Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 175: Long Huyết Hồng Sa Lý

Chương 175: Long Huyết Hồng Sa Lý
(PS: Vai chính không đứng ở lập trường của quái vật, cũng không phản nhân loại, cái mũ này quá cao, không mang nổi. Vai chính lúc ấy không có suy nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ đứng trên lập trường của A Ngốc mà thôi.
Chẳng lẽ viết vai chính ngăn cản A Ngốc, để nó không được giết người, như vậy mọi người có thích không.
Rất nhiều người đều thích vai chính sát phạt quyết đoán, ta cũng thích, bởi vì như vậy rất dễ viết, không cần suy nghĩ nhiều, đơn giản thô bạo. Vốn lấy bối cảnh câu truyện trước mắt nếu để cho Cao Bằng đột biến thành tính cách này thì ta cảm thấy vô cùng không hợp lý, quá mức đột ngột. Ta cảm thấy sự chuyển biến về tính cách cần đến quá trình, cũng cần có thời gian.
Một người khi mười tuổi, hai mươi tuổi, ba mươi tuổi. Ở từng giai đoạn tuổi tác khác nhau, tính cách của hắn, tam quan đều sẽ bất đồng. )
. . .
Đứng ở bên cạnh bờ sông, nghe loáng thoáng từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ sau lưng, sắc mặt Cao Bằng khôi phục bình tĩnh.
Tuy rằng nỗ lực biểu hiện ra mình đang bình tĩnh, nhưng lúc này tâm trí Cao Bằng lại rất rối loạn.
Đứng ở bờ sông, Cao Bằng cúi đầu nhìn bóng mình dưới nước.
Màu nâu đỏ của nước sông nhuộm mặt hắn thành màu huyết hồng, dữ tợn giống như ma quỷ.
Mở hai tay ra, lòng bàn tay cũng đều là một mảnh đỏ tươi. Theo sóng nước lưu động, hình ảnh bàn tay lại trở nên vặn vẹo.
Cao Bằng cười.
Thì ra từ đầu đến cuối ta cũng không phải người tốt.
Vừa rồi kỳ thật hắn có thể ngăn cản A Ngốc đi qua, hắn tin tưởng lấy uy tín của hắn, A Ngốc nhất định sẽ nghe theo.
Nhưng hắn không có ngăn cản A Ngốc.
Sau lưng truyền đến tiếng bước chân của A Ngốc, đồng cỏ và nguồn nước lay động, chỗ cỏ lau bên bờ sông bị xốc lên, A Ngốc bước đi tới đây.
Trên người A Ngốc không nhiễm huyết dịch, hắn biết là A Ngốc băn khoăn đến cảm thụ của hắn cho nên không tự mình hạ sát thủ.
Cao Bằng thở dài một hơi.
Chu gia, ánh mắt Cao Bằng sâu kín.
Chu gia chính là ngọn nguồn của chuyện này, nhưng đối phó với Chu gia khẳng định không thể đơn giản thô bạo như vừa rồi.
Có thể thì đương nhiên là có thể, nhưng hậu quả lại quá nghiêm trọng.
Hơn nữa con gái của A Ngốc cũng không bị thương —— chỉ là chịu kinh hãi một chút.
Bởi thế mới làm cho sự việc có thể khoan nhượng.
Cao Bằng khẽ vuốt vuốt đầu con khỉ cái nhỏ đang đặt trên lưng A Ban.
Thể tích của con khỉ cái nhỏ này cũng không lớn, chỉ có một mét ba mét bốn, hai tay thon dài, màu lông bóng loáng.
Con khỉ cái nhỏ còn chưa tỉnh lại, vẫn hôn mê như cũ.
A Ngốc nhìn qua con gái, sau đó nhịn không được ôm xuống khỏi lưng A Ban. Quá trình này A Ngốc rất cẩn thận, giống như đang ôm trân bảo quý giá nhất trên thế giới.
Đợi tầm một giờ, bên trên sông có một chiếc thuyền quen thuộc chậm rãi chạy đến.
Đợi người chèo thuyền đưa thuyền tựa sát bờ sông, trực tiếp đem tấm ván gỗ gác lên trên bờ.
Mấy người Cao Bằng và A Ngốc bước nhanh lên thuyền.
Đợi tất cả ngự thú lên hết thì chiếc thuyền mới chậm rãi di chuyển.
Ngồi ở trên thuyền, Cao Bằng nhìn xuống mặt sông, mặc cho gió lớn trên sông thổi loạn tóc hắn.
Trong lúc ngây người, trên mặt Cao Bằng chảy xuống vài giọt nước mắt.
Cao Bằng không nhìn sông nữa —— gió quá lớn, trong mắt toàn là cát.
Trở lại Lợi Châu, Cao Bằng báo cáo đơn giản chuyện của bầy Hồng Thủy Viên và Chu gia cho ông ngoại. Cao Bằng thật sự có chút mê mang không biết nên xử lý loại chuyện này như thế nào, đơn giản nhất là giao tất cả cho ông ngoại, thuận tiện học tập một chút phương pháp xử lý loại chuyện này.
Sau đó ông ngoại trực tiếp phái người bắt tất cả nhóm Hồng Thủy Viên này mang về thành phố Du Châu để nuôi dưỡng, còn đối với chuyện của Lý đội trưởng, cái nhìn của ông ngoại lại rất đơn giản,
- Cháu hối hận sao?
Cao Bằng lắc đầu, lại gật đầu,
- Cháu không biết.
Ông ngoại lơ đễnh, cười sang sảng nói:
- Nói một cách khác thì nếu cho cháu một cơ hội nữa, cháu sẽ ngăn cản ngự thú của mình sao?
Lần này Cao Bằng trả lời một cách khẳng định:
- Sẽ không.
- Vậy thì chẳng phải xong rồi sao?
Ông ngoại cười.
- Tiểu tử cháu đó, chính là làm.
Cao Bằng không còn lời gì để nói, có ai nói chuyện với cháu trai của mình như vậy sao.
- Thủ vững tín niệm, làm việc mình nghĩ là nên làm. Ở bên ngoài hung ác một chút thì sẽ không bị thua thiệt, ta tình nguyện người khác bị thua thiệt, cũng không muốn người thua thiệt là cháu!
Kỷ Hàn Vũ thành thật giáo dục cháu ngoại của mình.
Nghe ông ngoại nói, Cao Bằng đột nhiên hiểu tính cách của bản thân hình thành như thế nào.
Cúp điện thoại, Kỷ Hàn Vũ cười nói với ông Lưu ngồi đối diện:
- Tên cháu ngoại này của ta tính cách thật giống ta.
Ông Lưu lườm hắn một cái,
- Nhìn ngươi đắc ý kìa, nói như thể cái tính tình này của ngươi rất tốt đó.
- Ngươi thì biết cái gì, giống ta mới tốt, đi đến đâu cũng không sợ bị thiệt thòi.
Kỷ Hàn Vũ cười rất vui vẻ.
. . .
Việc của A Ngốc đã kết thúc, Cao Bằng vốn chuẩn bị trở về Du Châu, nhưng hắn rất hứng thú đối với con Hồng Lý Vương mà lão hán chèo thuyền nhắc đến.
Lại gặp đúng lúc chỉ còn cách tế tự Hồng Lý Vương mấy ngày thời gian, Cao Bằng liền tiếp tục lưu lại Lợi Châu để xem con Hồng Lý Vương trong truyền thuyết này đến cùng là như thế nào, liệu có giống với tiểu tinh linh trong Anime trước tai biến không.
Trong phòng, con khỉ cái nhỏ đã dần tỉnh lại.
Mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, khỉ cái nhỏ đầu tiên là kinh hoảng kêu to.
Sau đó A Ngốc nghe thấy tiếng kêu đi vào, khỉ cái nhỏ nhìn thấy A Ngốc, thanh âm dần dần nhỏ đi.
A Ngốc ngồi xuống bên cạnh khỉ cái nhỏ, dùng ngôn ngữ của Hồng Thủy Viên để trò chuyện và trấn an con gái.
Con khỉ cái nhỏ từ kinh hoảng, không dám tin, về sau lại là hoài nghi, tin tưởng.
Kế tiếp mấy ngày khỉ cái nhỏ và A Ngốc giống như hình với bóng, vô luận đi đến đâu đều phải liều chết quấn lấy A Ngốc, hai tay ôm lấy cổ A Ngốc, tựa như đang nhảy dây.
Mấy ngày nay Triệu Gia Lương cũng tới tìm Cao Bằng, vẫn muốn mang Cao Bằng đi tầm hoa vấn liễu. Đáng tiếc Cao Bằng đối với loại chuyện này thật sự không ưa, liền từ chối nhã nhặn.
Sáng sớm mặc quần áo xong, Cao Bằng liền mang theo A Ban và các ngự thú khác đi xuống hạ du Hồng Sa Hà.
Hạ du Hồng Sa Hà tương đối rộng rãi, nước chảy cũng tương đối hiền hòa, đương nhiên nước sông vẫn rất sâu.
Ở bên cạnh bờ có không ít xe buýt, có một phần là du khách, chỉ đơn thuần muốn mở mang kiến thức một chút về Hồng Lý Vương, còn có rất nhiều người là đến cung phụng tế phẩm.
Những tế phẩm này đều có người chuyên môn ghi lại danh sách, căn cứ vào đẳng cấp và phẩm chất quái vật làm tế phẩm để phân chia thành cống hiến khác nhau.
Cuối cùng căn cứ vào đó để phân chia số lượng lân phiến mà Hồng Lý Vương ban thưởng, đây cũng là một cái phương pháp tương đối công bằng.
Rốt cuộc Hồng Lý Vương cũng sẽ không giống như người bán hàng rong dùng từng cái lân phiến đi trao đổi hàng hóa.
Thân là quái vật cấp Lĩnh Chủ nó cũng không có nhiều thời gian như vậy, lại càng không có kiên nhẫn như thế.
Rất nhanh đã đến thời gian tế tự, trong nước sông bốc lên một cái vòng xoáy khổng lồ.
Trung tâm vòng xoáy, một thân hình khổng lồ màu đỏ chậm rãi hiện ra.
Tấm lưng màu đỏ thẫm giống như một ngọn núi, vây lưng màu đỏ sậm phá tan mặt nước, lân phiến đỏ tươi bóng loáng như gương, tựa như một hòn đảo nhỏ đang nổi lên từ giữa sông. . .
【 Tên quái vật 】: Long Huyết Hồng Sa Lý ( lĩnh chủ Hồng Sa Hà)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 44 ( cấp Lĩnh Chủ)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Thủy
【 Năng lực quái vật 】: Khống thủy Lv3, Lân giáp cứng rắn Lv2
Ánh mắt Long Huyết Hồng Sa Lý sáng ngời, từ trong sông hiện lên liền liếc mắt nhìn vào bờ bên cạnh, trong miệng phát ra âm thanh ùng ục ùng ục như bong bóng.
Người trên bờ nhanh chóng đem tế phẩm đã sớm chuẩn bị đưa ra.
Nhìn thấy tế phẩm, ánh mắt Long Huyết Hồng Sa Lý càng sáng hơn, tựa như hai cái bóng đèn.
Mở miệng rộng, nước sông lao ra khỏi mặt nước hóa thành hai cột nước trực tiếp quấn quanh tế phẩm vài vòng, sau đó kéo tế phẩm vào trong sông.
Đây là lần đầu tiên Cao Bằng nhìn thấy Lĩnh chủ nổi tiếng từ xưa sử dụng năng lực, loại năng lực khống thủy này làm cho Cao Bằng hết sức kinh ngạc, quả thật giống như yêu ma trong thần thoại.
Mở miệng rộng, miệng Long Huyết Hồng Sa Lý mở ra rất lớn, đem tất cả tế phẩm nuốt vào trong bụng.
Tựa hồ tế phẩm lần này để nó rất hài lòng, Long Huyết Hồng Sa Lý còn rất nhân tính hóa gật gật đầu.
Từ trong miệng phun ra mấy chùm bong bóng lớn, sau đó Long Huyết Hồng Sa Lý lại chậm rãi chìm vào trong sông.
Bong bóng phiêu đãng trên mặt nước, cuối cùng chậm rãi rơi vào bên cạnh bờ rồi ba một tiếng nổ tung, từng dãy lân phiến màu đỏ nhạt chỉnh tề nằm bên cạnh bờ.
Nhìn thần sắc hớn hở của mấy người lái thuyền và thương nhân đến tế tự, hiển nhiên lần này thu hoạch rất tốt.
Bắt đầu tới đây chính là cấp Lĩnh Chủ sao.
Nhìn thái độ kính nể đối với Long Huyết Hồng Sa Lý và biểu tình cao hứng bừng bừng của những người này. Cao Bằng cuối cùng đã có thêm nhận thức càng sâu hơn đối với cấp Lĩnh Chủ.
Ngự thú cấp Lĩnh Chủ của ông ngoại là cái gì? Cao Bằng thầm nghĩ phải nhanh chóng trở lại Du Châu.
Quái vật cấp lĩnh chủ hoang dã không cho đến gần quan sát, ta đi nhà mình xem cũng được mà!
----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận