Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 729: Tru Sát Cường Địch

Chương 729: Tru Sát Cường Địch
Phía sau vết nứt không gian chính là Thâm Uyên Giới. Cho tới giờ chỉ có Thâm Uyên Giới bọn chúng xâm lấn thế giới khác, chứ quả thực không có mấy lần bị thế giới khác đánh tới tận cửa.
Đám ác ma xung quanh không biết trả lời thế nào.
Chúng ta là ác ma! Là ác ma đấy!
Nhắc đến tên chúng ta là có thể dọa trẻ con khóc giữa đêm!
Ngươi lại dám đánh đến cửa nhà chúng ta. Thật mất mặt!
Lục Giác Ác Ma Chuẩn Thần lật hai tay một cái, Nguyệt Nha Chú Hồn Câu trong tay cắm xuống đất, chớp mắt đã biến thành một cây cung lớn.
Hai đầu cung cực kỳ sắc nhọn, nói là cự cung, thực ra giống với một vũ khí song nhận hơn.
Một sợi tơ màu đỏ như máu kéo căng nối hai đầu cung làm một đường.
- Ta nhớ ra rồi, hình như là Thâm Uyên Trục Nguyệt Giả Guttra ở tầng thứ sáu mươi lăm.
Một ác ma kinh hô.
Nghe thấy có ác ma nhắc đến tên mình, sắc mặt Guttra hơi nổi lên một nụ cười nhàn nhạt không dễ nhận ra. Nhưng chỉ trong chớp mắt, nó đã giấu nụ cười kia xuống dưới nụ cười lạnh như băng.
Trong giới ác ma, chỉ có ác ma càng cao lãnh và tàn bạo mới có thể nhận được nhiều tôn kính.
Giương cung cài tên, con ngươi Guttra chuyển một vòng, hai mắt chia ra làm bốn.
Bốn con mắt từ bốn phía khóa chặt Đại Tử.
Không gì có thể trốn!
Không có kẻ địch nào có thể chạy thoát khi ta đã ra tay khóa chặt.
Trong bốn con mắt ẩn chứa ma lực đặc biệt nào đó. Khi đang phóng thích lôi điện đồ sát ác ma, tâm nhãn trong tim của Đại Tử phát ra cảnh báo, đột nhiên nó quay đầu lại, xuyên qua biển quái vật mênh mông của vô số ác ma khóa chặt Lục Giác Ác Ma Guttra và cả cây cung lớn trong tay nó.
- Tru hồn!
Bốn mắt Guttra nóng bỏng. Nó hưng phấn, nó điên cuồng, nó thích khoái cảm khi tru sát cường địch.
- Chết đi!
Mũi tên rời cung, kéo ra một vệt đỏ thật dài trong hư không.
Mấy ác ma ở giữa Đại Tử và Guttra đột nhiên kêu lên, hoặc là bành trướng hoặc là vặn vẹo, xương cốt sắc nhọn từ bên trong đâm toạc cơ thể thò ra ngoài.
- A…
Trong tiếng kêu rên thê lương, xương cốt điên cuồng bành trướng. Trong chớp mắt nơi này đã biến thành một vùng địa ngục xương trắng, từng đầu xương như bụi gai điên cuồng sinh trưởng, rồi hóa thành một mảnh bình chướng ngăn cản trước mũi tên.
Va chạm, nổ đùng.
Ầm ầm.
Tường vây từ bạch cốt bị xé nát, trong không khí vẫn còn lưu lại một dải màu đỏ thật lâu mới tiêu tán.
Nhưng lực quán tính còn lại không đủ để đẩy nó xuyên qua tầng bảo hộ của một Chuẩn Thần phẩm chất Thần Thoại nữa.
- Cái đó là… Bạch Cốt Chi Lực.
Guttra rất khiếp sợ, kẻ này đã thuần thục thao túng Bạch Cốt Chi Lực tới mức độ cực cao rồi.
Lại có thể cách không thao túng xương cốt trong cơ thể các sinh vật khác, nhiễu sóng sinh trưởng của chúng trong thời gian cực ngắn, hóa thành bình chướng ngăn cản đòn tấn công của mình.
Lòng dạ độc ác như vậy…
Guttra liếm môi, thực sự là một đối thủ thú vị.
A Ngốc đứng sau sườn trái của Cao Bằng, Linh Hồn Diễm trong hốc mắt bình tĩnh thiêu đốt.
- Muốn lên thì lên đi.
Cao Bằng vừa cười vừa nói.
A Ngốc không nói gì, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, tay phải đặt lên vai.
Vù!
Ngọn lửa vô hình thiêu đốt, áo bào đen của A Ngốc không gió mà bay, thân thể nó hóa thành một đoàn sương mù xám tiêu tán trong hư không.
- Khi tử vong tiến đến, ngươi sẽ nghe thấy bước chân của ta.
Giọng nói của A Ngốc trầm thấp quanh quẩn khắp hư không.
Linh hồn của những ác ma tử vong trên chiến trường hóa thành từng luồng sương mù màu xám chui vào hư không, cuối cùng tụ lại một nơi nào đó trên bầu trời.
Mới đầu còn không ai chú ý tới, nhưng số lượng vong hồn càng lúc càng nhiều, bầu trời dần ngưng tụ ra một vòng xoáy màu xám.
Ở biên giới chiến trường, đám Tỳ Hưu vẫn một mực vụng trộm quan sát nhóm Cao Bằng lộ ra vẻ chấn kinh.
Lúc trước Tỳ Hưu bị Tiểu Hoàng đánh cho một trận đau, sau đó nó quyết định nhìn chằm chằm vào nhóm Cao Bằng, muốn tìm ra bí mật của những người này.
Lúc trước Đại Tử, Lưu Quang, Tịch Sư, cả ba con ngự thú đều bị Tỳ Hưu vụng trộm thăm dò. Còn cả con khô lâu vừa ra tay kia nữa, thậm chí Tỳ Hưu còn có thể cảm nhận được uy hiếp của tử vong trên thân bộ xương đó, nó là một thứ tồn tại không kém gì con vịt kia.
- Thực sự là càng ngày càng tò mò về ngươi đấy…
Tỳ Hưu bí mật quan sát Cao Bằng.
Một phương Cửu Thiên cũng đã nhận ra trên bầu trời có tồn tại thần bí đang thôn phệ linh hồn, nhưng chỉ thôn phệ linh hồn ác ma nên bọn chúng không ra tay ngăn cản.
Nếu là thôn phệ linh hồn Thần Thú hoặc là quái vật Cửu Thiên thì sẽ là chuyện khác.
- Chết đi!
Đột nhiên, một bàn tay trắng bệch duỗi ra từ trong vòng xoáy màu xám.
Bàn tay lớn che khuất cả bầu trời, hiện ra hình thù hơi mờ mờ tựa như không có thực thể, trực tiếp xuyên thấu qua cơ thể đám ác ma này.
Thân thể ác ma bị xuyên thủng tựa như bị câu mất hồn phách, toàn thân cứng nhắc, từ trên trời rơi xuống như sủi cảo.
- Tử Vong Tuyệt Diệt Chi Thủ.
Bàn tay lớn rơi xuống, đích đến cuối cùng chính là Guttra.
Guttra dự cảm được nguy hiểm. Nếu bị bàn tay này đánh trúng, chắc chắn mình sẽ không có kết quả gì tốt.
Nhoáng một cái, nó hóa thành một đạo lưu quang bay ra xa.
Bàn tay trên trời cũng theo sát phía sau.
Một trước, một sau.
Vì Guttra đang ở trong đám ác ma, nên khi nó trốn vào sâu bên trong thì dọc đường có vô số ác ma vô tội bị tận diệt.
Guttra âm thầm cắn chặt răng, tốc độ bỏ chạy không hề giảm bớt, nhưng vẫn nghiêng người giương cung cài tên rồi bắn liền ra chín mũi tên.
Tia đỏ đánh trúng cự thủ tạo ra một lỗ thủng to bằng nắm đấm. Có điều, so với kích thước bàn tay thì cái lỗ này quá nhỏ, chẳng có ý nghĩa gì.
Sắc mặt Guttra đột biến. Nếu cứ tiếp tục đánh tiếp, không biết sẽ kéo dài đến khi nào.
Sau khi rút đi hồn phách của ác ma dọc đường, vết thương trên bàn tay kia cũng dần dần khép lại.
Mồ hôi trên trán Guttra càng lúc càng nhiều hơn. Đột nhiên, ánh mắt nó trở nên hung ác:
- Ta không tin ngươi còn dám đuổi nữa!
Guttra chuyển hướng, bay về phía đại bản doanh Cửu Thiên!
- Gia hỏa này muốn họa thủy đông dẫn!
- Nếu bàn tay lớn này là cường giả phe Cửu Thiên chúng ta thì có thể sẽ thu tay lại.
- Trên Giới Qua Chiến Trường này, ngoài Cửu Thiên chúng ta chỉ có phe Thâm Uyên. Nó đã đuổi theo đánh Chuẩn Thân phe Thâm Uyên rồi thì chắc chắn là người phe Cửu Thiên chúng ta.
Chu Yếm nghe những người này thảo luận, tức giận mắng.
Cùng lúc đó, Chu Yếm nhìn Guttra càng ngày càng gần, trong đôi mắt bốc lên hai ngọn lửa, nhếch miệng nhe răng cười:
- Ăn một quyền của Chu Yếm gia gia!
Rống!
Rống một tiếng, kích thước Chu Yếm tăng vọt mấy chục lần.
Ma diễm quanh thân cuồn cuộn, hung quang trong mắt bắn ra, nhe răng nanh dữ tợn cuồng bạo rống to.
Oanh!
Chân phải dẫm lên mặt đất, một quyền hung hãn vô song cuốn theo sát ý ngút trời bay về phía Guttra.
Guttra cũng gầm lên, quyết định cứng rắn đón lấy một quyền này.
- Giết!
- Giết!
Bành!
Guttra bị đánh bay như một quả bóng chày, ngoài thân tuôn ra vô số vết thương dữ tợn, máu chảy ồ ạt.
Bàn tay lớn ập tới, bắt trúng Guttra. Trong lòng bàn tay có vô số hàm răng lớn nhe ra cắn xé linh hồn con mồi, trong tiếng kêu rên, linh hồn nó đã hoàn toàn bị thôn phệ.
-------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận