Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 540: Bàn Đại Hải

Chương 540: Bàn Đại Hải
Cao Bằng quay đầu lại đã nhìn thấy một con cá béo mập màu xanh lam . . . đang mơ mơ màng màng lăn lộn trên mặt đất.
Đầu bạc thân xanh, trên mặt có hai mảng đỏ ửng, con mắt như hạt trân châu sáng ngời có thần, tựa như một con cá mè hoa.
Sau khi ngã xuống dưới đất, cá mè hoa đầu váng mắt hoa, lắc lắc đầu hai cái, sau đó trong miệng phát ra một thanh âm kỳ lạ,
- Ùng ục.
- Ha ha, năm trăm đồng.
Tiểu Hoàng đi tới, một tay túm lấy chiếc đuôi cá mè hoa và nhấc lên. Cá mè hoa không ngừng vung vẩy thân thể dốc sức liều mạng giãy dụa.
Cá mè hoa đột nhiên đình chỉ giãy dụa, trợn trừng đôi mắt cá chết gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiểu Hoàng, ánh mắt tà ác khiến cho đáy lòng Tiểu Hoàng mát lạnh.
- Con cá này. . . Nhìn qua không chỉ có năm trăm đồng.
- Cái đồ con vịt buồn nôn ngu xuẩn, đại não còn không có phát dục hoàn toàn nhà ngươi, còn không mau thả ta trở lại trong biển. Bằng không ta nhất định sẽ làm cho ngươi biết cái gì là chân chính thống khổ, đồ vịt trọc lông.
Mỗi chữ mỗi câu mà cá mè hoa nói, cắn chữ cực kỳ rõ ràng,
Cao Bằng ở bên cạnh yên lặng nghe. Con cá mè hoa này nhìn như đang nói chuyện với Tiểu Hoàng, trên thực tế là nói cho mình nghe.
Bởi vì nói chuyện cùng Tiểu Hoàng nào có cần nói. . . Hán ngữ.
- Bộp...
Tiểu Hoàng thay đổi sắc mặt, một chưởng đập vào trên đầu cá mè hoa, đánh cho nó đung đưa qua lại.
- Ngươi dám mắng ta.
Cá mè hoa âm trầm nhìn Tiểu Hoàng một cái, nhưng tựa hồ một chưởng vừa rồi có hơi đau một chút nên không có tiếp tục mở miệng.
- Cao Bằng, con cá mè hoa này lại có thể nói chuyện, khẳng định không chỉ có giá năm trăm đồng.
Tiểu Hoàng đưa tay đặt dưới cằm nhỏ giọng nói với Cao Bằng.
Nghe thấy Tiểu Hoàng nói chuyện, vốn dĩ cá mè hoa không định nói chuyện, bèn nhanh chóng cười lạnh:
- Các ngươi có biết ta là ai không mà lại dám cư xử với ta như vậy. Các ngươi sẽ phải chịu sự phẫn nộ của đại hải, sự trừng phạt của bão lốc, đám phàm vật ngu xuẩn.
- A, cá mè hoa.
Sau khi Cao Bằng nhìn kỹ thuộc tính của con cá mè hoa này mới chân chính nổi lên một chút hứng thú.
【Tên quái vật】: Hải ???
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 50
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ / ??? (phẩm chất trước mắt / phẩm chất đỉnh phong)
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Thủy
【Năng lực của quái vật】: Thân thể Truyền thuyết lv4, hải dương chi tử lv4
【Đặc tính quái vật】: Thực dị (Trong người tràn đầy sức mạnh hải dương mãnh liệt khiến cho nó có được sinh mệnh lực siêu cường. Nhưng mà sinh mệnh lực cường đại và kỳ lạ này làm nó có thể ăn mòn dị hóa các sinh vật biển.
Hiệu quả ① hiệu quả chủ động: Sinh mệnh lực cường đại khiến cho nó có thể dị hoá sinh vật biển.
Hiệu quả ② ???: ??? )
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Quái vật vô danh có được sinh mệnh lực mãnh liệt mà kỳ lạ, có thể lây nhiễm đồng thời dị hoá những sinh vật khác.
Không ngờ lại là một con quái vật không nhìn thấy được thuộc tính.
Trong mắt Cao Bằng lộ ra dị sắc. Cho đến nay có thể sản sinh ra dấu chấm hỏi ở trong khung số liệu của hắn chỉ có một số quái vật. Hơn nữa cái dấu chấm hỏi này tựa hồ dính đến quy tắc thần bí, chỉ cần dính đến quy tắc trong mắt của mình sẽ xuất hiện dấu chấm hỏi .
Nếu như đổi thành những người khác, nếu như không có năng lực như mình, coi như nhìn thấy con cá mè hoa này cũng sẽ coi nó thành một con quái vật bình thường biết nói chuyện. Bởi vì nó thật sự không có sức chiến đấu, có lẽ ưu điểm duy nhất chính là chịu đánh.
Cá mè hoa bị ánh mắt Cao Bằng nhìn chằm chằm đến mức sợ hãi, không nhịn được mắng:
- Loại người hạ đẳng ti tiện cấp thấp nhà ngươi, còn nhìn nữa thì ông đập nát mắt chó của ngươi.
- Bộp…
Tiểu Hoàng lại quất một chưởng vào mặt nó, cá mè hoa như con quay xoay tít bảy tám vòng trên tay Tiểu Hoàng.
- Ai cho phép ngươi dám ăn nói như thế với đại ca của ta hả.
Tiểu Hoàng nhàn nhạt nói.
Tiểu Hoàng lắc lắc cổ tay linh hoạt, thỉnh thoảng đánh một cái. Cá mè hoa tựa như một bao cát nhỏ treo trên tay Tiểu Hoàng bị bàn tay linh hoạt kia đánh liên tục.
Cá mè hoa rất nóng tính, Tiểu Hoàng càng đánh thì nó lại càng mắng ầm ĩ liên mồm. Ngôn từ mắng mỏ gần như không có một cái lặp lại, lời nói ác độc đến mức làm cho Tiểu Hoàng kém chút không nhịn được muốn đem nó đánh chết.
Cao Bằng đột nhiên ngăn Tiểu Hoàng lại,
- Không nên đánh chết nó.
Cao Bằng cúi đầu quan sát con cá mè hoa này. Cá mè hoa không chút nào yếu thế quay đầu trừng mắt nhìn Cao Bằng.
- Ta cuối cùng vẫn cảm thấy con cá mè hoa này đang cố ý chọc giận ngươi, có vẻ muốn làm cho ngươi mất kiềm chế.
Cao Bằng sờ sờ râu trên cằm thì thào tự nói.
Đột nhiên lại cúi đầu đối mặt với đầu cá mè hoa này, Cao Bằng nhíu mày nói,
- Ta vào bên trong biển chính là muốn tìm một con quái vật hệ Thủy để ký kết, nhưng mà con cá mè hoa này nhìn qua có vẻ yếu ớt, một chút sức chiến đấu cũng không có, đúng là một phế vật.
Cá mè hoa đảo tròng mắt hướng về phía trước lật một cái, sau đó lại cụp xuống phía dưới.
- Nhưng mà nó nhìn qua khá đáng yêu, thu làm ngự thú cũng là một chủ ý không tệ.
- Đáng yêu cái vỏ chuối nhà ngươi! Ông đây hung thần ác sát giết người như ngóe.
Cá mè hoa đột nhiên lên tiếng mắng to.
- Vậy thì thật là tốt, ta muốn thu phục một con ngự thú hung thần ác sát.
Cao Bằng giống như cười mà không phải cười.
Cá mè hoa đơ ra, tên nhân loại này sao lại giảo hoạt như thế.
Cao Bằng bảo Tiểu Hoàng mang con cá mè hoa này ra ngoài để nói chuyện tâm sự, đàm luận một chút cảm ngộ nhân sinh với nó. Nhưng phải chú ý chừng mực, ngàn vạn lần đừng giết chết nó.
Nếu như là quái vật khác, Cao Bằng còn không dám dùng loại phương pháp này. Nhưng mà con cá mè hoa này vừa nhìn là biết có trí tuệ không thấp, hơn nữa nó càng giả bộ hung thần ác sát thì nói lên nó đang chột dạ vì lực lượng không đủ.
Vào buổi tối, những con Thanh Bạch Phong Điểu bị dọa chạy đã bay trở về. Đầu tiên là cẩn thận từng li từng tí bay vòng quanh đảo đá ngầm san hô, sau đó lại kiểm tra trứng chim trên đảo một phen. Sau khi phát hiện trứng chim của mình không chịu tổn thất gì thì Thanh Bạch Phong Điểu mới thả lỏng tâm tình bị kéo căng xuống.
Đêm khuya vắng người, đợi đến khi những con Thanh Bạch Phong Điểu kia đều đã ngủ. Bên trong bầy chim có một con Thanh Bạch Phong Điểu to hơn vài vòng so với những con khác đứng lên, lén lút đi đến một hang động.
Trông thấy hang động bị phá hư, con Thanh Bạch Phong Điểu này có chút không biết phải làm sao, nhanh chóng vừa đi vừa nhảy chạy vào trong.
Mười phút sau, Thanh Bạch Phong Điểu từ trong huyệt động đi ra, quay đầu nhìn về phía chỗ đám người Cao Bằng đang ở. Trong ánh mắt rất nhân tính hóa xuất hiện các loại tâm tình phức tạp, cuối cùng cúi đầu phát ra tiếng gào thét ưu phiền.
Giống như đã mất đi đồ vật quan trọng gì đó.
Rõ ràng phẫn nộ không dứt, nhưng mà nó vẫn như trước không dám đến gần nhóm Cao Bằng,
Khom người, cong lưng, từng bước một đi trở về bên trong bầy chim. Con Thanh Bạch Phong Điểu cấp Sử Thi này dựa vào bên trong tổ chim của mình, ngẩng đầu nhìn bầu trời ngẩn người.
Liên tiếp ba ngày qua đi, Cao Bằng phát hiện con cá mè hoa này thật sự rất ương ngạnh, một mực không chịu đồng ý trở thành ngự thú của hắn. Để khen ngợi tinh thần ương ngạnh của nó, Cao Bằng thân thiết xưng hô nó là Bàn Đại Hải.
Bởi vì bên trong tên quái vật của nó có một chữ Hải, thêm vào bản thân nó là một con cá mè hoa, cho nên phải có một cái tên hấp dẫn - Bàn Đại Hải. Tuy nhiên chính nó lại không ưa thích chút nào.
- Vì sao ngươi lại muốn một con cá mè hoa như ta. Nếu như ngươi muốn tìm một ngự thú có phẩm chất cao, ta có thể tìm giúp ngươi.
Bàn Đại Hải rốt cuộc không biết nói gì khác nữa, nó chưa từng gặp qua loại người vô lại như Cao Bằng.
- Ta muốn Bàn Đại Hải nhà ngươi.
- Ngươi đến cùng vừa ý ta chỗ nào? Ta thay đổi không được sao!
Bàn Đại Hải trợn mắt nhìn.
- Bàn Đại Hải ngươi ưu tú như vậy, lẽ nào không có chút hiểu rõ bản thân mình sao! ?
Cao Bằng nhíu lông mày lại.
Bàn Đại Hải:
- ???
-----------------------------------
Dịch : ND
Beta: B
Team : MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận