Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 238: Đến

Chương 238: Đến
Lời này vừa nói ra, toàn trường nhất thời rơi vào im lặng.
Mấy người của hội học sinh cũng chỉ có thể hai mắt nhìn nhau, bọn họ không biết nên nói cái gì cho phải.
Cũng phải nói đến thái độ của mọi người trong hội học sinh đại học Du Châu đối với Cao Bằng là cực kì phức tạp.
Ban đầu sau khi phát sinh sự kiện Tiền Chính Minh không ít người rất bất mãn đối với Cao Bằng, dù sao Tiền Chính Minh cũng là người của hội học sinh bọn hắn. Dù cho thái độ của Tiền Chính Minh có chút ương ngạnh, nhưng đối đãi với những người trong hội học sinh lại rất hào phóng, xuất thủ mười phần xa hoa, chưa từng tính toán chi li.
Nếu như đổi thành những người khác dám bắt nạt thành viên của hội học sinh, khẳng định bọn họ sẽ đến tìm lại mặt mũi.
Nhưng khi mấy tên bạn nhậu có quan hệ tốt với Tiền Chính Minh muốn thay hắn lấy lại danh dự thì Tiền Chính Minh lại chủ động mở miệng từ chối, hơn nữa cũng không biết từ nơi nào lưu truyền ra thông tin liên quan tới bối cảnh của Cao Bằng.
Thái tử gia của tập đoàn Nam Thiên.
Bọn họ đều là sinh viên của đại học Du Châu, làm sao có thể không biết đến tập đoàn Nam Thiên, có rất nhiều thứ bình thường bọn hắn hay mua đều xuất phát từ tập đoàn Nam Thiên.
Lập tức tất cả mọi người tịt ngòi.
So bối cảnh, ở một mẫu ba phần đất của Du Châu này, thật sự không có mấy người có thể so sánh với Cao Bằng. Trừ khi là công tử của thủ trưởng quân khu Du Châu hoặc là công tử của thị trưởng căn cứ Du Châu, có lẽ có thể xoay cổ tay với Cao Bằng.
Chuyện này cứ như thế yên lặng chìm xuống, cũng không ai nhắc lại nữa.
Sau đó không lâu lại phát sinh sự kiện nhà của học trưởng đã tốt nghiệp Lý Dục xuất hiện chuyện ma quái, trong sự kiện này Cao Bằng phát huy không ít tác dụng. Hơn nữa, thông qua sự kiện này mà cảm quan của không ít thành viên hội học sinh đối với Cao Bằng thay đổi không ít, hắn cũng không kiêu ngạo ương ngạnh như trong lời đồn.
Cho nên bên trong nội bộ hội học sinh đã xuất hiện hai loại thái độ đối với Cao Bằng. Có kẻ khinh thường, nhưng cũng có người muốn lấy lòng Cao Bằng để sau khi tốt nghiệp có thể tìm được một công việc tốt tại Nam Thiên.
Tiền Chính Minh cũng ở trong đội ngũ đó, nhìn qua Cao Bằng với ánh mắt phức tạp. Ngày đó cha hắn từ dưới quê tìm đến, sau đó mang theo hắn đi tập đoàn Nam Thiên muốn tìm Cao Bằng xin lỗi, kết quả ngay cả việc gặp mặt Cao Bằng cũng không thể. Cuối cùng có người chuyển lời đến, nghe nói là lời nhắn của chủ tịch tập đoàn Nam Thiên Kỷ Hàn Vũ, đây chỉ là ma sát nhỏ giữa mấy đứa trẻ mà thôi, để Tiền gia bon họ không cần chú ý.
Mặc dù sự tình đã giải quyết, nhưng sau khi trải qua sự kiện kia thì Tiền Chính Minh đã trưởng thành không ít, góc cạnh tính cách cũng bị mài mòn đi rất nhiều.
Tiền Chính Minh thu hồi ánh mắt, trầm mặc nhìn ngự thú của mình đang đứng trước mắt.
Là một con rùa lớn màu xanh có góc cạnh rõ ràng. Nó lớn chừng mặt bàn, bàn chân đầy lân phiến lộ ra ngoài, ở viền mai rùa có không ít răng cưa sắc nhọn.
- Ài, thật sự là đáng tiếc, nếu như Cao Bằng cũng tham gia giải thi đấu thanh niên ngự sử thế giới thì đại học Du Châu chúng ta sẽ có ba tuyển thủ dự thi.
Một nam sinh đeo kính mắt, tóc nhuộm màu bạch kim thở dài nói.
- Ta nhớ được đại học Đế Đô có ba tuyển thủ dự thi, bọn họ hết sức đắc ý, mỗi ngày đều khoác lác trên diễn đàn các trường đại học là bọn họ sẽ ôm đồm ba vị trí đầu.
Một tên thanh niên dáng người mập mạp mặc một cái áo thun màu đỏ đứng bên cạnh hơi lắc đầu, vừa nói vừa ném một miếng khoai tây chiên vào trong miệng.
Cao Bằng đối với bọn hắn cũng chỉ là một khúc nhạc ngắn mà thôi, sau khi đàm luận vài ba câu liền không biết đã lạc đề từ lúc nào. Những người này lại quay ra đàm luận cuộc tranh tài lần này ai có cơ hội giành được quán quân, tuyển thủ quốc gia nào có loại ngự thú gì.
Cao Bằng ngồi ở nơi khác cũng nhìn thấy bọn họ, nhận ra Quân Mạc Y ngồi trong đám người, sau đó nhẹ nhàng gật đầu với Quân Mạc Y xem như chào hỏi.
Một lát sau, một nhân viên sân bay đi tới, sau khi liếc nhìn một lượt liền đi về phía Cao Bằng, cả người hơi cúi xuống nhỏ giọng nói với Cao Bằng:
- Cao tiên sinh, máy bay tư nhân của ngài đã chuẩn bị xong để cất cánh, xin hỏi ngài có muốn xuất phát ngay bây giờ không?
Cao Bằng gật đầu,
- Đi thôi.
Nghĩ nghĩ một chút, Cao Bằng đi về phía Quân Mạc Y bên kia, dù sao cũng là đồng hương ở Trường An với mình.
- Bạn học Quân Mỹ. . . Quân Mạc Y, máy bay của ta muốn cất cánh, trên đó vẫn còn rất nhiều chỗ trống, các ngươi có muốn đi cùng hay không, dù sao chờ đợi ở sân bay rất lãng phí thời gian.
Máy bay tư nhân. . . Ưu tú như vậy sao.
Đám người đang đợi máy bay đều im lặng, có người nhớ tới một câu nói,
- Ngươi cho rằng kẻ có tiền rất vui vẻ sao? Đúng, ngươi sẽ không thể tưởng tượng được người có tiền vui vẻ như thế nào đâu.
Cuối cùng vẫn từ chối Cao Bằng, dù sao vé máy bay đều đã mua.
. . .
Sau sáu tiếng, máy bay chậm rãi hạ xuống.
Ở sân bay bên này đã có người đón tiếp, trọn một loạt mười chiếc xe tải dừng ở trước cửa sân bay, mọi người đi ngang qua đều phải tán thán không thôi, lại là xe tải lớn Đông Phượng! Đây là nhà phú hào nào.
Lại có trọn mười chiếc xe tải đến tiếp cơ! Kẻ có tiền thật sự đáng sợ.
Cao Bằng thở dài, đã nói không cần cao điệu như vậy rồi, chỉ cần phái ra một cái xe thể thao bình thường đến là được, kết quả lại mang đến nhiều xe tải lớn như vậy, thật sự là quá kiêu căng.
Khoang điều khiển của chiếc xe đỗ phía trước mở ra, một người đàn ông trung niên mặc âu phục được chỉnh trang tỉ mỉ đi ra từ bên trong, tay trái mang theo bao tay màu trắng, đi đến trước mặt Cao Bằng cung kính cúi người vái chào.
- Cao thiếu, mời lên xe.
Cao Bằng nhẹ gật đầu, ưu nhã đi đến ghế sau xe. Ghế sau cực kì rộng rãi, bên cạnh còn có một tủ lạnh nhỏ, phía trước là Tivi LCD, thậm chí còn có trò chơi tay cầm.
Sau nửa giờ đã đến được nơi cần đến, đây là một tòa sơn trang cách sân bay không quá xa.
Vừa xuống xe liền có một ông lão có mái tóc hoa râm đi tới, ở sau lưng ông lão còn có không ít người.
- Ha ha, cháu chính là cháu ngoại của lão Kỷ chứ. Ta tên Chu Thiên Dân, cháu cứ gọi ta là Chu gia gia là được, ta và ông ngoại của cháu là bạn bè quen biết nhau hơn 40 năm.
Ông lão này tiến lên vỗ vỗ bả vai Cao Bằng,
- Rất tốt, thân hình rất khỏe mạnh, đàn ông là phải tráng kiện một chút mới tốt.
Vóc dáng ông lão không quá cao, chỉ trên dưới 1m7, mặc một bộ đường trang màu đỏ.
Nhìn qua tuổi tác rất lớn, nhưng Cao Bằng lại không có chút khinh thị nào với ông lão này, trước khi đến đây ông ngoại đã giới thiệu cho hắn thân phận của người này.
Chu Thiên Dân, một trong 12 nguyên lão của Liên minh Ngự sử, chủ tịch tập đoàn Nguyên Cửu Sơn. Mặc dù bây giờ đã thoái vị, nhưng vị trí đã giao lại cho con trai trưởng của ông.
Đồng thời cũng là một vị Ngự Sử đứng đầu, có được một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Cao Bằng rất tò mò vì sao ông ngoại không gia nhập Liên minh Ngự sử. Dù sao lấy tài lực và thực lực của ông ngoại nếu muốn gia nhập Liên minh Ngự sử, đảm nhiệm một vị trí nguyên lão chắc hẳn rất nhẹ nhàng.
Ông ngoại cũng chỉ cười nhạt một tiếng rồi trả lời,
- Không hứng thú.
Còn về hai người quen biết như thế nào thì ông ngoại cũng không nói đến.
- Chu gia gia nhìn qua vẫn còn rất khỏe mạnh.
Cao Bằng khen, ra ngoài nói ngọt một chút cũng không hề thiệt đi chỗ nào.
Chu Thiên Dân cười rất vui vẻ,
- Già rồi, đã là người sắp tám mươi.
Nhìn qua đúng là có vẻ hơi già một chút, nhưng thể cốt lại rất cứng rắn, không có chút bộ dáng nào của một ông lão 80 tuổi.
Đi vào sơn trang, Chu Thiên Dân mang theo Cao Bằng đến phòng ăn,
- Ở trên máy bay chắc hẳn chưa được ăn rồi, đến ăn một chút để lót dạ.
- Vâng, vậy liền làm phiền Chu gia gia.
Cao Bằng cũng không phải là người không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Chu Thiên Dân và ông ngoại của mình nhận thức, đồng thời quan hệ còn rất tốt, hơn nữa chính mình còn ở nhà của người ta, tự nhiên phải biểu hiện khiêm tốn hiểu lễ phép.
- Vấn đề cháu muốn làm trọng tài vốn ta cũng không muốn làm kiểm tra gì đó, ta tin tưởng ông ngoại cháu. Nhưng mà có người đang tìm phiền phức, cho nên còn phải ủy khuất cháu một chút, ngày mai ta và cháu đi làm kiểm tra để những người kia ngậm miệng lại.
Chu Thiên Dân ngồi vào bàn cơm rồi nói.
- Vâng.
Cao Bằng mỉm cười.
--------------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận