Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 641: Di Hoa Tiếp Mộc

Chương 641: Di Hoa Tiếp Mộc
- Ngươi muốn nói đến Địa Ngục Vô Tướng Thụ?
Cao Bằng nói.
- Không phải, Địa Ngục Vô Tướng Thụ đã là Thánh cấp, cần một đầu quái vật đồng cấp làm gì.
Hắc Oa nói tiếp.
- Phương pháp này của ta cũng là trước đây trông thấy người khác làm qua như vậy, điều kiện tiên quyết chính là nhất định phải có phẩm chất cao hơn hai cấp bậc so với bên phía bị chiết cành, hơn nữa đều cần phải là quái vật hệ Thực Vật mới được.
Sau đó Hắc Oa nhẹ nhàng nói huyên thuyên một tràng liên tục bên tai Cao Bằng.
Cao Bằng liên tục gật đầu, như có điều suy nghĩ.
- Ta biết, việc đó có thể thử xem.
Tiểu Thảo đã trưởng thành đến cấp 71 bị Cao Bằng gọi tới, bên kia là Ma Liễu bị A Ngốc trấn áp không thể động đậy.
Cao Bằng để cho Bàn Đại Hải phun ra Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha, sau đó lại bảo A Ngốc đánh cho Ma Liễu một trận chết khiếp.
Ma Liễu yên lặng nằm trên mặt đất mất đi dục vọng giãy dụa.
Dùng Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha mở ra một miệng vết thương nhỏ trên thân thể Ma Liễu.
Sau đó đem ghép rễ cây Tiểu Thảo đến miệng vết thương Ma Liễu.
Tiểu Thảo quấn dây leo vào trong, cắm rễ đến càng sâu, dây leo rậm rạp kéo dài vào phía trong,
Vết thương trên thân thể Ma Liễu bị mở rộng, tựa hồ là nghĩ muốn giãy dụa, thế nhưng bởi vì quá mức suy yếu, cho nên Ma Liễu chỉ là giãy dụa tượng trưng hai cái liền đình chỉ động đậy.
- Kẽo kẹt kẽo kẹt.
Thanh âm của bong bóng nhỏ dày đặc tan vỡ truyền ra từ trong vết thương.
Tiểu Thảo điên cuồng kéo dài rễ cây, với tư cách là một đầu quái vật Đế cấp hệ Thực Vật, tuy rằng năng lực của Tiểu Thảo không có đặc tính kéo dài, nhưng mà đó cũng là bản năng của quái vật hệ Thực Vật.
Cao Bằng hiện tại đã đứng canh chừng ở bên cạnh một hồi lâu. Bởi vì Hắc Oa từng nói qua, biện pháp chiết cành mặc dù có xác xuất thành công rất lớn, thế nhưng cũng có tỷ lệ thất bại nhất định, sau khi thất bại sẽ chịu phản phệ.
Rốt cuộc con đường tiến hóa này không có cách nói 100% xác suất thành công, bất kỳ phương pháp nào đều sẽ có tỷ lệ phát sinh ngoài ý muốn, bằng không cũng sẽ không có nhiều Truyền Thuyết và Thần Thoại như vậy.
Một mực trải qua ba giờ, Tiểu Thảo chiết cành đã đi vào quỹ đạo.
Tại trong mắt Cao Bằng, phía sau danh xưng của Tiểu Thảo được thêm lên một cái hậu tố —— đang thôn phệ.
- Sau khi kết thúc tiến hóa, Tiểu Thảo đại khái có thể tiến hóa đến cấp bậc gì.
Cao Bằng mở miệng hỏi.
- Không biết, nhưng mà ta suy đoán ít nhất tiến hóa từ Đế cấp sơ kỳ lên đến Đế cấp hậu kỳ đi.
Hắc Oa mở miệng nói.
Cao Bằng triệu hồi ra Đại Tử rồi dặn nó bình thường chăm sóc Tiểu Thảo, sau đó Cao Bằng liền mang theo Ngự Thú rời khỏi nơi này.
- Thiếu đổng, bên phía bộ lạc Bạch Long gửi lại tin tức, bọn họ đồng ý lời đề nghị của ngài.
Từ Thanh Chỉ nói với Cao Bằng một cách vui vẻ qua điện thoại.
Cao Bằng gật gật đầu, đây cũng là kết quả nằm trong dự liệu của hắn.
Rốt cuộc thì trước mắt hai bên còn nể mặt nhau. Đúng vậy, tuy rằng Ngự Sử U Hoàng Minh cấp Chuẩn Thần của trưởng lão hội từng ăn thiệt thòi trong tay hắn, thế nhưng hai bên cũng không vạch mặt.
U Hoàng Minh cũng không phải lấy thân phận trưởng lão của bộ lạc tới đây khiêu chiến Phong Bạo Thủy Ma Chu, mà là lấy thân phận cá nhân tới.
Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là U Hoàng Minh còn bị thua.
Đây mới là trọng điểm, tô đỏ, gạch chân.
Bởi vì hắn bị thua, cho nên mới còn nể mặt nhau.
Nếu như U Hoàng Minh chiến thắng, chỉ sợ sẽ là một cái thái độ khác.
Trong cách nhìn của bọn họ, chính mình chủ động tham chiến có lẽ cũng là thái độ lấy lòng.
- A Ngốc, ngươi quay về trái đất đi, không nên chủ động tham chiến. Nhiệm vụ của ngươi chính là trợ giúp những linh hồn bị chết kia siêu thoát. Đúng rồi, ngươi đem vật này giao cho Sinh Trưởng Chi Não.
Cao Bằng đem một cái máy thu hình đưa cho A Ngốc.
A Ngốc gật đầu, mang theo máy thu hình quay người rời đi.
Ở chỗ sâu nhất tận cùng bên trong Hoang Vu Mê Cung, có trọng binh trấn giữ gần vết nứt không gian liên thông với trái đất, đoạn này thời gian ngẫu nhiên sẽ có một số Thụ Yêu đi lạc không cẩn thận xông tới.
Vì bảo vệ an toàn cho nhân dân, những đầu Thụ Yêu này đều bị bắt sống đến trong phòng thí nghiệm để nghiên cứu.
Về phần bị cắt thành khối hay là bị cắt thành mảnh cũng không rõ ràng.
Trông thấy A Ngốc tới đây, nét mặt binh sĩ phụ trách trấn thủ phụ cận đều trở nên nghiêm túc, nhao nhao nhường đường.
Vài người binh sĩ ở phía trước dẫn đường, vì A Ngốc tránh ra thành một lối đi rộng rãi.
- Mời đại nhân đi bên này.
Dọc con đường, A Ngốc trầm mặc không nói gì, chân phải bước qua vết nứt không gian. Mới vừa xuyên qua khe nứt không gian, trước mắt xuất hiện một vùng bóng đen ngòm kéo tới.
Nâng cánh tay phải lên vung ra một quyền đánh về phía trước.
Tử khí kêu gào, tử khí âm lãnh ngưng kết thành quyền ấn bay ra.
Oanh!
Không khí bị đánh bạo.
Từng vòng sóng khí khủng bố vặn vẹo trong hư không trước mắt, phảng phất một thanh lợi kiếm bay ra từ trong không khí.
Rầm rầm rầm.
Dây leo cấu thành cành cây bị xé nứt đến vỡ nát, từ trong đám dây leo tan vỡ bắn tung tóe ra đại lượng chất lỏng lục sắc, chất lỏng theo không khí vặn vẹo hóa thành gợn sóng.
Quyền ấn đụng vào trên cành cây, địa phương tiếp xúc trong chớp mắt lõm xuống, sinh cơ trên cành cây bị tử khí cướp đoạt không còn, thân cây tàn lụi từ từ rách nát héo rũ hướng vào phía trong, bị chặn ngang đứt đoạn từ giữa.
Oanh! ! !
Đại Thụ Yêu Đế cấp đỉnh phong còn đang giữ nguyên tư thế huy vũ dây leo, phần eo đã bị đánh thành mảnh vỡ, cuối cùng bịch một tiếng rơi trên mặt đất.
A Ngốc thu hồi nắm tay phải, giống như làm một việc nhỏ không có ý nghĩa. Sau đó quay đầu bước nhanh đi về hướng nam.
Đợi đến khi A Ngốc đã đi xa, Đại Thụ Yêu mới ngã xuống đất mất đi khí tức sinh mệnh, một tiếng 'Rầm Ào Ào' bạo liệt thành tro tàn đen xám đầy tiêu tán theo gió ở chân trời.
Căn cứ thành phố Du Châu được xây dựng lại sau tai biến đã biến thành phế tích, đô thị cỡ lớn này hóa thành phế tích lần thứ hai. Trong thành thị bị tàn phá thành mảnh nhỏ mơ hồ có thể trông thấy hình dáng lúc vừa xảy ra tai biến.
Quái vật rải rác du đãng ở trong phế tích.
Bọn chúng chẳng có mục đích, có một số quái vật Thụ Yêu dừng lại khi đi mệt, cành lá quét qua liền thanh lý sạch sẽ những mảnh vụn sắt thép trộn lẫn bùn đất bừa bộn trên mặt đất, sau đó rễ cây đâm một phát về phía trước mắt, cũng vui sướng bắt đầu sự quang hợp.
Bọn chúng ăn thịt, uống máu, nhưng cũng hấp thu ánh sáng mặt trời.
Đáng nhắc tới chính là sau khi Thận Thần rời đi, mặt trời vốn nằm trên đỉnh đầu liền biến mất vô ảnh vô tung.
Thay vào đó, lưu lại một vòng đại nhật mênh mông rộng lớn phía trên bầu trời.
Nó vĩnh hằng lại cô độc, vĩnh cửu không thay đổi đứng sừng sững ở phía trên trung tâm bầu trời.
Đợi cho ban đêm tiến đến, Đại Nhật dần dần biến mất, sau đó một vầng loan nguyệt tang thương cổ xưa thay thế vị trí cũ của nó treo cao trên thiên không.
Bọn chúng mới bắt đầu đã tồn tại ở chỗ đó, lẳng lặng quan sát nhân gian.
Chỉ là tại thời điểm cần nhật nguyệt luân chuyển yên lặng hoàn thành chuyển giao.
Hiện tại trái đất đã trở về với Cửu Thiên Thập Địa, cho nên Nhật Nguyệt trên đỉnh đầu chính là Nhật Nguyệt của Cửu Thiên Thập Địa.
A Ngốc đi đến trên bờ Trường Giang, dòng sông Trường Giang trùng trùng điệp điệp chảy xiết mãnh liệt.
Tại thời điểm A Ngốc đứng ở bờ sông, toàn bộ Trường Giang đều an tĩnh lại.
Mặt sông tràn đầy sóng lớn cũng trở nên bình tĩnh, không hề gợn sóng, giống như một mặt gương yên tĩnh.
Mặt nước bên bờ sông dâng lên ngưng tụ ra một người nước, chân đạp mặt nước đối mặt với A Ngốc.
- Đây là đồ vật mà chủ nhân bảo ta giao cho ngươi, chắc ngươi biết dùng như thế nào.
A Ngốc đem máy thu hình ném cho người nước này rồi lập tức xoay người rời đi, hai đầu Ngự Thú không có giao lưu quá nhiều.
Người nước tiếp nhận máy thu hình, ấn mở nút phát hình.
Giọng Cao Bằng từ bên trong truyền ra. . .
------------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận