Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 666: Chuẩn Thần

Chương 666: Chuẩn Thần
- Thì ra là thế.
Cao Bằng gật đầu, không trách được bộ lạc Bạch Long bọn họ có thể tìm hiểu được tin tức, hơn nữa còn có thể vẽ bản đồ mà không bị dị tộc bắt.
Trước khi chảy máu bị thương, chỉ nhìn từ vẻ bề ngoài thì căn bản không có cách nào nhận ra được là dị tộc hay là nhân tộc.
Hơn nữa máu của dị tộc là màu xanh, máu của nhân tộc là màu đỏ. Màu xanh là màu ngược với màu đỏ, không trách được dị tộc và nhân tộc trời sinh xung khắc.
- Tôi biết, tôi đồng ý gia nhập nhưng cũng có điều kiện. Đó chính là bộ lạc Hoa Hạ chúng tôi phải được hưởng địa vị của bộ lạc đỉnh cấp, trên một vài quyết định và cách thức, chúng tôi nắm quyền lựa chọn và từ chối.
Cao Bằng trầm giọng nói.
- Bộ lạc đỉnh cấp...
Bạch Thông Minh nhìn chằm chằm Cao Bằng, cười nói:
- Cậu có biết bộ lạc đỉnh cấp là thế nào không? Mỗi bộ lạc đỉnh cấp ít nhất cũng phải có năm chiến lực cấp Chuẩn Thần trở lên. Chỉ có một Chuẩn Thần là không đủ.
- Tối đa chỉ có thể cho bộ lạc Hoa Hạ các cậu có quyền phát biểu giống như thất vương bộ, nhiều hơn thì không được, bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Bạch Thông Minh nói.
- Một vị Chuẩn Thần không được... Vậy hai vị Chuẩn Thần thì sao?
Cao Bằng nói.
- Các cậu có hai vị Chuẩn Thần sao?
Bạch Thông Minh thật sự kinh ngạc.
- Trước không có nhưng bây giờ có.
Cao Bằng cười.
Hắn vừa dứt lời, bên ngoài phòng truyền đến một khí tức khủng khiếp.
Cơ thể Bạch Thông Minh bỗng nhiên chấn động.
Ầm...
Bên tai hắn truyền đến tiếng sóng triều càng lúc càng nghiêm trọng, bên ngoài nhà xưởng có tiếng thét chói tai, tiếng kêu kinh ngạc liên tiếp vang lên.
Một khí tức rất khủng khiếp không ngừng tới gần với tốc độ cực nhanh.
Trong cơ thể Bạch Thông Minh, một khí tức hoàn toàn không kém hơn bắt đầu thức tỉnh.
Phụt phụt.
Bức tường bị một lợi trảo giống như thần mâu xuyên thủng, sau đó dừng lại ở trước mặt Bạch Thông Minh. Phía sau lưng Bạch Thông Minh lơ lửng một con Bạch Long râu tóc bay múa, hai mắt nhìn chằm chằm vào lợi trảo này.
- Ha ha.
Giọng nói khàn khàn quyến rũ vang vọng ở trong phòng:
- Khi người khác đột phá tốt nhất không nên tùy ý quấy rầy, làm như vậy là rất không lịch sự. Ngươi thấy thế nào, tiểu Bạch Long?
Bạch Thông Minh thấy buồn cười:
- Lão già tôi rất độ lượng, hơn nữa cũng không có ác ý gì.
Bạch Thông Minh nói xong liền đi tới bên cửa sổ đẩy ra.
Ngoài cửa sổ là một mảnh sóng lớn cuộn trào mãnh liệt quét ngang khắp nơi, khuếch tán về bốn phương tám hướng.
Bạch Thông Minh xúc động nói:
- Đã lâu rồi không nhìn thấy Thánh cấp thăng cấp Chuẩn Thần, hơn nữa còn là cảnh tượng hoành tráng như vậy.
Chỉ trong chớp mắt, sóng lớn màu xanh lam cuộn trào mãnh liệt lao đến trước mặt, nhưng Bạch Thông Minh lại không hề sợ hãi.
Bạch Long muốn ra tay, Bạch Thông Minh thò tay phải ra đặt ở trên trảo của Bạch Long, ra hiệu cho nó không nên nóng vội.
Sóng lớn màu xanh lam xuyên qua bức tường đi qua cơ thể Bạch Thông Minh, đây là một tầng hư ảo.
Từ trên cao nhìn xuống, Hi Vọng Chi Thành đã hoàn toàn bị biển lớn nuốt hết, hóa thành một đầm lầy.
Biển xanh lam tràn qua nhà cao tầng, xuyên qua đám người và ngự thú tựa như mộng như ảo, dường như chỉ là hình chiếu hiện ra trong thực tế.
Hình chiếu của biển lớn trong nhân thế.
Sóng lớn cuồn cuộn không ngừng, lộ rõ hiện tượng khác thường.
Nước biển cuồn cuộn, sóng lớn dữ dội.
Trong biển lớn, từng mạng sống sinh ra, vạn vật mới sinh ở trong nước!
Từ vi sinh vật ban đầu đến những con tôm nhỏ cá nhỏ, sau đó thể tích của chúng càng lúc càng lớn. Thời gian như thoi đưa, thời gian hàng trăm triệu năm bị ép lại trong mấy phút ngắn ngủi này.
Tất cả mọi người trong Hi Vọng Chi Thành chấn động nhìn đàn cá, động vật biển xuyên qua bên cạnh. Ngay lúc đầu còn tưởng đó là thật khiến không ít người sợ hãi, nhưng sau khi phát hiện đó hình như chỉ là hình chiếu, bọn họ không còn sợ như vậy nữa.
Cự thú trong biển sâu quật khởi, bá chủ của biển cả sống lại từ trong cảnh tượng hoang tàn.
- Ta là bá chủ của biển cả, ta là sứ giả của gió bão. Ta là... Ta là Phong Bạo Hải Dương chi chủ!
Giọng nói trầm thấp vang vọng ở trong thiên địa.
- Thần chiếu.
Vẻ mặt Bạch Thông Minh vẫn thản nhiên cuối cùng đã biến sắc.
Chỉ là thăng cấp Chuẩn Thần sao có được thần chiếu!
Chỉ có khi Chuẩn Thần thăng cấp Thần linh mới có thần chiếu ngưng tụ, cũng lộ rõ pháp tắc thần cách cơ bản của bọn họ.
Bởi vì lực lượng thần linh đến từ pháp tắc, từ trong thần chiếu có thể đoán được rốt cuộc hắn khống chế pháp tắc gì.
Từ trước tới nay Bạch Thông Minh chưa từng nghe nói qua khi Thánh cấp thăng cấp Chuẩn Thần lại có thể nắm giữ thần chiếu, tuyệt đối không có khả năng này!
Tâm trạng của Bạch Thông Minh nhanh chóng bình phục lại, tuy hắn chưa từng thấy qua nhưng cũng không phải chứng tỏ là không tồn tại.
Hắn cũng chỉ gặp qua mấy lần Thánh cấp đột phá Chuẩn Thần mà thôi, những điều hắn biết không nhất định phải là tất cả.
Có lẽ có ít ngự thú có thiên phú dị bẩm, khi đột phá sẽ có thần chiếu.
Nhưng không quan tâm sự thật là thế nào, con ngự thú Chuẩn Thần này tuyệt đối không đơn giản.
- Rống!!!
Biển trở nên cuồng bạo, Bàn Đại Hải mở miệng lớn ra. Điểm khác biệt lớn nhất giữa Chuẩn Thần và Thánh cấp là Chuẩn Thần nắm giữ bộ vị thần hóa.
Bàn Đại Hải đột phá Chuẩn Thần đã lựa chọn bộ vị thần hóa đầu tiên chính là... hàm răng!
Lực lượng vô cùng vô tận điên cuồng tràn về phía hàm răng. Nếu như ở một cảnh giới khác, có thể nhìn thấy rất nhiều hạt màu vàng nhỏ bé đang liên tục lao về phía hàm răng của Bàn Đại Hải.
Hàm răng của nó đang trở nên càng lúc càng sắc bén, ánh sáng sắc bén khiến người ta kinh hồn bạt vía.
Trong cổ họng phát ra tiếng rít gào xé tim gan, cái miệng khổng lồ mở ra như muốn cắn cả trời đất này.
Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha bao trùm ở trên hàm răng thần hóa, cắn một cái thì không gian bị nứt ra, vết nứt so le giống như hai tia chớp màu đen.
Chỉ có pháp tắc mới có năng lực phá hủy không gian, nhưng một cái cắn này Bàn Đại Hải đã nắm giữ lực lượng rất gần với pháp tắc rồi.
Trong hư không mênh mông, một viên tinh thể vỡ vụn đột nhiên bị thứ gì đó thu hút, hóa thành một lưu tinh biến mất.
Cự thú hủy diệt đang lang thang trong hư không phát hiện ra mùi thức ăn ngon, nhưng khi chúng chạy tới chỉ có thể ngửi thấy mùi dần tiêu tan. Đám cự thú phát ra tiếng gầm đầy bất mãn.
Thế giới có năng lực tự khép lại, vết nứt không gian đang dần dần khép kín. Trong nháy mắt cuối cùng, Bàn Đại Hải nhận ra được điều gì đó, năng lực cắn nuốt của Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha tăng vọt, đánh nát vết nứt không gian đang sắp khép kín.
Trong không trung chảy loạn, một viên tinh thể màu xanh lam bất quy tắc tiến vào trong miệng Bàn Đại Hải.
Cơ thể Bàn Đại Hải run lên.
Ngực nó run rẩy kịch liệt, mắt lồi ra hiện lên vô số tơ máu.
- Ha ha ha ha ha ha ~.
Bàn Đại Hải cười với vẻ bừa bãi tùy ý.
Ầm ầm.
Hình chiếu biển cả ban đầu phát ra tiếng nổ mạnh nặng nề.
Bạch Thông Minh không nhìn thấy chuyện gì xảy ra phía xa, chỉ cảm giác được một áp lực đang sinh ra.
- Mẹ ơi, đó là cái gì vậy?
Cậu nhóc với cái đầu như quả dưa ôm lấy mẹ mình, run rẩy giơ ngón tay chỉ lên bầu trời, có lẽ là nói về biển cả phía trên cao.
Một mảnh hình chiếu lớn rơi vào đáy biển, giống như đại ma tiền sử từ thời kỳ Hồng Hoang Thái Cổ đi ra.
Liếc mắt nhìn qua căn bản không nhìn thấy cái đuôi, cơ thể khổng lồ khẽ chấn động làm dâng lên một trận gió lốc thổi cho tòa nhà lung lay sắp đổ.
Trong phút chốc, tất cả hiện tượng kỳ lạ bao gồm cả đại ma tiền sử trên bầu trời cũng đều biến mất.
Dường như từ trước đến nay chúng chưa từng tồn tại.
Lạch cạch.
Một con cá mè hoa đầu tròn vừa to vừa béo phá cửa sổ ngã vào trong.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận