu thịt này chỉ cần cố gắng nuôi dưỡng thì lại mọc ra.
Một chút máu thịt đối với những kẻ có khí huyết dồi dào, thể tích khổng lồ lại không tính là gì cả.
- Ngươi muốn máu thịt của chúng ta?
Mạt Nhật Hỏa Sơn Long tức giận.
Nhân loại này lại có thể đưa ra yêu cầu tà ác như vậy.
- Như vậy đi, chia bình quân. Ở đây có không ít Long tộc, một con rồng đưa một chút thịt là được.
Cao Bằng mỉm cười nói.
A Ngốc đứng ở phía sau Cao Bằng đúng lúc lộ ra khí tức Thần cấp.
Khí thế của rất nhiều Long tộc ở đây lập tức giảm xuống.
Cuối cùng Cao Bằng vẫn lấy được số lượng thịt rồng tương đối, khoảng chừng mười chín loại Long tộc.
------------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận