Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 553: Người Chơi Nhân Dân Tệ

Chương 553: Người Chơi Nhân Dân Tệ
Nghe hiệu trưởng nói vậy, ánh mắt năm học sinh đi sau lưng hắn đều lập tức sáng lên.
Biểu hiện của hiệu trưởng vào buổi tối hôm qua làm cho năm người bọn họ rất khâm phục.
Một đá đầy khí thế bá đạo này đã trực tiếp đá vỡ một mặt tường của phòng học.
Nghe nói trong cuộc chiến đấu ngày hôm qua, tổn thất nghiêm trọng nhất chính là một cú đá kia của hiệu trưởng.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, nếu như đổi lại thành bọn họ đứng ở vị trí của hiệu trưởng, sợ rằng đã lập tức bị giết chết trong nháy mắt.
- Ta nói có thể các ngươi không thích nghe, nhưng chỉ dựa vào ngự thú của các ngươi bây giờ mà muốn đoạt giải quán quân... nằm mơ đi.
Cao Bằng không hề nể mặt nói.
Ngày hôm qua, để cho bọn họ có lòng tin cho nên Cao Bằng cũng lười đả kích.
Nhưng bây giờ, nếu muốn chuẩn bị đoạt giải quán quân vậy thì hắn nhất định phải để bọn họ hiểu rõ sự khác biệt giữa lý tưởng và hiện thực.
Có lý tưởng là chuyện tốt.
Nhưng tuyệt đối đừng biến thành ảo tưởng, biết mình kém hơn người khác ở chỗ nào mới có khả năng khiêm tốn đi chiến đấu với kẻ địch.
- Thế nào, các ngươi không phục à?
Cao Bằng nhìn rõ vẻ mặt của bọn họ.
- Như vậy đi, chúng ta tới so tài một chút. Ta cũng không cần ngự thú của mình, chỉ sử dụng quái vật ký sinh trên người một con ngự thú của ta để đánh cùng các ngươi, các ngươi thấy thế nào?
Quái vật ký sinh trên thân của ngự thú...
Nghe hình như không quá lợi hại.
- Được.
Tào Hoán tiếp nhận khiêu chiến.
Tuy Tào Hoán là hũ nút trong đội ngũ, nhưng thực lực ngự thú của nàng đã khiến cho nàng trở thành một người không thể coi thường trong đội ngũ.
Nếu Tào Hoán tiếp nhận khiêu chiến... Vậy bọn họ cũng chỉ có thể kiên trì xông lên.
Hơn nữa, sau khi thật sự tiếp nhận khiêu chiến, năm người này trái lại có cảm giác nóng lòng muốn thử.
Dù sao đây chỉ là so tài chứ không phải thật sự chém giết tới người sống kẻ chết, nghĩ như vậy nên năm bạn học nhỏ lại có chút kích động.
- Nếu có thể đánh bại hiệu trưởng thì đủ để khoe khoang cả đời rồi.
Ngụy Cung Phồn lớn giọng nói, vẻ mặt rạng rỡ.
- Vào đi.
Cao Bằng đưa bọn họ vào trong một căn phòng đặc biệt.
Xung quanh gian phòng được sử dụng tài liệu đặc biệt.
Trừ khi quái vật Vương cấp ở bên trong mới có khả năng phá hủy được gian phòng, quái vật dưới Vương cấp thậm chí không thể tạo ra một vết nứt.
Tổng cộng có bảy con ngự thú tiến vào phòng, trừ ngự thú của Tào Hoán còn có cả Bắc Quất.
Bắc Quất vừa cao lại vừa gầy, nhìn qua có vẻ yếu ớt không chịu nổi một cơn gió, dường như một trận gió là có thể thổi ngã nó.
- Đây là quái vật ký sinh trên thân ngự thú mà hiệu trưởng đã nói sao?
Mạc Ứng Minh gãi đầu, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
- Có phải con quái vật ký sinh này quá lớn không? Quái vật ký sinh cũng có thể cao ba mét à?
Vương Cửu Cửu vung vẩy tay chân ra hiệu.
- Ta cho rằng tối đa cũng chỉ có nửa mét, hơn nữa nhìn qua nó giống như thụ yêu. Có thụ yêu ký sinh trên người sao?
Vẻ mặt năm bạn học nhỏ đều mờ mịt, cây ký sinh cái gì chứ? Cây mọc ở trên núi, chẳng lẽ hiệu trưởng còn có ngự thú có kích thước như một ngọn núi sao?
Ý nghĩ này làm bản thân bọn họ cũng thấy buồn cười. Đúng là sức tưởng tượng phong phú.
- Con ngự thú này của ta có đẳng cấp thấp nhất, chỉ là cấp 50.
Cao Bằng thản nhiên nói:
- Hơn nữa nó còn không phải là ngự thú am hiểu chiến đấu. Nếu như các ngươi có thể đánh bại nó, các ngươi mới có tư cách đi khiêu chiến vị trí quán quân.
Đẳng cấp thấp nhất là cấp 50?
Vậy chúng ta tính là gì...
- Rống!
Thiết Cốt Kiếm Xỉ Hổ nhào tới, cắn về phía cánh tay của Bắc Quất.
Bắc Quất nhẹ nhàng vung tay trái lên, bốp!
Thiết Cốt Kiếm Xỉ Hổ bay lên không trung, bị một tát này đánh bay xa hơn mười mét, bịch một tiếng đập vào trên vách tường rồi bắn ngược trở về, hôn mê bất tỉnh.
Thiết Dực Giáp Khách bên kia xông đến nửa đường lại muốn chuyển hướng. Cánh tay gỗ bên phải của Bắc Quất giơ lên, bốn ngón tay nắm lại thành nắm đấm, rất nhiều cành cây theo nắm đấm không ngừng kéo dài chộp lấy Thiết Dực Giáp Khách.
Thiết Dực Giáp Khách lăn người lùi lại, chiến giáp do những mảnh sắt thép tạo thành không ngừng kéo dài, một chiêu quét ngang ngàn quân chém về phía một cành cây gần nhất.
Kiếm sắt rơi vào trên cành cây phát ra một tiếng động nặng nề, một kiếm này cắm ở trên cành cây, những cành còn lại linh hoạt giống như mãng xà bắt đầu quấn lấy. Trong giây lát đã hoàn toàn bao bọc Thiết Dực Giáp Khách lại, một vài cành rất nhỏ còn theo khe hở giữa giáp sắt quấn vào bên trong, trực tiếp biến nó thành một cái bánh chưng.
Bên kia, năng lực của Ma Đằng Phàn Sơn Quỷ tương tự với Bắc Quất, nhưng đẳng cấp lại kém hơn 10 cấp. Hơn nữa vừa đối mặt thì hai chiến lực chính trong đội ngũ đã bị hạ gục trong nháy mắt, nó làm gì còn dám tiến lên múa rìu qua mắt thợ.
Cao Bằng nhìn về phía Tào Hoán. Trong trận chiến đấu này, từ đầu đến cuối điểm thắng duy nhất chính là trên người Thiên Cung Vân Tước của nàng.
Tào Hoán im lặng một lát rồi nói:
- Ta chịu thua.
- Hả! Sao ngươi không đánh vậy?
- Sao ngươi không đánh đã nhận thua?
Bốn người khác giật mình kinh ngạc.
Cao Bằng cũng kinh ngạc trước quyết định của Tào Hoán:
- Tuy đẳng cấp của Thiên Cung Vân Tước của ngươi thấp hơn ngự thú của ta một chút nhưng phẩm chất không kém, cũng không phải không có cơ hội chiến thắng. Tại sao ngươi lại nhận thua.
- Ngự thú của ta được hiệu trưởng ngài nâng cao phẩm chất, có đánh hay không đều không quan trọng.
Tào Hoán lắc đầu.
Cao Bằng liếc nhìn nàng, sau đó nhìn về phía bốn người khác:
- Cũng được, dù sao cuộc khiêu chiến này ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết tầm quan trọng của đẳng cấp. Chiến thuật, phối hợp gì đó đều vô căn cứ. Các ngươi có chiến thuật, đối thủ cũng có chiến thuật, những điều này đều không đáng tin, chỉ có thực lực có thể nghiền ép đối thủ mới là quan trọng nhất.
- Cho nên ta chuẩn bị trong vòng sáu ngày này sẽ tiến hành tập huấn khẩn cấp cho các ngươi, tranh thủ để tất cả thăng lên cấp Lĩnh Chủ trước khi đi tới Ma Đô.
- ! ?
- ! ! !
Cao Bằng nói xong liền xoay người rời khỏi phòng, một lát sau lại đi tới, trong tay cầm 5 túi nhựa trong suốt.
Hắn theo trình tự đưa túi nhựa cho từng người.
Còn không chờ bọn họ nhìn thấy rõ ràng trong tay là vật gì, ngự thú của bọn họ đã trở nên nóng nảy bất an. Vương Cửu Cửu trực tiếp bị ngự thú Thiết Cốt Kiếm Xỉ Hổ đẩy ngã. Lúc này, con hổ lớn dài bốn mét giống như một con mèo nhỏ tội nghiệp nhìn chằm chằm vào Vương Cửu Cửu, chỉ thiếu nước kêu meo meo.
- Đây là tinh hạch quái vật sao?
Ngụy Cung Phồn kinh ngạc kêu lên một tiếng và giơ túi nhựa lên trước mắt mình. Trong túi chứa một tinh thể trong suốt có kích thước bằng quả trứng gà, hình dạng rất quen thuộc, bọn họ đều đã gặp qua rất nhiều lần nên biết chúng chính là tinh hạch quái vật.
Chỉ có điều, sao nhìn tinh hạch quái vật này lại lớn như vậy chứ?
- Ừ, đây là tinh hạch quái vật Vương cấp, cho ngự thú của các ngươi ăn đi.
Cao Bằng tùy ý nói.
Có người nói, khi một người bị sợ hãi vẫn có kinh ngạc quá nhiều lần chỉ trong thời gian ngắn, bọn họ rơi vào tình trạng mất cảm giác.
- Hiệu trưởng thật sự cho chúng ta cái này sao!?
- Nói linh tinh nữa thì trả lại đây.
Năm bạn nhỏ không dám nói tiếp nữa, lặng lẽ đút tinh hạch cho ngự thú ăn.
Năm con ngự thú cấp Thủ Lĩnh nuốt tinh hạch quái vật vào, tinh thần con nào con nấy đều tăng cao, chạy loạn khắp nơi.
Thấy bọn nó hưng phấn như vậy... Tối nay sợ rằng đừng mong ngủ nữa.
Mấy ngày kế tiếp, bọn họ xem như đã thật sự hiểu cái gì gọi là người chơi nhân dân tệ, cách thức hiệu trưởng huấn luyện cho ngự thú của bọn họ chính là các loại chiến đấu với cường độ cao và dùng các loại thuốc dinh dưỡng nhìn qua rất đắt tiền.
Ở trong mắt bọn họ, đó không phải là thuốc mà là từng bình điểm tín dụng.
Được rất nhiều thuốc và tinh hạch quái vật Vương cấp trợ giúp, trong khoảng thời gian ngắn năm con ngự thú đã đột nhiên tăng mạnh, ngoại trừ đẳng cấp của Đại Dương Hoa trước đó quá thấp chỉ có 35 cấp, giờ tăng lên cấp 40, bốn con ngự thú khác đều tăng lên cấp Lĩnh Chủ.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận