Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 397: Thứ Bên Dưới Cao Nguyên Thanh Thiên

Chương 397: Thứ Bên Dưới Cao Nguyên Thanh Thiên
- Nếu như dạy loại phương pháp này cho đám A Ban, chẳng phải tốc độ tăng đẳng cấp của bọn nó sẽ nhanh hơn một chút.
Hai mắt Cao Bằng tỏa sáng, hắn vẫn luôn cảm thấy ưu sầu vì tốc độ tăng đẳng cấp của đám ngự thú.
Hàn Sương Tịch Sư lắc đầu,
- Phương pháp của ta vô dụng đối với bọn chúng, biện pháp của ta là nhanh chóng hồi phục thực lực, bởi vì trước kia thực lực của ta đã từng tăng lên tới Hoàng cấp. Tựa như kênh đào thông qua sông vậy, mặc dù nước bên trong đã khô cạn, nhưng dù sao thông đạo vẫn rất lớn, thứ ta thiếu chỉ là nước mà thôi.
Hàn Sương Tịch Sư nghiêm túc khoa tay một chút, duỗi hai móng vuốt nhỏ ra khẽ nắm lại.
- Bởi vì ta có nội tình, cho nên ta có thể thỏa thích hấp thu các loại bảo vật ẩn chứa hàn băng chi lực, sau đó kích thích tiếp tục thức tỉnh huyết mạch để khôi phục lực lượng.
Cao Bằng gật đầu, như có điều suy nghĩ,
- Còn hiện tại A Ban bọn nó giống như một con sông đã bị rót đầy nước, nếu như tăng thêm những lực lượng dư thừa kia sẽ chỉ tạo thành tổn thương đối với bọn chúng mà thôi. Nếu bọn chúng muốn gia tăng dung tích thì chỉ có thể chậm rãi đào móc mở rộng từng chút từng chút một.
- Chính là như thế.
Hàn Sương Tịch Sư kiêu ngạo ngẩng đầu.
- Cho nên rất nhanh ta sẽ trở nên mạnh hơn, biến thành ngự thú mạnh nhất của ngươi!
Vậy thì quả thật rất tiếc nuối.
Cao Bằng có chút tiếc nuối lắc đầu. Vốn còn muốn dùng phương pháp này nhanh chóng tăng lên thực lực của đám Đại Tử, xem ra không thể dùng phương pháp này được rồi.
Cao Bằng tiếp tục đi về hướng tây. Cao nguyên Thanh Thiên vẫn luôn đem đến cho Cao Bằng một loại cảm giác kì lạ, loại cảm giác này không nói rõ được cũng không miêu tả được, nhưng Cao Bằng cũng không biết loại cảm giác kỳ quái này rốt cuộc đến từ nơi nào.
Trời xanh mây trắng, suối nhỏ xanh biếc, nếu thực có nguy hiểm thì ở hoàn cảnh trống trải như vậy căn bản chẳng thể nào che giấu được.
- Tịch Sư, ngươi có cảm thấy có gì đó không thích hợp hay không?
Cao Bằng hỏi thăm Hàn Sương Tịch Sư.
Tịch Sư không hiểu thấu ngẩng đầu,
- Ta cũng không biết?
Đại Tử nghe vậy mắt sáng lên, rốt cuộc cơ hội của ta đã đến!
Cơ hội sẽ giao cho con rết có chuẩn bị. Đại Tử ta đọc đủ thứ thi thư, nằm gai nếm mật, chính là vì lúc này chứng minh chính mình.
Chung quy Cao Bằng vẫn sủng ái Đại Tử ta nhất.
- Ta biết, ta biết.
Đại Tử nhanh chóng bò đến trước mặt Cao Bằng vội vàng nói ra.
- Ngươi biết là nguyên nhân gì?
Cao Bằng hơi kinh ngạc.
- Khẳng định là bởi vì ngươi hư!
Đại Tử dương dương đắc ý, “một châm thấy máu”.
Cao Bằng,
- ? ? ?
- Bởi vì ngươi thiếu máu, người thiếu máu tới cao nguyên sẽ có phản ứng cao nguyên! Nhất định là bởi vì như vậy.
Đại Tử phân tích từng lời đúng lý hợp tình, hai cái chân hàm nhỏ bắt chéo vào nhau, trong đôi mắt nhỏ tràn đầy vẻ ngưng trọng.
- Có phải ta nên khen ngươi thông minh hay không?
Cao Bằng ngoài cười nhưng trong không cười.
- Thế thì không cần.
Đại Tử cố gắng làm ra vẻ như đàng hoàng trịnh trọng lắc lư móng vuốt nhỏ, nhưng trên thực tế căn bản không thể che giấu được vẻ cao hứng trên mặt.
- Sau này ngươi tán gẫu với ta nhiều hơn là tốt rồi.
Dứt lời Đại Tử bèn xoay người nhanh chóng trở lại cái ổ nhỏ của mình.
Chân sau đứng sừng sững ở nóc nhà, Tiểu Diễm nhìn thấy cảnh này không khỏi thầm hô không ổn. Lần này Đại Tử ngốc nghếch kia thật sự đã đắc tội với Cao Bằng, sao nó có thể nói ra những lời thật như vậy chứ! Cái tên Cao Bằng này từ trước đến nay tâm nhãn đều rất nhỏ, thuộc loại người có thù tất báo, lần này đã làm cho tiểu sư tử kia bắt lấy cơ hội.
- Cao Bằng, dưới đất hình như có cái gì.
A Ban đột nhiên nói, bước chân dừng lại.
Sâu trong lòng đất có cái gì?
Cao Bằng sửng sốt, sau đó cúi đầu nhìn kỹ phiến thảo nguyên rộng lớn dưới chân.
- Là cái gì?
Cao Bằng nhíu mày, đáy lòng dâng lên một tia cảnh giác.
Chớ để cho quái vật gì đánh lén, cái khác còn chưa tính, vấn đề là trạng thái đặc thù hiện tại của A Ban, nếu như đụng phải công kích vượt qua giới hạn nào đó thì sẽ làm cho A Ban khôi phục chân thân.
Hiện tại trong tay chỉ còn lại 3 quả Ngụy Trang, phải nắm giữ cơ hội sử dụng còn lại thật tốt mới được, ngàn vạn lần không thể lãng phí.
- Có chút giống rắn. . . ồ. . . Có hơi giống Bạch Long.
A Ban trầm ngâm mấy giây, cuối cùng nói một cách khẳng định.
Bạch Long!?
Cao Bằng cẩn thận suy tư. Ở trong ấn tượng của hắn thì có rất ít quái vật có hình thể gần với Bạch Long, bởi vì hình thái đặc trưng của Bạch Long chính là thần long trong truyền thuyết Hoa Hạ!
Mặc dù có một vài chi tiết khác biệt, ví dụ như chỉ có ba trảo, ví dụ như không phải sừng hươu mà là sừng trâu.
Tuy nhiên, bất kể như thế nào thì sinh vật có hình thái đặc thù tương tự Bạch Long hoặc nhiều hoặc ít cũng đều ẩn chứa một chút long huyết.
Sâu trong lòng đất cao nguyên Thanh Thiên cất giấu một đầu long.
Thế nhưng làm cho Cao Bằng cảm thấy kỳ quái là không biết đầu long này có chú ý đến bọn họ hay không. Dù sao nó cũng không hiện thân mà vẫn ẩn náu ở trong lòng đất, hoàn toàn thờ ơ đối với đám người Cao Bằng ở trên đỉnh đầu.
Chuyến này mình vừa mới đi ra đã gặp phải Hà Bá ở Hồng Sa Hà, sau đó lại gặp phải Thực Thiết Thú, bây giờ lại đụng tới một sinh vật long chủng đang ngủ say trên cao nguyên Thanh Thiên.
Cao Bằng không biết nên cảm khái vận khí mình tốt hay vẫn là. . .
- Điều này rất bình thường, theo như lời ngươi nói thì thế giới các ngươi đang ở giai đoạn tiến hóa sơ kỳ, đây là thời điểm tiến hóa nhanh chóng nhất. Thế giới các ngươi cũng không đơn giản, nhất định là trước kia đã thai nghén qua sinh mệnh cực kỳ cường đại, nhưng không biết nguyên nhân gì mà bị trầm tịch.
Ngươi phải biết thế giới có nội tình càng cường đại, sau khi bị đè nén thời gian dài sẽ bạo phát càng khủng bố hơn. Ha ha ha, không ngờ ta lại đụng tới một cơ duyên lớn như vậy, ta nhất định phải thành tựu Đế cấp ở thế giới của các ngươi, thậm chí xung kích tầng thứ cao hơn.
Hàn Sương Tịch Sư gào lên.
- Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, cái con Thực Thiết Thú được gọi là 'Vưu Khê' gặp phải ở căn cứ Xuyên Phủ kia quả thực rất mạnh. Nếu không tính ngự thú của ta và ngự thú của ông ngoại thì chắc hẳn nó chính là con ngự thú mạnh nhất mà ta gặp qua.
- Không biết xấu hổ.
Hàn Sương Tịch Sư trợn trắng mắt, da mặt tên này cũng quá dày rồi.
- Chẳng qua điều khiến ta cảm thấy kỳ quái là. . . Ngươi đã thăng cấp Lĩnh Chủ nhưng tại sao vóc dáng vẫn cứ nhỏ như vậy?
Cao Bằng nhìn con sư tử chỉ lớn bằng hai bàn tay này, nghi ngờ mở miệng hỏi thăm.
- Áp súc chính là tinh hoa.
Hàn Sương Tịch Sư bình tĩnh trả lời.
Bạch Cương Phong Nhận Thú ngồi xổm ở một bên quăng tới ánh mắt vui vẻ.
Trong lúc đang cãi nhau Cao Bằng đã mang theo mấy ngự thú đi tới dưới chân Thiên Châu phong.
Ngọn núi lớn cao vút vào trong mây, khe rãnh ngang dọc vẽ ra từng đường cong cổ xưa mà thê lương, biển mây chìm nổi dưới chân nó, dãy núi khổng lồ dường như đang chống đỡ cả phiến thiên địa này.
- Ngọn núi này nếu đặt ở thế giới Hắc Vụ các ngươi có thể tiến vào mười vị trí đầu hay không?
Cao Bằng hiếu kì hỏi thăm tiểu Tịch Sư.
Hàn Sương Tịch Sư,
- Có phải ngươi đã hiểu lầm gì đó đối với thế giới Hắc Vụ chúng ta không vậy? ? ?
- Ngọn núi này đặt ở thế giới Hắc Vụ chúng ta chí ít cũng có thể tiến vào top 3.
Hàn Sương Tịch Sư cảm khái nói,
- Không nghĩ tới trái đất các ngươi cũng có ngọn núi hùng vĩ như thế.
Sau khi xảy ra tai biến, Thiên Châu phong điên cuồng tăng trưởng trở thành ngọn núi cao nhất thế giới. Căn cứ vào số liệu đo đạc của vị Ngự Sử cấp Lĩnh Chủ nào đó trong lúc nhàn rỗi nhức cả trứng thì Thiên Châu phong ít nhất cũng cao đến bốn vạn mét.
- Ngươi nói xem, ở trên ngọn núi này có thể có bảo bối giúp ngươi nhanh chóng gia tăng thực lực hay không?
Hai mắt Cao Bằng chợt sáng lên.
Bản thân mình luôn mang theo nhiều ngự thú cấp Lĩnh Chủ bên người, hơn nữa còn có A Ban Vương cấp nữa. Chuyện này khiến Cao Bằng sinh ra một loại cảm xúc thế giới to lớn ta đều có thể đi được.
----------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận