Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 117: Hắc Hoặc Thủy Mãng

Chương 117: Hắc Hoặc Thủy Mãng
- Cố thi thật tốt nhé.
Người lính này đột nhiên lên tiếng khích lệ đối với Cao Bằng đang chuẩn bị xoay người rời đi.
Cao Bằng sững sờ, trên mặt lộ ra một tia nhu hòa:
- Cám ơn.
- Phốc kỷ, phốc kỷ!
Mộc Linh Thủy Mẫu A Xuẩn quơ quơ xúc tu đối với người lính này, rất hữu hảo bay qua, muốn ban thưởng một chút cho Binh ca ca.
- Được rồi, mày cũng không cần vung, dù sao mày cũng chỉ là một người qua đường.
Cao Bằng bình tĩnh kéo A Xuẩn đang kích động trở về.
- A lặc?
A Xuẩn rất ủy khuất,
- Phốc kỷ phốc kỷ! Phốc kỷ!
Ở trong lòng Cao Bằng không ngừng truyền ra tiếng kháng nghị của A Xuẩn,
- Không ăn, không ăn xì dầu!
- Ta biết ngươi không ăn xì dầu, ta chỉ nói là ngươi là người qua đường ~
A Xuẩn ngây người, sau đó dưới cơn nóng giận,
Bẹp!
Trùm lên đỉnh đầu Cao Bằng.
A Xuẩn giận dữ, nón xanh mấy bước!
- Ha ha.
Binh ca ca vẫn một mực nghiêm mặt duy trì hình tượng cao lãnh của chính mình rốt cuộc không nhẫn được nữa, quay đầu đi chỗ khác.
Cao Bằng lúng túng phất phất tay rồi quay người rời đi.
Sau khi quay người, Cao Bằng bình tĩnh nói:
- Uống nước trái cây hay không.
A Xuẩn vươn xúc tu lên, lập tức bay ra khỏi đỉnh đầu Cao Bằng.
- Uống, uống.
Hôm nay hắn đã tìm được biện pháp đối phó với tên gia hỏa này, chỉ cần đề cập đến việc uống nước trái cây là nó sẽ rất hưng phấn.
Sau đó tất cả phiền não, tất cả bất an đều biến mất hết.
Có đôi khi Cao Bằng rất hâm mộ sự vô ưu vô lự của nó.
Mỗi ngày thật vui vẻ, sự phiền não gì đó đều không cần quan tâm.
Có thể ảnh hưởng đến tâm tình của nó, chỉ có thể là ngày hôm nay nước trái cây uống ngon hay không mà thôi.
Từ bên trong không gian tùy thân của A Xuẩn móc ra một bình nước trái cây, sau đó lại từ trong túi cầm ra một chiếc ống hút cắm đi vào.
A Xuẩn mỹ mãm bưng lấy bình nước trái cây uống, thỉnh thoảng nghịch ngợm thổi bong bóng.
Trông thấy chủ nhân nhìn sang, nó tranh thủ thời gian bay lên sau đó quay lưng lại, như vậy thì chủ nhân sẽ không nhìn thấy nó nữa!
Không để ý tới tên tiểu ngu xuẩn này, Cao Bằng nâng tay phải lên, ngón trỏ uốn thành hình móc câu.
A Xuẩn giật giật, sau đó rất tự giác duỗi ra xúc tu của chính mình.
Xúc tu dài hơn 30cm phân ra mấy cái giống như dây thừng quấn quanh ngón trỏ của Cao Bằng, A Xuẩn đón gió nhẹ nhàng tung bay, tựa như đang nắm một chiếc khinh khí cầu.
Cao Bằng lấy ra một cái minh bài, phía trên viết vị trí số báo danh của chính mình ——A5.
Cái số báo danh này phân chia kiểu gì? Cao Bằng không hiểu nhiều.
Có chữ A mở đầu đều bị phân chia tại khu A.
Bởi vì trường thi quá lớn, Cao Bằng đợi một hồi, lúc này mới ngồi lên xe chuyên dụng của trường thi.
Nhân viên công tác bên trong trường thi cơ hồ đều là người được điều tới từ trong quân đội, ở loại đại sự này rất khó đảm bảo sẽ không có người tâm động vì lợi ích, nhưng cũng chỉ có một loại người sẽ không.
Ngồi trên xe khoảng mười phút, mãi cho đến phía trước bình nguyên mới dừng lại. Từ nơi này có thể trông thấy một chút nhân viên công tác đang bận rộn, cơ hồ đều mặc quân trang.
Xuống xe, Cao Bằng phát hiện sân bãi chiến đấu khu A cũng rất lớn, so với khu C, khu B phía sau phải hơn ít nhất mấy lần.
Thi theo chế độ luân phiên, thời gian quy định của mỗi lần chiến đấu là 2 giờ, sau khi chiến đấu kết thúc có thời gian nửa giờ để nghỉ ngơi giữa trận.
Đương nhiên, đối với những thí sinh chỉ có một ngự thú thì sau khi chiến đấu kết thúc đã có thể trực tiếp về.
A, B, C. . . Sẽ không phải là dựa theo tiêu chuẩn Thủ lĩnh, Tinh anh và Bình thường để phân chia chứ.
Chỉ là nếu có người có được ngự thú cấp Lĩnh Chủ thì sẽ làm thế nào? Chuyên môn chế tạo cho hắn một sân bãi chiến đấu cấp S? Cao Bằng nhịn không được bật cười, cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi, tuyệt đối không có khả năng có người có được ngự thú cấp Lĩnh Chủ ở giai đoạn này. . .
Tuổi tác của thí sinh tham gia thi đại học phổ biến trong khoảng 17-19 tuổi, ngẫu nhiên có cá biệt học sinh lưu ban hoặc là tuổi tác lớn cũng có thể đạt tới 20, 21.
Uhm. . . Cao Bằng đột nhiên trầm ngâm.
Lắc đầu, hắn quan sát sân bãi của chính mình. Sân bãi rất lớn, lớn khoảng chừng một cái sân bóng đá.
Đồng thời ở bốn phía còn bố trí một tầng lưới sắt cao mười mét, khoảng chừng năm tầng.
Ngắm nhìn bốn phía, sân bãi khiêu chiến cấp A có khoảng chừng 8 cái, nói cách khác chí ít có 7 Ngự Sử sinh lớp mười hai có được ngự thú cấp Thủ Lĩnh.
Cao Bằng líu lưỡi. A Ngốc của mình trước mắt chỉ có cấp 20, nói chung chung cũng chỉ có được chiến lực cấp Thủ Lĩnh mà không phải quái vật cấp Thủ Lĩnh.
Quả nhiên trên thế giới này xưa nay không thiếu khuyết thiên tài, năng lực của mình chỉ có thể tăng lên phẩm chất cho ngự thú, mà không phải tăng lên đẳng cấp cho ngự thú.
Ở trên phương diện tăng đẳng cấp của ngự thú chính mình cũng không chiếm ưu thế. Chính mình có tiền để mua tài liệu đẩy nhanh tốc độ tiến hóa của ngự thú, thế thì những phú nhị đại, ngự nhị đại kia cũng có thể dùng tiền mua tài liệu mà.
Thậm chí bởi vì bối cảnh của bọn họ, cho nên ngay từ đầu có thể ký kết khế ước với ngự thú có tiềm lực. Tỉ như Trần Hán Kiều kia có thể ký kết với một quái vật như Lôi Quang Hùng, sau khi thành niên có thể đạt tới cấp Thủ Lĩnh.
Mình rốt cuộc có được tính là phú nhị đại hay không? Cao Bằng chăm chú ngẫm nghĩ.
Không tính!
Mỗi một bước của chính mình đều là thành thành thật thật đi ra, ngự thú của chính mình cũng rất vất vả huấn luyện mới đạt đến độ cao hôm nay.
Cho nên chính mình nên được tính là rễ cỏ thiên tài!
Nghĩ như vậy, Cao Bằng không nhịn được vui vẻ.
Không bao lâu, mấy sân bãi chiến đấu xung quanh đã đứng đầy người.
Tỉ như bên trái Cao Bằng có đứng một cô gái mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng, một đầu tóc đen nhu thuận xõa ở sau vai, sắc mặt bình tĩnh. Ở quanh nàng nằm sấp một đầu cự mãng màu đen, cự mãng dài chừng hơn hai mươi mét, to bằng vại nước.
Cự mãng chiếm cứ ở quang người cô gái, một mực bảo hộ nàng ở trung ương, hai mắt của nó đỏ như máu, tựa như hai viên Huyết mã não.
Dưới ánh nắng mặt trời, lân phiến của cự mãng lấp lánh ánh sáng.
【 Tên quái vật 】: Hắc Hoặc Thủy Mãng
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 25
【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
Bên phải là một nam tử đeo kính mắt, sắc mặt văn tú, ăn mặc thường phục đơn giản. Trên mặt hắn một mực mang theo nụ cười, phía sau đi theo một đầu cự hổ màu đỏ thắm, trông cực kì nổi bật.
Đây là lần thứ nhất Cao Bằng nhìn thấy ngự thú loại hổ ở trong hiện thực.
Có thể lấy được ngự thú loại hổ, thân phận khẳng định không đơn giản.
Dù sao bởi vì nguyên nhân mà chúng ta đều biết, ở trước lúc tai biến số lượng loài hổ đã rất thưa thớt. Dù sau tai biến năng lực sinh sản gia tăng, nhưng trong thời gian ngắn số lượng quái vật loại hổ vẫn khan hiếm như cũ.
Tương phản số lượng nhiều nhất lại là các loại quái vật côn trùng.
Lục tục đi đến, cuối cùng vào lúc chín giờ tất cả mọi người đã đến đông đủ.
Tất cả có 8 khu sân thi đấu loại A, 330 sân thi đấu loại B, 661 sân thi đấu loại C.
Cộng lại có 999 sân thi đấu.
Cao Bằng phát hiện chính mình đoán đúng, khu A quả nhiên là sân bãi khiêu chiến quái vật cấp Thủ Lĩnh, thảo nào diện tích lớn như thế.
Bên trong khu B cơ hồ đều là ngự thú cấp Tinh Anh, bên trong khu C đều là ngự thú cấp Bình thường.
Chỉ là. . . A Ngốc nhà mình vẫn chỉ là một ngự thú cấp Tinh Anh!
Sắc mặt Cao Bằng ngưng trọng, cảm thấy mình tựa như đã ngộ nhập vào một đàn sói Husky.
Xung quanh tất cả đều là ngự thú cường giả cấp Thủ Lĩnh, quá kích thích!
Đây chỉ là ý tưởng của Cao Bằng, nhưng hắn không biết, ngay phía sau hắn có hơn ngàn tên thí sinh đang yên lặng nhìn chăm chú vào bóng lưng của tám người bọn hắn.
Khu A độc nhất vô nhị tuyên cáo thân phận đặc biệt của tám người bọn họ.
Trong thành Trường An, tám người Ngự Sử sinh mạnh nhất đương thời!
------------------------
Dịch: B
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận