Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 408: Hàng Phục

Chương 408: Hàng Phục
Kim Y Giáo Chủ sửng sốt một chút rồi đột nhiên gật đầu.
- Được, không có vấn đề, bây giờ tôi giao Kim Yêu cho cậu.
Mặc dù để cho ngự thú cấp Lĩnh Chủ của mình làm vật thí nghiệm của Cao Bằng cũng có hơi đau lòng, nhưng mà mình chưa chết thì thiếu gì cơ hội.
- Cho nên anh hãy giải trừ huyết khế với nó đi.
Kim Y Giáo Chủ,
- ???
- Tôi sẽ không ép buộc anh, cũng không uy hiếp anh, tôi không phải người thích ép buộc người khác. Tôi muốn đàm phán một cách ôn hòa nhã nhặn với anh, chỉ cần anh giải trừ huyết khế với ngự thú thì tôi sẽ chữa khỏi cho anh, sau đó sẽ cho anh một con đường sống.
Cao Bằng kiên nhẫn nói.
Kim Y Giáo Chủ trầm mặc, quay đầu nhìn về phía Kim Ti Ma Thảm Yêu đang nằm trên mặt đất. Thảm yêu bị vỡ vụn rách nát, bên ngoài chồng chất các loại vết thương, có một vài vết thương còn đang chảy ra máu.
Kim Y Giáo Chủ có chút mềm lòng. Hắn đột nhiên nghĩ đến năm năm trước, lúc đó hắn vẫn còn là một nhân viên quản lý bình thường của một viện bảo tàng nhỏ. Cho đến một ngày xảy ra tai biến, bên ngoài cửa sổ tràn đầy tiếng kêu rên thảm thiết và những âm thanh ồn ào náo động, trên đường phố đầy rẫy những quái vật biến dị đang đuổi theo con người mà ăn thịt.
May mà phòng ngự của bảo tàng không yếu, cánh cửa sắt nặng nề của bảo tàng thành nơi hắn ẩn núp.
Lúc hắn đang lần mò tìm đồ ăn trong một căn phòng thì không cẩn thận đụng rơi đồ trên tường, một bộ thảm lông tơ vàng rơi trên mặt đất. Hắn cúi người nhặt tấm thảm lông lên, sau đó hắn thấy tấm thảm lông vàng này ngọ nguậy trong lòng bàn tay...
Hắn chưa từng tưởng tượng qua một tấm thảm lông sẽ động đậy được. Tấm thảm lông vàng này khẽ mở ra, sợi lông màu vàng dưới ánh đèn trắng nhìn rất lung linh, tấm thảm lông sống lại thận trọng nhìn chằm chằm vào hắn.
- Ngươi đến bảo vệ ta sao?
Lúc đó hắn rất mừng rỡ.
Tấm thảm lông vàng hơn ba ngàn năm này vẫn còn sống, nhưng mà nó cũng không có năng lực gì lớn. Đồ ăn trong viện bảo tàng rất nhanh đã cạn kiệt, các loại thảm lông mà bảo tàng cất giữ cũng đã bị tấm thảm lông vàng này ăn hết, mấy tấm thảm lông kia đều là cổ vật nhưng chỉ có một mình nó đã sinh ra linh trí. Hắn cũng phát hiện tấm thảm lông vàng này rất ưa thích ăn các tấm thảm, đủ loại tấm thảm.
Sau này hắn vụng trộm mở cửa muốn đi tới siêu thị phía sau tìm một ít thức ăn, sau đó một người một thảm bị một con huyết khuyển không lông đuổi chạy khắp nơi.
Trên đường đánh bậy đánh bạ gặp được người của Bạch Kim Chi Thủ, nhóm người Bạch Kim Chi Thủ này đã cứu bọn họ. Sau đó hắn cũng trở thành một thành viên vòng ngoài của Bạch Kim Chi Thủ, từ đó một đường trèo bò leo rốt cục mò tới vị trí giáo chủ, trong đó ngoài sự cố gắng của hắn thì không thể không kể đến trợ giúp của Kim Ti Ma Thảm Yêu.
Đột nhiên bảo hắn từ bỏ một đồng bạn như vậy thì không hề dễ dàng, tốt xấu gì cũng đã có tình cảm nhiều năm, hơn nữa nó cũng là nguồn gốc để hắn có được địa vị như ngày hôm nay.
Nếu như không có Kim Ti Ma Thảm Yêu, hắn cũng tuyệt đối không thể trở thành giáo chủ.
Chỉ có Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ mới có thể trở thành giáo chủ của Bạch Kim Chi Thủ.
Nhưng không giao ra ngự thú thì hắn sẽ chết. Chết là không còn gì nữa, giữa chuyện sinh tử và tình cảm mấy năm với ngự thú thì hắn lựa chọn cái trước.
- Được! Cậu cứu sống tôi, tôi sẽ đưa ngự thú cho cậu. Hơn nữa tôi có thể thề sau khi rời đi sẽ tuyệt đối không tìm cậu báo thù.
Kim Y Giáo Chủ quả quyết nói.
Nghe chủ nhân của mình nói như thế, Kim Ti Ma Thảm Yêu đang nằm thoi thóp ở một bên run rẩy hai lần.
- Chuyện này giống như mình đang đóng vai nhân vật phản diện vậy…
Nhìn thấy cảnh này Cao Bằng mất hết cả hứng, để cho hắn và Kim Ti Ma Thảm Yêu giao lưu tình cảm.
Nửa giờ sau Kim Y Giáo Chủ đứng dậy rời đi, sau lưng hắn là Kim Ti Ma Thảm Yêu đã bị giải trừ huyết khế đang bò trên mặt đất. Nhìn thấy Cao Bằng đi tới, Kim Ti Ma Thảm Yêu lay động kịch liệt.
【 Tên quái vật 】: Kim Ti Ma Thảm Yêu
【 Lộ tuyến thăng cấp phẩm chất Hoàn Mỹ 】: 1. Kim Quang Ma Thảm Yêu (tiến hóa hệ Quang), 2. Huyết Tinh Kim Ma Thảm Quái (tiến hóa huyết tinh).
Kim Ti Ma Thảm Yêu này chỉ có hai lộ tuyến tiến hóa. Lộ tuyến tiến hóa của nó rất ít, hơn nữa cũng không phải là loại mà Cao Bằng thích. Quan trọng nhất là năng lực của nó có hạn, Cao Bằng muốn đem nó thưởng cho Hoàng Á.
Hoàng Á đối với hắn trung thành tuyệt đối, từ nửa năm trước Cao Bằng đã sắp xếp cho Hoàng Á một chức vị trong nội bộ tập đoàn, bộ trưởng bộ thu thập ở tổng bộ Nam Thiên.
Bộ thu thập chủ yếu là thu thập các loại thực vật và tài liệu ở bên ngoài, đó là một chức vị có tính nguy hiểm khá cao. Ngự sử có thể đi vào bộ ngành này đều có thực lực không kém, ít nhất phải có ngự thú cấp Thủ Lĩnh mới có thể gia nhập.
Thực lực của Hoàng Á trong đám cường giả càng ngày càng đông này có chút không vững. Mặc dù dựa vào uy tín mà bây giờ vẫn còn có thể trấn áp được, nhưng chuyện sau này khó có thể nói trước.
Cho nên Cao Bằng sẽ giải quyết dứt khoát trong một lần, đó là cho Hoàng Á một ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Cao Bằng lại đưa tầm mắt ném về phía Hồng Y Giáo Chủ.
Không đợi Cao Bằng mở miệng thì Hồng Y Giáo Chủ đã tranh thủ thời gian nói ra.
- Tôi cũng nguyện ý đưa ngự thú cho cậu, chỉ cầu cậu tha cho tôi một mạng. Hơn nữa tôi biết một số chỗ giấu đồ của Bạch Kim Chi Thủ, chỉ cần cậu có thể đưa tôi đi ra khỏi nơi này thì tôi sẽ nói tất cả những chỗ giấu bảo tàng cho cậu biết.
Hắn không phải là tên nhóc Kim Y Giáo Chủ kia. Cao Bằng chỉ nói là không giết hắn, điều này không có nghĩa là những người của chính phủ sẽ tha hắn một mạng.
Hồng Y Giáo Chủ tin rằng người của chính phủ đang thông qua đủ loại con đường để nghiêm mật phong tỏa và quan sát nơi này. Cao Bằng ra khỏi nơi này thì không có chuyện, nhưng mà mấy dư nghiệt của Bạch Kim Chi Thủ chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết.
Sống càng lâu suy nghĩ của hắn càng sâu xa hơn so với người trẻ tuổi, hơn nữa quyết đoán cũng không kém.
Hai phút sau. . .
Sắc mặt Hồng Y Giáo Chủ đỏ bừng, huyết khế giống như một miếng vảy nến dính chặt ở trong thức hải của hắn và Hủ Sinh Địa Long.
- Chưa giải trừ xong huyết khế sao?
Sắc mặt Cao Bằng kỳ quái.
- Sắp rồi, cho tôi thêm chút thời gian.
Mười phút sau, Hồng Y Giáo Chủ vô cùng tuyệt vọng.
- Ngự thú của tôi không muốn giải trừ huyết khế.
Hủ Sinh Địa Long đang bị vây trong lao tù hàn băng mở to hai mắt, mặt mũi tràn đầy tức giận. Ngươi lại muốn từ bỏ ta!
- Chúng ta cùng giải trừ huyết khế có được không, như vậy ngươi cũng có thể tìm một người chủ nhân mới yêu thương ngươi hơn.
Ai ngờ Hủ Sinh Địa Long không nghe Hồng Y Giáo Chủ nói, chỉ không ngừng lắc đầu.
Có đôi khi ngự thú còn chấp nhất, quật cường hơn cả con người.
Bọn nó coi hai chữ chủ nhân rất quan trọng, thậm chí còn hơn cả huyết khế của bản thân.
- Ài, thôi vậy... Muốn chém giết hay róc thịt gì thì tùy tiện đi.
Hồng Y Giáo Chủ cười khổ một tiếng. Hắn nghĩ tới những gì mà mình đã từng từng trải qua với Hủ Sinh Địa Long, từng chút từng chút.
Năm hắn kí huyết khế với Hủ Sinh Địa Long thì hắn đã năm mươi tám tuổi, đã sớm qua khỏi thời kỳ nhiệt huyết. Người già càng lí trí hơn so với thanh niên, cũng rất khó để đưa sự nhiệt tình của bản thân đặt hết lên người ngự thú.
Nhưng Hủ Sinh Địa Long vẫn mang đến cho hắn rất nhiều. . . Vui vẻ.
Nhớ lúc vừa mới ký kết huyết khế thì Hủ Sinh Địa Long chỉ dài có một mét, mà bây giờ cũng đã dài tới mười mấy mét rồi.
Ài, thôi thôi, sống nhiều năm như vậy cũng đã đủ rồi.
Tuy trong lòng đã làm xong chuẩn bị chịu chết, nhưng Hồng Y Giáo Chủ vẫn muốn cố gắng tới cuối cùng.
- Ngự thú không muốn giải trừ huyết khế thì tôi cũng bất lực. Tôi không muốn chết, tôi muốn mình sống sót, một số bảo tàng cất giấu của Bạch Kim Chi Thủ ở bên ngoài tôi cũng sẽ nói hết cho ngài biết. Đồng thời còn có một số thuộc hạ may mắn sống sót ở ngoài kia tôi cũng sẽ tụ tập họ lại giúp ngài, chỉ cần có mệnh lệnh thì tôi chính là một con chó trung thành của ngài, ngài muốn tôi làm gì thì tôi sẽ làm cái đó.
Hồng Y Giáo Chủ uy danh hiển hách gục đầu ảo não.
Bầu không khí trở nên trầm mặc
Có thu hay không?
-------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận