Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 602: Pháp Tắc Mê Cung

Chương 602: Pháp Tắc Mê Cung
- Hừ, ngươi không có nguyên tố chi lực nên không thể khống chế được thần khí đâu. Trước đây ta cũng đã nói rồi, ngươi muốn khống chế thần khí thì nhất định phải nắm giữ pháp tắc. Mà ngươi không phải quái vật, làm thế nào khống chế thần khí chứ?
Bàn Đại Hải không vui nói.
- Nguyên tố chi lực?
Cao Bằng nhíu mày, hắn thật sự không có thứ này.
- Ngươi thật sự muốn sử dụng thần khí thì chờ sau này chúng ta hợp thể, ta để cho ngươi dùng là được rồi.
Bàn Đại Hải bất đắc dĩ nói.
Cao Bằng cúi đầu kiểm tra thuộc tính của mê cung.
【 Tên vật phẩm 】: Luân Hồi Vô Tận Mê Cung (thần khí)
【 Ẩn chứa pháp tắc 】: Pháp tắc mê cung 7%
Suy nghĩ một lát, Cao Bằng ném Luân Hồi Vô Tận Mê Cung cho Bàn Đại Hải. Nó nhận lấy mới nói với hắn:
- Thật ra Luân Hồi Vô Tận Mê Cung này còn có một cách dùng khác, đó chính là bồi dưỡng quái vật. Năm đó nó chính là một cái chìa khoá để tên kia dùng bồi dưỡng thuộc hạ.
- Bồi dưỡng quái vật, vậy chắc cũng có thể bồi dưỡng ngự thú... Ta phải bồi dưỡng thế nào?
Cao Bằng trầm ngâm nói.
- Ta không biết, đây cũng là lần đầu tiên ta nhận được Luân Hồi Vô Tận Mê Cung này. Nhưng trước đây ta đã từng nhìn thấy tên kia dùng qua.
Bàn Đại Hải lắc đầu.
Cao Bằng gật đầu:
- Được, vậy mấy ngày tới ngươi rảnh rỗi lại suy nghĩ về công dụng của nó đi.
Vẻ mặt Hắc Oa buồn bã, u oán. Đã không cho ta phân giải thần thi, đến thần khí cũng không cho, các ngươi cứ làm thế sẽ mất ta đấy.
Bên kia, A Ngốc đi tới trước đầu lâu Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ. Vóc dáng A Ngốc lớn như vậy nhưng còn chưa cao bằng cái đầu này.
Đầu lâu Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ nằm trên mặt đất chết không nhắm mắt, giống như một quả bóng bowling cực lớn.
A Ngốc thu lại tất cả vết máu trên mặt đất, do dự một lát, sau đó định hấp thụ tử khí bên trong cái đầu.
Nhưng mà ngón tay nó vừa chạm vào phía sau cái đầu thì giống như bị kim đâm.
Bên trong hộp sọ dường như có một biển lớn, tử khí lan tràn, cuồng bạo hóa thành một làn sóng lớn khuếch tán từ bên trong thất khiếu ra ngoài, trong nháy mắt lại cuốn ra khắp nơi.
Bị tử khí cọ rửa, từng tảng đá biến thành màu xám trắng, phía trên thủng trăm ngàn lỗ.
Thần sắc A Ngốc hơi động, tháo Địa Ngục Vô Tương Thụ cắm rễ ở phía sau lưng mình xuống. Sau khi suy nghĩ một lát, nó nâng Địa Ngục Vô Tương Thụ rồi leo lên trên đỉnh đầu lâu Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ, sau đó ôm cây theo lỗ thủng trên đỉnh đầu nhảy xuống.
Giống như một người nhảy vào một vại nước lớn.
Chỉ có điều đây không phải là người, mà là một bộ xương khô. Đây cũng giống lọ chứa nhưng không phải vại nước, mà là một cái đầu của thần.
Sương mù màu xám từ trong thất khiếu chảy ra hoàn toàn che phủ cái đầu, không người ta không thấy được nó, chỉ thấy có một quả cầu sương mù màu xám không ngừng xoay tròn.
Trong cuộc chiến đấu vừa rồi, tế đàn hình kim tự tháp đã bị phá hỏng hơn nửa, phía trên có một quan tài bị lật nghiêng.
- Quan tài này có thể dùng để chứa thi thể của thần, hẳn là không đơn giản.
Cao Bằng gõ một cái vào ván quan tài, trầm ngâm nói.
- A, ngươi nói cái quan tài này sao.
Bàn Đại Hải đang chơi đùa với Vô Tận Luân Hồi Mê Cung liền tranh thủ thời gian quay đầu sang nói:
- Ta đã thấy quan tài này rất nhiều lần rồi. Trước đây, sau khi một người bạn cũ của ta chết cũng được chứa trong quan tài này. Sau đó lại có thần linh khác cũng từng để ở bên trong.
- Vậy quan tài này còn là một bảo bối sao?
- Bảo bối gì đâu, quan tài này không phải chỉ có một, mà có rất nhiều cái giống như đúc với cái này. Không biết nó làm ra như thế nào, nhưng phẩm chất không tệ. Hơn nữa chất lượng công năng bảo đảm rất tốt, cho dù để lâu ở bên trong cũng sẽ không mục nát.
Bàn Đại Hải tùy tiện nói.
Cao Bằng thả các ngự thú khác ra. Một đám ngự thú tạm thời sinh hoạt ở trong mê cung đổ nát này, nồng độ nguyên tố ở khu vực này đặc biệt cao, sinh hoạt ở trong đó thật ra cũng rất thư thái.
Trong khoảng thời gian này Bàn Đại Hải cuối cùng đã suy nghĩ ra đại khái về cách sử dụng Vô Tận Luân Hồi Mê Cung.
- Công dụng chủ yếu của thần khí này là dùng để vây khốn kẻ địch, về phần diệt giết kẻ địch chỉ là công năng phụ trợ mà thôi. Năm đó, Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ và ta không hợp nhau, nó lại thích dùng mê cung này vây khốn ta, sau đó ở trong mê cung chém giết với ta.
Tuy nhiên, muốn sử dụng mê cung này vây khốn kẻ địch thì nhất định phải nắm giữ pháp tắc chi lực mới được.
Bàn Đại Hải nói:
- Mà các thần khí đều như vậy, pháp tắc chi lực mới có khả năng sử dụng lực lượng của chúng ở mức cao nhất.
- Đám thần các ngươi chế tạo ra những thần khí này, vì sao còn phải làm cho phức tạp như thế. Nhất định phải có pháp tắc chi lực mới có khả năng sử dụng, trực tiếp sử dụng nguyên tố chi lực để điều khiển không phải là xong rồi sao? Vừa đơn giản lại thuận tiện tiện.
Cao Bằng có chút phiền muộn.
Tuy hai thần khí đều ở trong tay của Bàn Đại Hải, nhưng nó là ngự thú của mình, cho nên nói mình có hai thần khí cũng không sai.
Nhưng bởi vì mình không có ngự thú nắm giữ pháp tắc chi lực, cho nên năng lực của hai thần khí này đều bị hạn chế hơn chín phần.
Bàn Đại Hải nói:
- Thật ra đám thần chúng ta chế tạo thần khí cũng là để tăng cường thực lực của mình. Trước khi thành thần, chúng ta đều sử dụng các loại năng lực siêu phàm, nhưng sau khi thành thần chỉ sử dụng pháp tắc để chiến đấu. Có vài thần bởi vì vài nguyên nhân nên chỉ có thể tập trung luyện một loại pháp tắc, còn có thần vì có vài nhược điểm nên mới cần tới thần khí để bù đắp.
Trong mỗi thanh thần khí đều ẩn chứa pháp tắc.
Bởi vì pháp tắc trong thần khí độc lập với bên ngoài, cho nên có thể giảm bớt rất nhiều xung đột. Hơn nữa...
Bàn Đại Hải thở dài:
- Năm đó ta chế tạo Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha chính là để tham ngộ pháp tắc thôn phệ. Ta không biết pháp tắc thôn phệ, pháp tắc này rất khó tu luyện. Cho nên ta giết một con Thao Thiết, sau đó dùng nó và một ít thần vật để chế tạo ra pháp tắc thôn phệ, không ngờ được vừa rèn xong thần khí không lâu lại bị tập kích.
Pháp tắc mê cung này tương đối phức tạp, xem như là một pháp tắc kết hợp.
Cao Bằng gật đầu. Không trách được trong Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha chỉ ẩn chứa có 2% pháp tắc.
- Quan trọng nhất là chúng ta chế tạo thần khí để cho mình dùng, sao có thể nghĩ tới quái vật khác dùng như thế nào.
- Nhưng có một vài công năng căn bản vẫn có thể sử dụng được.
Bàn Đại Hải đắc ý nói:
- Luân Hồi Vô Tận Mê Cung có thể giải phóng ra hình thái, sau đó hóa thành một mê cung siêu lớn. Đương nhiên kích thước của mê cung này có thể biến hóa căn cứ vào ý muốn của ta. Sau khi mê cung giải phóng hình thái sẽ hấp thu các loại nguyên tố trong không khí, sau đó ở bên trong mê cung hình thành các loại hoàn cảnh, còn có các loại cạm bẫy. Nhưng ta cũng có thể chủ động điều khiển mức độ nồng đậm của các loại nguyên tố bên trong mê cung, sau đó dùng để tăng cường tốc độ tu luyện cho ngự thú hoặc bồi dưỡng linh thực.
Bàn Đại Hải nói.
- Đây cũng chính là một ít tiểu bí quyết sử dụng mà ta tạm thời tìm được.
Cao Bằng gật đầu:
- Vậy cứ thử trước đã.
- Được.
Bàn Đại Hải phun ra Luân Hồi Vô Tận Mê Cung, thể tích của tiểu mê cung màu vàng lập tức tăng vọt.
Trong chớp mắt nó đã tăng lên gấp ngàn vạn lần.
Ầm ầm!
Một mê cung khổng lồ màu vàng xuất hiện ở trên bình nguyên.
Mặt đất rung lên, bùn đất từ trong đất bay ra, sau đó tiến vào bên trong không gian màu vàng.
Thời gian một nén hương trôi qua, trước mắt bọn họ xuất hiện một mê cung khổng lồ trải dài vô tận.
Sau khi mê cung thành hình liền điên cuồng hấp thu các loại nguyên tố trong trời đất, ở trên không trung của mê cung hình thành từng vòng lốc xoáy nguyên tố.
Mà ở bên trong mê cung, các loại hoàn cảnh, thực vật, sa mạc, đầm lầy... đột nhiên sinh ra.
- Cái này...
Cao Bằng vỗ trán một cái.
Mê cung này không phải là một động phủ tu luyện di động siêu cấp sao?
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận