Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 492: Đại Tử Rời Nhà Trốn Đi

Chương 492: Đại Tử Rời Nhà Trốn Đi
- A Ngốc, ngươi còn có thể nhớ rõ loại trạng thái vừa rồi không?
Cao Bằng hỏi thăm A Ngốc.
Cao Bằng cảm thấy loại trạng thái kia rất hiếm thấy, hơn nữa quá mạnh mẽ. Dưới loại trạng thái đó, thực lực của A Ngốc tăng trưởng cực kì khủng bố.
Vô luận là lực lượng hay là độ cứng xương cốt đều có được bước tiến dài.
Trước khi tiến vào loại trạng thái thần bí kia, nếu A Ngốc muốn đâm thủng lớp phòng ngự của Hắc Thủy Yểm Long thì tuyệt đối không thể thực hiện dễ dàng như vậy.
Tựa như một chiếc xẻng đâm vào đất cát.
Tuy rằng không thể nói rằng không hề có ngăn trở, nhưng đối với A Ngốc mà nói cũng không tính khó khăn.
A Ngốc ngẫm lại, sau đó yên lặng lắc đầu.
Đem tay phải ngắm chuẩn trên thân Hắc Thủy Yểm Long ở bên cạnh, lực lượng linh hồn khổng lồ điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể A Ngốc.
Khí tức bên trong cơ thể A Ngốc không ngừng tăng trưởng, càng ngày càng cường thịnh. . .
Cuối cùng đạt tới một ngưỡng nào đó!
Khí tức đang từng bước tăng trưởng đột nhiên dừng lại, khí tức linh hồn tới Vương cấp cực hạn.
Lại hướng lên một bước chính là Hoàng cấp, vô luận là phẩm chất hay là tích lũy, A Ngốc đều đạt tới trình độ có thể tấn cấp lên Hoàng cấp. Nhưng mà ở giữa phiến thiên địa này phảng phất có một tầng bình chướng vô hình gắt gao vây khốn A Ngốc ngừng lại.
Đã chạm đến trần nhà, nếu muốn tiếp tục tiến lên đột phá dĩ nhiên không cách nào làm được, trừ khi đánh nát cái trần nhà này hoặc là. . . Ở trên trần nhà đánh ra một cái lỗ nhỏ. Nhưng đó cũng không phải việc mà trước mắt A Ngốc có thể làm được.
Tầng trần nhà này cũng được gọi là thế giới áp chế.
Quay người vỗ một cái lên thi thể Hắc Thủy Yểm Long. Thi thể băng lãnh đột nhiên lay động, huyết nhục co rút lại, xương sống âm lãnh nhô ra phía ngoài, gai xương màu trắng nhợt có vẻ rất dữ tợn.
- Ngang. . .
m thanh trầm thấp, mênh mông một lần nữa quanh quẩn ở trong thiên địa.
Ầm ầm.
Đỉnh núi run rẩy,
Long trảo xé nát vách núi, tạo thành một vết trảo dài hơn trăm mét từ trên xuống dưới.
Long thi gắng sức đứng giữa núi non trùng điệp, cái cổ không đầu ngửa mặt lên trời, khi nó chạm đến ngưỡng cao nhất thì trong chớp mắt ầm vang té ngã trên mặt đất.
Một lần nữa hóa thành một cỗ thi thể.
- Chủ nhân, nó khuyết thiếu mất cái đầu nên không thể phục sinh được.
A Ngốc sững sờ một chút, sau đó lắc đầu nói.
- Không sao.
Cao Bằng lắc đầu, biểu thị không có việc gì.
Coi như không cách nào phục sinh cũng không ảnh hưởng, đây chính là một cỗ long thi Vương cấp đỉnh phong, hơn nữa thể tích còn lớn như vậy.
Sau khi hấp thu sạch sẽ toàn bộ hồn phách Hắc Thủy Yểm Long, A Ngốc nhìn qua còn có chút suy yếu nhưng đã tốt hơn không ít.
- Chủ nhân, ta cảm giác chỉ cần ta muốn là có thể tiến nhập vào loại trạng thái trước đó.
A Ngốc trầm giọng nói.
Trong lòng Cao Bằng vui vẻ. Tuy rằng còn không rõ loại trạng thái này đến tột cùng có nguyên lý gì, nhưng mà vậy cũng đã gia tăng thêm một lá bài tẩy.
- A Ngốc, loại trạng thái này của người làm thế nào để kích hoạt?
Cao Bằng hiếu kỳ hỏi thăm A Ngốc.
A Ngốc có chút mê mang, làm thế nào cũng không nói ra được phần sau.
- Vậy thì có di chứng gì không?
Bản thân A Ngốc có được năng lực chưởng khống linh hồn, nếu như linh hồn hoặc là thân thể có tổn thương gì thì A Ngốc khẳng định có thể phát giác được.
- Sau khi tiến nhập vào trạng thái kia sẽ có chút suy yếu, nhưng mà không có đáng ngại gì khác.
- Vậy là tốt rồi.
Thấy thế Cao Bằng cũng không miễn cưỡng nữa, để cho A Ngốc tự mình suy xét năng lực này.
- Đi thôi, chúng ta mang long thi về.
Nhưng mà long thi quá lớn, nếu muốn mang về sẽ tương đối khó khăn, may mắn vào lúc đó A Ban chạy đến kịp, cuối cùng đã có người vận chuyển.
Đợi đến khi bọn người Cao Bằng đi xa, trên ngọn núi đối diện mới có một chi đội ngũ lặng lẽ đi ra. Trong đó có một người đeo một cái máy chụp ảnh trên cổ, cúi đầu kiểm tra xem ảnh chụp vừa rồi có ổn không, những người bên cạnh vây quanh thán phục không dứt.
- Không ngờ chúng ta được chứng kiến tận mắt một trận chiến đồ Long.
- Quá kinh khủng, thậm chí ngay cả rồng cũng bị giết.
. . .
Đến lúc Cao Bằng trở lại tập đoàn Nam Thiên, long thi ở trên lưng A Ban gây ra sự rung động vô cùng lớn cho các nhân viên và tất cả mọi người nhìn thấy ở ven đường.
Từ Hà Đề đúng lúc tan tầm, vừa bước ra khỏi cao ốc tập đoàn đã nhìn thấy bên ngoài xuất hiện một ngọn núi ầm ầm đi qua. Đây là ngự thú của Cao thiếu, hắn tự nhiên nhận biết.
Nhưng thứ khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm chính là long thi băng lãnh đen kịt nằm trên ngọn núi, ở phần đầu có một tầng bùn đất dày đặc hóa thành cái nắp che đậy tránh huyết dịch chảy ra.
Một con rồng?
Cao thiếu đã đi giết một con rồng vào lúc nào vậy?
Đến ngay cả ngự sử cấp Lĩnh Chủ như Từ Hà Đề còn khiếp sợ không thôi, chớ nói chi là những người khác.
Trở lại tập đoàn Nam Thiên, Cao Bằng gọi những người khác tới hỗ trợ xử lý long thi. Nhân lúc long thi còn đang nóng cần phải nhanh chóng xử lý mới được.
Từ Hà Đề và không ít cao tầng của tập đoàn Nam Thiên đều nghe tiếng chạy đến hỏi thăm. Rồng còn sống bọn họ đều gặp qua, nhưng mà rồng chết đi vẫn là lần đầu tiên trông thấy.
Hắc long dài đến vài trăm mét mặc dù chết vẫn còn dư uy tồn tại, ngự thú của bọn họ đều đứng cách xa mười mét ở bên ngoài không dám đến gần.
Rất nhanh mấy chiếc xe tải cỡ lớn lái qua, kéo ra màn che cũ kỹ, phần đứt ở cổ bại lộ trong không khí. Long huyết theo miệng vết thương nhỏ xuống thùng sau đã được tu sửa lại của xe tải, tận đến ròng rã mười chiếc xe tải lớn mới chứa hết long huyết.
Đám long huyết này đều là tài liệu tốt nhất, Cao Bằng nhớ rõ lộ tuyến tiến hóa của một vài loại quái vật yêu cầu cần có long huyết.
Sau khi sử dụng long huyết có chút quái vật có thể tiến hóa thành loại quái vật mang long huyết. Long huyết còn có thể dùng để phối trí dược tề, hoặc là có thể dùng để chế tạo Long Huyết vượng. . .
Sau đó là phân giải long thi, Cao Bằng gọi Lưu Quang tới đây hỗ trợ cắt thịt.
Có thể nói là loay hoay khí thế ngất trời, một đám ngự thú ngồi xổm, giương mắt nhìn sang bên cạnh, chờ đợi được phân thịt rồng ăn.
Một vài chủ quản của mấy phòng thí nghiệm dưới cờ tập đoàn Nam Thiên sau khi biết được tin tức cũng nhao nhao chạy tới, nghĩ muốn được chia một ít tài liệu để dùng nghiên cứu.
Bộ phận hậu cần, bộ phận vũ khí. . .
Đưa tay không đánh mặt người đang cười, toàn bộ những người này đều giương mắt nhìn sang một bên. Cao Bằng không chịu nổi phiền phức, giao lại những việc này cho Hoàng Á xử lý.
- Tài liệu quan trọng, ví dụ như lá gan và cốt tủy xương sống, những cái này đều giữ lại toàn bộ cho tôi. Một số xương cốt thứ yếu khác và lân phiến huyết nhục, có thể phân một phần cho bọn họ.
Cao Bằng dặn dò.
- Vâng, thiếu đổng.
- À đúng, lấy riêng gan rồng để ra cho tôi, sau đó tìm đầu bếp tới đây.
Cao Bằng tạm thời nảy lòng tham.
Sớm đã nghe nói qua đại danh của Long Can Phượng Tủy, tuy rằng cái đó chủ yếu nói đến tài liệu nấu ăn cao quý. Nhưng mà đây không phải Long Can tươi sống sao, khẳng định không thể lãng phí.
- Đại Tử đâu rồi?
Cao Bằng gọi Tiểu Diễm tới, phát hiện mình trở về lâu như vậy mà vẫn không có nhìn thấy Đại Tử đi tới đây. Tên gia hỏa này rất hay bám dính người, hôm nay lâu như vậy mà còn không tới, không giống Đại Tử một chút nào.
- Đại Tử để lại cho ngươi một phong thư.
Tiểu Diễm đưa Cao Bằng đi đến nơi Đại Tử khắc chữ.
Cao Bằng đã nhìn thấy một hàng chữ viết xiêu vẹo trên vách tường.
- Ta rời đi, ta muốn trở nên mạnh, đợi ta cường đại lên sẽ lập tức quay trở lại.
- . . .
Cái tên ngu ngốc, nó biết đường sao.
Cao Bằng có chút lo lắng.
Nhưng mà thực lực của Đại Tử Cao Bằng vẫn rất yên tâm. Đại Tử hiện tại là cấp 50, khoảng cách đến Vương cấp chỉ thiếu chút nữa, ở trên trái đất cũng không có nhiều đối thủ. Huống chi Đại Tử còn có thể bay, về tính an toàn thì không cần lo lắng quá mức. Chỉ là gia hỏa này đầu chứa nước, Cao Bằng hoài nghi nó bị bán đi còn giúp người khác đếm tiền.
- Cao Bằng, ta đã phái một ngự thú khác theo dõi hắn, tuyệt đối sẽ không đi lạc.
Tiểu Diễm trông thấy bộ dáng lo lắng của Cao Bằng thì không ngừng cười trộm.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận