Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 126: Năng Lực Bảo Mệnh Mới

Chương 126: Năng Lực Bảo Mệnh Mới
Bưng chiếc bát đựng đầy canh cá từ trong phòng bếp ra đặt lên trên bàn ăn, sau đó quay người đi về phía phòng bếp để lấy đũa.
Vừa mới đi ra từ trong phòng bếp đã nhìn thấy một thân ảnh màu trắng ngồi xổm ở bên cạnh bát, lén lén lút lút mổ cái gì đó.
Sau khi nhìn thấy Cao Bằng đi tới thì tranh thủ thời gian đứng dậy vỗ hai cánh bay đi, điềm nhiên như không có việc gì.
Cao Bằng im lặng, mới vừa rồi còn nói không ăn, bây giờ lại là người ăn nhanh nhất.
Đi đến cạnh bàn ăn, Cao Bằng ngồi xuống, dùng đũa quấy quấy vào trong bát.
Đầu cá đâu? Củ khoai đâu? Đồ ăn của chính mình đâu?
Cao Bằng mở to hai mắt, làm sao bây giờ chỉ còn lại một bát nước dùng.
- Em gái ngươi!
Cuối cùng Cao Bằng dùng bát canh cá còn lại nấu cho mình một tô mì.
Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp sạch sẽ bát đũa bếp núc.
Bật máy tính lên xem trước một chút tin tức, dạo chơi ở các diễn đàn.
Sau đó hắn phát hiện chính mình đã nổi tiếng, lấy một loại phương thức nổi tiếng mà chính hắn cũng không thể dự đoán được.
Một nam hài cưỡi nhện thích cho người khác đội nón xanh lấy một loại phương thức trước nay chưa từng có để leo lên đài truyền hình.
Sau này lại có người phát hiện hắn là một trong tám người ngự sử sinh mạnh nhất của thành phố Trường An khiêu chiến quái vật cấp Thủ Lĩnh. Chuyện này càng giống như đổ thêm dầu vào lửa.
Ngay sau đó, từng đầu tin tức tràn ngập trên các diễn đàn internet, coi như mấy thành phố bên cạnh cũng mơ hồ nghe đến.
- Chấn kinh vì mỹ nữ phóng viên đội nón xanh ở bên đường, đây là có chuyện gì.
- Nam hài cưỡi nhện lại có loại yêu thích này? Không thể tưởng tượng nổi!
- … !?
Cao Bằng phát hiện những tiêu đề liên quan ở khắp mọi nơi.
Mấy tiêu đề này làm hắn ngứa răng, hận không thể lôi mấy người soạn bản thảo vô lương kia ra ngoài đánh một trận.
Chuyện này cũng hơi quá đáng! May mà những tin tức đó chỉ thuần túy là những tiêu đề liên quan mà thôi.
Sau đó bên trong một website tin tức còn có một đoạn video.
Ấn mở video, đó là hình ảnh quay chụp của đài truyền hình Trường An. Bên trong là một nữ phóng viên đang chạy, trong tay còn cầm một chiếc microphone. Kỹ thuật viên quay phim đúng là rất tốt, màn hình quay chụp gần như không bị rung lắc nhiều.
Sau đó Cao Bằng liền nhìn thấy thân ảnh anh tuấn của chính mình.
Đôi mắt này, cái mũi này, lông mày này, chậc chậc chậc.
Cao Bằng tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Người quay phim này đúng là biết chọn góc độ, có thể thưởng thêm hai chiếc đùi gà.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy chính mình cao lãnh từ chối phỏng vấn, rời đi với vẻ mặt đầy soái khí.
Lúc này mới đến đoạn quan trọng. Một con sứa màu xanh chậm rãi bay đến, từ trên trời giáng xuống, tựa như một chùm sáng, vững vàng rơi vào đỉnh đầu của nữ phóng viên.
Hình ảnh bên trong, biểu cảm trên mặt của nữ phóng viên bắt đầu biến hóa, cực kì đặc sắc. Hai tay run rẩy sờ lên đầu của mình, xúc cảm ướt át càng làm cho nàng suýt chút nữa sụp đổ.
Cuối cùng là đoạn đối thoại kinh điển:
- Trên đầu tôi là cái gì?
- Vương miện.
Câu nói này bị vô số người chơi ác.
- Vân Trường, trên đỉnh đầu ngươi mang theo cái gì đó?
- Đại ca, đây là lực lượng.
- Trên đầu ta là cái gì?
- Là dũng khí.
. . .
Tựa như đổi khuôn mặt, từ hồng nhuận đến trắng bệch, sau đó hiện ra màu xanh, cuối cùng sắc mặt biến thành màu đen.
Vì duy trì hình tượng của mình, nữ phóng viên cố nặn ra nụ cười trên mặt, bước chân vội vã rời đi, đuổi theo Cao Bằng.
Người nữ phóng viên này cũng được đặt một ngoại hiệu là Vương miện nữ vương.
Cao Bằng thở dài, chuyện này thật sự… Yên lặng xin lỗi nữ phóng viên kia từ tận đáy lòng, Cao Bằng đóng website không chút do dự. Hắn sợ chính mình xem thêm thì lương tâm sẽ đau nhức.

Sau khi A Ngốc thăng cấp Thủ Lĩnh, Cao Bằng cảm thấy trong cơ thể mình nhiều thêm một vật gì đó. Loại cảm giác này rất quen thuộc, hắn từng được cảm thụ qua ở thần thông Đấu chuyển tinh di.
Nhắm mắt lại, Cao Bằng kêu gọi huyết khế ở trong ý thức của mình.
Trong không gian ý thức đen kịt huyễn hóa ra năm đạo hư ảnh, năm hư ảnh này chính là hình dáng thu nhỏ của năm ngự thú của hắn.
Mãi đến lúc kiểm tra xong, Cao Bằng mới cổ quái mở to mắt.
Sau khi có ngự thú thăng cấp Thủ Lĩnh, Ngự Sử sẽ sản sinh ra một chút năng lực bảo vệ tính mạng.
Nó xuất hiện lúc có một con ngự thú cấp Thủ Lĩnh đầu tiên, một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ đầu tiên, một con ngự thú Vương cấp đầu tiên… Ở từng giai đoạn, tất cả Ngự Sử đều sẽ sản sinh ra một loại năng lực bảo mệnh.
Càng đến hậu kỳ thì năng lực bảo mệnh sinh ra sẽ càng mạnh.
Một đạo tin tức truyền đến từ trong huyết khế.
Loại chuyện như chiến đấu cứ giao hết cho ngự thú là được, các ngự sử chỉ cần thành thật trốn ở sau mông ngự thú không nên cản trở.
Sắc mặt Cao Bằng cổ quái.
Ngự Sử tựa như một loại hệ thống chức nghiệp nào đó được truyền thừa xuống, ở những nơi khác còn có Ngự Sử sao?
Cao Bằng ngẫm nghĩ. Những vấn đề này quá xa vời đối với hắn, tựa như một người dân thường mỗi ngày sầu lo bầu trời trên đỉnh đầu lúc nào sẽ sập xuống.
Năng lực bảo mệnh mới xuất hiện của chính mình là 【 Lá chắn nguyên tố 】, hiệu quả đại khái chính là tiêu hao năng lượng trong cơ thể ngự thú sau đó chuyển hóa thành một lá chắn bảo vệ an toàn cho mình. Nó cũng không tính là hiếm thấy, dù sao hắn còn nhớ trong vòng thi thứ nhất đã từng thấy có người thi triển qua loại năng lực này.
Chỉ là khi mấy năng lực xuất hiện sẽ trực tiếp lạc ấn vào sâu trong linh hồn, căn bản không thể thông qua bất kỳ phương pháp hay bất cứ phương thức nào để dạy cho người khác.
Hơn nữa, mấy Ngự sử có Ngự thú cấp Thủ Lĩnh trở lên đều không có truyền tin tức này ra ngoài, rất ăn ý lựa chọn giấu diếm, chỉ là ngầm lưu truyền trong vòng tròn nhỏ.
Cao Bằng đột nhiên nghĩ đến thần thông Đấu chuyển tinh di mà ông Lưu dạy cho mình.
Sắc mặt Cao Bằng ngưng trọng. Cho đến lúc này hắn mới hiểu được tầm quan trọng của Đấu chuyển tinh di.
Một năng lực bảo mệnh có thể tùy ý truyền cho người ngoài mà không có hạn chế nào, nếu như truyền đi thì khẳng định sẽ phải gánh chịu vô số sự chú ý.
Đến giờ Cao Bằng mới hiểu được vì sao ông Lưu lại bảo hắn không nên tùy tiện truyền đi. Bằng không, một người bạn nhỏ ngay cả Ngự thú cấp Thủ Lĩnh đều không có lại đột nhiên có được năng lực bảo mệnh, không nói cái khác, chí ít những cường giả có con cháu tuyệt đối sẽ động lòng. Nhà ai mà không có mấy người vãn bối yêu quý chứ.
May mà tính cách của Cao Bằng không lì lợm, không có loại tính cách ác liệt như người lớn khuyên bảo ngươi không được làm chuyện gì, hắn lại cố ý muốn thử một chút.
Trong khoảng thời gian này bởi vì Ngự Sử sinh thi đại học, cơ hồ tất cả mọi người trên mạng và trong hiện thực đều thảo luận về những điều liên quan tới Ngự Sử.
Độ nổi của cái nghề nghiệp Ngự Sử này vốn đã rất cao, trải qua một lần như như thế càng làm cho toàn dân thảo luận.
Không ít hình ảnh Ngự thú của Ngự sử sinh chiến đấu bị quay lại sau đó đưa lên trên mạng, Cao Bằng có thể nói là xem đến mức say sưa ngon lành.
Nếu so sánh với phim hoạt hình gì đó thì đẹp mắt hơn nhiều, bởi vì chúng đều phát sinh một cách chân thực. Hơn nữa Cao Bằng còn có thể nhìn thấy thuộc tính của mấy ngự thú này thông qua khung số liệu.
Mặc dù không có gì đặc biệt, nhưng loại chiến đấu quyền quyền đến thịt này mới có cảm giác chân thực.
Để cho mấy ngự thú ra ngoài huấn luyện, Cao Bằng nhàn nhã ngồi ở phía sau hoa viên mở notebook ra, tự rót cho mình một ly trà hoa cúc.
Đại Tử và A Ban liên hợp lại chiến đấu với A Ngốc, ba ngự thú đánh thành một đoàn, uy thế hừng hực.
A Ngốc cũng bảo lưu lại không ít thực lực, chủ yếu là giúp hai ngự thú này bồi luyện.
Một bên khác chính là khâu huấn luyện đảm lượng của A Xuẩn mà Cao Bằng thích nhất.
A Xuẩn bị buộc vào trên cây bởi một chiếc dây thừng nhỏ.
Cách A Xuẩn không xa chính là thân ảnh của Tiểu Diễm, hai cánh của nó không ngừng vỗ, thân hình bắn về phía trước lôi kéo theo một đạo tàn ảnh thật dài.
Mỏ chim cứng rắn bắn ra giống như lợi kiếm sắc bén, mỗi một lần đều xuyên thủng thân cây, để lại một ấn ký thật sâu.
Theo thời gian luyện tập gia tăng, bên trên chiếc mỏ của Tiểu Diễm đã xuất hiện một chút vết máu.
Trong lòng Cao Bằng thở dài. Đáy lòng của Tiểu Diễm tràn đầy cừu hận, nó bây giờ cố gắng như vậy là để có một ngày có thể báo thù cho mẹ mình.
Nhìn thấy Tiểu Diễm liều mạng như vậy, A Xuẩn sợ đến choáng váng, trốn ở dưới gốc cây run lẩy bẩy nhìn về phía Tiểu Diễm. . .
----------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận