Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 705: Cửu Thủ Minh Vương

Chương 705: Cửu Thủ Minh Vương
Thương Bạch Chi Oán nhìn bốn phía. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín.
Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi sẽ có ngày mình bị chín con Chuẩn Thần vây đánh.
Chuẩn Thần có vinh hạnh đặc biệt như vậy trước đây là ai nhỉ?
Thương Bạch Chi Oán trầm tư. Đột nhiên nó cảm thấy vận mệnh của mình khá là thảm.
- Chết cũng không oan.
Thương Bạch Chi Oán ngẩng đầu, trong hốc mắt trống rỗng ẩn chứa một tư vị khó hiểu.
- Từ ngày sinh ra, ta đã chuẩn bị tâm lý cho cái chết. Có lẽ với ta, cái chết là một loại… giải thoát.
Tiếng nói tắt dần, Thương Bạch Chi Oán run lên, thân thể bắt đầu sụp đổ.
Từng tấc từng tấc ký ức giấu trong linh hồn nó bắt đầu được lộ ra, mảnh vụn ký ức hóa thành từng quầng sáng nho nhỏ tiêu tán khắp thiên địa.
Ta là Goelia.
Ta là một Nhân Ngẫu Sư.
Nghe sư phụ nói, ta được ôm về trong một ngày tuyết rơi.
Sư phụ của ta là Nhân Ngẫu Sư nổi danh nhất trong thành, tay nghề chế tác con rối của ông rất xuất sắc, con rối tinh xảo như người thật, khách hàng tìm ông nhờ làm rối nối liền không dứt. Mưa dầm thấm đất, ta cũng bắt đầu học làm con rối.
Ta học được mười ba năm, nhưng sư phụ luôn nói ta làm con rối không có linh hồn.
Sau đó, ta yêu một chàng trai trong trấn.
Chàng rất rực rỡ, cũng thật ấm áp, tựa như mặt trời vậy.
Ta và chàng ngầm gặp nhau lần thứ nhất, cũng có lần thứ hai, lần thứ ba.
Rốt cuộc, có một lần ta và chàng hẹn hò thì bị sư phụ bắt được. Sư phụ phẫn nộ nói, nếu chàng tiếp tục đến quấy rối ta sẽ cho người đánh gãy chân, còn muốn bắt chàng vào ngục giam.
Chàng sợ hãi bỏ trốn từ cửa sau, cũng không quay lại nữa.
Từ đó về sau, thái độ của sư phụ với ta thay đổi. Cho tới một hôm, sư phụ uống rượu say, vào nhầm phòng ta…
Sau khi tỉnh lại, sư phụ cho ta nghỉ ngơi ba ngày, dặn ta nghỉ ngơi thật tốt.
Cuối cùng ta hạ quyết định, trong một đêm thu thập hành lý rời khỏi tòa thành thị này. Ta cũng không biết mình muốn đi đâu, chỉ đi lên một con tàu thủy đi tới những thành thị khác.
Ta không có năng lực gì khác, chỉ biết làm con rối.
Thế là ta mở một gian hàng nhỏ, ngày qua ngày bình thản trôi qua như vậy.
Sau khi trải qua chuyện kia, ta chỉ chuyên chú vào việc làm con rối. Từ hôm ấy, ta phát hiện dường như con rối mình làm ra có điều gì đó không bình thường.
Con rối ta làm ra vẫn giống hệt con rối trước kia. Nhưng mà ánh mắt của chúng… sinh động hơn.
Có một đêm, ta rời giường đi vệ sinh, phát hiện trong cửa hàng tầng dưới có tiếng động.
Là kẻ trộm sao?
Ta cầm cái kéo trên bàn lén lút xuống dưới lầu, mượn ánh trăng ngoài cửa sổ, ta nhìn thấy một người quay lưng lại với mình, ngồi dưới sàn che mặt khóc nức nở.
Quần áo của nó rất quen, chắc chắn ta đã nhìn thấy ở đâu...
Đột nhiên ta nghĩ ra, ném cái kéo trong tay xuống đất.
Tiếng khóc dừng lại, bờ vai cũng ngừng run rẩy.
Sau đó ta thấy nó đứng dậy, rón rén đi tới vách tường tự treo mình lên.
Cửa sổ còn chưa đóng chặt bị gió thổi tung, đám con rối trên tường chập chờn theo gió.
Ngày thứ hai, tỉnh lại sau một đêm không ngủ, ta mang theo tất cả con rối trong cửa hàng đến vùng ngoại ô để thiêu hủy.
Hỏa diễm thôn phệ con rối, chúng nhẹ nhàng nhảy múa trong ngọn lửa.
Ánh lửa màu vỏ quýt chiếu sáng gương mặt của ta.
Nhìn các con rối gào thét trong ngọn lửa, ta đột nhiên cảm nhận được một tia khoái cảm dị dạng.
Thì ra đây chính là con rối có linh hồn… Bọn nó cũng có linh hồn sao, vậy chúng có đau không?
Từ ngày đó về sau, mỗi ngày ta đều chế tác một nhóm con rối sau đó đưa chúng đi thiêu hủy.
Nghe bọn nó vô thanh kêu rên, kêu thảm đầy thê lương, ta cảm thấy rất hạnh phúc.
Dần dần, con rối chế tác bằng gỗ đã không cách nào làm ta thỏa mãn nữa.
Ta chuyển ánh mắt nhìn chằm chằm về phía những động vật lang thang.
Giết chết chúng sau đó làm thành tiêu bản, tạo ra những con rối tinh mỹ có sinh mệnh. Màn đêm buông xuống giao phó cho bọn nó sinh mệnh, sau đó lại đưa chúng nó thiêu chết.
Mãi đến một ngày ta đột phát ý tưởng. Nếu động vật có thể bị chế thành con rối có sinh mệnh, thế người thì sao?
Thế là ta chuẩn bị nửa năm, sau đó tiêu phí thời gian một tuần, đến khi một cái dây kẽm cuối cùng xuyên thấu qua khớp nối của ta. Có lẽ. . . Ngày thứ hai ta sẽ biến thành con rối chăng.

Ngọt bùi cay đắng, có ước mơ, có bi thương, có hạnh phúc, vô vàn ký ức cuối cùng đều tan thành mây khói, hóa thành một đám mây màu xám tiêu tán trong thiên địa.
Thương Bạch Chi Oán chết rồi, sợi tơ linh hồn trong cơ thể nó liên tiếp vỡ nát.
Sợi tơ linh hồn trên thân ngự thú và người trong bộ lạc đều đứt đoạn, tất cả ngã sấp xuống đất, không rõ sống chết.
Nhưng có một tia sinh cơ từ cơ thể bọn chúng bắt đầu ngưng tụ ra.
- Sống lại!
Tiểu Diễm thấy cảnh này, cảm khái không nói nên lời.
Sau lưng có tiếng gió, là Tử Sắc Tinh Thần chạy đến từ đầm lầy Vân Mộng.
Cao Bằng phát hiện động tĩnh sau lưng bèn quay đầu lại, thấy Tử Sắc Tinh Thần đứng im không nhúc nhích, nhìn từng người từng người, và cả đám ngự thú trong bộ lạc ngã xuống.
Tử Sắc Tinh Thần trầm mặc một lát, đi tới trước mặt Cao Bằng, từ trên cao nhìn xuống hắn.
Một lát sau, nó ngồi xuống:
- Cám ơn ngươi.
Nói xong, giữa mi tâm Tử Sắc Tinh Thần loé lên vầng sáng màu tím, một bóng người từ mi tâm Tử Sắc Tinh Thần chậm rãi bồng bềnh bay ra, cuối cùng đứng vững trên mặt đất.
Lão nhân tóc trắng răng thưa, dáng người còng xuống:
- Lão già ta rất cảm kích ngươi đã báo thù cho bộ lạc chúng ta, điều mà ta vẫn không dám làm.
Lão nhân cười tự giễu, che ngực ho khan, tay phải bịt miệng.
Cao Bằng hơi giật mình. Hắn thấy rõ bàn tay phải của lão nhân đã hoàn toàn chỉ còn lại xương cốt, nhìn qua cực kỳ dọa người.
Thấy sắc mặt Cao Bằng như vậy, lão nhân bèn cuốn ống tay phải lên, cổ tay cũng chỉ có xương, một chút thịt cũng không có.
- Ta vẫn luôn kéo dài hơi tàn, chỉ muốn sống thêm một đoạn thời gian.
Lão nhân bình tĩnh nói:
- Người càng sống lâu thì càng sợ chết.
Năm xưa khi chiến đấu với dị tộc, ta đã gặp một người đàn ông. Hắn được người dị tộc gọi là Vong Giả Thiên Quốc.
- Vong Giả Thiên Quốc?
Cao Bằng hỏi thăm Bàn Đại Hải đã từng nghe nói đến cái tên này chưa.
Có vẻ Bàn Đại Hải chưa từng nghe:
- Chắc là sau khi ta vẫn lạc mới xuất hiện người này.
- Nếu có một ngày ngươi đối mặt với hắn, nhất định phải cẩn thận với ngự thú của hắn. Tất cả ngự thú của hắn đều là hệ Vong Linh, kinh khủng nhất là con vong linh Cửu Thủ Minh Vương kia! Đó là một con ngự thú biến dị siêu cấp cường đại!
Lão nhân chìm vào hồi ức, thở dài một hơi:
- Cho dù năm xưa có đánh một trận nữa, ta cũng không có chút lòng tin rằng mình có thể chiến thắng hắn.
- Bao năm rồi ta không chỉ không tiến bộ, ngược lại còn không ngừng thui chột đi. Hiện giờ, chắc hẳn là hắn đã càng mạnh hơn.
Cao Bằng ho nhẹ một tiếng:
- Vậy Cửu Thủ Minh Vương kia có năng lực gì?
- Nó có thể nghịch chuyển sinh tử, thống ngự người chết.
Lão nhân nhấc quần áo lên. Trong chớp mắt này, Cao Bằng không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
Quá kinh khủng!
Mười hai đôi xương sườn đối xứng song song, qua xương sườn hắn còn có thấy xương sống đằng sau.
Cao Bằng đã từng nhìn thấy quái vật còn kinh khủng buồn nôn hơn thế này, nhưng người thì hắn mới thấy lần đầu.
- Nó có thể chuyển hoá tất cả sinh mạng còn sống thành vong linh. Năm xưa, ta bị chiêu này đánh trúng. Ngự thú của ta nhận đòn tấn công thay ta, sau đó cả ta và nó đều biến thành thế này.
Lão nhân bình tĩnh nói.
Tử Sắc Tinh Thần lặng lẽ duỗi tay đặt lên vai lão nhân. Đầu cú mèo kêu ùng ục hai tiếng, nó đang an ủi chủ nhân.
Bao năm rồi, vẫn không thể lành lại…
Dù khí tức của Tử Sắc Tinh Thần sau lưng lão nhân đã suy yếu đến mức cực thấp rồi, nhìn qua cực kỳ vô hại. Nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, thời kỳ đỉnh cao nó đã từng là một con ngự thú cấp Thần cường đại.
Nếu quả thực liều cái mạng này đánh cược một lần, tồn tại cấp Thần Minh chắc chắn có thể bộc phát ra lực lượng thiên băng địa liệt.
Nhưng mà, có thể biến cấp Thần Minh thành bộ dạng thoi thóp thế này, lại còn duy trì mấy ngàn năm không tiêu tán, có thể hình dung được sức mạnh của Cửu Thủ Minh Vương.
- A Ngốc, Cửu Thủ Minh Vương kia dường như cùng hệ Vong Linh với ngươi đó.
Tiểu Hoàng huých bả vai vào A Ngốc, nháy mắt ra hiệu:
- Có ý tưởng gì không?
A Ngốc cắm hai tay trong túi áo khoác đen, dưới vành mũ lộ ra cái cằm màu ám kim.
Nó trầm mặc hai giây.
- Ý tưởng của chủ nhân là ý tưởng của ta.
---------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận