Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 200: Đắc Thủ

Chương 200: Đắc Thủ
Âm Dương Kim Nhạn Vương đang bay đầu tiên đột nhiên dừng lại, sau đó đột nhiên quay đầu, ra sức vỗ cánh, một cái cánh quất trúng lưng của một con nhạn lớn bay phía sau. Người trên thuyền nhìn thấy tốc độ bay của con nhạn lớn kia chậm hơn một chút, đàn Âm Dương Kim Nhạn một lần nữa biến thành chữ "Nhân" chỉnh tề.
Không chỉ một chiếc thuyền này, rất nhiều người trên thuyền đều chú ý tới đám ác bá của Nhật Nguyệt Sơn đang bay tới.
Bầy Âm Dương Kim Nhạn ở khu căn cứ Thanh Đường có thể nói là tiếng xấu lan xa, cũng không biết ở trong quá trình tiến hóa đã gặp phải kích thích gì làm cho chúng trở nên rất dễ táo bạo, một lời không hợp liền ra tay đánh nhau. Đồng thời những con Âm Dương Kim Nhạn này có lòng hiếu kỳ rất cao, bất kỳ vật gì kỳ lạ đều sẽ hấp dẫn sự chú ý của chúng. Mà hết lần này tới lần khác bọn chúng lại biết bay, cho nên trừ khi ngươi trốn vào trong nước, nếu không ngươi có chạy trốn trên mặt đất như thế nào đi nữa cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của chúng.
Cao Hành đứng ở bên bờ không lo lắng ngược lại còn mừng rỡ, có thể hấp dẫn nhiều quái vật đến đây, nói rõ đây tuyệt đối là một kiện bảo vật!
Còn việc có giành được bảo vật về tay hay không, điểm này cho tới bây giờ Cao Hành cũng chưa suy tính qua. Đối với một đám quái vật chỉ biết sử dụng man lực, chỉ cần hơi thi triển một chút thủ đoạn là có thể đùa giỡn bọn chúng trong lòng bàn tay.
Trí tuệ, mới là lực lượng cường đại nhất trên thế giới này.
Cao Hành sờ lên chòm râu ngắn ở cằm, cảm thấy tất cả đều nằm trong dự kiến của mình.
Một đầu Tử Bối Hoàng Ngư có hoa văn màu vàng ở vây lưng đang không ngừng bơi xung quanh Cấm Ma Thạch. Viên Cấm Ma Thạch này làm cho nó có một loại cảm giác rất kỳ diệu, có lẽ đây chính là cơ duyên mà mụ mụ nói cho nàng biết, đôi mắt tiểu Tử Bối Hoàng Ngư sáng lên!
Nghe nói năm đó mụ mụ nàng ăn phải một trái cây hết sức kỳ dị mới có thể cường đại như vậy. Bây giờ bên trong tộc đàn, mấy tên Tử Bối Hoàng Ngư tương đối lợi hại đều là do mụ mụ sinh ra, ta cũng muốn sinh rất nhiều rất nhiều siêu cấp lợi hại cá lớn, sinh nhiều tựa như mụ mụ như vậy! Ở trong lòng Tiểu Tử Bối Hoàng Ngư dâng lên một cái lý tưởng vĩ đại.
Ở ngoại vi, có mấy đầu Tử Bối Hoàng Ngư lớn hơn một vòng, dài ước chừng mười mét đang cảnh giới, thỉnh thoảng liếc sang bên này một chút.
- Cự Hoàng Ngư, tránh xa một chút, nơi này là địa bàn của Tử Bối Hoàng Ngư chúng ta.
Một đầu Tử Bối Hoàng Ngư đang canh chừng ở vòng ngoài uy hiếp.
Ở ngoài trăm thước có một thân hình to lớn đang hững hờ lướt qua vùng nước âm u, giọng nói trầm thấp khàn khàn chấn động không thôi.
- Ngươi là ai! Dám nói chuyện với ta như vậy, có tin ta ăn thịt ngươi hay không.
Trong nháy mắt, đồng tử của con Tử Bối Hoàng Ngư vừa lên tiếng uy hiếp co rụt lại, cẩn thận quan sát con Cự Hoàng Ngư này, sau đó đột nhiên chấn động. Đây là một con Cự Hoàng Ngư đầu lĩnh, đáng chết, tại sao lại là đầu lĩnh.
Ở bên trong hồ Tây Hải chia thành các bầy Hoàng Ngư lớn, mỗi một tộc đàn đều có một Vương, ngoại trừ Vương thì còn có đầu lĩnh chưởng khống một tộc bầy chi nhánh Hoàng Ngư.
Làm sao lại hấp dẫn đầu lĩnh Cự Hoàng Ngư này đến đây.
Con Tử Bối Hoàng Ngư kia nghiêm nghị nói:
- Ngươi không được qua đây, phía sau chính là con gái mà Tử Bối Hoàng Ngư vương sủng ái nhất. Nếu ngươi dám đả thương nàng, vương của chúng ta nhất định sẽ rất tức giận!
Đôi mắt đờ đẫn của con Cự Hoàng Ngư này bắt đầu dò xét tiểu bất điểm đang du đãng ở bên cạnh Cấm Ma Thạch, sau đó phát ra tiếng cười hết sức quỷ dị.
Nó mặc kệ thân phận của nàng là cái gì, tựa như một con gấu sẽ kiêng kị sau khi ăn tươi một con hổ non sẽ dẫn đến trả thù sao?
Căn bản sẽ không.
Bởi vì nếu có cơ hội thì một con hổ cũng sẽ không buông tha một con gấu non.
Tư duy của quái vật rất đơn giản, rất đơn thuần. Sau này ngươi lớn lên sẽ trở thành uy hiếp cho ta nên ngay từ bây giờ ta sẽ ăn thịt ngươi.
- Chạy mau!
Một con Tử Bối Hoàng Ngư rống to, con Cự Hoàng Ngư trước mắt này đã động, nhấc lên một đợt sóng ngầm mãnh liệt.
- Tử Bối Hoàng Ngư vương giết nhiều con cháu của Cự Hoàng Ngư chúng ta như vậy, hôm nay ta cũng muốn ăn một đứa con gái của nàng.
Cự Hoàng Ngư mở miệng lớn, lộ ra từng hàng răng hết sức dữ tợn, đôi mắt nhỏ màu vàng vẫn ngốc trệ không có ánh sáng.
Mặc dù trong lòng mấy con Tử Bối Hoàng Ngư này có chút sợ hãi nhưng vẫn cố nén khó chịu tụ lại với nhau, đồng thời không ngừng hô to gọi nhỏ để con tiểu Tử Bối Hoàng Ngư chạy trốn về phía sau, bọn chúng sẽ tận lực tranh thủ thời gian.
Từng mảnh thủy lưu thoát ly hồ nước, sau đó hóa thành từng tầng từng tầng màn nước vây hướng Cự Hoàng Ngư.
Thủy lưu khuấy động nhấc lên từng đợt sóng bạc, giống như từng bức tường vọt tới Cự Hoàng Ngư.
- Những thứ này của các ngươi đều là bàng môn tà đạo, lộ tuyến tiến hóa của các ngươi là sai! ! !
Cự Hoàng Ngư không ngừng lắc đầu.
Hít sâu một hơi, nước hồ chảy ngược, hai má phồng lên, cơ bắp dưới lớp da bóng loáng căng cứng.
Cơ bắp không ngừng phun trào, giống như từng gợn sóng lăn lộn, mơ hồ có thể nhìn thấy từng đầu mạch máu tinh mịn gồ lên giống như con giun.
- Cơ bắp, mới là chính nghĩa!
Tức giận gào thét, tiếng rống như sấm, một màn nước đầu tiên bị mạnh mẽ chấn vỡ!
Sau đó là thân thể to lớn của Cự Hoàng Ngư, ầm ầm một tiếng, cái đuôi khổng lồ xé rách một màn nước tiếp theo.
Trước mắt mấy con Tử Bối Hoàng Ngư tối sầm lại, một bóng đen lớn giống như dãy núi khuynh đảo lao tới, sau một khắc đã mất đi tất cả tri giác.
Nhìn qua con tiểu Tử Bối Hoàng Ngư đang hoảng hốt chạy trốn ở nơi xa, đầu Cự Hoàng Ngư này chậm rãi quay đầu, trực tiếp phóng tới Cấm Ma Thạch dưới đáy hồ.
Cấm Ma Thạch có được lực bài xích đối với nguyên tố chi lực. Viên Cấm Ma Thạch này có thuộc tính Thủy, cho nên thủy nguyên tố trong phiến khu vực dưới đáy hồ này cơ hồ bị bài xích hết.
Nhưng đầu Cự Hoàng Ngư này lại trùng hợp đi theo lộ tuyến nhục thể, đối với nguyên tố chi lực cũng không coi trọng. Trời xui đất khiến, Cấm Ma Thạch cũng không có ảnh hưởng quá lớn đối với đầu Cự Hoàng Ngư này.
Một ngụm nuốt Cấm Ma Thạch dưới đáy hồ vào trong bụng, đầu Cự Hoàng Ngư này xoay người bỏ chạy.
Sau khi Cấm Ma Thạch bị Cự Hoàng Ngư nuốt vào trong bụng thì ánh sáng cũng biến mất theo.
Đáy hồ một lần nữa biến thành một vùng tăm tối.
Ở trên bầu trời Âm Dương Kim Nhạn Vương đang bay quanh thì đột nhiên phát ra một tiếng hót vang, tảng đá phát sáng dưới đáy hồ đã không nhìn thấy! Không thấy!
Thu cánh lại, từng tầng từng tầng phong bạo ngưng tụ xung quanh thân thể nó.
Sau một khắc liền giống như một thanh lợi kiếm lao thẳng xuống dưới, không khí phát ra âm thanh ma sát kịch liệt.
Oanh!
Mặt nước bị hất lên một đợt sóng cao mấy chục mét.
Mặt hồ theo đó run rẩy, phát ra từng đợt gợn sóng.
Đầu Cự Hoàng Ngư đang chạy trốn bỗng cảm thấy sau lưng tê rần, phảng phất có một mũi tên đâm xuyên qua lưng, đau đớn kịch liệt làm cho nó cuộn người một cái.
Âm Dương Kim Nhạn Vương bị bỏ lại phía sau. Trong hồ không phải chiến trường nó am hiểu, thu hai cánh lại, thuận theo dòng nước hướng mặt hồ vòng quanh, cuối cùng phá vỡ mặt nước bay lên không trung.
Dưới đáy hồ, trên lưng đầu Cự Hoàng Ngư có một đạo vết thương lớn, vết thương cực sâu, một lượng lớn máu tươi chảy ra từ miệng vết thương.
Thân ảnh Cự Hoàng Ngư nhoáng một cái liền biến mất vào chỗ sâu trong hồ nước.
Một bên khác, trên bờ, Cao Hành tức hổn hển,
- TMD đồ vật đâu, đồ vật đâu!
- Cao ca, vật kia dường như bị một đầu Cự Hoàng Ngư đoạt đi.
- Vậy con cá kia đâu? !
- . . . Chạy mất.
- Chết tiệt. . . Còn đứng đấy làm gì, tranh thủ thời gian đuổi theo cho ta.
Đầu Cự Hoàng Ngư kia bơi về phía ngoài, ở xung quanh nó có rất nhiều Cự Hoàng Ngư. Những con Cự Hoàng Ngư này nhanh chóng xúm lại vào chung một chỗ, để cho người ta không thể phân biệt rõ ràng là con nào.
Con Cự Hoàng Ngư đầu lĩnh này lặng lẽ tiếp cận một con Cự Hoàng Ngư, sau đó há to miệng đối miệng với con Cự Hoàng Ngư kia.
Mấy con Cự Hoàng Ngư ở xung quanh thấy một màn này đều kinh hãi, cảm thấy vô cùng cay mắt.
Con Cự Hoàng Ngư kia sau khi "Kết nối" với đầu lĩnh liền dung nhập vào bầy cá, sau đó lại lặng lẽ bơi về phía đáy hồ từ một phía khác của bầy cá.
Nửa giờ sau, con Cự Hoàng Ngư này lắc lắc đầu, sâu trong mắt hiện lên một tia mê mang, ngay sau đó trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, lưng của mình làm sao lại đau nhức như thế! Giống như bị tộc quần Đao Hoàng Ngư ở cách vách chặt một đao!
Trên bờ hồ Tây Hải náo loạn một hồi, bận rộn một hai ngày, tất cả chuẩn bị đều đã làm xong, kết quả đồ vật lại lặng yên biến mất.
- Vật kia khẳng định đã bị Cự Hoàng Ngư nuốt đi, yên tâm đi Cao ca, con cá kia vẫn một mực bị chúng ta theo dõi.
Một tên thuộc hạ bên cạnh Cao Hành vỗ bộ ngực nói.
Một bên khác của hồ Tây Hải, một con Cự Hoàng Ngư chậm rãi nổi lên mặt nước, ở bên bờ đã có mấy tên mặc áo hoa văn màu trắng đang đợi.
- Nhanh đem đồ vật thu về.
Con mắt của Cự Hoàng Ngư tan rã, nghe lời mở miệng rộng, sau khi miệng lớn mở ra thì một đoàn ánh sáng màu lam yếu ớt cũng xuất hiện.
Có người nhanh chóng tiến lên chui vào trong miệng Cự Hoàng Ngư lấy ra một viên đá màu băng lam, mặt ngoài có rất nhiều hoa văn phức tạp cất vào trong hộp.
Hộp khép kín, ánh sáng màu lam cũng biến mất theo.
- Đi thôi, cứ để cho những người kia chậm rãi tìm đi.
Một người trong đó trào phúng nhìn về nơi xa, sau đó mấy người nhanh chóng leo lên lưng Vân Điêu Bằng, đeo lên trang bị cố định.
Hai cánh Vân Điêu Bằng chấn động sau đó xông thẳng lên không, biến mất phía chân trời.
-------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận