Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 399: Bạch Hầu

Chương 399: Bạch Hầu
Trước khi xảy ra tai biến thì khu Kim Sa được gọi là Kim Sa quốc, bởi vì khu Kim Sa có một sa mạc rất nổi tiếng — sa mạc Hoàng Kim Hải.
Biển cát ở Hoàng Kim Hải được coi là quan cảnh tuyệt vời nhất.
Cát vàng óng ánh mềm mại mịn màng, giống như cát ở đây được tạo ra từ vàng.
Sa mạc Hoàng Kim Hải chiếm diện tích một phần ba khu Kim Sa, du lịch cũng từng là ngành nghề hưng thịnh nhất ở nơi này.
Chỉ là sau khi xảy ra tai biến thì khách du lịch tới nơi đây càng ít dần, chuyển thành Ngự Sử cùng với các đoàn đội săn quái vào sa mạc Hoàng Kim Hải thăm dò.
Căn cứ vào những tin tức có được, bây giờ khu Kim Sa chia làm ba phe phái lớn: Liên minh chính phủ đại biểu cho thế lực quan phương, Thánh La Thiên Giáo và Bạch Kim Chi Thủ.
Trong đó thế lực quan phương có quan hệ mật thiết với Thánh La Thiên Giáo. Không ít người của quan phương là tín đồ của Thánh La Thiên Giáo, nhưng mà cũng không có bao nhiêu cuồng tín đồ, cuồng tín đồ không được phép trở thành nhân viên chính phủ.
Tín đồ bình thường và cuồng tín đồ khác nhau ở chỗ khi hai bên xử lý một số chuyện sẽ có những kết quả khác nhau.
So sánh hai bên thì Bạch Kim Chi Thủ yếu hơn rất nhiều về mặt quy mô lẫn thanh danh, nhất là khi Thánh La Thiên chèn ép một cách có ý thức thì Bạch Kim Chi Thủ càng khó khăn để phát triển.
Bởi vì có những điều luật khiến họ không thể nào loại bỏ hẳn Bạch Kim Chi Thủ, nhưng mà những động tác ngầm nho nhỏ vẫn không hề ít.
Cho nên Bạch Kim Chi Thủ bị chèn ép thê thảm ở bản địa bắt đầu đánh chủ ý sang những địa khu khác.
Thường xuyên làm ra những tin tức động trời ở các địa khu xung quanh, làm cho người người oán trách. Hiện tại trên cơ bản Bạch Kim Chi Thủ chỉ thể hiện những cứ điểm nhỏ đến đáng thương với bên ngoài, nhưng cứ điểm chân chính đều được giấu kín trong bóng tối.
- Nhưng làm sao có thể giấu kín như bưng được, từng đó con người có giấu hết xuống mặt đất cũng không thể được, đó không phải là một tổ chức chỉ có mấy chục người.
Căn cứ vào những tin tức có được, từng có người nhìn thấy rất nhiều người có hành tung quỷ dị sinh hoạt ở thị trấn nhỏ Harington.
Sau đó trải qua điều tra tỉ mỉ của nhân viên gián điệp thì lại phát hiện toàn bộ trấn nhỏ đều có vấn đề, có thể nơi này là một phân bộ quan trọng của Bạch Kim Chi Thủ.
Người trong trấn nhỏ đương nhiên không phải hoàn toàn là người của Bạch Kim Chi Thủ, cũng có bình dân sinh hoạt trong trấn. Thật giả lẫn lộn, người dân bình thường của trấn nhỏ xen kẽ với người của Bạch Kim Chi Thủ, như vậy cũng có thể phòng ngừa thế lực khác tập kích bọn họ bằng vũ khí quy mô lớn.
Lấy ra một tấm bản đồ thế giới từ trong không gian của A Xuẩn, Cao Bằng cẩn thận so sánh vị trí của mình với vị trí của trấn Harington.
Hình như là ở chỗ này…
Cao Bằng như có điều suy nghĩ.
- Cao Bằng, có phải chúng ta sẽ giết hết tất cả mọi người trong trấn nhỏ này không, ta cảm thấy chỉ cần một vịt Tiểu Hoàng ta là đủ.
Tiểu Hoàng từ bên cạnh nhô đầu ra hung dữ nói.
Hả! Sắc mặt Cao Bằng trầm xuống.
- Tại sao lệ khí của ngươi nặng quá vậy.
Cao Bằng vỗ đùi Tiểu Hoàng.
- Bên trong còn có bình dân vô tội, sau này đừng nói như vậy nữa.
- À ~
Tiểu Hoàng nhu thuận gật đầu.
- Chúng ta chỉ cần lựa ra người của Bạch Kim Chi Thủ rồi giải quyết là được.
Cao Bằng nhân cơ hội dạy bảo lại tam quan của đám ngự thú này một lần nữa.
- Truyền thống của Cao gia chúng ta là có ân báo ân có cừu báo cừu, ân như giọt nước báo đáp bằng một dòng sông, mối thù bẻ răng thì lấy đầu lâu hoàn trả.
Một đám ngự thú ngoan ngoãn nghe Cao Bằng nói chuyện, tựa như những đứa trẻ ngoan xếp hàng ngồi ăn táo.
Cao Bằng càng nói càng hào hứng.
Đại Tử ngồi ở phía trước bất an hoạt động mấy trăm cái móng vuốt nhỏ. Cao Bằng lại tới…
Đường chân trời phía trước xuất hiện những nóc nhà màu trắng của thị trấn nhỏ.
- Cao Bằng, phía trước có nhà ở.
Tiểu Diễm tranh thủ thời gian nhắc nhở Cao Bằng.
Rốt cuộc cũng có dấu vết con người, Cao Bằng tiếc nuối ngậm miệng. Sau đó hắn hắng giọng một cái, trong đầu suy nghĩ tới ngôn ngữ sa mạc trước kia mình đã từng học.
Khu Kim Sa và khu Hoàng Mạc đều sử dụng ngôn ngữ sa mạc để tiến hành giao lưu.
Thành tích của Cao Bằng luôn không tệ, trí nhớ cũng rất tốt, chính vì như thế hắn cũng tiện thể học thêm mấy loại ngoại ngữ.
Tới gần Cao Bằng mới phát hiện khu trấn nhỏ này rất hoang tàn vắng vẻ, trên vách tường màu trắng có chút lốm đốm, còn có một số nơi bởi vì ẩm ướt mà mọc ra rêu xanh.
- Hoắc hoắc hoắc.
Cao Bằng đến làm kinh động chủ nhân trong phòng.
Một đám khỉ lông trắng kinh hoàng chạy trốn từ cửa sổ lẫn cửa lớn.
Có con khỉ đang chạy nhưng vẫn ngoái đầu nhìn về phía Cao Bằng, khi nhìn thấy A Ban ở dưới chân hắn thì nhân tính hóa lộ ra biểu tình cứng ngắc, hai chân càng ra sức.
Còn có một ít con khỉ mặc quần lót hoa không biết nhặt được ở nơi nào. Bởi vì có đuôi nên không thể kéo hẳn quần lên được, nhìn qua dở dở ương ương.
【Tên quái vật】: Bạch Ban Tố Sinh Hầu (tộc đàn)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ Thông (Tinh Nhuệ)
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thủy
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 5 – 19
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Một loại quái vật thích bắt chước hành vi của con người, chuyện thích làm nhất là mặc quần áo con người, có được trí thông minh nhất định, tính cách hoạt bát hiếu động.
- Phòng bên kia còn có khói bếp kìa.
Cao Bằng nhìn về phía một ống khói nào đó trong trấn nhỏ, trong ống khói đang có khói xanh chầm chậm thoát ra.
Có người nuôi mấy con khỉ này ở đây sao?
Cao Bằng nhảy xuống khỏi lưng A Ban, mang theo mấy ngự thú đi về phía căn nhà đó.
- Chi chi chi!
Nhìn thấy Cao Bằng đi về hướng ngôi nhà kia, mấy con Bạch Ban Tố Sinh Hầu vốn đang định rời đi lại vòng trở lại, tứ chi cầm lấy gạch ngói gào thét với Cao Bằng.
Có một số con khỉ tính tình nóng này thì đè xuống sự sợ hãi, cầm lấy một cục gạch trên nóc nhà ném về phía Cao Bằng.
Hàn Sương Tịch Sư ngẩng đầu, cục gạch đang bay tới bị hàn khí đóng băng, lam quang lóe lên, sau một khắc cục gạch chia năm xẻ bảy rồi bắn ngược trở về với tốc độ còn nhanh hơn lúc đầu.
Con khỉ ném cục gạch kêu thảm thiết, che cái đầu đang chảy máu lại rồi chạy trốn, dưới sự hoảng hốt chân giẫm hụt rơi xuống khỏi nóc nhà
Không để ý tới mấy con khỉ đang nhe nanh múa vuốt ở xung quanh, Cao Bằng tiếp tục đi lên phía trước.
Cửa sổ ngôi nhà đang bốc khói bếp này đóng chặt, cửa sắt màu xám cũng đóng chặt, trên sàn nhà trước hiên mọc đầy rêu xanh. Trước đây không lâu nơi này vừa có mưa, rêu xanh trên sàn nhà đón được nước mưa có vẻ tràn đầy sức sống.
Cao Bằng lễ phép gõ cửa ba cái.
Cốc cốc cốc.
Bên trong phòng không có tiếng trả lời Cao Bằng, có khả năng bên trong không có người.
Cao Bằng có chút tiếc nuối. Chủ nhân không mở cửa, hắn cũng không thể tùy tiện phá cửa mà vào.
Nếu như phòng không người ở thì đạp một cái là được, nhưng có chủ nhân mà làm vậy thì không tốt cho lắm…
- Có ai không? Bên trong phòng có ai ở không?
Cao Bằng kiên nhẫn hỏi thăm.
Qua một hồi lâu bên trong phòng mới có một tiếng nói già nua truyền tới.
- Không có ai. . .
Cao Bằng.
- … À, thì ra trong phòng không có ai, cảm ơn.
Cao Bằng lớn tiếng nói.
Qua vài giây đồng hồ trong phòng lại có tiếng phát ra,
- Không cần cám ơn.
Cao Bằng dùng ánh mắt ra hiệu cho Bạch Cương Phong Nhận Thú. Bạch Cương Phong Nhận Thú hiểu ý gật đầu.
Sau một khắc Bạch Cương Phong Nhận Thú biến mất tại chỗ, cửa sắt nổ tung chia năm xẻ bảy. Cao Bằng nhìn qua lỗ thủng thì thấy một con khỉ béo tròn to mọng màu trắng đang nằm thoải mái trên ghế sô pha. Dường như hơi kinh ngạc vì cánh cửa bị bạo lực phá vỡ, hai mắt bị thịt mỡ chen lấn thành hai cái khe hở cố gắng mở to hơn một chút, trong đáy mắt lộ ra một vẻ kinh ngạc rất sinh động.
--------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận