Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 599: Vô Tận Luân Hồi Mê Cung

Chương 599: Vô Tận Luân Hồi Mê Cung
Cái vòi trên đầu Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ bốc lên một tầng lửa màu đỏ sậm, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt làm chiều dài của cái vòi voi lập tức tăng vọt. Đối với nó thì vòi voi bị cắn đứt một chút cũng hoàn toàn không ảnh hưởng gì, bởi vì vòi voi của nó vốn có thể kéo dài vô hạn... Chỉ cần vòi voi không hoàn toàn bị gãy mất là có thể không ngừng kéo dài ra.
Vòi voi giống như một cái roi quất vào trên cơ thể của Bàn Đại Hải, ngọn lửa màu đỏ sậm thiêu đốt ở trên lớp vảy màu lam nhạt cuối cùng phát ra từng tiếng tách tách.
Một roi đánh ra, trên vảy của Bàn Đại Hải lưu lại vết ngọn lửa màu đen thiêu đốt.
- Ta ngất, đây là lửa gì mà đốt ta khó chịu như vậy chứ?
Bàn Đại Hải chửi khẽ một tiếng.
Vẻ mặt Cao Bằng kỳ lạ. Nếu như hắn không nhìn nhầm ngọn lửa này hẳn là ngọn lửa trên người A Ngốc, bị Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ cướp đoạt sau đó lại dùng để đối phó với Bàn Đại Hải.
Trước đây nhìn uy lực của ngọn lửa này không mạnh, không ngờ khi tấn công ở trên thân Bàn Đại Hải lại là tạo thành hiệu quả ngoài dự đoán.
Cao Bằng thoáng động. Trước đây, Ám Diễm này tấn công ở trên thân của quái vật khác cũng không tạo thành hiệu quả rõ ràng như thế, chẳng lẽ là do Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ dùng nên mới gia tăng uy lực sao?
Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ hít sâu một hơi, vòi voi vung lên thật cao, cảm giác đầy tính bạo phát.
Ầm!
Vòi voi đánh ngang qua không trung, Ám Diễm bốc lên che khuất bầu trời, khí huyết giống như trường hà.
Bàn Đại Hải quát:
- Ngươi chỉ còn chút thực lực như vậy thôi sao? Đừng có diễn trò nữa.
Bàn Đại Hải lại hít sâu một hơi, thể tích càng lớn hơn, cái miệng khổng lồ giống như Thôn Thiên Ma Uyên, bên trong ánh sáng màu đen dường như có một hố đen vậy.
Hai khí tức rất cường đại va chạm vào nhau ở trung tâm của mê cung.
Đầu ngón chân A Ngốc giẫm nhẹ, cơ thể giống như con chim yếu nhẹ nhàng chao lượn nghiêng tránh được đòn tấn công của vòi voi, chân trái giẫm lên mặt đất rồi thu hẹp khoảng cách với Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ.
Lúc này, hai bên chỉ cách nhau có mấy mét. Cao Bằng hợp thể với A Ngốc thậm chí có thể ngửi thấy được mùi máu tươi rất nồng trong không khí, còn nhìn thấy thi ban trên lớp da xù xì ảm đạm của Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ.
Năm ngón tay A Ngốc lớn dần, đầu ngón tay tập trung âm khí nồng đậm chộp vào trên da của Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ giống như chộp lên một lớp keo dày.
Sau khi âm khí va chạm vào lớp da cứng rắn bên ngoài của nó thì lập tức bị khí tức thần huyết bá đạo ma diệt.
A Ngốc thoáng suy nghĩ, trên tay dừng truyền ra âm khí, sau đó nháy mắt lại hóa thành một ngọn lửa màu đỏ sậm hừng hực thiêu đốt.
A Ngốc vốn chưởng khống Ám Diễm đạt đến lv6, bị Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ tạm thời hấp thu một phần, đẳng cấp ngọn lửa còn lại vẫn cao hơn phần bị hấp thu mất.
Lòng bàn tay nó vỗ tới, ngọn lửa tiếp xúc với lớp da thần tính, trong nháy mắt phát ra uy năng khủng khiếp.
Lớp da thần tính phát ra tiếng rít, dường như có thứ gì đó nổ tung.
Ngọn lửa điên cuồng rít gào, trong không khí quanh quẩn cuồng phong mãnh liệt.
- Ngang!
Ầm!
Cánh tay trái của A Ngốc đúng lúc giơ lên, ngăn cản vòi voi đập tới.
Trong phút chốc, A Ngốc cảm giác cơ thể bị xiết chặt, vòi voi trực tiếp quấn lấy A Ngốc.
Rắc rắc rắc, tiếng xương va chạm liên tiếp phát ra.
Ầm!
Vòi voi buông ra, Bàn Đại Hải đúng lúc đánh vào mặt bên.
Hai bên lui về phía sau hai bước. A Ngốc lắc lắc cái cổ, nhìn thấy nơi mình vừa dùng Ám Diễm để tấn công đã trở nên đen kịt, hơn nữa để lại một dấu tay xương rất rõ ràng.
- Chẳng lẽ Ám Diễm này có khả năng tăng thêm tổn thương đối với sinh vật có thần tính sao!
Trong đầu Cao Bằng không ngừng suy nghĩ, trước đó hắn không phát hiện ra điểm này.
Nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, còn tiếp tục kéo dài thì sợ rằng không ổn. Dù sao ở đây vẫn là địa bàn của kẻ địch.
- Rống!
Phía sau mê cung truyền đến những tiếng rống lớn.
Tiếng bước chân mạnh mẽ giống như tiếng sấm cuồn cuộn, có rất nhiều quái vật sinh sống ở trong mê cung đang đến gần.
- Cao Bằng, ngươi bảo A Ngốc kiềm chế nó, ta tới cho nó một đòn trí mạng.
Bàn Đại Hải thông qua huyết khế vội nói.
- Được.
A Ngốc hít sâu một hơi, hai cánh tay giao nhau giơ lên thật cao.
- Lồng giam xương cốt!
Ầm ầm ầm, tầng đất vỡ ra, từng cái xương trắng cực lớn từ các góc độ đâm thẳng lên không trung, gai xương lóe ra ánh sáng u ám đỏ như máu.
Giống như ở trên mặt đất nở ra một đóa hoa xương trắng địa ngục.
Gai xương từ dưới đất chui lên theo các góc độ khác nhau kẹp chặt lấy Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ.
Bởi vì phong tỏa rất kín, căn bản không để cho Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ có không gian để thi triển sức lực, trong khoảng thời gian ngắn lại không có cách nào thoát được.
Tuy lồng giam bằng xương trắng này không giam giữ được Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ bao lâu, nhưng đủ để tranh thủ thời gian cho Bàn Đại Hải.
Trái tim trong cơ thể Bàn Đại Hải đập mạnh, một lượng máu tươi chảy ngược lên trên Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha.
Hấp thu máu tươi, Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha xuất hiện ánh sáng màu lam.
Bàn Đại Hải vội vàng há miệng, để cho Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha từ trong miệng bay ra.
Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha lập tức phát ra ánh sáng ở mức độ cao nhất, ngay sau đó thu liễm vào trong rồi hóa thành một hố đen.
Trong hố đen truyền đến những tiếng nổ ầm ầm ầm, giống như cối xay thịt.
Trong đồng tử đờ đẫn của Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ bỗng xuất hiện một tia sáng.
Khóe miệng đầy vết máu mở ra, sợi râu cứng rắn phía trên giật giật.
- Hải Hoàng Thôn Phệ...
Hố đen từ Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha đã đập xuống đầu nó.
Khi đó, tất cả mê cung đều điên cuồng run rẩy.
Một tầng dàn khung màu vàng bán trong suốt từ trong tường vây rơi ra, tất cả mê cung đều đang chao đảo.
Từng đường dàn khung màu vàng giăng kín khắp nơi, cuối cùng biến thành một tiểu mê cung màu vàng.
m thanh của những quái vật kia lại càng lúc càng xa...
Tất cả âm thanh trên thế gian này đều biến mất.
Chỉ còn lại hố đen trên đỉnh đầu đập xuống, còn có mê cung màu vàng cỡ nhỏ từ dưới chân dâng lên.
Phát hiện ra di hài của chủ nhân gặp uy hiếp trí mạng, Vô Tận Luân Hồi Mê Cung theo bản năng tự động bảo vệ.
Đây là bản thể của Vô Tận Luân Hồi Mê Cung.
Ánh mắt Cao Bằng lập tức sáng lên.
Vô Tận Luân Hồi Mê Cung đã thoát ly lớp vỏ xác mê cung khổng lồ cồng kềnh kia.
Ngay khi nó vừa rời ra, tất cả khu vực bên trong tường vây của mê cung đều đang phát sinh biến hóa.
Giống như một cái bình gồm nhiều ngăn chứa các loại chất lỏng, nhưng lúc này cái bình đột nhiên dời đi, các loại chất lỏng chứa bên trong trộn lẫn với nhau, đồng thời lộ ra trong không khí.
Lực lượng ẩn chứa ở các khu vực bên trong mê cung chính là chất lỏng được chứa ở trong bình.
Hố đen do Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha tạo ra đã hạ xuống, da đầu của Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ bị vỡ ra. Máu tươi, da đầu và cơ bắp bị xoắn nát sau đó cắn nuốt rồi hóa thành lực lượng của Hải Hoàng Thôn Phệ Chi Nha.
Từ phía xa nhìn lại giống như một mặt trời màu đen chậm rãi hạ xuống.
Ầm!!!
Mặt trời màu đen đang hạ xuống chợt dừng lại, phía dưới có một màn chắn màu vàng hiện lên ngăn chặn nó.
Phần đầu của Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ bị cứng rắn "cắn" rơi một miếng lớn, nhìn qua giống như một cái đầu trọc tàn khuyết, xương sọ nơi cao nhất bị gặm đi một góc.
Nhưng mà cảnh tượng như vậy cũng không buồn cười. Khi cảm giác có uy hiếp đến tính mạng, ánh mắt Phì Thạc Ma Tượng Chi Chủ trở nên đỏ ngầu, thần diễm bốc lên tận trời cao.
- Chết chết chết, các ngươi đều phải chết!!!
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận