Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 356: Sát Chiêu

Chương 356: Sát Chiêu
Mặc dù cá sâu là quái vật lưỡng cư, nhưng mà địa hình đất bằng sẽ khiến nó không phát huy được tối đa thực lực của bản thân.
Nhưng mà nơi sinh sống của bạch hạc và cá sấu lại có rất nhiều chỗ trùng lặp, đều là các loại hoàn cảnh như đầm lầy, bãi nước cạn. Càng quan trọng hơn là Tiểu Diễm có được năng lực phi hành, hầu như không tồn tại tình huống bị khắc chế, ít nhất thì đánh không lại còn có thể bay đi.
Không ngoài dự liệu, Tiền Ô Lượng lựa chọn một chỗ đầm lầy làm địa điểm khiêu chiến. Các loại thực vật mọc dưới nước rậm rạp phong phú, đồng thời còn có các bãi nước cạn khắp xung quanh.
Đi tới địa điểm khiêu chiến, cũng không có bao nhiêu người đến đây xem, đại đa số đều là người của tứ đại gia tộc đáp ứng lời mời đến xem chiến cùng với công chứng viên của Liên minh chính phủ.
Chuyện này Cao Bằng cũng không muốn tuyên truyền một cách trắng trợn, Tiền gia cũng cố ý thu nhỏ ảnh hưởng, cả hai đều ăn nhịp lẫn nhau.
Vì thế số người biết chuyện rất ít, nên cũng không có bao nhiêu người đến vây xem. Trận chiến đấu này nhất định là một trận chiến không được công khai với bên ngoài.
Ngay tại một bên của đầm lầy có một con quái vật với thể tích khổng lồ không kém gì Bích Giáp Thủy Tổ Ngạc là bao nhiêu, nhưng mà hình dáng hai bên lại chênh lệch rất nhiều.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương thon dài hơn, trong khe hở ở giáp lưng mọc đầy rêu xanh. Vỏ lưng có màu xanh như mực, xuống tới tứ chi thì càng nhạt hơn, ngón chân màu trắng như tuyết với dày đặc lân phiến cứng rắn.
Ẩn dưới đôi mắt nó là một đôi đồng tử màu đỏ, điều này khiến cho người khác khi nhìn vào ánh mắt Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương sẽ cảm thấy một luồng huyết tinh tàn bạo.
Đương nhiên, ánh mắt của nó cũng rất u lãnh, cảm giác giống như là hai thanh đao nhọn sắc bén cắm vào trái tim Tiểu Diễm.
Từ giây phút đầu tiên nhìn thấy con cá sấu này, cảm xúc Tiểu Diễm trở nên cực kỳ không ổn định.
Tiểu Hoàng lo lắng nhìn Tiểu Diễm.
- Có muốn ta đánh hắn giúp ngươi hay không?
- Không, ta tự mình tới!
Trong giọng nói của Tiểu Diễm mang theo vẻ cừu hận nồng đậm.
Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tiểu Diễm, cái con hạc này cho nó cảm giác rất kì quái. Dường như đã từng gặp qua ở nơi nào, nhưng mà nó rất chắc chắn rằng mình chưa từng gặp con hạc một chân này bao giờ…
Đột nhiên Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương nghĩ tới gì đó, mí mắt nhắm lại, híp thành một đường nhỏ.
- Đây là lần thứ nhất chúng ta gặp mặt.
Tiền Ô Lượng ăn mặc chỉnh tề nhìn Cao Bằng, sau đó lớn tiếng nói với Cao Bằng.
- Đúng là lần thứ nhất chúng ta gặp mặt.
Cao Bằng gật đầu.
- Thực ra tôi cảm thấy chúng ta có thể tránh được trận chiến lần này.
Tiền Ô Lượng thành khẩn nói.
- Tôi nói không tính.
Cao Bằng lắc đầu.
- Nó nói mới tính.
Cao Bằng chỉ vào Tiểu Diễm.
- Nhưng ngươi là ngự sử của nó, ngự sử quản một ngự thú vốn chính là. . .
Bản thân Tiền Ô Lượng khi vừa mới tiếp xúc với Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương đã đứng ở thế yếu nên thực sự không tìm ra câu nào có sức thuyết phục, lúng ta lúng túng đứng tại chỗ.
- Nhưng tôi vẫn hi vọng chúng ta có thể buông bỏ cừu hận.
Cho dù tới bây giờ Tiền Ô Lượng cũng không muốn phát sinh xung đột với Cao Bằng.
- Cha mẹ nó đều bị người khác giết, ông còn đại nghĩa lẫm nhiên bảo nó buông bỏ cừu hận tha thứ cho cừu nhân sao.
Cao Bằng nhịn không được phá lên cười.
- Ông có thể làm được nhưng nó lại không làm được.
Tiền Ô Lượng không nói gì. Trong lòng hắn thầm nghĩ một câu, đổi lại là mình thì cũng không làm được.
- Tôi sẽ không nhúng tay vào trận chiến này, đây là mâu thuẫn thuộc về bọn chúng.
Cao Bằng dùng tay sờ lên lớp lông vũ của Tiểu Diễm đang nhu thuận đứng bên người.
Nghe được lời đó, Tiền Ô Lượng ngây ngẩn.
Người của tứ đại gia tộc và Liên minh chính phủ cũng ngây người.
Không phải Hài Cốt Bạo Quân ra sân sao?
Ngự thú nổi danh nhất của Cao Bằng là Hài Cốt Bạo Quân, thậm chí bởi vì Hài Cốt Bạo Quân mà Cao Bằng còn có một danh xưng là vong linh thiên tai.
Điều này cũng khiến cho mọi người suy nghĩ rằng Cao Bằng sẽ cho ngự thú mạnh nhất của hắn ra tay, dù sao thì đây cũng là một trận đấu một chọi một công bằng.
Tiền Ô Lượng là người kinh ngạc nhất. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì con hạc này hẳn là con ấu hạc bị mang đi, mặc dù vẻ ngoài thay đổi một chút nhưng cũng đủ để người biết tình huống đại khái có thể nhìn ra hai ba phần tương tự.
Nhưng vấn đề là nó chỉ là một con hạc một tuổi, hắn điên rồi sao.
- Li!
Một tiếng hạc kêu vạch phá bầu trời.
Ngọn lửa nóng rực dâng trào khắp bốn phương tám hướng, điên cuồng thôn phệ mọi thứ trong phạm vi bao phủ của nó. Trong nháy mắt những cây thủy sinh bị ngọn lửa bao phủ, nhanh chóng bị đốt thành một đống tro tàn.
Ngay cả mặt nước đều bị ngọn lửa đốt cháy, từng ngọn lửa thiêu đốt trong đầm lầy. Ngọn lửa vặn vẹo cuốn lấy mọi thứ, phát ra tiếng lửa cháy đùng đùng đùng.
Quầng sáng Lĩnh Chủ màu đỏ thắm nở rộ dưới chân Tiểu Diễm, từng đường vân tinh xảo hình lông vũ phân bố đều bên trong, quầng sáng màu đỏ chiếu rọi vào ánh mắt của tất cả những người đứng nơi này.
- Lĩnh... Lĩnh Chủ… Ngự thú cấp Lĩnh Chủ!
Có người kinh kêu lên thành tiếng, sau đó im miệng.
Ngự thú cấp Lĩnh Chủ mặc dù hiếm thấy nhưng không đáng để bọn họ kinh ngạc như vậy, chủ yếu là bọn họ không nghĩ tới ngoài Hài Cốt Bạo Quân và con vịt màu vàng kia Cao Bằng vẫn còn một con ngự thú cấp Lĩnh Chủ khác.
Đây là con ngự thú cấp Lĩnh Chủ thứ ba của hắn rồi!
- Cái này. . . Cái này. . .
Có người lộ ra vẻ vừa ghen tị vừa hâm mộ.
Tiền Ô Lượng cũng không nghĩ tới con hạc này đã thành tựu Lĩnh Chủ. Vốn hắn dự liệu nó cao lắm cũng chỉ đạt đến cấp Thủ Lĩnh đỉnh phong, nhưng bây giờ hắn lại phát hiện chuyện này đã thoát ly khống chế của hắn. Trong lòng có chút bồn chồn, quay đầu nhìn về phía Lục Lâm Chiểu Trạch Hồng Nhãn Ngạc Vương.
Ngạc vương dường như đã phát hiện trò chơi thú vị nào đó, vốn đang nhàm chán nằm một chỗ bỗng đứng thẳng người lên. Há miệng ra, một cước giẫm xuống làm bọt nước văng tung tóe, sau đó thân thể trượt trên mặt đất giống như đang nằm trên một tấm ván lướt sóng, lướt thẳng về phía Tiểu Diễm. Cùng lúc đó, từng luồng sóng nước từ trong đầm lầy bay lên quấn quanh cơ thể Ngạc Vương, hóa thành một tấm thủy thuẫn xoay tròn với vận tốc kinh khủng bao phủ toàn bộ thân thể nó.
Oanh! Không có thăm dò dư thừa, Ngạc Vương trực tiếp xông lên phía trước dùng cái đuôi lớn quét ngang, cái đuôi to lớn cường tráng giống như đánh nổ không khí. Từng cây từng cây đại thụ không có chút lực phản kháng bị đánh bay, bùn đất tán loạn, mặt nước tóe lên mảng lớn sóng nước. Hai chân trước to lớn giống như hai thanh Định Hải Thần Châm bám chặt lấy mặt đất dưới chân, mượn lực quán tính của cái đuôi kéo thân thể bay ngang ra!
Ngay tại lúc cái đuôi lớn quất ra Ngạc Vương đã ngẩng đầu há miệng nhắm thẳng đỉnh đầu Tiểu Diễm hút mạnh một cái.
Cái miệng đen nhánh như một cái lỗ đen, lực hút mãnh liệt điên cuồng lôi kéo những thứ phía trước, khí lưu bốn phía cũng bóp chặt không khí trong cuống họng, xu thế lên cao của Tiểu Diễm đột nhiên dừng một chút!
Cái đuôi lớn nổ bắn ra bay thẳng về phía Tiểu Diễm, dường như là một liên chiêu hoàn mỹ nhất.
Đám lửa lớn trước người Tiểu Diễm tăng tốc xoáy tròn ngưng tụ, sau đó bộc phát.
Oành!!!
Liệt diễm nổ mạnh đánh trúng cái đuôi lớn, cả hai va chạm vào nhau bộc phát ra tia sáng màu đỏ chói lọi và liệt diễm cuồng bạo.
Mượn lực phản chấn của lần va chạm này, Tiểu Diễm thuận thế lui về phía sau tránh thoát cái đuôi lớn. Hai cánh không ngừng vung vẩy kéo cơ thể bay lên cao, duy trì khoảng cách một trăm mét an toàn với Ngạc Vương ở phía dưới.
- Liên chiêu thật khủng bố.
Dù thân là đối thủ nhưng Cao Bằng vẫn thán phục bộ liên chiêu đáng sợ hung tàn này của Ngạc Vương.
Nếu như vừa rồi Tiểu Diễm phản ứng chậm một chút thì trận chiến đấu này đã kết thúc.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận