Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 786: Chúng Ta Đều Là Hậu Thuẫn Của Ngươi

Chương 786: Chúng Ta Đều Là Hậu Thuẫn Của Ngươi
Tiểu Hoàng sưng mặt sưng mũi khập khiễng đi ở phía trước, trên thân đều là dấu vết bị mổ.
Cách năm mét sau lưng nó có một Tất Phương tương đối tròn trịa, con mắt bị ép thành hình tam giác đi theo.
- Còn có gì chưa nói cho ta biết không?
Tiểu Diễm lạnh giọng hỏi.
Lúc này Tiểu Hoàng làm gì còn có uy phong của ông chủ Hoàng vừa nãy nữa, kính râm trên mặt không biết đã bay tới nơi nào.
- Không còn nữa, thật sự đều nói cho ngươi biết rồi.
Vẻ mặt Tiểu Hoàng buồn bã giống như đưa đám.
- Hừ! Ngươi còn oan ức à?
- Không oan ức...
- Ta bắt nạt ngươi à?
- Không...
- Ta đổ oan cho ngươi à?
-... Không!
- Nghe nói ngươi còn thu ba nghĩa tử?
- Đúng vậy!
- Với ai vậy?
Tiểu Diễm không để ý hỏi.
Tiểu Hoàng lập tức ngỡ ngàng.
Cái gì mà cùng ai?
Ta chỉ thu nghĩa tử mà thôi, tại sao lại giống như ta ra ngoài lăng nhăng vậy.
Tiểu Hoàng cái khó ló cái khôn:
- Ta và Cao Bằng.
Tiểu Diễm đi ở phía sau lảo đảo ngã xuống đất.
Tiểu Diễm ngẩng đầu, trong đáy mắt đầy vẻ khủng hoảng.
Trong lúc ta không có ở đây, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Hoàng đang kích động vì mình cái khó ló cái khôn, đột nhiên lại nghe Tiểu Diễm yếu ớt nói:
- Ta đột nhiên nhớ tới một việc, Cao Bằng là loại tính cách chú cô sinh, làm sao có thể thu nghĩa tử với ngươi được.
- Tiểu Hoàng, từ giờ trở đi ba nghĩa tử của ngươi đều đổi tên là... Vịt Nướng Đế Đô, Vịt Muối Kim Lăng, Ngựa Trắng Ma Đô đi.
Tiểu Hoàng:
- ???
Hai cái trước thì ta biết, cái cuối cùng là cái quỷ gì vậy?
- Về phần ngươi thì gọi là Vịt Hói Đầu!
Tiểu Hoàng có chút không hiểu.
Tên này của mình còn không êm tai bằng Ngựa Trắng Ma Đô đâu.
Bọn họ một đường cãi nhau ầm ĩ trở lại tập đoàn Nam Thiên.
Trên một ngọn núi bên ngoài tập đoàn Nam Thiên đã chật ních Tất Phương.
Lục Hoàng Quy rất yên tĩnh, không dám động đậy.
- Ta giới thiệu với các ngươi một chút. Vị này chính là Lão tiền bối… của bộ tộc Tất Phương.
Cao Bằng không lộ cảm xúc giới thiệu lão Tất Phương với mọi người.
Thành viên khác của tộc Tất Phương đều ở lại bên ngoài, chỉ có Tiểu Diễm và lão Tất Phương ở trong đại điện, bằng không cung điện này thật sự không thể nào chứa được nhiều ngự thú như vậy.
Cao Bằng cũng không biết thân phận cụ thể của lão Tất Phương, tạm thời cứ gọi nó là lão tiền bối. Dù sao xưng hô như vậy chắc chắn sẽ không sai.
- Đây là ông ngoại của ta, tổng trưởng của bộ lạc Hoa Hạ... Các ngươi có thể hiểu là Đại trưởng lão.
- Những người này là đồng bạn của ta, A Ngốc, Đại Tử, Tiểu Diễm, Tiểu Hoàng...
- Vị này chính là Vĩnh Hằng Thanh Ô. Mọi người chào hỏi nhau đi, không nên cứ đứng nhìn mãi thế.
Đối với Thanh Ô nghiện internet này, Cao Bằng rất bất đắc dĩ.
Biu!
Hai khối vuông cuối cùng biến mất, trên màn ảnh xuất hiện một gương mặt tươi cười cực lớn (? ? )
Vĩnh Hằng Thanh Ô thoả mãn thả rắm.
Sau đó xoay đầu lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn mọi người chung quanh:
- Các ngươi là ai vậy?
Khóe mắt Cao Bằng lộ ra một vạch đen.
Trước đó gọi con Thanh Ô này thế nào cũng không được, cho nên Cao Bằng dứt khoát xác nhận địa điểm hội nghị ở trong phòng Vĩnh Hằng Thanh Ô.
Tên này rốt cuộc là thật sự mê mẩn trò chơi không chú ý tới đám người mình, hay là ngụy trang thành dáng vẻ ngây thơ?
Cao Bằng không có cách nào nhìn thấu con Thanh Ô này.
Cao Bằng nhắc lại câu hỏi của mình một lần nữa.
Lúc này Vĩnh Hằng Thanh Ô mới oh oh gật đầu, trả lời có lệ vài câu, sau đó lại ấn vào một ván khác.
Một cánh có trăm ngàn cái lông chim, mỗi cái lông chim đều có thể linh hoạt giống như ngón tay vậy.
Con chuột bị nó dễ dàng điều khiển.
- Con Vĩnh Hằng Thanh Ô này là một con chim nghiện internet, ta sẽ thay mặt truyền đạt ý kiến của nó.
Cao Bằng mặt không đổi sắc nói, đồng thời len lén nhìn lướt qua Vĩnh Hằng Thanh Ô.
Con chim này vẫn còn tiếp tục chơi game, nhắm mắt bịt tai.
Lão Tất Phương nhìn thấy vậy thì cảm thấy rất thú vị, lại gần cẩn thận quan sát màn hình.
- Đây là cái gì?
Lão Tất Phương cảm thấy kỳ lạ. Vật này không phát ra một tia khí tức nguyên tố, nhưng lại có thể tự mình hoạt động, thật là thú vị đến cực điểm.
- Đây là máy vi tính.
Vĩnh Hằng Thanh Ô lần đầu tiên mở miệng.
Cao Bằng thấy thế, thầm nghĩ không ổn rồi.
Một con chim nghiệm mạng là đủ rồi, một đám đều như vậy thì phiền toái.
Cao Bằng vội vàng mở miệng nói:
- Bằng chứng hệ hỏa.
Bầu không khí chợt trở nên lạnh lùng.
Vĩnh Hằng Thanh Ô trợn mắt khinh thường. Tầm thường!
Sau đó nó tiếp tục chơi game.
Lão Tất Phương thu hồi ánh mắt, cười như không cười liếc nhìn Cao Bằng:
- Được rồi, chúng ta nói chuyện chính.
- Được! Huynh đệ ruột thịt cũng phải tính sổ sách rõ ràng. Vì tìm tin tức về Bằng chứng hệ hỏa cho các ngươi, mà ta phải tốn cái giá rất lớn mới nghe được. Một cái Phệ Hồn Bách Thảo Thạch, hai cái Tử Anh Vân Văn Thiết, hai tấm bia Phá Pháp...
Vẻ mặt lão Tất Phương kỳ lạ:
- Tiểu Diễm không phải là ngự thú của ngươi sao? Ngươi còn muốn tìm ta...
- Huynh đệ ruột thịt cũng phải tính sổ sách rõ ràng, lúc này nàng không phải là ngự thú của ta, nàng là đồng bạn của ta, nhưng nàng cũng là hậu bối ưu tú của bộ tộc Tất Phương các ngươi, ta không thể cướp đi trọng trách bồi dưỡng hậu bối được.
Lão Tất Phương thấy buồn cười:
- Được rồi, ngươi vui là được rồi.
- Ngươi muốn chế tạo thần khí cho nó đúng không. Loại vong linh đã đạt tới cấp Thần linh giống như nó... Ta biết một chỗ.
Lão Tất Phương nói:
- Nơi đó nhất định có tài liệu thích hợp để chế tạo thần khí.
Cao Bằng gật đầu:
- Trong trận chiến tranh đoạt này, chúng ta có thể đánh gần chết người cạnh tranh với nàng, sau đó sẽ để cho Tiểu Diễm tới lấy đầu người. Như vậy hẳn là có thể được chứ?
Đây là phương pháp đơn giản nhất sau khi Cao Bằng suy nghĩ.
Tiểu Diễm không có nguy hiểm, đơn giản lại thô bạo.
- Như vậy không được.
Lão Tất Phương lắc đầu:
- Như vậy cho dù giết chết người cạnh tranh của nàng cũng sẽ không rơi ra Bằng chứng hệ hỏa.
- Vì sao?
Cao Bằng không hiểu.
- Ta cũng không biết, nhưng đây là quy định. Cho dù ngươi âm thầm đánh cho người cạnh tranh với nàng bị thương, để cho nàng chiếm lợi cũng không được, thậm chí loại ý niệm báo thù này cũng không thể tính toán lên người cạnh tranh của nó.
Cao Bằng nhíu mày, sao lại quỷ dị như vậy? Đây là pháp tắc sao? Nói là quy tắc cũng không quá đáng.
- Nhưng chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có tác dụng, bộ tộc Tất Phương chúng ta chính là hậu thuẫn của nàng. Có chúng ta ở đây, Tiểu Diễm có thể không lo phía sau, thoả thích khiêu chiến kẻ địch, cho dù thất bại cũng không có vấn đề gì, chúng ta có thể cho nàng vô số lần cơ hội.
Cao Bằng thận trọng gật đầu:
- Vị Diện Hải, thế giới Hỏa Huyền, Phần Sơn Hải, có quái vật từng nhìn thấy một con quái vật cấp Chuẩn Thần đạt được Bằng chứng hệ hỏa thường lui tới. Tuy nhiên, Phần Sơn Hải vô cùng lớn, trừ khi có thần linh ra tay, bằng không khó có thể lục soát được hết.
- Đây là trận chiến đầu tiên của ngươi, tranh thủ bắt một con mở đầu là được.
Lão Tất Phương cười hiền hòa nói với Tiểu Diễm.
Tiểu Diễm khẩn trương gật đầu.
Tiểu Hoàng đứng ở bên cạnh vỗ ngực:
- Không phải sợ, ta bảo vệ ngươi.
Tiểu Diễm trừng mắt với nó:
- Ngươi đừng bị đánh chết là tốt rồi, cũng tránh cho ta phải quan tâm từ sáng tới tối.
Sau khi bị Tiểu Hoàng ngắt lời, Tiểu Diễm cũng không khẩn trương như trước nữa.
Cao Bằng cười hiền hòa nói:
- Ngươi không cần lo lắng, chúng ta đều là hậu thuẫn vững chắc nhất của ngươi.
...
Vị Diện Hải có bao nhiêu vị diện thì không ai biết rõ. Đối với phần lớn sinh linh ở đây, phạm vi hoạt động của cả đời bọn chúng cũng sẽ không rời khỏi thế giới của mình.
Cho dù là Thần linh cũng chỉ sẽ loanh quanh ở trong một phạm vi nhỏ của Vị Diện Hải. Cho dù là một khu vực nhỏ này cũng đã rất lớn với chúng rồi.
Thế giới Hỏa Huyền cách thế giới Hắc Vụ không xa, cũng chỉ là mười mấy tiểu thế giới.
Ở dưới tình huống biết thông đạo không gian cố định, muốn chạy tới thế giới Hỏa Huyền cũng không tốn đến một tháng.
---------------------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận