Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 660: Tụ Bảo Linh Thạch

Chương 660: Tụ Bảo Linh Thạch
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Cao Bằng nghĩ đến bảo tàng bị mình chuyển đi sạch thì vốn có chút ngượng ngùng.
Nhưng bây giờ tất cả xấu hổ đều biến mất, nếu như ta không lấy đi, những bảo vật này sẽ bị lãng phí mất thôi.
Ta đang làm ra cống hiến xuất sắc để bảo tồn và kéo dài bảo vật, hình như là đạo lý này.
Không có ta, có lẽ Thần cảnh kia sẽ theo thế giới hủy diệt này rơi đến nơi quỷ quái nào đó, còn có khả năng có thể bị cự thú hủy diệt trong hư không cắn vài cái, ăn sạch sẽ rồi lau miệng, thuận tiện thả phát rắm.
Càng nghĩ như vậy, Cao Bằng càng không thấy tội lỗi nữa, sống lưng cũng ưỡn thẳng, giọng nói cũng dõng dạc hơn nhiều.
Bên kia, trong lòng Thanh Vân Nam thầm nghĩ, dựa theo tốc độ không gian đổ nát này, có thể không đến mấy năm sẽ ảnh hưởng đến chỗ khu vực bí cảnh.
Đến lúc đó bí cảnh tiếp xúc với không gian loạn lưu, chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta.
Trước đây chúng ta tối đa chỉ có thể phái ngự sử Thánh cấp bước vào bí cảnh, lần này có lẽ có thể để cho tất cả mọi người ra tay chơi lớn một lần.
Có cần thông báo với Cao Bằng không nhỉ? Bộ lạc Hoa Hạ bọn họ cũng có một Chuẩn Thần... Vẫn là thôi đi. Dù sao không phải là người của bộ lạc chúng ta, hơn nữa thêm một Chuẩn Thần của hắn không nhiều, thiếu một cái cũng không ít.
Lại thành thêm một người chia sẻ bảo vật.
Trong giây lát ngắn ngủi, trong đầu Thanh Vân Nam xuất hiện nhiều ý nghĩ như vậy, trên mặt vẫn nghiêm trang, mắt nhìn thẳng về phía trước.
- Đi thôi, chúng ta vòng qua bên trái một chút, hy vọng thông đạo không gian không bị phá hủy, bằng không chúng ta cũng chỉ có thể chờ cứu viện hoặc bị ở lại thế giới này.
Thanh Vân Nam nói đùa.
Bọn họ đi đại khái mười mấy ngày, phía trước xuất hiện một khu kiến trúc thấp bé.
Cao Bằng trợn tròn mắt nhìn những kiến trúc này. Đó là một dãy nhà dân thấp bé đổ nát tới mức không chịu nổi, chúng tương tự với kiến trúc ở trái đất, tuy một ít chi tiết vẫn có phong cách khác, nhưng trên cơ bản là giống nhau.
Là phong cách khu Hoa Hạ vào thập niên 80, 90.
Ngoại trừ di tích bị tàn phá thì không có bất kỳ thứ gì lưu lại, thậm chí ngay cả một con quái vật cũng không có.
Cao Bằng đi vào một gian phòng, thấy trong góc phòng có hai bộ xương trắng nằm ôm chặt lấy nhau. Trong khe xương trên người có cỏ dại mọc ra, quấn chặt lấy xương.
Trên bàn có thứ tương tự với quyển ghi chép viết chữ bằng da dê bị bụi phủ dày.
Cao Bằng phủi sạch lớp bụi bặm phía trên và phát hiện ra một ít chữ mà mình không biết, cũng không giống với bất kỳ chữ viết nào trên trái đất.
Trong lòng Cao Bằng thở dài, ở góc nào đó trên thế giới vẫn có nhân loại đang quật cường sinh sôi.
Vừa rồi có manh mối xuất hiện đã bị dập tắt, dường như là văn minh của thế giới này.
Nếu như không phải bởi vì trái đất có vị trí địa lý đặc biệt... thì cũng không dễ nói được.
Hắn bước đi nhanh hơn, sau hai tuần cuối cùng cũng nhìn thấy vết nứt không gian lúc tới.
- Tới lúc chúng ta phải từ biệt rồi.
Thanh Vân Nam gật đầu với Cao Bằng, thái độ thật sự không tệ.
- Gặp lại sau.
Đồng Linh khẽ cười nói.
Sau khi từ biệt, Cao Bằng lại cưỡi Tứ Oa quay về Hy Vọng Chi Thành.
Khi sắp đến ngoài thành, nhìn thành trì bên trong, Cao Bằng hơi do dự một lát, cuối cùng quyết định không vào bên trong thành, lại nghỉ tạm ở ngoài thành một thời gian.
Hắn tìm một chỗ hẻo lánh yên tĩnh triệu hồi ra A Ban.
A Ban vừa xuất hiện đã làm cho mặt đất run lên.
Hơi nóng từ trong cơ thể A Ban không ngừng xuất hiện, mây đen đỏ trên đỉnh đầu che đi ánh sáng mặt trời.
- A Ban, ngươi tiêu hóa kết tinh trước đi.
Cao Bằng vỗ nhẹ vào móng vuốt của A Ban, móng vuốt quá lớn khiến hắn nghi ngờ A Ban có lẽ không có cảm giác gì.
- Ừ!
A Ban ngoan ngoãn nằm trên mặt đất.
Cao Bằng tìm một chỗ sạch sẽ trống trải, dọn sạch cỏ dại và đá vụn trên mặt đất.
Hắn lại lấy ra bàn thí nghiệm từ trong không gian rồi đặt ở trên mảnh đất trống
Long Tinh Linh Vương được cho ngồi qua một bên.
Có Chân Long Quả Thụ ở đây, hắn cũng không sợ nó chạy mất.
Tên này ngồi ở trên lá cây, lúc đầu còn vô cùng khẩn trương, cảnh giác nhìn chằm chằm vào đám người Cao Bằng, nhưng qua một thời gian cũng không quá sợ hãi hắn nữa.
Nó không nhịn được chộp lấy quả ở bên cạnh ăn.
Bốp.
Tứ Oa nhìn chằm chằm vào nó, cánh phía sau lưng giống như cái roi quật vào bên trên một tảng đá, tảng đá bị đập nát thành bột phấn.
- Đừng có mà lộn xộn.
Tứ Oa còn đặt sáu cái chân nhỏ khác lên Chân Long Quả Thụ, xem đó là vật phẩm riêng.
Long Tinh Linh Vương rụt tay trái lại rồi chậm rãi đứng dậy, khí tức trên người trở nên nguy hiểm.
- Cây của ta, ngươi bảo ta đừng lộn xộn là sao?
- Chỉ để ngươi bảo quản thay mà thôi.
Tứ Oa bình tĩnh nói.
- Ha ha.
Long Tinh Linh Vương cười lạnh.
Còn tưởng rằng ta vẫn là ta của mấy ngày hôm trước sao? Trong khoảng thời gian này ta đã thành công đột phá Đế cấp rồi.
- Câm miệng.
Đồng tử của Đại Tử chuyển động 37°24 '21" về phía bên này, đồng tử màu vàng sậm dựng thẳng không giận tự uy.
Long Tinh Linh Vương vừa rồi còn lộ vẻ uy phong nghĩ tới điều gì đó đáng sợ, lặng lẽ ngồi xuống.
Tứ Oa thu hồi ánh mắt, cánh đang táo bạo múa loạn ngoan ngoãn ép ở phía sau lưng, thể hiện ta chỉ là một tọa kỵ.
Cao Bằng lấy ra một miếng Chân Long Quả, đầu tiên là nghiền nát, sau đó phối hợp thêm nguyên liệu phụ khác.
Khi điều chế được một nửa thì trời đã tối xuống, mây đen giăng đầy.
Bàn Đại Hải liếc nhìn lên đỉnh đầu, nhổ xuống một mảnh vảy rồi ném lên không trung.
Vèo một tiếng, mảnh vảy đã tiến vào đám mây đen trên đỉnh đầu.
Mây đen lập tức trở nên yên tĩnh.
Chỉ trong giây lát, mây đen tản đi.
- Điều chế xong rồi.
Cao Bằng rất hài lòng nhìn chai thuốc màu đỏ tươi trên bàn, việc điều chế dược tề cho Đại Oa đề thăng phẩm chất đã hoàn tất.
Tiếp theo là Nhị Oa.
Liên tục bận rộn 25 giờ, Cao Bằng vươn vai một cái. Cuối cùng hắn cũng đã điều chế xong bảy bình dược tề.
Sau khi phát xong, hắn cúi đầu đã nhìn thấy Chiêu Tài ngồi lẻ loi hiu quạnh ở bên sát mép bàn thí nghiệm, dáng vẻ tịch mịch nhìn phía xa, trên tay kẹp một điếu thuốc lá ngậm trên miệng không biết lừa gạt được ở đâu.
Trong miệng nó cằn nhằn một vài lời không thể giải thích được:
- Thỏ khôn chết, hầm chó săn, chim béo hết, giấu lương cung.
Cao Bằng trợn mắt khinh thường:
- Được rồi được rồi, lần này lại chuẩn bị cho ngươi thăng cấp.
Hắn vốn định ngủ một giấc xong mới tiếp tục làm việc. Thôi đi, làm cho xong hết rồi tính.
Hắn gọi A Xuẩn đã ngủ ba lần tỉnh ba lần, lấy ra một tinh thể kết tinh kỳ lạ nhiều mặt, khối kết tinh này đã di động 24 giờ không ngừng, mỗi một giây trôi qua mặt cắt của nó đều sẽ phát sinh biến hóa.
【 Tên vật liệu 】: Tụ Bảo Linh Thạch
Hắn lại lấy ra nguyên liệu khác điều chế ra một lọ dung dịch, sau đó để Tụ Linh Bảo Thạch vào trong dung dịch.
Chiêu Tài căng thẳng, mắt nhìn chằm chằm vào lọ dung dịch này.
Năm phút sau, Tụ Bảo Linh Thạch hoàn toàn tan ra trong ở lọ dung dịch này, dung dịch biến thành chất lỏng sền sệt màu vàng nhạt.
- Được rồi, ngươi uống nó đi.
Cao Bằng nói với Chiêu Tài.
Lúc này Chiêu Tài mới giống như trút được gánh nặng, thần kinh căng thẳng lập tức được trấn tĩnh, mừng đến chảy nước mắt:
- Cuối cùng cũng không hầm ta rồi.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận