Thần Sủng Tiến Hóa

Chương 462: 1 VS 4

Chương 462: 1 VS 4
Vuốt lớn màu xám đen nổ tung, hóa thành sương mù màu đen rồi tiêu tan.
Một khu vực lớn đã trống rỗng, một vùng tán cây trong rừng rậm bị nghiền nát, tình cảnh phía dưới hoàn toàn lộ rõ.
Một đám người mặc áo bào đen trùm mũ đeo mặt nạ đang đứng rải rác nhìn Cao Bằng với vẻ nghiêm trọng, một đám ngự thú ở bên cạnh bọn họ hoặc ngồi xổm, hoặc ngồi, hoặc đứng.
Đi đầu là một con quái vật hình người màu đen cao hai mét, hai cánh tay có phần khoa trương, cuối cùng là chiếc vuốt đen sắc bén. Trên đầu nó không có tóc, gương mặt thối rữa làm người ta chỉ nhìn thôi cũng đã thấy tê dại.
- Không ngờ các ngươi lại dám đánh lén đại nhân Phổ độ từ Tử vĩ đại.
Đại Tử từ trên cao nhìn xuống, đồng tử dựng thẳng màu vàng sậm co lại thành một cây kim, lôi đình phong bạo đang hội tụ. Quầng sáng cấp Lĩnh Chủ màu tím vàng thoải mái phóng thích.
- Chỉ có mấy người thôi sao?
Cao Bằng khẽ nhíu mày nhìn lướt qua đám người phía dưới, sau đó quan sát những nơi có thể có người ẩn nấp ở xung quanh.
Cảm giác bị xem thường cũng không được thoải mái lắm.
Trong lòng đám người phía dưới tự nhiên nổi giận, chỉ có chúng ta thì sao? Ở bên cạnh ngươi căn bản không có ngự thú Vương cấp, chúng ta còn sợ ngươi sao? Mọi người đều có một cái đầu và một cái cổ, chẳng ai cao quý hơn ai cả.
Ta cũng không tin đầu rời khỏi cổ rồi mà ngươi vẫn có thể tiếp tục sống được.
Ở sâu trong rừng rậm lại nổi lên một trận gió bão màu xám. Một con quạ đen quỷ dị trên đầu có ba con mắt giang rộng hai cánh, vô số quạ đen nhỏ giống như những bóng đen bay lượn xung quanh phát ra tiếng kêu thê lương, hơi thở của điềm xấu tràn ngập trong không khí.
Cây cối ở một phía khác lay động, cái đuôi to lớn quét ngang khiến cả khu vực đó trở nên trống trải. Một con bọ cạp lớn tản ra ánh kim loại sáng bóng, con mắt có màu xám xanh đang nằm trên mặt đất. Đỉnh của cái đuôi lớn dựng lên giữa không trung như một khẩu pháo cao xạ kèm theo lôi tương đậm đặc màu đỏ sậm.
Đồng thời phía trên bãi cỏ là một quái vật hệ thực vật đang trải rộng, tựa như một thảm nấm thật dày. Thực vật bị cắn nuốt tiêu hóa, thảm nấm không ngừng nhúc nhích rồi bắn ra ba đám bào tử dày đặc lần lượt đánh trúng Tam Nhãn Nha Tướng, Phúc Xạ Cự Hạt và Hỏa Diễm Tê Liệt Giả.
Bốn con ngự thú cấp Lĩnh chủ bao vây tấn công, đẳng cấp đều không thấp, xem ra đã tốn nhiều tâm tư và công sức.
Cao Bằng vẫn ung dung quan sát thuộc tính của mấy con quái vật này mà không hề hoảng loạn.
【Tên quái vật】: Hỏa Diễm Tê Liệt Giả
【Đẳng cấp quái vật】: cấp 49 (cấp Lĩnh Chủ)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Hoàn Mỹ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Hỏa
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Kẻ báo thù được sinh ra trong ngọn lửa, tràn đầy oán giận và phẫn nộ. Sự tê dại và đau đớn không giây phút nào không cắn nuốt linh hồn của nó, cho nên tính tình của nó rất không tốt. Thích xem tiểu thuyết và phim hoạt hình về kỵ sĩ và công chúa, chán ghét kết cục bi kịch.
---
【Tên quái vật】: Tam Nhãn Nha Tướng (thể biến dị)
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 47 (cấp Lĩnh Chủ)
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Nguyền Rủa
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Vạn mộ chi địa sản sinh ra Tam Nhãn Nha Tướng quỷ dị, dung hợp với hơi thở của điềm xấu tiến hóa thu được năng lực nguyền rủa, có thể làm cho kẻ địch suy yếu, thích ăn thi thể mục nát.
---
【Tên quái vật】: Phúc Xạ Cự Hạt
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Tinh Nhuệ
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 46 (cấp Lĩnh Chủ)
【Thuộc tính quái vật】: Hệ Lôi
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Sau khi bị đạn hạt nhân ở sa mạc Đại Lệ tấn công, Phúc Xạ Cự Hạt phát sinh biến dị, thích ăn vật chất nhiễm phóng xạ cao.
---
【Tên quái vật】: Phệ Kim Cộng Sinh Tiển
【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Phổ Thông
【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 48 (cấp Lĩnh Chủ)
【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Một loại sinh mệnh cắn nuốt thực vật để trưởng thành, có thể hấp thu các loại nguyên tố năng lượng từ đó thu được sự trưởng thành. Bọn chúng có thể tách tế bào con của mình bám vào trên đơn vị khác, được đơn vị khác cung cấp cho năng lực bảo vệ.
Trong miệng Tam Nhãn Nha Tướng phát ra tiếng kêu đầy quỷ dị khiến cho người ta phải khiếp sợ, nghe như tiếng thủy tinh đang ma sát, sắc bén lại chói tai, làm cho người ta cảm thấy phiền lòng, suy nghĩ rối loạn.
Trong chớp mắt Cao Bằng cảm thấy cánh tay mềm nhũn, toàn thân không còn sức lực.
Đây là nguyền rủa sao, trong lòng Cao Bằng cảnh giác.
Không chỉ hắn mà Đại Tử, Tịch Sư và Bạch Cương Phong Nhận Thú đều bị suy yếu ở mức độ khác nhau.
Trong phút chốc thân thể nhẹ đi, Cao Bằng cảm giác như tháo xuống gánh nặng nào đó, nguyền rủa đã bị dời đi.
Nguyền rủa được chuyển đến A Ban ở cách đó mấy trăm dặm.
A Ban đang ngủ ở sân sau chợt hắt hơi một cái rồi hơi dịch người, chẳng lẽ là Cao Bằng nhớ mình sao? Sau đó nó lại nhanh chóng tiến vào trong giấc ngủ say sưa, ngọt ngào.
Đại Tử bị suy yếu 3% ở toàn bộ phương diện, Bạch Cương Phong Nhận Thú lại bị suy yếu 5% trên phương diện sức mạnh. Hàn Sương Tịch Sư kinh ngạc giơ móng vuốt lên với vẻ không dám tin tưởng:
- Không ngờ ta lại bị suy yếu 1%!?
- Thật sự rất lợi hại, không ngờ có thể suy yếu 1% lực lượng của ngươi.
Cao Bằng thật lòng khen ngợi.
Mắt Đại Tử chợt nghiêm lại, nghiêng tai nghe trộm, sau đó đột nhiên sợ hãi vỗ nhẹ vào ngực:
- Làm ta sợ muốn chết, không ngờ ta lại bị suy yếu tới 3%! Cao Bằng, làm thế nào bây giờ? Ta bị suy yếu nhiều như vậy thì có thể chết không?
Đại Tử nói xong còn rất phối hợp hét thảm vài tiếng.
Cao Bằng vội vàng xoa nhẹ lên sừng trên đầu Đại Tử:
- Đại Tử ngoan, suy yếu một chút như thế cũng không sao! Sẽ lập tức khôi phục lại thôi.
Vẻ mặt Đại Tử xám xịt lại nhanh chóng rạng rỡ, ngoan ngoãn gật đầu.
Đội trưởng đeo mặt nạ nhìn thấy con cự thú lớn sáu cánh trên bầu trời nhe nanh múa vuốt gào thét lung tung thì trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ:
- Cơ hội tốt đến rồi, con quái vật kia đã bị nguyền rủa ép cho bị điên, chúng ta nhanh tập trung sức lực giết chết nó!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ba con ngự thú cấp Lĩnh Chủ từ ba hướng khác nhau phát ra công kích.
Đỉnh đuôi Phúc Xạ Cự Hạt phun ra chất lỏng lôi điện đỏ sậm, không khí đều bị thiêu đốt, một cầu vồng màu đỏ bắc ngang qua không trung.
Hỏa Diễm Tê Liệt Giả khép hai móng vuốt lại rồi giơ lên cao, biển lửa vô tận tràn ngập, ngọn lửa hóa thành hai trảo lửa xé rách bầu trời.
Tam Nhãn Nha Tướng vỗ nhẹ hai cánh, âm khí nồng đậm quét ngang bay về phía Đại Tử.
- Để ta, cứ giao cho ta.
Đại Tử chủ động xin đi giết giặc.
- Lôi ngục luyện thế!
Sáu cánh của Đại Tử thoải mái xòe ra cùng với tiếng rống to, sấm sét vô tận xé nát hư không, Lưu Quang và Tịch Sư bám chặt vào phần dưới cánh của Đại Tử.
Ầm!
Sấm sét nổ vang.
Một tiếng sét nổ giữa trời quang,
Dường như mở ra chốt cấm kỵ nào đó của thế giới.
Trong nháy mắt, sấm sét vô tận trên bầu trời đánh xuống!
Ầm ầm ầm ~
Ầm ầm ầm -
Trong trời đất chỉ còn lại tiếng sấm sét phẫn nộ gào thét.
Trên vách đá, đám người Trần Hán Kiều dịch người vào sâu bên trong sơn động, trong ánh mắt vui mừng còn có chút lo âu.
Sấm sét thô to như thùng nước tựa như một gốc cây màu tím mọc giữa không trung, lôi tương màu đỏ sậm bay tới từ phía xa va chạm vào gốc cây màu tím phát ra tiếng nổ mạnh. Từng luồng sấm sét quấn quýt lấy nhau, màu đỏ và màu tím hóa thành lôi cầu tuyệt đẹp nhưng cũng đầy nguy hiểm.
Lại có một tia chớp như thần mâu nối liền trời đất đánh mạnh xuống!
Rắc rắc.
m khí vừa tiếp xúc với lôi mâu thì trong nháy mắt đã bị nó xé nát.
Khắp bầu trời có sấm sét rơi xuống như mưa, giống như một mảnh lôi hải, cái trảo lửa lớn cũng bị biển lôi hải nhấn chìm.
Ầm ầm!!!
Trong giây lát, Đại Tử lơ lửng trên bầu trời giống như lôi ma lâm thế.
Sấm sét khắp trời và cự thú hung ác tạo thành một cảnh tượng mà mọi người ở đây mãi mãi cũng không thể nào quên được.
-----------------------------------
Dịch: ND
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận