Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 651: Phù Không Đảo

Chương 651: Phù Không Đảo
Vị trí của di tích nằm trong vị diện Ba La, là một vị diện đã bị hủy diệt một nửa.
Vị diện này đã từng trải qua chiến tranh thảm liệt, tử thương vô số.
Thế giới bị đánh nát, trên bầu trời tràn ngập không khí hủy diệt, vết nứt không gian dữ tợn gào thét, thiểm điện đan dệt khắp nơi, gió lốc càn quét nhân gian.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Cao Bằng về vị diện Ba La.
- Không được tách nhau ra, nơi này rất nguy hiểm, đôi khi sẽ có cự thú hủy diệt xuất hiện bên ngoài bình chướng.
Người dẫn đầu lên tiếng.
Đây là một ngự sử cấp Chuẩn Thần của bộ lạc Thanh Thần. Điều động cả Chuẩn Thần đến cho thấy bọn họ coi trọng lần thăm dò bí cảnh này như thế nào.
Mới đầu Cao Bằng còn cho rằng mình sẽ bị nhằm vào, nhưng tới nơi rồi mới phát hiện thái độ của những người này lại quá tốt.
Ngay cả ngự sử Chuẩn Thần kia cũng có thái độ cực kỳ hòa ái với mình.
Cứ như đối đãi với con cháu trong nhà vậy.
Có đôi khi còn hỏi thăm Cao Bằng, trưng cầu ý kiến của hắn.
Điều này khiến cho Cao Bằng bùi ngùi mãi không thôi, xem ra mình đã lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Rống!
Phía sau vết nứt không gian vang lên tiếng rống đứt quãng, âm thanh như hồng chung, mười phần trung khí.
Một lúc lâu sau âm thanh mới dứt.
Sắc mặt Thanh Vân Nam có vẻ không tốt:
- Vận khí không quá tốt, gần đây có một con cự thú hủy diệt đang lảng vảng.
- Cự thú hủy diệt?
Một ngự sử Thánh cấp trong đội ngũ biến sắc.
Cự thú hủy diệt không phải là một loại quái vật nào đó, mà là chỉ kích thước của quái vật.
Bọn chúng sống trong khe hẹp của vị diện hải, cũng có thể nói, chúng là quái vật sinh tồn trong khe hẹp.
Không khí có ích với quái vật bình thường, nhưng với chúng thì là chất độc.
Dù không được coi là kịch độc nhưng nếu hấp thụ quá nhiều chắc chắn sẽ không thoải mái.
Chính vì vậy cự thú hủy diệt sẽ không xuất hiện ở trong những thế giới hoàn hảo không bị tổn hại, dù ở những thế giới tàn tạ cũng cực ít xuất hiện.
Bọn chúng giống như kẻ săn mồi sống trên bờ, dù đồ ăn dưới nước rất phong phú, nhưng nếu không quá cần thiết thì chúng sẽ không dễ dàng xuống nước.
Bọn chúng sống trong vết nứt không gian, dù được gọi là sống trong khe hẹp, nhưng trong đó cũng không phải thiên đường.
Ngược lại, môi trường sống trong vết nứt không gian cực kỳ ác liệt, có rất nhiều thiên tai kinh khủng như hư không phong bạo, còn có hỗn độn loạn lưu, thiểm điện phá diệt, tử vong hồng thủy và rất nhiều thiên tai khác.
Những quái vật còn có thể sống trong hoàn cảnh ác liệt thế này đều là loại cùng hung cực ác.
Phía sau vết nứt không gian, một cái bóng khổng lồ có vảy màu đỏ lướt qua.
Một hồi lâu sau, cự thú hủy diệt mất đi tung tích.
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.
- Cự thú hủy diệt rất lợi hại sao?
Có người nhỏ giọng hỏi.
- Cũng không lợi hại lắm, yếu thì là Thánh cấp.
- Vậy cũng không cần sợ. Nếu may mắn, không chừng còn có thể ăn được thịt cự thú hủy diệt, ta còn chưa bao giờ được nếm qua.
- Đúng vậy, nếu không may gặp phải đại gia hỏa có thể giết Thần, chúng ta sẽ bị ăn.
Đoàn người hữu kinh vô hiểm đi vào bên ngoài bí cảnh.
Đây là một tòa Phù Không Đảo đã sụp đổ một nửa.
Phù Không Đảo vốn là một hòn đảo trôi nổi giữa trời, nhưng vì một vài nguyên nhân nào đó mà rơi xuống. Cho dù vậy, tòa Phù Không Đảo này vẫn chưa hoàn toàn bị hủy diệt.
Hòn đảo hình tròn như cái mâm tương liên với mặt đất, khe hở như mạng nhện trải đầy tại những nơi tiếp xúc, tạo thành từng khe hở đen kịt.
Bên bờ từng khe hở mọc rất nhiều dây leo, tạo thành một kỳ quan hiếm thấy.
Dường như khi rơi xuống, Phù Không Đảo bị tác động hủy diệt quá lớn, mặt đất nhô lên tạo thành một mô đất.
Gần mô đất mọc đầy thực vật, trở thành một mảnh rừng rậm xanh um tươi tốt.
Một cách tổng thể, Phù Không Đảo vẫn được bảo tồn hoàn hảo, dựng đứng một góc bảy mươi lăm độ so với mặt đất, hoàn toàn không tuân theo định lý vật lý thông thường.
- Đây là bí cảnh sao?
Cao Bằng kinh ngạc hỏi.
- Không phải, lối vào bí cảnh ở bên trong.
Bán Thần Thanh Vân Nam giải thích:
- Các chàng trai, cô gái, chờ một lát mọi người hãy dẫn theo ngự thú từ cửa tiến vào mê cung. Ta không đi cùng các ngươi nữa, vì bên trong mật cảnh không cho phép tồn tại cấp Chuẩn Thần trở lên xuất hiện. Nếu không, mật cảnh sẽ cưỡng chế hủy diệt.
- Nếu có thu hoạch được gì ở trong đó đều thuộc về các ngươi, không cần nói với người khác. Đương nhiên cũng không cần nói với ta… Nếu không, đến lúc đó nhỡ ta không khống chế được dục vọng của mình thì phiền lắm.
Thanh Vân Nam nửa đùa nửa thật nói.
- Ha ha ha.
Các ngự sử trẻ tuổi đến từ các bộ lạc khác nhau thoải mái cười ầm lên.
Thấy mọi người đều cười, Cao Bằng cũng cười theo.
- Được rồi, nếu như trong bí cảnh có gặp phải nguy hiểm gì, ta hy vọng các ngươi có thể giúp đỡ nhau một chút. Dù sao các ngươi cũng đều là nhân tộc, khi có thể ra tay tương trợ thì vẫn nên tận lực giúp những người khác.
Thanh Vân Nam lại dặn dò.
- Ngài yên tâm đi.
- Chúng tôi nhớ rồi.
Một đám ngự sử nhao nhao gật đầu, bầu không khí cực kỳ hòa hợp.
Các ngự sử đi vào Phù Không Đảo đã sụp đổ một nửa. Trên mặt hòn đảo, từng đầu dây leo to lớn rủ xuống như thác nước, đám người bám vào dây leo, leo lên thoăn thoắt như khỉ.
Trong lúc đó, một cô gái mặc phục sức trang phục màu nâu nhạt, mái tóc được búi gọn bằng một cái trâm cài tới gần Cao Bằng.
- Đã lâu không gặp.
Cao Bằng gật đầu chào.
Sắc mặt Đồng Linh khá phức tạp. Đây là lần đầu tiên nàng gặp lại Cao Bằng kể từ khi được thả đi trước đó.
Cao Bằng chẳng để ý, cũng không coi đó là chuyện đáng kể, nhưng nàng vẫn còn nhớ mãi…
- Cái này… lần này trong bí cảnh, anh có thể giúp tôi lấy một thứ không?
Đồng Linh nhẹ nhàng hỏi.
- Vì cái gì?
Cao Bằng hỏi lại, hắn không dễ dàng đồng ý ngay chỉ vì người nhờ vả là con gái.
- Tôi có thể cho anh một tấm bản đồ, tấm bản đồ này do tiền bối của bộ lạc chúng tôi thăm dò tổng kết thành. Có nó, anh sẽ bớt rất nhiều thời gian phải lãng phí. Dù sao, có nhiều chỗ đã bị không ít người lục soát rồi, tài nguyên trân quý không thể sinh ra được nữa, hoặc muốn có lại cũng phải mất rất nhiều thời gian.
Cao Bằng nhìn chằm chằm Đồng Linh một lát, rồi gật đầu:
- Được!
Hắn đồng ý không phải vì nàng dùng bản đồ để trao đổi, mà là vì nàng đã nói cho hắn biết, trong tay bọn họ có bản đồ.
Xem ra mình có thể mượn thêm mấy tấm để xem.
Cao Bằng nhìn những ngự sử đang vui sướng bám vào dây leo leo lên, mỉm cười thân thiết.
- Chúng ta cũng đi lên thôi.
Cao Bằng nói với Đồng Linh.
Đồng Linh gật đầu, sau đó móc ra một tấm bản đồ từ trong ngực đưa cho Cao Bằng.
- Không cần.
Cao Bằng từ chối
Đồng Linh sửng sốt một chút, hơi đắn đo khó hiểu không biết Cao Bằng có ý gì.
- Lúc này cô đừng đưa cho tôi vội, chờ lát nữa cô phối hợp với tôi như thế này…
Cao Bằng ngồi xổm xuống, dùng ngón tay viết viết dưới mặt đất.
Viết xong, hắn di chân dẫm dẫm nhẹ lên, mặt đất chẳng còn lại vết tích gì.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận