Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 734: Bùng Nổ Chân Huyết

Chương 734: Bùng Nổ Chân Huyết
Tử Vong Phong Bạo giống như ác mộng từ trên cao hạ xuống cắn nuốt tất cả sinh mạng còn sống.
Quỳ Ngưu giận dữ gầm một tiếng, Cao Bằng thu các ngự thú khác vào không gian ngự thú, Bàn Đại Hải biến thần khí thành lá chắn chống đỡ Tử Vong Phong Bạo.
Trong Tử Vong Phong Bạo này lại có thể trộn lẫn một tia pháp tắc tử vong, mặc dù chỉ là một tia nhưng dù sao cũng là pháp tắc, tất cả tồn tại đều không còn sức lực nào để trợ giúp người khác.
Keng!
Liêm đao trí mạng xé nát bóng dáng màu trắng trước người Chu Yếm, máu tươi đỏ thắm như bông hoa nở rộ.
Tại sao là ngươi... Chu Yếm sửng sốt.
Linh hồn của Bạch Trạch bị hút ra, môi khép mở nhưng không phát ra tiếng.
Chu Yếm nhìn vẫn có thể hiểu được:
- Cố gắng sống sót.
- Không!!!
Trong lòng Chu Yếm dường như có gì đó vỡ nát, hai mắt đỏ ngầu.
Từng hình ảnh lướt qua trong đầu Chu Yếm.
...
Trong sơn cốc nhỏ yên tĩnh:
- Ngươi là ai vậy?
Một con thú nhỏ trắng như tuyết nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào con khỉ nhỏ trước mắt rồi hỏi với giọng điệu trẻ con.
- Ta là Chu Yếm!
Con khỉ nhỏ kiêu ngạo hất cằm lên.
- Hì hì hi, Chu Yếm không phải giống như ngươi như đâu.
Mắt của thú nhỏ trắng như tuyết híp lại thành vầng trăng khuyết.
- Ngươi... Ngươi...
Con khỉ nhỏ gấp đến độ phồng má.
- Mẹ ta nói ta có huyết mạch Chu Yếm.
- Mẹ ngươi chắc chắn lừa gạt ngươi thôi.
- Không thể nào!
Dưới tình thế cấp bách, con khỉ nhỏ nhảy lên một cái chộp về phía tiểu Bạch Trạch.
- Á.
Hai thú ngã thành một đống.
...
- Cho ngươi ăn này.
Trên sườn núi, con khỉ nhỏ bẩn thỉu ôm mấy quả táo để dưới đất.
Tiểu Bạch Trạch nhìn chằm chằm vào con khỉ nhỏ một lúc, sau đó tiến lên ngậm lấy một quả táo.
- Ngươi tên là gì vậy?
- Không phải nên nói tên mình trước khi hỏi tên người khác sao? Ngươi thật bất lịch sự.
- Ta là sơn đại vương! Cả núi này đều do ta bảo kê!
Con khỉ nhỏ kiêu ngạo chống nạnh.
Lúc này phía sau truyền đến một tiếng hổ gầm, con khỉ nhỏ dựng thẳng đuôi lên, kinh ngạc kêu lên một tiếng rồi ôm lấy tiểu Bạch Trạch trốn lên trên cây.
- Không phải ngươi nói ngươi là sơn đại vương sao?
- Ta... Ta nói là ngọn núi trước mặt kia. Ngọn núi này đã qua ranh giới nên không phải địa bàn của ta.
- Hừ, lừa đảo.
...
Ngân hà chói sáng, trên sườn dốc Bạch Trạch và con khỉ nhỏ nằm bên cạnh nhau ngước mắt nhìn lên bầu trời sao.
- Ngươi thật sự muốn trở thành Chu Yếm sao?
Bạch Trạch do dự hỏi.
- Ừ!
Con khỉ nhỏ gật đầu:
- Mẹ ta bị hổ ăn, ba ta bị rắn ăn. Trước đây ta nghe mẹ ta nói Chu Yếm là tổ tiên mạnh nhất trong bộ tộc của chúng ta. Ta nhất định phải trở thành Chu Yếm, như vậy ta sẽ không sợ rắn và hổ nữa.
Bạch Trạch khẽ nói:
- Bộ tộc Bạch Trạch chúng ta có thể biết chuyện của vạn vật, hiểu vạn vật trong thiên hạ. Nếu như ngươi thật sự muốn trở thành Chu Yếm thì ta có thể giúp ngươi.
- Thật vậy sao?
Con khỉ nhỏ vui mừng, tràn đầy bất ngờ.
- Ừ.
Trên mặt Bạch Trạch thoáng mỉm cười, giống như hoa tháng ba phủ đầy sức xuân.
...
- Ngươi còn thiếu một bước cuối cùng là có thể ngưng luyện ra thân thể Chu Yếm, chúng ta cần đi tới một chỗ.
Trên đỉnh núi, một bóng dáng khổng lồ cùng một con dị thú trắng như tuyết đi song song, nhìn ráng mây lúc hoàng hôn.
- Đi đâu?
Chu Yếm quay đầu.
- Giới Qua Chiến Trường.
- Nơi đó quá nguy hiểm!
- Bộ tộc Chu Yếm là hung thú, truyền thuyết kể rằng tộc Chu Yếm xuất hiện thì trong thiên hạ sẽ phát sinh đại chiến. Nếu là Chu Yếm bình thường thì cũng thôi, nhưng nếu như ngươi muốn trở thành vương giả trong Chu Yếm, vậy nhất định phải đi đến bách chiến chi địa để cô đọng hung khu, đây vẫn luôn là giấc mộng của ngươi mà.
- Vậy... Vậy ngươi có đi không?
- Biết làm sao được! Ta cần phải đi cùng với ngươi, ngươi cũng đừng mong bỏ lại ta.
Bạch Trạch dựa ở trên vai Chu Yếm.
- Yên tâm, chờ thần công của ta đại thành, ta lại bảo vệ ngươi! Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi bị bắt nạt đâu.
Chu Yếm lớn tiếng nói.
- Tốt ~ ta chờ sau này ngươi tới bảo vệ ta.
- Bạch Trạch, thật ra ta thích ngươi.
Chu Yếm nhìn bầu trời xa xăm rồi lẩm bẩm nhỏ hơn cả tiếng muỗi kêu.
- Ngươi nói gì? Vừa rồi gió lớn ta không có nghe rõ.
Giọng nói của Bạch Trạch trước sau vẫn dịu dàng.
- A, không, không có gì...
Cơ thể Chu Yếm cứng đờ, gương mặt đỏ như mông khỉ:
- Ta nói hôm nay ngươi rất đẹp.
Bạch Trạch cười tươi như hoa, mắt híp lại thành vầng trăng khuyết.
...
Nước mắt Chu Yếm tràn ra, lúc này tim nó như bị đao cắt,
Không phải nói không được bỏ lại ngươi sao... Vì sao ngươi lại bỏ lại ta.
Ta từng cho rằng ước mơ của ta là trở thành Chu Yếm, nhưng bây giờ ta hiểu được ước mơ của ta chính là vĩnh viễn được ở cùng một chỗ với ngươi.
- Ta...
Chu Yếm cảm giác cổ họng mình đau rát.
Nó muốn khóc nhưng căn bản khóc không ra.
- Rống rống rống!!!!
Giác mạc của Chu Yếm vỡ toang, hai hàng huyết lệ rơi xuống.
Huyết lệ chảy ra biến thành hai vệt máu trên gương mặt Chu Yếm, lông tóc nhanh chóng mất đi sự sáng bóng, biến thành màu trắng bệch đầy tử khí.
Toàn thân Chu Yếm tản ra sự đau buồn, tuyệt vọng.
Hai chân màu đỏ thẫm có ngọn lửa màu da cam quấn quanh, nó đạp lửa mà đi.
- Không có ngươi... cho dù ta có vô địch thiên hạ lại có ý nghĩa gì.
Chu Yếm thì thào tự nói.
- Có lẽ nàng còn chưa chết, bây giờ chỉ là linh hồn bị câu đi mất thôi. Nếu như có thể cướp đoạt linh hồn lại đúng lúc thì vẫn có cơ hội sống lại.
Bàn Đại Hải đúng lúc mở miệng nói.
Cơ thể Chu Yếm chấn động.
Trong bóng tối tuyệt vọng chợt dâng lên ánh sáng hy vọng.
- Ta...
Chu Yếm bỗng nhiên quay đầu, hai con mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào Tử Vong Đạo Thảo Nhân.
Rống!!!
Trong thoáng chốc, sau lưng Chu Yếm hiện ra một hình chiếu cao hơn nghìn trượng, Xích Mục Ma Quang xuyên qua trời đất, chân đạp trên mặt đất, đất cằn ngàn dặm, thây phơi khắp nơi, thân ma cực ác.
- Không ngờ nó đã thức tỉnh chân huyết.
Quỳ Ngưu vô cùng khiếp sợ.
Ầm!
Mặt đất ầm ầm chấn động, dưới chân Chu Yếm xuất hiện từng vết nứt lan ra như mạng nhện, từng miếng đất có hình mũi khoan bắn ra gần như cùng lúc, cuốn theo sóng khí giống như một chiếc máy ủi đất đánh về phía Tử Vong Đạo Thảo Nhân.
Hai tay của Đạo Thảo Nhân mở ra, một vòng ánh sáng màu đỏ yếu ớt bao phủ Chu Yếm.
Hút hồn.
Khí huyết trong cơ thể Chu Yếm cuồn cuộn, hình chiếu Chu Yếm với ma diễm bốc lên ngập trời sau lưng nó ngửa mặt lên trời gào thét, huyết khí hóa thành cầu vồng bắn ngược hút hồn ra.
Ở trong mắt Cao Bằng, phía sau đẳng cấp trên bảng số liệu của Chu Yếm được ghi chú (+2), đẳng cấp tạm thời tăng vọt tới cấp 100 ngang hàng với Tử Vong Đạo Thảo Nhân. Ở phía sau tên cũng nắm giữ một trạng thái 【 Bùng nổ chân huyết 】.
Một quyền giống như búa tạ đánh ra, nắm đấm còn lớn hơn cả xe tải đấm xuống.
Ầm!!!
Tử Vong Đạo Thảo Nhân lập tức bị đấm cho nổ tung.
Nó biến thành cỏ nát bay khắp bầu trời.
Nhưng giữa không trung phía xa, cây cỏ nổ tung đã tụ hợp thành bóng dáng Tử Vong Đạo Thảo Nhân, hình như cơ thể bị phá hỏng cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với nó.
Hai mắt Chu Yếm đỏ ngầu, lắc người đánh về phía Tử Vong Đạo Thảo Nhân, sau đó giẫm nó thành bột.
Nhưng ở phía xa rất nhanh lại tụ tập lại.
- Ta là bất tử.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân nói với vẻ đầy cám dỗ:
- Nếu như ngươi bằng lòng nhận ta làm chủ, ta có thể trả linh hồn con tiểu Bạch Trạch này lại cho ngươi, ngươi thấy thế nào.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân nhẹ nhàng vung móc, ở trên móc có treo linh hồn của Bạch Trạch.
Tử Vong Đạo Thảo Nhân tham lam quan sát cơ thể cường tráng siêu cấp của Chu Yếm. Nó không có bất kỳ một thuộc hạ nào có thể nắm giữ lực lượng cơ thể mạnh như thế ở đẳng cấp này.
Nhìn thấy đạo linh hồn kia, khí thế tàn ác trong cơ thể Chu Yếm lập tức giống như bị một chậu nước lạnh dội tắt, ngơ ngác nhìn Bạch Trạch.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận