Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 646: Tiểu Bàn

Chương 646: Tiểu Bàn
- Vậy chúng nó có cái ưu điểm cộng đồng nào?
Trần Khải Luân miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
- Ha ha, ưu điểm sao! Ưu điểm của tụi nó là ăn rất khỏe.
Cao Bằng nghĩ một chút, lấy tay vân vê cằm mình.
- Ăn rất rất khỏe!
Lại bỏ thêm một câu khẳng định.
- Oa.
Đại Chủy Thiềm Thừ ngẩng đầu ưỡn ngực, phát ra tiếng ếch kêu thật lớn, chỉ là có những cục u gồ ghề trên lưng nhìn có hơi khiếp một chút.
- Em xem con này xem, mặc dù ăn nhiều một chút, cục u phía sau lưng to một chút, lúc ngủ còn thích đánh rắm. Nhưng mà nó là một con cóc tốt bụng.
Cao Bằng chỉ vào Đại Chủy Thiềm Thừ rồi nói.
Trần Khải Luân: ? ? ?
- Còn có cái con Bạo Vị Vương Trư này. Mặc dù ăn rất nhiều, nhưng mà nó cũng có rất nhiều thịt! Xưa nay nó không chịu lãng phí lương thực, kiên trì làm một con heo ăn ít đồ ăn nhưng lại có nhiều thịt nhất.
Cao Bằng vỗ vỗ Bạo Vị Vương Trư tai to mặt lớn. Bạo Vị Vương Trư rất cao hứng thở phì phò phì phò hai tiếng, liên tục gật đầu.
Trần Khải Luân hít sâu một hơi. Nếu như không phải đánh không lại Cao Bằng, nàng tuyệt đối muốn nhảy lên đánh đầu hắn vài cái.
Ấn tượng về ta trong lòng ngươi chính là một đại vị vương sao.
- Thôi đừng.
Trần Khải Luân kiên định từ chối.
- Em muốn ngự thú nào dễ nhìn một chút.
Rốt cuộc Trần Khải Luân đã hiểu được một điều, tuyệt đối không thể để cho vị anh họ này giúp mình tuyển chọn ngự thú.
- Đẹp mắt?
Cao Bằng sửng sốt một chút, lầu bầu nói.
- Không nghĩ tới em là một người lại quan trọng vẻ bề ngoài như vậy.
Ngược lại thì Cao Bằng không có yêu cầu quá lớn với hình thể bề ngoài của ngự thú, chỉ cần có năng lực tính cách tốt là được, từ lúc trước hắn chọn A Ban và Đại Tử cũng có thể thấy được chút ít.
- Để cho anh nghĩ một chút.
Cao Bằng trầm ngâm một hồi, cuối cùng vỗ tay một cái.
- Anh nghĩ tới một con, nhưng mà phải được cha mẹ của nó đồng ý mới được.
Trần Khải Luân đi theo phía sau mông Cao Bằng, trong mắt tràn đầy vẻ cảnh giác. Hiện tại nàng cực độ không tin tưởng đối với người anh họ Cao Bằng không đáng tin cậy này.
Cao Bằng dẫn theo Trần Khải Luân rời khỏi phòng thí nghiệm từ cửa sau, sau đó mang Trần Khải Luân đi theo phương hướng lúc đến đây.
Đi tới hậu viện, xuyên qua một mảnh hoa viên nho nhỏ, đằng sau vườn hoa là một mảng hồ nước rộng lớn.
Hồ nước không tính là xinh đẹp, cảnh sắc bên bờ cũng không có cái gì đẹp như vẽ, ưu điểm duy nhất chính là tương đối lớn.
- Bộp bộp bộp.
Cao Bằng ngồi xổm xuống vỗ vỗ mặt nước.
Chỉ chốc lát, một cái đầu màu bạc trắng to lớn thò ra khỏi mặt nước.
Đỉnh đầu mọc ra hai nhọn sừng nhỏ, mắt to trong veo như nước sau khi trông thấy Cao Bằng thì dường như rất vui vẻ.
- Phụt.
Nó hút một ngụm nước sau đó phun vào chân Cao Bằng.
- Tiểu Bàn, gần đây gầy hơn rồi đó.
Cao Bằng tán dương.
Cái con cá đầu to có sừng này chính là đứa con béo của Bạch Long và Ngân Long, lúc Cao Bằng mới nhìn thấy lần đầu thì nó béo tới nỗi nhìn giống như một con tằm trắng xóa.
Hiện tại không chỉ mọc sừng, còn gầy hơn, giống như đang trở nên đẹp hơn.
-╭(╯^╰)╮, trước kia là ta bị mập giả thôi, bây giờ mới là bộ dạng thật của ta.
Tiểu Bàn vui vẻ quẫy đuôi ở bên bờ.
- Đây là…
Trần Khải Luân chưa từng nhìn thấy quái vật nào có linh tính như vậy, có chút kinh ngạc.
- Đây là Tiểu Bàn, con của Bạch Long và Ngân Long, trong cơ thể có long huyết.
Cao Bằng nói.
- Đây là hậu duệ ngự thú của ông ngoại sao!
Hai mắt Trần Khải Luân sáng lên. Nàng cũng đã nghe người khác nói qua loại hậu duệ của ngự thú cao cấp này.
Có không ít hậu duệ của ngự thú Vương cấp thậm chí Hoàng cấp trở thành tân tú cực kỳ bán chạy. Ngự thú của Ngự Sử Vương cấp chính là Vương cấp, hậu đại của chúng không phải ngự thú bình thường có thể so sánh được. Nhưng mà trên cơ bản hậu đại của những ngự thú cấp cao này sẽ không bán cho người ngoài.
Bọn họ chỉ truyền cho đời sau của mình hoặc là thân nhân, hôm nay đã lờ mờ hiển lộ rõ ra hình thức ban đầu của tân đẳng cấp giai tầng - Gia tộc.
Đời đời truyền xuống dưới, chỉ cần có thể bảo trì ưu thế đẳng cấp, mấy đời sau là sẽ trở thành ngự thú thế gia.
Mặc dù thiên phú của Tiểu Bàn không tệ, cũng rất thông minh, nhưng hiện tại Cao Bằng không chuẩn bị thu phục thêm ngự thú mới. Trừ khi đó là ngự thú cực kì ưu tú mang thuộc tính mà trong đoàn đội của mình thiếu mới được.
Nếu như Tiểu Diễm thật sự mang thai, hơn nữa sinh ra Tiểu Diễm hoàng, đó chính là một hậu duệ của hai Đế cấp với phẩm chất Truyền Thuyết và Thần Thoại.
- Nếu như em thích Tiểu Bàn thì phải có được sự đồng ý của Bạch Long và Ngân Long mới được. Nếu như bọn nó không đồng ý thì anh cũng chẳng còn cách nào khác, hơn nữa Tiểu Bàn cũng phải đồng ý.
Cao Bằng mở miệng nói.
- Em rất thích!
Trần Khải Luân tranh thủ thời gian gật đầu, trông mong nhìn chằm chằm anh họ của mình.
Chỉ số nhan sắc của Tiểu Bàn cao hơn bốn con quái vật kia, hơn nữa phẩm chất cũng rất cao, quan trọng nhất nó chính là hậu duệ của Bạch Long mà nàng rất sùng bái.
Hai bóng đen thon dài từ đáy hồ nhanh chóng lao đến gần, càng tới gần mặt nước thì lực áp bách chúng mang đến lại càng mạnh.
Oanh oanh.
Hai thân ảnh thon dài tung bay ra khỏi mặt nước.
Hơi nước bắn tung tóe lên trời giống như mưa, chờ tới khi nước rơi hết thì tại chỗ đó bỗng hiện lên một cái cầu vồng nhỏ.
Cao Bằng nói chuyện Trần Khải Luân muốn ký kết ngự thú và nàng rất yêu thích Tiểu Bàn cho Bạch Long, Ngân Long.
Bạch Long và Ngân Long liếc nhau, sau đó cúi đầu xuống nhìn về phía Trần Khải Luân, Bạch Long ấp úng nói.
- Chúng ta không có ý kiến, chỉ cần Tiểu Bàn thích là được.
Nói xong Bạch Long biếng nhác xoay người chui vào trong hồ.
Ngân Long quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Bàn, không nói gì thêm, sau đó đuổi theo Bạch Long.
- Xem ra địa vị Bạch Long ở nhà cũng không thấp đâu.
Cao Bằng giống như phát hiện ra chuyện gì buồn cười, vụng trộm cười lén.
- Trở thành ngự thú?
Tiểu Bàn sợ ngây người, muốn mình trở thành ngự thú?
- Không không không không!
Tiểu Bàn điên cuồng lắc đầu.
Đúng là ngoài ý muốn. Vốn cho rằng lực cản lớn nhất là Bạch Long cùng Ngân Long thì lại không có từ chối, nhưng Tiểu Bàn bị xem nhẹ kia lại không muốn làm ngự thú.
- Ấy... Tiểu… Tiểu Bàn, vì sao ngươi không đồng ý chứ.
Trần Khải Luân ngồi xổm ở bên bờ, ánh mắt cháy bỏng.
- Hừ, bây giờ ta ở tại trong hồ mỗi ngày ăn rồi ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, ngày ngày trôi qua thật khoan khoái, ta mới không muốn trở thành ngự thú mỗi ngày đều phải đi chiến đấu.
Tiểu Bàn chớp chớp mắt, trong đáy mắt lộ ra một tia giảo hoạt.
- Trừ phi Cao Bằng ca ca làm Ngự Sử của ta, ta mới đồng ý.
Cao Bằng buồn cười. Tiểu Bàn này mặc dù lười một chút, nhưng ánh mắt vẫn rất không tồi, một phát nhìn trúng Ngự Sử ưu tú nhất nhân loại.
Sờ lên mặt, Cao Bằng cảm thấy mình rõ ràng có thể dựa vào khuôn mặt để ăn cơm. Nhưng bây giờ lại cần nhờ tài hoa, thật là mệt mỏi.
Cao Bằng thu lại nụ cười trên mặt, nghiêm túc nói.
- Tiểu Bàn này, ngự thú của ta đã rất nhiều. Trừ khi ngươi có thể đánh bại một ngự thú của ta thì ta sẽ đồng ý cho ngươi trở thành ngự thú, ngươi có thể làm được sao?
- A!
Tiểu Bàn ngây người.
- Nàng là em họ ta, có sở thích giống như ngươi, các ngươi chắc hẳn sẽ có rất nhiều tiếng nói chung. Hơn nữa nàng cũng không phải là loại Ngự Sử thích đi ra chiến đấu.
Cao Bằng cười nói.
Tiểu Bàn cúi đầu lặn xuống nước trong chốc lát.
Qua rất lâu mới nổi lên mặt nước, khuôn mặt trắng nhỏ nhắn đối mặt với Trần Khải Luân.
- Vậy, vậy sau này ngươi phải cho ta thật nhiều cá để ăn.
Hai mắt Trần Khải Luân híp lại, cẩn thận từng li từng tí quỳ xuống rồi cúi người, bàn tay trắng nõn sờ lên đầu Tiểu Bàn.
- Được, ta tên là Trần Khải Luân, về sau ta sẽ dùng tất cả tiền tiêu vặt để mua cá cho ngươi.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận