Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 392: Ngự Thú Thứ Mười

Chương 392: Ngự Thú Thứ Mười
- Thế nào? Ta không lừa ngươi chứ? Khi mới theo ta A Ban còn thấp hơn cả ngươi nữa, nó chỉ là một con nhện nhỏ bé đáng yêu.
Cao Bằng mỉm cười.
Giọng nói của Bạch Cương Phong Nhận Thú có chút run rẩy:
- Ngươi… Ngươi thực sự không lừa ta chứ?
- Ta lừa ngươi làm gì? Chủ yếu là do ta cảm thấy ngươi là một con quái vật rất có tiềm năng, ta nhìn trúng tiềm lực của ngươi. Còn về chiều cao thì không cần lo lắng, ngươi muốn cao như nó thì hơi khó, nhưng cao như con khô lâu này thì không khó đâu.
Cao Bằng kín đáo giơ chân phải đạp Đại Tử ra phía sau.
Đại Tử đang ôm một cục thịt khô liếm láp đột nhiên bị đạp bay đi, lăn vài vòng trên đất. Nhưng sau đó lại không đổi tư thế, tiếp tục nằm ở chỗ cũ gặm thịt khô.
Khi lòng Bạch Cương Phong Nhận Thú đang chìm trong khiếp sợ thì Cao Bằng vụng trộm sờ lên đầu nó.
Ừm, bóng loáng lạnh buốt, tựa như một chiếc mũ bảo hiểm xe máy.
Trong lòng Bạch Cương Phong Nhận Thú khiếp sợ, cũng đang phân vân.
Mặc dù mình… bị ngự thú của người này đánh bại.
Hơn nữa hắn cũng có phương pháp làm cho mình biến lớn.
Nhưng nếu mình cứ thế đồng ý thì có phải sẽ thể hiện bản thân rất dễ bị lừa gạt?
Bạch Cương Phong Nhận Thú rơi vào trầm tư.
Bên kia, sau khi A Ban ăn trái cây ngụy trang thì cơ thể bắt đầu thu nhỏ.
Từ một ngọn núi lớn, cơ thể nó dần dần nhỏ lại, cuối cùng biến thành một con nhện lớn như một toà nhà cao tầng.
Sáu mươi mét, tương đương với một toà nhà cao hai mươi tầng.
Nghe thì có vẻ không dễ tưởng tượng, nhưng nếu đứng trước một toà nhà hai mươi tầng thì ngươi sẽ hình dung ra được rõ ràng.
- Dù vẫn còn rất cao… nhưng ít ra cũng có thể miễn cưỡng mang ra ngoài.
Cao Bằng thở dài một hơi.
Đáng tiếc trái cây ngụy trang không có tác dụng cộng dồn, nếu không Cao Bằng sẽ cho A Ban ăn hai quả.
Sau khi thu nhỏ, mấy cây quýt khô quắt và căn nhà gỗ nhỏ trên lưng A Ban lại rất dễ thấy.
- Cây quýt này còn chưa chết sao….
Đã trồng lâu như vậy, Cao Bằng còn tưởng rằng chúng đã sớm chết héo, nhưng không ngờ vẫn còn sống.
Đại Tử cao hứng bay lên lưng A Ban:
- A Ban ngươi nhìn này, đây là cây quýt ta trồng cho ngươi đấy. Có đẹp không?
- Đẹp.
Sau khi thu nhỏ A Ban có vẻ nhanh nhẹn hơn một chút, chạy tới chạy lui trong sơn cốc. Cây ăn quả trên lưng nó rung mạnh, tựa như bím tóc trên đầu bé gái.
Có lẽ là do đã chuẩn bị tâm lý cho nên lần này Cao Bằng ký kết huyết khế với Bạch Cương Phong Nhận Thú rất dễ dàng, không có bao nhiêu kháng cự.
Từ khi A Ban tấn thăng lên Vương cấp, sức mạnh linh hồn của Cao Bằng tăng lên không ít. Hắn có thừa sức mạnh linh hồn để ký kết huyết khế với con Bạch Cương Phong Nhận Thú này.
Ngự thú nhà mình sắp gom đủ một đội bóng đá rồi.
Đại Tử, A Ban, A Xuẩn, A Ngốc, Tiểu Diễm, Tiểu Hoàng, Văn Bảo Thử, Tiểu Thảo, Tịch Sư, Bạch Cương Phong Nhận Thú.
Hắn giơ ngón tay đếm đếm, số lượng đã lên tới hai chữ số.
Nhưng mà đội hình ngự thú cũng đã sơ bộ thành hình.
Có thể đánh, có thể kháng đòn, có thể chữa thương, bây giờ còn có cả thích khách, coi như đã bổ sung đầy đủ nhược điểm.
A Ban bị nhốt trong sơn cốc mấy tháng vui vẻ rời ra ngoài. Một đám ngự thú, cộng thêm Cao Bằng ngồi trên lưng nó.
- Hình như quên thứ gì đó thì phải?
Cao Bằng tự lẩm bẩm.
- Ta nhớ ra rồi, đồ chơi Cao Bằng cho ta vẫn còn ở trong sơn cốc!
A Ban cơ trí đáp.
Tượng đồng Tần Quỳnh đang lén lút từ bên trong đi ra nghe vậy vội đứng khựng lại.
- Giờ nó nghe lời chưa?
Cao Bằng quay lại nhìn bức tượng đồng rồi hỏi.
- Cực kỳ nghe lời. Ta bảo nó chơi với ta, nó sẽ chơi.
A Ban cười hắc hắc.
Nơi xa, tượng đồng Tần Quỳnh đang chuẩn bị chạy trốn nghe A Ban nói vậy vội ngoan ngoãn chạy tới ngồi xổm dưới đất.
Tượng đồng Tần Quỳnh ngồi xổm, sau đó ngoan ngoãn nằm rạp xuống. Hàn Sương Tịch Sư đột nhiên khẽ kêu lên:
- Ồ, đây là…
Từ trong đáy mắt của nó lộ ra vẻ không dám tin:
- Không đúng, không có khả năng, tại sao lại là cái này?
Hai mắt Hàn Sương Tịch Sư trợn to, vươn đầu duỗi cổ nhìn chằm chằm vào tượng đồng Tần Quỳnh dưới chân.
- Làm sao vậy? Ngươi biết nó à?
Cao Bằng có chút nghi hoặc. Chắc hẳn người của thế giới Hắc Vụ chưa từng nghe nói tới Tần Quỳnh.
- Pho tượng hoạt hóa, tại sao ở chỗ các ngươi lại có thứ này?
Hàn Sương Tịch Sư kinh nghi bất định.
- Chuyện này rất bình thường mà.
Cao Bằng có chút buồn bực. Có một vài loại quái vật tồn tại ở các thế giới khác nhau là chuyện bình thường mà, chí ít là hắn nghĩ vậy.
- Có thể là bình thường….
Giọng nói của Hàn Sương Tịch Sư hơi trầm xuống, nhưng vẫn kinh nghi bất định nhìn về phía pho tượng hoạt hoá kia. Cuối cùng, sau khi do dự thật lâu nó mới nhỏ giọng nói với Cao Bằng:
- Theo ta biết, chỉ có một thế giới tồn tại Pho Tượng Hoạt Hoá, đó là thổ đặc sản của thế giới kia.
Thổ đặc sản.
Cao Bằng buồn cười.
- Ngươi chuẩn bị ký kết với Pho Tượng Hoạt Hóa này sao?
- Không, ta định để cho nó trông cửa.
Cao Bằng lắc đầu.
- ... Vậy cũng tốt! Tính cách của phần lớn Pho Tượng Hoạt Hoá đều khô khan cứng ngắc, bình thường đã nhận định cái gì thì sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Hàn Sương Tịch Sư ngáp một cái, tìm một khe nứt thoải mái trên lưng A Ban nằm xuống nghỉ ngơi.
Hắn đưa tượng đồng Tần Quỳnh đến cửa lớn của Thiên Các Học Phủ, dặn dò bảo vệ ở đối diện:
- Đây là lão sư mới tới, các anh cứ gọi nó là Tần lão sư. Đãi ngộ sau này… thấp hơn nửa cấp so với Quan lão sư.
Bảo vệ nhìn hiệu trưởng Cao bằng với ánh mắt sùng bái.
Hiệu trưởng nhà khác mời thầy giáo ưu tú lên lớp, hiệu trưởng nhà mình mời quái vật cấp Lĩnh Chủ tới làm thầy giáo.
Chờ Cao Bằng đi xa, tượng đồng Tần Quỳnh tìm một vị trí thoải mái trước cửa học phủ để đứng. Nhìn lại từ phía xa, hai bên trái phải ở cửa trường học có hai bức tượng đồng cao mười mét khí phái đứng sừng sững ở đó.
Trái Quan Công, phải Tần Quỳnh.
- Ông ngoại, ở bên ngoài hoang vu mê cung cháu có gặp ngự sử của căn cứ Lusaka thuộc đại khu Châu Phi. Từ chỗ bọn họ, cháu được biết cách mê cung một ngàn cây số về hướng tây là vết nứt không gian ở căn cứ Lusaka.
Vào bữa cơm tối, Cao Bằng nói với ông ngoại.
- Chỉ cách một ngàn cây số thôi sao?
Kỷ Hàn Vũ hơi kinh ngạc.
- Chuyện này còn ai khác biết không?
- Có thể mấy người da đen được cháu cứu đã biết. Trong bọn họ có một phe là quan chức cấp cao của chính phủ Zimbabwe, phe khác là cao tầng công ty bảo an Hắc Hoan. Cháu có trao đổi số điện thoại với họ, đến lúc đó chỉ cần phái người liên lạc là được. Cháu cũng đã ước định tốt thời gian tiến hành hợp tác khai phát thương lộ này.
- Ừ, vậy chuyện này giao cho cháu xử lý.
Kỷ Hàn Vũ gật đầu tiếp tục ăn cơm.
Ông cháu hai người cũng không lo lắng hai phe thế lực kia sẽ hợp tác với chính phủ Du Châu mà bỏ qua tập đoàn Nam Thiên. Quy tắc của thế giới mới do kẻ mạnh định ra, mà bọn họ đã càng ngày càng thích ứng với quy tắc mới này.
- Đừng, cháu không làm được đâu, phải nhờ lão gia tử ngài tự mình ra tay mới được.
Cao Bằng cười nói:
- Hiện giờ A Ban vẫn chưa thể đi qua vết nứt không gian được, chờ một thời gian ngắn khi vết nứt không gian lớn hơn ông hãy đưa Bạch Long sang đó dọn dẹp thương lộ này trước.
Kỷ Hàn Vũ hơi khựng lại, gật đầu đồng ý:
- Được, vậy tiểu tử cháu làm gì?
- Cháu sao? Cháu đi làm một việc lớn.
Cao Bằng nhe răng cười.
...
- Một loại tài liệu cuối cùng là Tử Tâm Chi Hồn. Chỉ cần tìm được Tử Tâm Chi Hồn là có thể gom đủ tất cả tài liệu cho A Ngốc thăng cấp phẩm chất Thần Thoại rồi.
Trên mặt Cao Bằng lộ ra nét tươi cười.
-----------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận