Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 391: Ngươi Là Ma Quỷ Sao?

Chương 391: Ngươi Là Ma Quỷ Sao?
Bịch!
Viễn Cổ Long Ngư ngã xuống đất.
Đôi mắt giống như hai cái bóng đèn trợn trừng lên, tựa hồ còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra.
Sóng của ta đâu? Nước của ta đâu?
Viễn Cổ Long Ngư mờ mịt nằm trên mặt đất suy nghĩ nhân sinh.
Chuyện này là một tin tức hết sức gay go, tại sao đột nhiên ta không thể thao túng nước được. . .
Đây là sự mờ mịt và bất lực mà Viễn Cổ Long Ngư chưa từng thể nghiệm trong mấy chục năm nay.
Sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Tiểu Hoàng cao tới ba mươi mét, Viễn Cổ Long Ngư vẫy đuôi lạch bạch lạch bạch rồi nhún người rời khỏi.
Đợi đến khi rời xa Tiểu Hoàng, Viễn Cổ Long Ngư mới phát giác được bản thân lại có thể thao túng thủy lưu.
Viễn Cổ Long Ngư ngờ vực đứng tại chỗ xoay hai vòng, cuối cùng vẫn lựa chọn không tiếp tục đuổi đến, tõm một tiếng nhảy vào trong nước biến mất không còn tăm hơi.
Trở lại hoang vu mê cung.
Ngay lúc Bạch Cương Phong Nhận Thú nhìn thấy vết nứt không gian thì trong lòng rất kinh ngạc, hóa ra những người này đến từ thế giới khác.
Chẳng trách. . .
Nếu là đến từ thế giới khác, vậy thì mình bại bởi bọn họ cũng không oan.
Bởi vì nguyên nhân thể tích nên Tiểu Hoàng tạm thời không cách nào xuyên qua vết nứt không gian, Cao Bằng đành để Tiểu Hoàng trì hoãn thời gian khép lại vết thương của Bạch Cương Phong Nhận Thú.
Sau đó mới mang theo Bạch Cương Phong Nhận Thú trở lại Nam Thiên.
- Thật là đáng thương. . .
Hàn Sương Tịch Sư thương hại nhìn Bạch Cương Phong Nhận Thú lại một lần nữa bị thương, đồng thời cũng tò mò. Cao Bằng đã giày vò nó như vậy, chẳng lẽ còn có thể thu phục quái vật này hay sao?
Vừa bước ra vết nứt Cao Bằng đã nhìn thấy một đoàn người đứng ở một bên khác của vết nứt không gian, chuẩn bị tiến vào hoang vu mê cung.
Không ngờ trong nhóm người này còn có người quen — —tiểu trợ thủ Từ Thanh Chỉ trong phòng thí nghiệm của mình.
Trên người nàng mặc một chiếc áo trắng có in chữ lĩnh, bên dưới là váy ngắn màu đen ôm sát mông làm nổi bật đường cong hoàn mỹ của nàng.
Sau khi nhìn thấy Cao Bằng, Từ Thanh Chỉ hưng phấn vẫy vẫy tay với hắn.
- Ông chủ nhỏ, ông chủ nhỏ.
Sắc mặt Cao Bằng chợt tối đen, cái gì mà ông chủ nhỏ chứ!
- Oa, con ngự thú này thật đáng yêu!
Một bé gái mặt tròn trong đội ngũ của Từ Thanh Chỉ thò cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn ra, hai mắt sáng lên. Nàng bị Bạch Cương Phong Nhận Thú hấp dẫn đến mức không thể dời mắt.
Bạch Cương Phong Nhận Thú đến từ thế giới Hắc Vụ nên có nét đặc trưng hoàn toàn khác hẳn với quái vật trên trái đất.
Nếu như nói hiện tại quái vật trên trái đất cơ bản vẫn còn có thể nhìn ra chút dáng vẻ của động vật hay vết tích côn trùng trước tai biến, thì quái vật trong thế giới Hắc Vụ dường như hoàn toàn là chủng loại đi ra từ tưởng tượng.
Bạch Cương Phong Nhận Thú do từng tầng từng tầng cương giáp màu trắng cấu thành, trên cương giáp tuyết trắng còn có từng tầng từng tầng hoa văn màu lam. Hoa văn cực kỳ mỹ lệ, li ti nhỏ bé tô điểm ở trên cương giáp.
Cương giáp có thể chồng lên mở ra giống như cánh của bọ cánh cứng, sau đó từ chi trước bắn ra hai cái lưỡi đao sắc bén.
Con ngươi màu vàng óng lấp lánh kim quang, nhìn qua vừa thánh khiết lại xinh đẹp.
Lúc nó di động với tốc độ cao thì từ trong khe hở cương giáp tuôn ra ánh sáng màu xanh. Thậm chí Cao Bằng phát hiện nó không có xương cốt và nội tạng, bên trong cương giáp hoàn toàn trống rỗng.
Bạch Cương Phong Nhận Thú có vóc dáng không cao, chỉ chưa đến một mét. Đương nhiên. . . Bạch Cương Phong Nhận Thú vẫn kiên trì bản thân cao đúng một mét.
Nhưng đối với Cao Bằng thì những thứ như vẻ bề ngoài đều không hề quan trọng, xưa nay hắn không hề quan tâm đến bề ngoài ngự thú có thần tuấn hay xinh đẹp ra sao.
Từ việc hắn lựa chọn con rết, nhện, khô lâu, con vịt trở thành ngự thú là có thể thấy được chút ít. . .
Nhưng Bạch Cương Phong Nhận Thú lại có lực sát thương không nhỏ đối với những cô gái kia.
Cương giáp trắng như tuyết lấp lánh dưới ánh mặt trời, tựa như tuyết trắng trên Thiên Sơn.
- Trong tất cả những quái vật đã biết trên trái đất không có loại quái vật này.
Một thanh niên gầy gò đeo kính mắt trong đội ngũ chợt cất tiếng nói.
- Hơn nữa căn cứ theo đặc trưng của quái vật loại côn trùng đã có để phán đoán, có khả năng rất lớn là con ngự thú này đến từ thế giới Hắc Vụ.
- Con ngự thú nhỏ đáng yêu này là ngự thú của thế giới Hắc Vụ sao?
Đôi mắt của cô bé mặt tròn càng sáng hơn.
- Cha, con cũng muốn một con ngự thú loại này.
Bé gái mặt tròn nũng nịu với người đàn ông trung niên bên cạnh.
Không chịu nổi con gái làm nũng, cuối cùng người đàn ông trung niên bèn dỗ dành nàng,
- Được rồi, để cha giúp con đi hỏi một chút. . . nhưng mà con nhất định phải vào mười hạng đầu trong cuộc thi tiếp theo nhà trường tổ chức đấy, nếu không cha sẽ lấy lại phần thưởng đã cho con.
Bé gái mặt tròn cao hứng liên tục gật đầu.
Người đàn ông trung niên nhẹ giọng trò chuyện vài câu với mấy người khác trong đội ngũ rồi đi về phía Cao Bằng.
- Xin chào Cao thiếu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Tôi là Vương Chấn Minh đến từ Đế Đô, tôi muốn hỏi thăm ngài một chút, con ngự thú này là do ngài bắt giữ ở thế giới Hắc Vụ sao?
Người đàn ông trung niên bước đi với tư thế uy vũ mạnh mẽ, nói chuyện cũng âm vang hữu lực, chắc hẳn là người trong quân đội.
- Đúng là bắt giữ ở thế giới Hắc Vụ.
Cao Bằng gật đầu.
- Vậy xin hỏi, có thể cho tôi biết là bắt giữ ở đâu hay không?
Vương Chấn Minh có chút xấu hổ, thỉnh cầu này của mình quả thật là hơi mạo muội.
- Cũng không có gì không thể nói, quái vật này được bắt giữ ở sơn mạch Hắc Phượng, sau khi đi ra hoang vu mê cung cứ đi thẳng về phía bắc một ngàn cây số là có thể đến sơn mạch Hắc Phượng. Trên đường sẽ phải băng qua Bình Nguyên Bạch Mao và Thiên Khê Chi Địa.
- Cám ơn nhiều!
Vương Chấn Minh bày tỏ lòng cảm kích với Cao Bằng.
- Chỉ là đường xá khá nguy hiểm, hơn nữa Bạch Cương Phong Nhận Thú này là quái vật cấp Lĩnh Chủ, nếu như muốn đi bắt thì phải cẩn thận một chút mới được.
Cao Bằng gật gật đầu với Vương Chấn Minh rồi xoay người rời khỏi. . .
Chỉ để lại Vương Chấn Minh có chút mộng bức ở phía sau.
Cấp Lĩnh Chủ?
Con tiểu quái vật nhìn qua không đến một mét này lại là quái vật cấp Lĩnh Chủ! ?
Vương Chấn Minh nghẹn họng nhìn trân trối.
Cuối cùng cười khổ một tiếng, là mình cả nghĩ quá rồi.
Nhìn chằm chằm theo bóng lưng Cao Bằng, quả nhiên tuổi trẻ đáng sợ.
- Cha, con quái vật nhỏ màu trắng đáng yêu kia được bắt giữ ở đâu vậy?
Bé gái mặt tròn không kịp chờ đợi hỏi thăm cha mình.
Vương Chấn Minh cười khổ đáp,
- Con ngự thú kia là cấp Lĩnh Chủ, cha con còn chưa có bản lĩnh lớn như vậy.
Cấp Lĩnh Chủ. . .
Nghe Vương Chấn Minh nói như vậy, tuyệt đại đa số người đều im lặng không nói.
Ở trên trái đất, lúc phần lớn người đang vì một con ngự thú cấp Thủ Lĩnh mà liều sống liều chết thì người khác đã đến thế giới khác bắt giữ quái vật cấp Lĩnh Chủ, có lẽ đây chính là sự chênh lệch.
Trở lại Nam Thiên, đầu tiên Cao Bằng trồng hai cây Ngụy Trang ở trong Đống Tinh Thổ, sau đó lại tưới một chút dịch dinh dưỡng lên rồi gọi điện thoại bảo bộ phận hậu cần trong tập đoàn phái người qua đây chăm sóc hai gốc cây ăn quả này, dặn dò nhất định phải làm cho gốc cây ăn quả này sống được.
Sau khi dặn dò xong, Cao Bằng lập tức mang theo trái cây Ngụy Trang ngựa không ngừng vó chạy tới phía sau núi.
A Ban đã trông mong từ sớm, lúc nghe thấy Cao Bằng nói hắn đem đến trái cây có thể làm cho mình thu nhỏ lại sau khi ăn, A Ban có hơi do dự,
- Cao Bằng, nếu như ta nhỏ đi có phải là không thể bảo hộ ngươi hay không. . .
- Yên tâm đi, không có việc gì. Sau khi ăn trái cây này ngươi không thể đánh nhau với những quái vật khác, nếu không ngươi sẽ biến lớn trở lại.
Cao Bằng an ủi A Ban.
A Ban liên tục gật đầu,
- Xưa nay ta không đánh nhau!
Bạch Cương Phong Nhận Thú nằm sấp trên mặt đất, ngây như phỗng nhìn A Ban cao như ngọn núi trước mắt.
- Ngươi là ma quỷ sao?
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận