Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 434: Trường An Xui Xẻo

Chương 434: Trường An Xui Xẻo
Taklamakan...
Cái tên này khiến cho tất cả mọi người đều có vẻ khó xử.
Từ sau tai biến, giống như Ngũ Nhạc thì phần lớn các nơi danh sơn đại trạch đều bị các quái vật cường đại chiếm cứ. Chúng giống như đại yêu trong truyện cổ tích thần thoại có thể nghe hiểu tiếng người, một số con có thiên phú dị bẩm thậm chí còn có thể nói tiếng người, cực kỳ thần dị.
Ngoài các danh sơn đại trạch nổi danh thì còn có một số nơi nổi tiếng từ trước khi tai biến đã trở thành những nơi kỳ dị hiểm địa.
Gọi là hiểm địa là bởi vì loài người không biết gì nhiều về những nơi này.
Đặc điểm của phần lớn các khu hiểm địa là khu vực bên ngoài thường diễn sinh ra một số môi trường tự nhiên kỳ lạ, bao phủ bên trong. Hơn nữa bên trong đó cũng có những quái vật nguy hiểm. Địa bàn đã biết còn chưa thể chiếm lĩnh được hoàn toàn, đương nhiên không có ai nhàn rỗi đến mức đi chọc vào thứ nguy hiểm bên trong.
- Phiền toái rồi đây. Chúng ta hoàn toàn không hiểu rõ tình hình bên trong sa mạc Taklamakan, cho dù có giết số hết số Tích Dịch này, nhưng mà không trị được tận gốc thì sẽ chỉ càng phiền phức hơn.
- Chỉ dựa vào căn cứ Trường An thì không thể giải quyết….
- Đúng rồi, người phái đến giao lưu với Hắc Tẫn Chi Thủ kết quả thế nào? Nó có đồng ý trở thành minh hữu với chúng ta không?
- Thị trưởng, Hắc Tẫn Chi Thủ từ chối.
- Tôi biết rồi.
Thị trưởng mặc bộ vest màu xám thở dài.
- Con khỉ này đang nghĩ gì… Lúc trước nó giúp chúng ta giết đám Tích Dịch kia, nhưng bây giờ lại có vẻ không muốn tiếp xúc với chúng ta. Chẳng lẽ…
- Chẳng lẽ cái gì?
- Chẳng lẽ nó ngạo kiều?
Có người nghiêm túc nói.
- …
Đoạn thời trước Cao Bằng có tới phân bộ Liên minh ngự sử ở căn cứ Du Châu thi đỗ chức vị thợ săn thế giới.
Yêu cầu quan trọng nhất khi thi thợ săn thế giới chính là thực lực, chỉ khi có được thực lực mới có thể sống lâu hơn ở ngoài thiên nhiên hoang dã. Tiếp theo là kinh nghiệm sinh tồn ngoài dã ngoại và tri thức về phân biệt các loại quái vật.
Với hắn, hai vấn đề phía sau không quan trọng.
Vì nếu thực lực cực kỳ mạnh, dùng lực để nghiền ép thì có kinh nghiệm sinh tồn hay không không còn quan trọng nữa.
- Tạm thời không thể tới thế giới Hắc Vụ bên kia. Có một con quái vật trên Vương cấp ở phía bên kia vết nứt không gian Lusaka, khoảng cách với hoang vu mê cung không xa.
Cao Bằng dừng lại một chút, lại nói:
- Nếu vô tình gặp phải con quái vật có thực lực không rõ ràng kia sẽ nguy hiểm.
- Quái vật?
Hàn Sương Tịch Sư sững sờ:
- Quái vật gì?
- Không biết, không có ảnh chụp. Chỉ biết là một con cự mãng lớn màu đen, đang ngủ say thì bị đánh thức…
Cao Bằng lắc đầu, nếu có ảnh chụp thì hắn có thể xem xét thuộc tính của con cự mãng đó. Nhưng dù là Hoàng cấp hay Đế cấp thì nó vẫn là thứ trước mắt mình không thể trêu vào được. Ổn thỏa nhất là cứ chậm rãi phát triển, chờ đến khi có thể đánh bại con quái vật kia thì tới thế giới Hắc Vụ.
Hoàn toàn không phải hắn sợ, chỉ là hắn thành thục ổn trọng, chú ý tới đại cục mà thôi.
- Đánh thức một con quái vật ngủ say sao?
Hàn Sương Tịch Sư rất kinh ngạc, tại sao lá gan của những kẻ kia lại lớn như vậy.
Người bị đánh thức còn nổi điên, nói gì tới quái vật vốn hỉ nộ vô thường.
Đúng, ta cũng là một con quái vật hỉ nộ vô thường!
Ngao ngao ngao, Cao Bằng ngươi lại gõ đầu ta thử xem!
- Nhưng mà con quái vật này nhiều nhất cũng chỉ ở Hoàng cấp đỉnh phong, tuyệt đối không thể là Đế cấp.
Hàn Sương Tịch Sư rất khẳng định.
- Ngươi khẳng định như vậy sao?
Cao Bằng hơi kinh ngạc.
- Ài, thật là ngu xuẩn. Ở khoảng cách gần như thế thì có con quái vật Đế cấp nào dám ngủ say ngay dưới mí mắt một quái vật Đế cấp khác? Ngại sống lâu quá rồi à?
Hàn Sương Tịch Sư cười lạnh.
- Nói chuyện tử tế cho ta!
Cao Bằng gõ đầu nó.
Hàn Sương Tịch Sư cực kỳ xấu hổ. Nói cho ngươi biết, ta là một con quái vật hỉ nộ vô thường, ta sắp không khống chế được cảm xúc của mình rồi.
- Dù có là Hoàng cấp thì hiện giờ chúng ta cũng không đối phó được.
- Chờ thực lực của ta hoàn toàn khôi phục rồi sẽ tới đánh nó.
Hàn Sương Tịch Sư cười lạnh.
- Cố gắng lên, khôi phục thực lực sau đó tấn thăng Đế cấp, treo lên đánh toàn bộ thế giới Hắc Vụ, leo lên sư sinh đỉnh phong!
- Đi thôi Cao Bằng, chúng ta hãy đi cướp hết bảo vật trên thế giới này. Như vậy ta có thể nhanh chóng đột phá.
Hàn Sương Tịch Sư không chờ nổi nữa.
Hai mắt Đại Tử nằm bên cạnh sáng lên. Bảo vật? Chúng ta?
Trong bữa cơm tối ở biệt thự, ông ngoại nói:
- Trường An lại xảy ra chuyện.
Lại… Trường An đúng là có nhiều tai nạn.
- Thì sao ạ?
Cao Bằng gắp một miếng thịt từ trong đĩa, bên tai đã nghe thấy tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
Đại Tử trông mong ghé sát vào chân bàn ngẩng đầu nhìn Cao Bằng, cái đuôi nhỏ ve vẩy tựa như một con cún con.
Bình thường ngự thú không thể vào phòng ăn, Đại Tử có được quyền hạn nhỏ đặc thù.
Cao Bằng ném một cục xương xuống đất, mấy trăm chiếc chân ngắn của Đại Tử bật nhảy lên, bắt được cục xương rồi hì hục gặm ăn.
- Có quái vật xâm lấn, đến từ bên trong sa mạc Taklamakan.
Taklamakan… Cao Bằng đã từng nghe nói qua về chỗ đó. Nó nằm ở khu Tây Bắc, khoảng cách với Trường An không quá xa.
Từ sau tai biến thì cát vàng tràn ngập, quanh năm bị gió cát che phủ, Sa Mạc Đại Lệ ở trước mặt sa mạc Taklamakan chỉ là ăn mày gặp đại gia.
Đương nhiên Taklamakan khác với sa mạc Hoàng Kim Hải, Taklamakan là sa mạc có tính lưu động. Sa mạc có tính lưu động tên như ý nghĩa, dưới tác động của những luồng gió định hướng thì sa mạc sẽ không ngừng di chuyển theo hướng gió.
Nói đúng hơn, đây là một sa mạc có thể di chuyển.
Taklamakan là sa mạc lớn nhất khu Hoa Hạ, cũng là sa mạc có tính lưu động lớn thứ hai trên thế giới.
- Theo tin tức mới nhận được thì hiện tại càng ngày sa mạc Taklamakan càng tới gần căn cứ Trường An. Dựa vào tốc độ hiện tại, đại khái khoảng mười năm sau sa mạc sẽ di động đến nơi, nuốt sạch toàn bộ Trường An.
Cao Bằng đặt bát đũa xuống. Người dân Trường An thật là… gặp nhiều tai nạn.
Dù thời gian mười năm nghe thì rất dài nhưng thực ra không hề dài. Nếu quả thật không thể ngăn được sa mạc Taklamakan di chuyển thì có thể căn cứ thành phố Trường An sẽ phải chuẩn bị di chuyển.
- Sa mạc này có thể đã sống hay không?
Cao Bằng trầm ngâm.
Đã được chứng kiến pho tượng hoạt hoá, sơn linh, quái vật san hô nên phạm vi suy nghĩ của Cao Bằng linh hoạt hơn rất nhiều. Hắn suy đoán liệu sa mạc Taklamakan có phải là một con quái vật có ý thức hay không?
Nếu quả thật nó là một con quái vật đã sinh ra ý thức, với diện tích lớn như thế…
Trước tai biến thì sa mạc Taklamakan chỉ dài khoảng hơn 1000 dặm theo hướng đông tây, chiều nam bắc rộng chừng hơn 400 kilomet, tổng diện tích hơn 33 vạn kilomet vuông. Sau tai biến, diện tích của nó đã lớn hơn. Nếu một toà sa mạc khổng lồ như vậy biến thành quái vật thì không biết sẽ cường đại và kinh khủng đến cỡ nào.
- Ngày mai ông đi nhìn một chút.
Ông ngoại đã ăn xong bữa tối, rút giấy lau khoé miệng.
- Ông đừng đi, để cháu đi cho.
Cao Bằng nghĩ đến hầu hết quái vật hệ Sa đều có nhược điểm là hệ băng,. Chính mình có Hàn Sương Tịch Sư, đến lúc đó khả năng ứng đối cũng nhiều hơn một chút.
Kỷ Hàn Vũ nghĩ một lát, vẫn có chút không yên tâm:
- Chúng ta cùng đi. Ngày mai mang theo Bạch Long, cháu cũng không cần mang theo nhiều ngự thú, chúng ta chỉ đi xem xét tình hình một chút mà thôi.
Chính mình mới có ba con ngự thú mà cháu ngoại đã có tới mười con.
Kỷ Hàn Vũ không biết phải nói gì.
Ăn cơm tối xong Cao Bằng đi một chuyến đến trường học, hắn vẫn còn rất quan tâm đến tình hình học tập của các học sinh.
Hơn nữa còn có nửa tháng là lễ mừng năm mới, không khí cuối năm trong tất cả các thành phố lớn nhỏ ở khu Hoa Hạ càng ngày càng trầm lắng, thành phố Du Châu cũng không ngoại lệ.
Cũng cần phải cân nhắc đến vấn đề an bài cho các học sinh ở trường học.
Đương nhiên con cái của những gia đình công nhân viên chức thì đều về nhà đón năm mới, nhưng mà hơn phân nửa học sinh bên trong Thiên Các Học Phủ đều là trẻ mồ côi.
-----------------------------
Dịch; ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận