Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 735: Mời Bảo Bối Trở Về

Chương 735: Mời Bảo Bối Trở Về
- Bây giờ ngươi giết con Quỳ Ngưu bên trái đi, nếu không ngươi sẽ không được gặp lại tiểu Bạch Trạch của ngươi nữa.
Tiếng của Tử Vong Đạo Thảo Nhân vang vọng bên tai đám thú như tiếng chuông ngân.
Toàn thân Chu Yếm chấn động, cực kỳ khó xử.
Nó không phải Chu Yếm tiên thiên thiên sinh địa dưỡng, chỉ là trong cơ thể nó có được một tia huyết mạch Chu Yếm mỏng manh không biết đã được pha tạp bao nhiêu lần.
Qua biết bao năm tháng dài đằng đẵng, cuối cùng nó đã chiết xuất độ đậm đặc của huyết thống Chu Yếm dần tới mức gần như thuần chủng.
Cho nên, thực chất bên trong nó vẫn là con khỉ nhỏ trên núi kia.
Sắc mặt Chu Yếm âm trầm, hai nắm tay siết chặt.
- Đại Hải, có thể đoạt được linh hồn này không?
Cao Bằng thầm hỏi thăm Bàn Đại Hải.
Bàn Đại Hải trầm giọng đáp:
- Rất khó.
- Nếu A Ngốc cũng ra tay thì sao?
- Tiền đề là phải có A Ngốc ra tay, chỉ dựa vào một con cá như ta thì chắc chắn là không được.
Bàn Đại Hải hơi xấu hổ đáp.
Cao Bằng trầm mặc. Nói thật, hiện giờ hắn không dám đánh cược.
Nếu đánh cược thất bại, rất có thể sẽ mất Bạch Trạch.
- Nhanh lên!
Nụ cười trên mặt Tử Vong Đạo Thảo Nhân càng lúc càng quỷ dị. Bạch Trạch bị nó giữ chặt, đau đớn kêu lên.
- Ngươi dừng tay!
Chu Yếm ngửa mặt lên trời gào thét, nện mạnh một quyền xuống đất, đại địa băng liệt.
Quỳ Ngưu cẩn thận đề phòng. Nếu Chu Yếm thực sự phát điên, thực sự nó cũng không chắc chắn có thể đối phó được.
Đột nhiên, bầu trời tối đen.
Đại địa trầm luân.
Vạn vật đưa tay không thấy được năm ngón.
Cả sáu giác quan của tất cả mọi người đều bị bóng tối che kín.
Sáu giác quan là thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác, xúc giác và siêu giác quan dự báo nguy hiểm, cũng có thể gọi là trực giác.
- Năng lực này…
Cao Bằng mơ hồ đoán ra được năng lực này phát ra từ đâu. Hẳn là nó đã ra tay.
- Đây là ai?
Bàn Đại Hải khiếp sợ, phát hiện mình đã mất đi tất cả các giác quan, mà năng lực dự báo nguy hiểm vẫn tương đối nổi trội của nó đột nhiên không còn hiệu quả nữa. Trống rỗng, nó không còn biết một chút gì về tất cả xung quanh,.
Bàn Đai Hải cảm thấy một tia lạ lẫm và bất an với hoàn cảnh tối đen trống rỗng này.
- Là tên đứng đầu Lục Sát Bảng kia.
Cao Bằng nói.
- Tên kia…
Bàn Đại Hải cực kỳ nghiêm túc. Nó thừa nhận mình đã coi thường những quái vật đó, gia hoả này rất mạnh.
Hắc vụ rút đi như thuỷ triều, một gốc đại thụ toàn thân màu tím đen mọc lên. Qua những khe nứt của thân cây có thể thấy ngọn lửa màu tím chảy xuôi, trên ngọn cây là một Cự Điêu toàn thân đen nhánh, thần tuấn dị thường, ánh mắt sắc bén như đao.
Trên hai vai Cự Điêu màu đen có mặt trăng và mặt trời quấn quanh, dưới chân nổi lơ lửng một cái cầu dài màu đen.
Cầu đen lượn lờ thần quang, dị tượng xung quanh cực kỳ rõ ràng. Đó là một món Thần khí có phẩm chất cực cao.
Trên cầu đen là linh hồn Bạch Trạch.
Bạch Trạch đứng trên cầu, thi thoảng lại nhìn hắc điêu, sau đó lại cúi đầu nhìn Chu Yếm.
- Vẫn cứ ngu xuẩn như thế!
Tiếng của Vĩnh Dạ Điêu như sắt thép va chạm, cực kỳ vang dội.
- Trước đây chúng ta có quen biết sao?
Chu Yếm nhíu mày hỏi.
Vĩnh Dạ Điêu cười nhạt một tiếng, không trả lời.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân cúi đầu nhìn xuống, xiềng xích trong lòng bàn tay nó bị chém ra một khe hở, linh hồn bên trong không cánh mà bay.
Đáy mắt Tử Vong Đạo Thảo Nhân loé ra hắc quang yếu ớt, sương mù lượn lờ quanh thân đột nhiên hoà tan vào xung quanh.
Không có dị tượng gì đặc biệt, nhưng qua khung số liệu, Cao Bằng phát hiện trên đầu mình có một trạng thái mặt trái tên là【Quang hoàn vận rủi 】.
Quang hoàn vận rủi cấp mười ở trình độ nào Cao Bằng rất nhanh có thể thấy được.
Ầm ầm, mặt đất dưới chân đột nhiên run rẩy, động đất xảy ra trong một trăm dặm xung quanh.
Rầm rầm.
Xiềng xích lay động, Tử Vong Đạo Thảo Nhân nhìn Câu Hồn Toả Liên trong tay tự động khép lại, đột nhiên ném ra. Toả Liên chia ra làm chín, ba trong số đó đánh úp về phía Quỳ Ngưu, Chu Yếm và Vĩnh Dạ Điêu, còn năm cái còn lại hoá thành một đám mãng xà hung mãnh đánh úp về phía Bàn Đại Hải.
Quỳ Ngưu, Chu Yếm và Vĩnh Dạ Điêu đều từng giao thủ với nó, cho nên nó chọn lựa gia hoả yếu nhất nấp ở phía sau.
Trước hết sẽ giải quyết kẻ yếu nhất, sau đó chậm rãi đối phó với đám gia hoả này!
Khoé miệng Tử Vong Đạo Thảo Nhân vỡ ra, lộ ra sự hưng phấn.
Tới đi tới đi, linh hồn của ngươi sẽ bị ta câu đi thôi!
Xiềng xích bay múa giữa không trung toát ra ngọn lửa màu đỏ, năm sợi xích hoá thành ác quỷ tham lam lao tới Bàn Đại Hải.
Sắc mặt Bàn Đại Hải đỏ bừng. Nhiều quái vật như vậy ngươi không đánh, lại nhắm vào ta. Ngươi xem thường ta như thế sao?
Nó há miệng, cái miệng như vực sâu không đáy tựa như muốn thôn phệ tất cả.
Oanh!
Sắc trời tối sầm lại, Hải Bạo Cự Hoàng lâm thế!
Trên bầu trời đen kịt tràn ngập khí tức tanh nồng của biển, năm sợi xích câu hồn như năm cây tăm đâm vào thân thể cao lớn của Bàn Đại Hải.
Hơi chao đảo.
Có tiếng thuỷ triều trầm muộn lan rộng ra ngoài.
Gợn sóng tản mát ra một tầng lại một tầng.
Có thể cảm nhận sự kỳ quái lạ lùng trong hơi nước ẩm ướt.
Cự Hoàng vung đuôi, một cái lỗ đen đập xuống giữa đầu.
Rầm rầm rầm.
Từ trong lỗ đen, một cỗ hấp lực kinh khủng truyền ra.
Tựa như một vầng mặt trời màu đen đập xuống.
Khí áp cuồng bạo cuốn đất đá bay tán loạn.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân:
- …
Nó không dám ương ngạnh đối kháng với chiêu này, kiêng kỵ nhìn lỗ đen khổng lồ trên đầu.
Đây là Thôn Phệ Pháp Tắc, nếu như bị nuốt vào thì cho dù nó có năng lực phục sinh cũng vô dụng.
Dưới sự chỉ dẫn của Cao Bằng, giọng nói táo bạo của Bàn Đại Hải từ trong lỗ đen vọng ra:
- Tuyệt đại đa số sợi rơm trên cơ thể con bù nhìn này đều đã được thần hoá, công kích bình thường chẳng có hiệu quả gì với nó, chỉ khi huỷ diệt đến cọng rơm cuối cùng mới có thể giết chết nó.
Vĩnh Dạ Điêu híp mắt lại, liên tiếp vung vẩy hai cánh, sợi tơ màu đen sền sệt hoá thành lao tù vây Tử Vong Đạo Thảo Nhân vào bên trong.
Bên trái Tử Vong Đạo Thảo Nhân khẽ động, sợi tơ màu đen chi chít bám quanh cơ thể nó.
Sợi tơ đen như cao su dính chặt lấy nó, khiến nó không thể đi nổi nửa bước.
Bản thân nó đã không có bao nhiêu sức mạnh rồi. Nói chung, ngươi cũng rất khó mà hy vọng vào một con quái vật lấy bù nhìn làm bản thể có bao nhiêu sức mạnh.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân giang rộng hai tay, tử vong chi khí vô cùng vô tận hoá thành quạ đen từ trong cơ thể nó thét lên chói tai bay ra ngoài.
Oa oa oa…
Lỗ đen nuốt gọn toàn bộ đám quạ đen, cũng không vì bị đám quạ tấn công mà trở nên suy yếu. Mà ngược lại, vì đã thôn phệ được đám quạ nên lực hút của nó lại càng mạnh hơn.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân đột nhiên biến sắc, lỗ đen càng ngày càng gần, uy hiếp tử vong cũng khiến cho nó dần dần điên cuồng lên.
Bịch một tiếng.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân đột nhiên giải thể, cơ thể hoá thành vô số quạ đen bay ra bốn phương tám hướng.
Một số quạ đen bị hắc tuyến dính chặt, nhưng cũng có một vài con thoát khỏi lưới bay ra ngoài.
Sắc mặt Bàn Đại Hải tựa như đã thực hiện được mưu kế, cười gian nói:
- Cái này đúng rồi.
Đột nhiên từng tia sáng màu vàng từ trong đất phun lên, đâm trúng vài con quạ đen. Kim quang như một bức tường kín phong tỏa tất cả quạ đen trong mê cung.
Mặt đất run rẩy, một toà mê cung xé rách đại địa chậm rãi trồi lên.
Vách tường cao lớn dày đặc màu xám trắng cực kỳ cổ xưa, trên tường thi thoảng có lỗ thủng lớn, giống như bị thứ gì đó đâm xuyên qua.
- Mời bảo bối trở về.
Bàn Đại Hải hô lớn một tiếng.
Đột nhiên mê cung chấn động, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hoá thành một khối vuông màu vàng kim lớn chừng bàn tay rơi vào bên trên vây cá của Bàn Đại Hải.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận