Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 610: Chiến Trường

Chương 610: Chiến Trường
- Hình như thật sự là như vậy.
Đáy mắt Từ Thanh Chỉ hiện ra một tia dị sắc.
- Ừm, trừ khi là quái vật Thánh cấp trở lên thì mới có thể phá hủy mê cung, quái vật từ Thánh cấp trở xuống đều không thể phá hoại mê cung này dù chỉ một chút. Về sau tính an toàn của Hoang Vu Mê Cung sẽ được bảo đảm rất lớn.
Cao Bằng nói.
- Các ngươi cố gắng bồi dưỡng ngự thú, ở chỗ này mặc dù mệt một chút, nhưng cũng là cơ duyên. Hiện tại ở thế giới Hắc Vụ những đồ vật có thể tiếp xúc đến nhiều hơn rất nhiều so với trái đất, nếu như vận khí tốt thì các ngươi có thể trưởng thành càng nhanh.
Cao Bằng nói tiếp.
- Đã rõ.
- Ừm.
- Vậy ta đi về trước.
Cao Bằng nhận được tin tức của ông ngoại, ông ngoại bảo hắn trở về một chuyến.
Đang đi trên đường, Cao Bằng chợt thấy bên cạnh có một con chim anh vũ trợn mắt nhìn hắn.
- Cẩu tặc, cẩu tặc, ta nhổ vào.
Một con chim anh vũ rất lớn với chiều cao cỡ khoảng một người trưởng thành nói như thế với một cô nữ sinh ở phía trước Cao Bằng.
Đồng thời còn nhổ một bãi nước bọt, phi một tiếng phun về phía cô nữ sinh kia.
Ngự thú thỏ tai to màu trắng bên cạnh nữ sinh kia hơi nhấc hai vành tai lên trước, hóa thành một tầng lá chắn màu trắng bạc nhàn nhạt bắn ngược bãi nước bọt trở về.
Con chim anh vũ cười hắc hắc, linh hoạt bay lên trên tránh đi bãi nước bọt.
Bẹp.
Bãi nước bọt rơi một cách chuẩn xác lên trên mặt một người khác ở sau lưng.
Đây là một chàng trai trẻ mặc tây trang, trên mặt chàng trai lộ ra vẻ mỉm cười xấu hổ mà không thất lễ.
Một giây trước khi nữ sinh mặc váy dài trắng chuẩn bị nói xin lỗi thì chàng trai chợt giơ tay lên bảo:
- Người cần phải xin lỗi hẳn là tôi mới đúng. Không có việc gì, tôi đã quen rồi.
Dứt lời bèn lấy ra một cái khăn ướt lớn từ bên trong không gian của Phù Không Thủy Mẫu rồi bình tĩnh lau lau ống tay áo, sau đó nói với con chim anh vũ kia:
- Kiệt đệ, đêm nay ngươi sẽ không có hoa quả khô, bởi vì ngươi lại nhổ nước bọt lung tung trên đường.
Con chim anh vũ được gọi là Kiệt đệ trợn to đôi mắt, không dám tin tưởng:
- Ngươi nói cái gì, sao ngươi có thể vô sỉ như vậy, không phải ngươi bảo ta phun lên trên người vị nữ sĩ mỹ lệ này sao. Cẩu Tử, ngươi thay đổi rồi.
Chàng trai mặc âu phục chợt thay đổi sắc mặt, vừa quay đầu liền nhìn thấy trên mặt nữ sinh váy dài trắng kia lộ ra vẻ sửng sốt, phẫn nộ, ánh mắt chứa đầy sự khinh bỉ.
Hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
- Còn tưởng là thân sĩ, không nghĩ tới lại là hentai!
Trông thấy ánh mắt giận dữ của chủ nhân, mặt chim anh vũ tràn đầy vô tội,
- Ngươi nhìn ta làm gì, ta chỉ là một con vẹt nhỏ mà thôi.
Dứt lời lập tức lúc la lúc lắc nhanh chân chạy đi mất, lúc đi ngang qua một quán ven đường chợt ngậm lên một Hỏa Long quả rồi lắc đầu tiêu sái rời khỏi.
Chàng trai mặc âu phục chật vật theo sau, móc tiền trong ví ra trả cho chủ quán.
. . .
Xuyên qua vết nứt không gian, triệu hồi Đại Tử ra.
Hiện tại hạn chế đẳng cấp của trái đất đã mở ra đến Đế cấp rồi, đại bộ phận ngự thú của Cao Bằng cũng đều có thể thả ra khỏi không gian ngự thú.
- Ông ngoại, cháu trở về rồi.
Cao Bằng ngồi trên lưng ngự thú chậm rãi hạ xuống.
Đại Tử hạ xuống dọc theo ven hồ. Cao Bằng cảm nhận được bên trong biệt thự có từng đạo khí tức cường hoành mà xa lạ, nhịn không được thay đổi sắc mặt.
Đáy lòng cảnh giác, tùy thời làm tốt chuẩn bị triệu hồi Tiểu Hoàng, A Ban và cả Tịch Sư.
Còn chưa đi đến biệt thự, Cao Bằng đã nghe thấy âm thanh ồn ào bên trong biệt thự.
Đẩy cửa ra, trong phòng ăn tỏa ánh sáng lung linh, một đám người ăn mặc khác nhau đi qua đi lại giữa phòng khách và phòng ăn.
Sắc mặt Cao Bằng như thường. Những người này hắn căn bản chưa từng gặp qua, có điều nhìn cách ăn mặc cách nói chuyện, và cả hành vi tập quán của bọn họ thì là người của bộ lạc không thể nghi ngờ.
- Tiểu Bằng.
Ông ngoại ngồi ở phòng khách nhận ra Cao Bằng đã trở về, trên mặt lộ ra một tia vui mừng và. . . lúng túng.
Cao Bằng nhìn sang, lập tức nhìn thấy một người phụ nữ tóc bạc ngồi bên cạnh ông ngoại. Trên người mặc áo tằm màu trắng, sống lưng thẳng tắp, hai mắt bao hàm tang thương.
Người phụ nữ lớn tuổi kia ngồi ở đấy, những người khác gần đó đều không dám áp sát quá gần, ngôn hành cử chỉ đều mang theo rất nhiều kính ý.
- Vị này chắc là cháu ngoại của ông rồi!
Người phụ nữ lớn tuổi đứng lên quan sát Cao Bằng.
Cẩn thận quan sát một hồi rồi mới nói với Kỷ Hàn Vũ:
- Rất giống ông, cũng rất giống với hắn.
Trên mặt người phụ nữ lớn tuổi nhìn không ra hỉ nộ.
- Ông ngoại, bọn họ là. . . ?
Cao Bằng hỏi.
- Ta đến từ bộ lạc Bạch Long.
Người phụ nữ lớn tuổi thể cốt rất khỏe mạnh.
Vẻ mặt Cao Bằng hơi động, bộ lạc Bạch Long. . .
Tất nhiên là hắn đã nghe nói qua tên tuổi của bộ lạc Bạch Long rồi, đây cũng là một trong ba đại bộ lạc đỉnh cấp.
Có điều bộ lạc Bạch Long đích xác rất ít người xuất hiện ở bên ngoài, dường như bọn họ không có mấy hứng thú với việc đến trái đất tranh đoạt địa bàn.
Cao Bằng ngược lại là có thể đoán ra một chút nguyên nhân.
Trái đất chỉ là một phần rất nhỏ trong Cửu Thiên Thập Địa, mục đích thực sự của bọn họ hẳn là Cửu Thiên Thập Địa rộng lớn vô ngần kia.
Bộ lạc U Hổ còn thấp hơn một cái cấp độ so với bảy đại bộ lạc nhưng đã có ngự thú Đế cấp, vậy nếu như chính mình không có đoán sai thì bảy đại bộ lạc chắc hẳn sẽ có ngự thú Thánh cấp. Mà nếu tiếp tục lớn mật suy đoán một chút nữa. . .
Có thể bộ lạc Bạch Long sẽ có Chuẩn Thần.
Đương nhiên đây đều là suy đoán của bản thân Cao Bằng mà thôi, sự thật như thế nào thì chỉ có bộ lạc Bạch Long mới hiểu.
Nhưng mà người của bộ lạc Bạch Long đột nhiên đến Nam Thiên tìm ông ngoại làm gì.
- Ta tới để tìm một lão bằng hữu.
Người phụ nữ lớn tuổi mỉm cười nói.
Người ở đây ngoại trừ bản thân mình thì chỉ có ông ngoại. Cao Bằng không biết người phụ nữ lớn tuổi này, vậy chính là tìm ông ngoại. . .
- Ta đã nói rồi, ta không phải hắn.
Ông ngoại thở dài,
- Ta chỉ là nhận được truyền thừa bên trong di tích của hắn ở thời điểm xảy ra tai biến mà thôi. Còn Bạch Long cũng là lúc đó tìm được ở gần di tích, ta nghĩ ngươi thật sự đã nhận lầm người rồi.
Lão phụ nhân không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn ông ngoại,
- Nhưng mà ngươi biết không, ngươi thật sự rất giống hắn.
- Đây cũng không phải việc đáng giá kiêu ngạo. Ta chính là ta, ta không phải là bất kỳ kẻ nào cả, ta chính là Kỷ Hàn Vũ!
Ông ngoại mày trắng giương lên, tựa như hai thanh ngân đao trắng như tuyết cắm vào tóc mai. Trở thành vật thay thế của người khác cũng không phải là một việc đáng giá để kiêu ngạo, dù cho người kia có là một nhân vật trong truyền thuyết đi chăng nữa.
Người phụ nữ lớn tuổi không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Kỷ Hàn Vũ một lúc, sau đó gật đầu:
- Được, ngươi chính là Kỷ Hàn Vũ, ta tin tưởng ngươi.
Người phụ nữ lớn tuổi dường như còn muốn nói thêm điều gì, nhưng người xung quanh quá nhiều, cuối cùng bà đành phải nuốt lời muốn nói xuống.
- Sáu ngày sau sẽ có một trận hội minh cử hành ở thế giới Phương Hóa, cũng là vị trí thế giới hiện tại của bộ lạc chúng ta, tất cả bộ lạc cỡ trung trở lên đều sẽ tham gia. Lần gặp gỡ này sẽ quyết định rất nhiều thứ, bao gồm cả thái độ đối với trái đất. Tin rằng ngươi cũng biết việc về Cửu Thiên Thập Địa, mặc dù chúng ta không để ý đến trái đất. . . Nhưng đến lúc đó chiến tranh bộc phát, trái đất sẽ không thể tránh khỏi việc trở thành cứ điểm.
- Cứ điểm?
Cao Bằng hỏi. Từ này nghe vào thì không giống như là một từ ngữ tươi đẹp gì cho lắm
Người phụ nữ lớn tuổi bị ngắt lời cũng không hề tức giận,
- Ừm, người của những bộ lạc kia sẽ không để cho chiến tranh xảy ra ở thế giới Phương Hóa. Hiện tại nơi đó là đại bản doanh của các bộ lạc, cho nên. . . cũng chỉ có thể để trái đất trở thành chiến trường. Đến lúc đó bọn họ sẽ khởi xướng kèn lệnh phản công, giết vào Cửu Thiên Thập Địa.
- Tiền bối, ta muốn biết năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Cao Bằng nhíu mày hỏi.
- Cửu Thiên Thập Địa đều là địch nhân của chúng ta sao?
Nghĩ như vậy, hình như không tốt lắm.
- Cũng không có khoa trương như vậy, có điều bây giờ các nhân vật chính trong Cửu Thiên Thập Địa cũng không hy vọng chúng ta trở về. Bọn họ sẽ đem chiến trường chống cự ở bên ngoài 'Gia viên' của bọn họ.
Lão phụ nhân cười nhạt đáp.
------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận