Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 402: Trấn Nhỏ Sa Tịch

Chương 402: Trấn Nhỏ Sa Tịch
- Kỳ thật tôi đã sớm muốn giải quyết những tên cặn bã Bạch Kim Chi Thủ kia, bọn họ tựa như một đám giòi bọ bẩn thỉu làm ô nhiễm toàn bộ Thánh La Thiên.
Gafar lạnh giọng nói. Lúc nhắc tới Bạch Kim Chi Thủ thì ánh mắt hắn tràn đầy chán ghét.
- Bọn họ đã hoàn toàn vi phạm giáo nghĩa của Thánh La Thiên, bọn họ chính là một đám phản đạo giả.
- Nhưng mà tôi càng tò mò hơn là rốt cuộc đám Bạch Kim Chi Thủ kia làm thế nào lại chọc tới một vị Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ như cậu vậy.
Gafar có chút hiếu kỳ.
Cao Bằng cũng không thông báo thân phận của mình ra trước, chỉ là lấy thân phận của một Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ để đưa ra thỉnh cầu muốn gặp mặt Gafar.
Mặc dù đến ngày hôm nay số lượng Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ trên thế giới đã tăng lên thêm một chút, nhưng Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ vẫn hết sức thưa thớt như cũ.
Chỉ cần muốn thì Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ hoàn toàn có thể thoải mái nhận được chức vụ cấp thính trở lên trong chính phủ.
Huống chi Cao Bằng còn phô bày ra việc mình có hẳn hai con ngự thú cấp Lĩnh Chủ.
Việc này nếu so sánh với Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ khác thì phải mạnh mẽ hơn một mảng lớn.
Gafar tôn trọng cường giả, tại vùng đất này cường giả luôn nhận được sự kính trọng.
- Cũng không phải chuyện lớn gì, là do Bạch Kim Chi Thủ đã từng mấy lần phái người đến ám sát tôi.
Cao Bằng thật thật giả giả trả lời.
Gafar nghe vậy thì cười khẽ,
- Mấy tên gia hỏa không dám lộ mặt kia luôn thích sử dụng những thủ đoạn nhỏ kiểu này.
- Nghe nói cậu muốn báo thù sao? Tôi nghĩ mình có thể cung cấp một vài sự trợ giúp cho cậu. Tôi biết địa điểm một vài phân bộ của Bạch Kim Chi Thủ, cậu hoàn toàn có thể qua đó hưng hăng phát tiết một phen.
Gafar nhẹ nhàng nói. Trong tôn chỉ của Thánh La Thiên có một điều giáo nghĩa là —— Những người từng gây tổn thương cho ngươi thì không đáng thương hại, cũng không cần tha thứ, ngươi chỉ cần giơ lên vũ khí của mình để bảo vệ tôn nghiêm của bản thân.
- Tôi không cần địa điểm của mấy phân bộ này, tôi chỉ cần địa chỉ tổng bộ hoặc là một vài căn cứ quan trọng.
Cao Bằng lắc đầu.
Diệt đi một vài phân bộ của Bạch Kim Chi Thủ thì có ý nghĩa gì, Cao Bằng hoàn toàn có thể thông qua con đường của mình tìm ra những phân bộ đó.
Hắn liên hệ với cao tầng Kim Sa quốc là hi vọng có thể biết được vị trí tổng bộ của Bạch Kim Chi Thủ hoặc là địa điểm nào đó cực kỳ quan trọng của chúng.
Hắn tin tưởng thân là chính phủ bản thổ - phân bộ Liên minh chính phủ tại khu Kim Sa sẽ nắm được nhiều thông tin hơn so với người bình thường rất nhiều, vĩnh viễn đừng xem nhẹ lực lượng của phía chính phủ.
Ở trong nội bộ chính phủ khẳng định cũng phân hóa làm hai trong việc đối đãi với Bạch Kim Chi Thủ. Có người duy trì ý kiến muốn diệt đi Bạch Kim Chi Thủ, cũng có người muốn bảo vệ Bạch Kim Chi Thủ, thậm chí nói không chừng Bạch Kim Chi Thủ có khả năng chính là nanh vuốt của một vị lãnh đạo cao tầng nào đó. . .
Gafar nhìn thẳng vào hai mắt Cao Bằng, suy tư một lát,
- Chờ một chút.
Sau đó quay người gọi mấy cuộc điện thoại.
Một hồi lâu sau mới quay trở lại,
- Thì ra là Vong Linh Thiên Tai các hạ, khó trách tôi lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Vừa rồi Gafar trở về gọi điện thoại xác nhận thân phận của Cao Bằng. Cao Bằng cũng không có tận lực giấu diếm thân phận của mình, cho nên chỉ cần liên hệ một chút là biết được thân phận thật sự của hắn.
- Nếu như cậu đi hỏi những người khác trong chính phủ thì nhiều nhất chỉ biết được vị trí của căn cứ quan trọng nào đó của Bạch Kim Chi Thủ, nhưng mà cậu hỏi tôi thì đúng người rồi.
Trên khuôn mặt cứng ngắc của Gafar chen ra một nụ cười.
- Tôi biết tổng bộ của Bạch Kim Chi Thủ ở nơi nào.
Gafar khẳng định nói.
- Nhưng mà tôi khuyên cậu không nên tới đó thì hơn, trên thực tế đó cũng không phải một lựa chọn tốt nhất.
Gafar lắc đầu,
- Cậu phải biết? Cho dù Bạch Kim Chi Thủ ở khu Kim Sa bị chính phủ chúng tôi áp chế rất thảm, nhưng nó chung quy vẫn là một cái tổ chức cỡ lớn, Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ trong đó chắc chắn cũng không phải chỉ một người.
- Không sao.
Cao Bằng lắc đầu.
Gafar mấp máy môi tựa hồ muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.
- Được rồi, tôi tôn trọng lựa chọn của cậu.
Gafar mở miệng nói ra.
- Trên thực tế. . . Tôi cũng muốn chúc cậu thành công, tốt nhất là có thể tiêu diệt đám virus Bạch Kim Chi Thủ kia.
- Tôi hiểu rồi.
Cao Bằng gật đầu. Sau khi đạt được địa chỉ chính xác từ tay Gafar, Cao Bằng liền rời khỏi. Cao Bằng cũng tin tưởng Gafar sẽ không cùng Bạch Kim Chi Thủ thông đồng làm bậy. Bởi vì cách đây mười ba năm của khi Gafar còn đang đảm nhiệm chức vụ cục trưởng cục cảnh sát thì vợ và con gái hắn đã mất mạng trong một vụ đánh bom tự sát, mà hắc thủ phía sau màn chính là Bạch Kim Chi Thủ.
Những năm gần đây Gafar vẫn luôn một mực là chủ lực tiên phong đối đầu với Bạch Kim Chi Thủ. Nhìn bóng lưng của Cao Bằng, ánh mắt Gafar hết sức phức tạp. Khoảng thời gian gần đây là một giai đoạn đặc thù, tất cả nhân viên chiến đấu cao cấp của chính phủ đều tự mình ra ngoài tác chiến, bao quát nhằm vào Bạch Kim Chi Thủ.
Tổng bộ của Bạch Kim Chi Thủ nằm tại trấn nhỏ Sa Tịch, đây là một thành trấn nhỏ đến mức không thể tìm thấy trên bản đồ.
Trấn nhỏ Sa Tịch mới được hình thành sau khi tai biến xảy ra, đây là một trấn nhỏ ở vùng đất hoang vắng nằm sâu trong sa mạc Hoàng Kim Hải.
Chỉ có một vài người thường xuyên ra vào sa mạc mới có thể biết đến trấn nhỏ này, có đôi khi sẽ qua đó tìm kiếm một chút tiếp tế, cũng không biết vì sao người ở đó luôn luôn hết sức dễ nói chuyện.
Trấn nhỏ Sa Tịch nằm ở một tòa ốc đảo sâu bên trong sa mạc, tổng cộng diện tích chỉ có hơn mười dặm. Sâu bên trong còn có một hồ nước không lớn, xung quanh hồ có rất nhiều phòng ốc.
Ở tất cả các ngõ ngách của trấn nhỏ đều có lính canh mặc áo bào màu cát vàng tuần tra cảnh giới.
Trên bầu trời thỉnh thoảng có mấy con Dực Long màu vàng xuyên qua bão cát mù mịt đáp xuống bên trong trấn nhỏ Sa Tịch. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một số người mang theo ngự thú Sa Trùng từ biên giới trấn nhỏ đi sâu vào trong sa mạc.
Một vài bóng dáng leo lên cồn cát quan sát tòa trấn nhỏ này từ phía xa.
Phía bắc có trồng một loạt lục thực, toàn bộ tiểu trấn tựa như một vầng trăng lưỡi liềm, nhà cửa xây dựng xung quanh hồ, ở bên hồ còn trồng mấy hàng cây cọ.
Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy từng bóng người ra vào trấn nhỏ.
Cao Bằng hít sâu một hơi,
- Chắc hẳn là nơi này.
Cúi đầu xem xét bản đồ trong tay, sau đó Cao Bằng cất bản đồ vào trong túi.
- Rốt cuộc tìm được, trong sa mạc thật đúng là khó tìm. . . Chúng ta đi qua thôi.
Cao Bằng mở miệng nói. Sau đó hắn mang theo một nhóm ngự thú hướng về trấn nhỏ phía trước đi đến.
A Ngốc mặc hắc bào rộng thùng thình đi theo sau lưng Cao Bằng, bên cạnh là Bạch Cương Phong Nhận Thú trầm mặc không nói, Hàn Sương Tịch Sư cùng với Tiểu Diễm.
Tiểu Diễm có thể phi hành nên chủ yếu phụ trách địch nhân trên không trung, đồng thời tiến hành truy kích khi địch nhân chạy trốn.
Bạch Cương Phong Nhận Thú phụ trách điểm phá tập sát.
Năng lực hệ Băng của Hàn Sương Tịch Sư có thể đưa đến tác dụng không chế chiến trường—— Nguyên nhân trọng yếu nhất là thể tích của nó rất nhỏ, rất dễ dàng mang theo bên người.
Hơn nữa quả nhiên như Cao Bằng dự liệu, bên dưới mặt đất và lớp cát xung quanh tiểu trấn có chôn cất rất nhiều bạch cốt.
Phương pháp xử lý thi thể tốt nhất chính là chôn cất, mà trong sa mạc lại rất dễ dàng làm được điều này.
- Có người không rõ thân phận tiếp cận.
Người phụ trách cảnh giới đã phát hiện ra Cao Bằng đang tiếp cận, nhỏ giọng thông báo vào trong microphone.
- Đã biết.
Trong tai nghe truyền đến một giọng nói khác.
Khi còn cách trấn nhỏ chừng 500 bước Cao Bằng mới dừng lại.
Đại khái nơi này chính là vị trí tốt nhất.
A Ngốc ngẩng đầu đầu, linh hồn hỏa diễm trong hốc mắt chầm chậm thiêu đốt, giơ cánh tay lên xòe ra năm ngón, từng luồng hỏa diễm màu trắng quấn quanh cánh tay A Ngốc.
- Khôi phục đi. . . Những người chết đang ngủ say.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận