Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 225: Lý Dục

Chương 225: Lý Dục
Nếu đã nói xin lỗi, Cao Bằng cũng không phải là người không nói lý.
Nhận lấy áo khoác từ trong tay Thái Quang Minh, sau đó vỗ vỗ đầu Tiểu Hoàng.
- Chúng ta đi, duỗi cánh ra ta giúp ngươi mặc.
- Cạc.
Tiểu Hoàng nghểnh cổ liếc Cao Bằng một cái, sau đó nâng cánh lên. Cao Bằng giúp nó mặc áo khoác vào, sau đó điều chỉnh góc áo ngay ngắn rồi vỗ vỗ tro bụi trên áo.
- Đã là một con vịt lớn thế rồi mà một cái áo cũng không biết mặc, ngươi nói ngươi có mất mặt hay không, coi chừng sau này ngay cả vợ cũng không tìm được.
Cao Bằng tận tình khuyên nhủ, ân cần dạy dỗ.
- Không có khả năng!
Tiểu Hoàng lớn tiếng kêu lên,
- Chuồng vịt hai tầng ta ở là một cái biệt thự nhỏ gần hồ, ta còn có một bãi cỏ lớn và trọn vẹn một cái hồ! Mỗi ngày được ăn thịt Thanh Thạch Ngư và uống nước suối tốt nhất, ta là một con vịt giàu có nhất toàn bộ thành phố núi này!
- Ta giàu có hơn nhiều so với những con vịt trong phim truyền hình của nhân loại các ngươi.
Tiểu Hoàng kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
- Học mấy thứ này ở đâu vậy?
Cao Bằng gõ lên đầu Tiểu Hoàng một cái.
- Không được phép gõ! Còn gõ nữa ta sẽ biến thành đần độn mất!
Tiểu Hoàng căm tức nhìn Cao Bằng.
Nhìn thấy cử động giữa Tiểu Hoàng và Cao Bằng, đám người Thái Quang Minh đột nhiên cảm thấy Cao Bằng trước mắt giống như đã biến thành người khác.
Trở nên đặc biệt ôn nhu và tỉ mỉ.
Hôm nay chỉ có buổi sáng mới có chương trình học, giờ lên lớp kết thúc Cao Bằng đứng dậy thu dọn sách vở trên bàn học.
- Hội học sinh bên kia tìm ra một loại quái vật kiểu mới chưa từng có ai phát hiện qua, có muốn đi cùng với ta qua đó xem không?
Quân Mạc Y mặc áo sơ mi dài tay màu đen đột nhiên mở miệng hỏi Cao Bằng.
- Quái vật kiểu mới sao?
Cao Bằng trầm ngâm, về phần hắn thì chẳng có gì, có điều việc của hội học sinh để hắn tới thích hợp sao.
- Có thể tập hợp mấy bạn khác trong lớp đến giúp đỡ, người đưa ra chuyện này là học trưởng ở đại học Du Châu chúng ta.
Quân Mạc Y mặt không biểu cảm nhìn Cao Bằng.
- Ta đi xem một chút vậy.
Cao Bằng suy nghĩ một chút rồi đáp.
. . .
Ta tên là Lý Dục, ta là người Du Châu.
Vốn dĩ nhà ở cũ đã bị sụp đổ trong cơn chấn động lúc tai biến xảy ra, sau cơn tai biến mới chuyển đến nhà mới.
Nhà mới là do chính phủ liên minh bồi thường nên cũng không tốn tiền, được miễn phí đổi một bộ phòng ở mới ngược lại để Lý Dục quên đi sự khó chịu vì nơi ở bị phá hủy.
Thuở nhỏ cha mẹ đều mất, hắn côi cút một thân một mình, lớn lên tại cô nhi viện, dưới sự hỗ trợ của người mẹ ở côn nhi viện và những người hảo tâm của xã hội thì hắn cũng đã thành công học xong đại học. Bình thường cũng chỉ còn liên hệ với một người bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau ở cô nhi viện.
Nhưng gần đây để cho ta vô cùng bất an chính là, mỗi khi đến nửa đêm thì cặp vợ chồng ở lầu trên sẽ bắt đầu cãi nhau, cãi nhau cực kỳ dữ dội, mà nội dung cãi nhau chỉ là một chút việc vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi mà thôi.
Kỳ thật giữa hai vợ chồng có một chút ma sát cũng là việc bình thường, thử hỏi có cặp vợ chồng nào mà không cãi nhau chứ?
Đúng không.
Coi như cả hai cãi nhau thường xuyên một chút cũng không phải không thể tiếp nhận, Lý Dục ta cũng không phải loại người tính tình nóng nảy kia.
Nhưng vấn đề quan trọng nhất là nhà ta lại ở tầng cao nhất mới chết!
Lý Dục khẩn trương ngồi trên giường, cửa sổ bị mở ra, ánh trăng màu trắng bạc chiếu vào từ ngoài cửa sổ.
Run rẩy với tay lấy hộp thuốc lá trên đầu giường giũ ra một điếu thuốc, dùng cái hộp quẹt châm lửa rồi để vào trong miệng rít sâu một hơi, sau đó chậm rãi phun ra vòng khói.
Lại tới nữa rồi.
Trên trần nhà truyền đến tiếng cãi vã đứt quãng, có thể loáng thoáng nghe thấy là một giọng nữ và một giọng nam.
- Tôi nói tôi không có quan hệ gì với anh ta cả! Sao anh lại không tin tôi chứ.
- Đánh rắm, người ta đều đã trông thấy hai người ở cùng một chỗ ăn cơm tối với nhau sau đó đi khách sạn mướn phòng…
Giọng nói dần dần thu nhỏ, sau đó là những tiếng ồn ào dữ dội, còn có âm thanh đánh mạnh lên bàn.
- Ta đã ở lầu cao nhất rồi, trên tầng thượng còn chui đâu ra vở kịch luân lý gia đình vậy chứ!
Lý Dục suýt chút nữa điên mất, ban ngày hắn cũng đi lên tầng thượng nhìn qua, trên đó chỉ là một cái sân thượng trống trơn, mấy người hàng xóm ở sát vách hắn có trồng vài bồn hoa và chất mấy món đồ linh tinh ở đây, ngoài ra không còn bất kỳ thứ gì để cho người cư ngụ cả.
Đôi mắt thâm quầng nhìn chằm chằm, Lý Dục không chút do dự đứng dậy.
- Coi như là quỷ ta cũng phải liều mạng với nó! Cứ như vậy thì người ta làm sao có thể ngủ được? Cũng đã một tháng rồi!
Theo Lý Dục đứng dậy, một con chó lớn màu vàng đậm nằm sấp bên giường lè lưỡi vừa từ dưới đất đứng lên vừa cọ cọ lên đùi Lý Dục tỏ vẻ lấy lòng.
Phù, may mà ta có ngự thú.
Nhìn ngự thú mà mình đã nuôi dưỡng hơn hai năm, trong lòng Lý Dục an tâm hơn không ít.
Mặc dù bởi vì nguyên nhân công việc nên bình thường mình rất ít khi huấn luyện nó, may là nó cũng rất không chịu thua kém, hiện tại đã là cấp Tinh Anh.
Một con chó hung ác như thế, cứ coi như là quỷ cũng sẽ phải sợ... chứ.
Hơn nữa đoạn thời gian trước ngự thú của mình còn sử dụng Đại địa dược tề version 1 của tập đoàn Nam Thiên, sau khi dùng còn có biến hóa rất lớn, nghe nói đã tiến hóa thành Đại Địa Kim Quang Khuyển gì gì đấy.
- Hi vọng dược tề của tập đoàn Nam Thiên có tác dụng.
Lý Dục tự lẩm bẩm một mình.
Sau đó mở cửa lớn ra, nhìn về phía cầu thang đen kịt, một cơn gió lạnh thổi qua khiến toàn thân Lý Dục dâng lên một luồng hàn ý, dũng khí vừa khó khăn tích góp nhất thời tan biến đi không ít.
- Gâu!
Đại Địa Kim Quang Khuyển sủa một tiếng.
Một tiếng chó sủa này làm cho đèn cảm ứng trên cầu thang sáng lên.
Nhìn những bậc thang xi măng màu xám dưới ánh đèn trắng thâm trầm, Lý Dục gắt gao nhìn chằm chằm vào khoảng không ở đầu cầu thang.
Suy nghĩ một lát, sau đó nhanh chóng chạy về phòng bếp cầm hai con dao phay lên.
Trong tay có dao, bên người có chó, nhất thời dũng khí cũng tăng lên không ít!
- Đi!
Lý Dục nghiến răng nghiến lợi, gương mặt thanh tú trở nên vô cùng dữ tợn.
Cả tháng nay, mỗi ngày đều không thể ngủ ngon, mất ngủ càng ngày càng nghiêm trọng khiến hắn đều sắp bị bức điên rồi.
Đại Địa Kim Quang Khuyển thấy chủ nhân xông lên lầu bèn đuổi theo, ở sau lưng không ngừng sủa to.
Con người chính là như vậy, dù sao ban ngày lá gan cũng lớn hơn đêm tối, trong hoàn cảnh náo nhiệt càng dễ khiến người ta tăng thêm dũng cảm hơn so với hoàn cảnh vắng vẻ lạnh lẽo.
Quả nhiên hai cánh cửa lớn trên sân thượng không hề bị khóa, chỉ là cửa lớn có chút nặng nề, Lý Dục phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể đẩy cửa ra được.
Thời điểm đứng phía sau cửa hắn còn có thể nghe thấy âm thanh cãi vã kịch liệt trên sân thượng, trong nháy mắt cửa lớn bị đẩy ra, đập vào mắt hắn là một mảnh sân thượng trống trải mà quạnh quẽ, dường như cánh cửa đã mở ra một thế giới mới, ánh trăng màu trắng bạc rải đầy sân thượng, không gian vắng lặng.
Trong sát na đó, tất cả âm thanh đều biến mất vô tung vô ảnh, tựa như vừa rồi chỉ là nghe nhầm.
- Gâu!
Lúc này Đại Địa Kim Quang Khuyển cũng lên đến, nhìn thấy sân thượng trống trải không thể chờ đợi được chạy nhảy khắp nơi.
Đại Địa Kim Quang Khuyển là do Kim Quang Khuyển tiến hóa mà ra, còn Kim Quang Khuyển là do chó lông vàng biến dị thành. Cho nên, Đại Địa Kim Quang Khuyển kế thừa thiên tính hoạt bát hiếu động của chó lông vàng.
Thứ kia… trốn đi rồi sao?
Lý Dục không hề buông lỏng cảnh giác, đưa mắt nhìn khắp bốn phía.
Hắn không hề phát hiện, chẳng biết từ lúc nào đèn cảm ứng trong hành lang sau lưng đã lặng yên tắt ngấm, bóng tối dày đặc lan tràn, một đôi tay trắng bệch khô héo chậm rãi duỗi ra, dung một loại tư thế cực kì thân mật ôm lấy Lý Dục.
- Gâu!
Đại Địa Kim Quang Khuyển đột nhiên phát giác được không đúng, lúc quay đầu nhìn về phía Lý Dục thì con mắt đột nhiên trợn to, điên cuồng chạy tới giống như phát điên.
- Sao vậy?
Lý Dục nhận ra biến hóa cảm xúc của ngự thú, vội vàng rời khỏi hành lang tiến vào sân thượng.
Đại Địa Kim Quang Khuyển không ngừng chạy vòng quanh người hắn. Sau khi Lý Dục kiểm tra cơ thể mình mới tuôn ra một thân mồ hôi lạnh.
Ở trên hai cánh tay hắn có hai vết bầm hình dấu tay! Sờ lên mơ hồ có cảm giác đau đớn giống như bị kim đâm!
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận