Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 456: Tả Hữu Hộ Pháp Dưới Tay A Ban

Chương 456: Tả Hữu Hộ Pháp Dưới Tay A Ban
Ba con quái vật từ ba hướng vây quanh, bầu không khí bắt đầu trở nên biến hóa kỳ lạ.
Thánh Linh Tuyền tới gần, sau đó hiển hóa ra hai con A Ban nhỏ hơn một chút ở ngay trước mặt.
Ba con A Ban hiển hiện xếp thành hình tam giác bao vây bên trái Cao Bằng.
- Tự ý vào, chết!
Thánh Linh Tuyền bá đạo tuyên bố.
Nó cho rằng, nhân loại này và ngự thú của hắn chắc chắn sẽ phải chết.
Đối mặt với quái vật cùng cấp, trên cơ bản Thánh Linh Tuyền chưa bao giờ bị thua.
Nó có thể hiển hóa ra một con quái vật tương đương 90% tố chân thân thể gốc, nhưng nhiều nhất chỉ có thể hiển hóa được ba con cùng lúc.
Dù một con không phải đối thủ, nhưng khi ba con quái vật chỉ kém một chút cùng tiến lên quần ẩu thì trên cơ bản tuyệt đại đa số quái vật đều phải thua.
Thậm chí Thánh Linh Tuyền còn cảm thấy chỉ bản mình đã có thể giải quyết được luôn người xâm nhập.
Trảm Long Thiên Chương lật trang giấy phần phật, một tầng gợn sóng vô hình bao phủ hết khu vực mấy cây số.
Cao Bằng cảm giác trên người mình bị bọc một lớp màng, giống như mặc áo nilon mỏng bên ngoài vậy. Đây chắc hẳn là Thủy Vực Huyền Tước của Trảm Long Thiên Chương.
Nhưng năng lực này cũng không ảnh hưởng nhiều đến mình và A Ban, nó chỉ suy yếu sự khống chế đối với Thủy nguyên tố mà thôi.
Thuộc tính của A Ban là hệ Thổ, hệ Nham, hệ Dung Nham. Hệ Thủy chẳng có ảnh hưởng gì với nó.
【Tên quái vật】: Thiên Tai Sơn Chu Súc Tiểu Bản Đầu Ảnh (hình chiếu phiên bản thu nhỏ của Thiên Tai Sơn Chu)
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 50 (cấp Lĩnh Chủ)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Năng lực quái vật】: …
Có điều, cả ba hình chiếu đều ở cấp 50.
Không có một con nào đột phá được Vương cấp.
Mà ba hình chiếu này… Cao Bằng luôn cảm thấy giống như lúc A Ban đang ngụy trang vậy.
Chín mươi phần trăm thực lực của A Ban ở trạng thái cường thịnh tuyệt đối không chỉ có ngần ấy. Mà Cao Bằng tin tưởng, ở trạng thái cường thịnh rất có thể A Ban sẽ không bị hiển hóa ra.
Ầm ầm, sấm sét vang dội trên không trung, thời tiết sấm chớp mưa to bắt đầu xuất hiện.
Chớp mắt một cái, tiên cảnh tú lệ lập tức biến thành mưa to gió lớn, sấm sét rền vang.
Ba con hình chiếu A Ban phóng về phía A Ban. Núi đá run rẩy, cây cối bên đường bị ép đổ rạp.
A Ban nâng chân phải lên, nhẹ nhàng vung vẩy
Quả ngụy trang mất tác dụng.
Bầu trời đột nhiên tối sầm, núi lớn chấn động
Mây đen trên đỉnh đầu bị xuyên phá.
Thiểm điện bổ vào nham thạch làm vỡ vụn một mảng lớn.
Đứng dưới chân không nhìn thấy nổi đỉnh núi.
Ba con hình chiếu trực tiếp bị quét thành một đống phế thạch.
Trảm Long Thiên Chương né tránh cực nhanh, kéo dài khoảng cách triệt thoái về phía sau, kinh dị ngước nhìn A Ban to ra gấp cả nghìn lần trước mắt.
Con Thánh Linh Tuyền hoàn toàn không kịp phản ứng, nó đã hao hết lịch dịch chứa trong cơ thể để tạo ra ba hình chiếu nên đã tinh bì lực tẫn. Cảm thấy đã nắm chắc thắng lợi trong tay nên nó muốn tới gần một chút để quan sát, kết quả bị A Ban vô tình chấn động đến.
Sau đó thân thể bị nghiền nát, một cái chén nhỏ màu lam từ giữa không trung rơi xuống, lách cách lăn vài vòng trên mặt đất.
Đây là do Thánh Linh Tuyền bị đánh vỡ bản nguyên nên rơi vào trạng thái ngủ say.
Cao Bằng nhặt Thánh Linh Tuyền lên, sau đó vẻ mặt hơi động. Ở trạng thái nguyên bản, phía dưới cùng của dòng trạng thái Thánh Tuyền Linh có một dòng chữ nhỏ hơi mờ.
(Quái vật có thể dung hợp)
Có thể dung hợp?
Cao Bằng khá tò mò. Quái vật dung hợp? Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói tới thứ này.
Cao Bằng cúi đầu nhìn sang A Ban, quét nhìn bảng thuộc tính của nó ba lần, cuối cùng xác nhận mình không hoa mắt. Bên trong bảng của A Ban không có chữ “dung hợp” nho nhỏ mờ mờ kia.
Cho thấy không phải quái vật nào cũng có thể dung hợp, sự dung hợp này chắc hẳn cần đến một vài điều kiện mới thành công.
Sau khi Thánh Linh Tuyền bị đánh rơi thì Thần Nữ Thạch và Trảm Long Thiên Chương đều có chút khẩn trương, vội vàng nhào tới muốn đoạt lại cái chén từ trong tay Cao Bằng.
Mặc dù Thần Nữ Thạch là Vương cấp, nhưng lại là một Vương cấp không am hiểu chiến đấu, đánh nhau chính diện hoàn toàn không phải đối thủ của A Ban.
Sau khi bị A Ban đập cho hai cái, Thần Nữ Thạch có chút sợ muốn chạy trốn.
A Ban lại không vui. Muốn tới thì tới muốn đi thi đi, ngươi coi A Ban ta là cái gì?
Ầm!
Chân nhện từ trên trời giáng xuống ngăn cản đường lui của Thần Nữ Thạch.
Thần Nữ Thạch nhìn thoáng qua Cao Bằng. Dù nó chỉ là một hòn đá nhưng Cao Bằng vẫn cảm nhận thấy, tựa như hòn đá kia có một con mắt đang nhìn mình chằm chằm.
Một khắc sau Thần Nữ Thạch sáng rực lên. Cao Bằng che mắt lại, qua kẽ ngón tay hắn thấy một thần nữ xinh đẹp mặc váy dài màu vàng quơ tay ngọc, sau đó bên ngoài cơ thể hiện lên một cơn lốc đưa nàng bay lên không trung.
A Ban cúi đầu nhìn nàng một cái, Thiên Tai Ô Vân trên đỉnh đầu bay về phía Thần Nữ Thạch.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt khi Thiên Tai Ô Vân tiếp xúc với Thần Nữ Thạch liền phát ra tiếng nổ kịch liệt.
Tiếng nổ cực kỳ thanh thúy to rõ.
Một lúc lâu sau trong mây đen bay ra một hòn đá, bị đốt đến cháy đen.
Thần Nữ Thạch bị thiêu đen thui, còn bốc lên khói xanh.
Thật thảm.
Mây đen tản đi, sấm sét vang dội cũng tiêu tán, bầu trời lại khôi phục trong sáng.
Cao Bằng kéo Thần Nữ Thạch đang bị trọng thương về.
Hắn cẩn thận chú ý tới dòng cuối cùng trong giới thiệu thuộc tính quái vật của Thần Nữ Thạch cũng có một dòng chữ “dung hợp” mờ nhỏ.
Trảm Long Thiên Chương giảo hoạt nhất, thấy tình thế không ổn liền muốn bỏ chạy.
Trang sách lật một cái, cả quyển sách hóa thành một vũng nước muốn dung nhập vào lòng đất.
Nhưng khoảng cách của nó ở quá gần, gần như thế mà muốn chạy trốn thì thực sự quá khi dễ nhãn lực của A Ban.
Thần quang màu đỏ vàng thẩm thấu vào Thần Nữ phong dưới chân, mặt đất ngưng thực, trở nên cứng rắn hơn so với kim cương.
Trảm Long Thiên Chương hóa thành nước bị mặt đất cứng rắn cố định, có cố gắng vùng vẫy thế nào cũng không thoát được, cuối cùng bị bắt sống tại chỗ.
- Vu Hạp thật đúng là một nơi tốt.
Cao Bằng cảm khái không thôi. Tới một chuyến hắn đã bắt được một con quái vật Vương cấp và một con quái vật cấp Lĩnh Chủ có phẩm chất Truyền Thuyết.
Cao Bằng ở lại trên núi tìm tòi, cuối cùng đã tìm được hai viên Định Thần Thạch nằm ở sâu trong thung lũng.
Định Thần Thạch bên trái cao hai mét, có hình bầu dục.
Định Thần Thạch bên phải chỉ cao nửa mét.
Cao Bằng đặt hai viên Định Thần Thạch lên đầu A Ban. Ba con quái vật kia đã bị A Ban nuốt vào bụng, sau khi ăn quả ngụy trang, A Ban lại khôi phục kích thước bình thường.
Khi Cao Bằng từ trên núi đi xuống, cả tòa núi Thần Nữ phong đều an tĩnh.
Ngay cả những ngọn núi xung quanh cũng vô cùng yên tĩnh.
Tất cả dị tượng đều biến mất, nhìn qua giống như chỉ là những ngọn núi bình thường.
Khi trở về lại đi qua con đường lúc đến, bên cạnh núi không còn tiếng rồng ngâm, cũng không có tiếng nước suối đinh đương, cũng không có tiếng trang sách lật qua lật lại nữa.
Trong núi lớn rất yên tĩnh.
Bọn chúng lẳng lặng nhìn Cao Bằng và A Ban rời đi.
Trên con sông lớn ở Vu Hạp vẫn mờ mịt sương mù, Cao Bằng lấy áo tơi và mũ rộng vành ra mặc vào, lấy cần ra nhàn nhã thả câu.
Tới khi A Ban rời đi rất xa, trong Vu Hạp mới khôi phục lại náo nhiệt.
Trên mặt sông, một hòn đảo nhỏ đang di động. Trên đảo có hai cây quýt, ba viên đá, một quyển sách và một cái chén.
Một viên đá trong đó đột nhiên vỡ ra làm hai nửa, một nửa bay vào cây quýt bên trái, một nửa bay vào cây quýt bên phải.
Cao Bằng kinh ngạc quay đầu lại liền thấy hai cây quýt sau lưng biến thành hai đồng tử mặc áo vàng.
Cái quỷ gì?
Cây quýt thành tinh?
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận