Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1003 - Trận Chiến Nghiêng Về Một Phía!

Nhưng Tô Trường Không không cho Vệ Thánh Tâm có nhiều cơ hội suy nghĩ.
Ngũ Cầm Hí. Bạch Hổ Khiếu Sát!
Ngay lúc ấy, ba giọt Huyền Quy chân nguyên trực tiếp nổ tung trong đan điền của hắn, thiên địa linh khí sôi trào mãnh liệt, một con Bạch Hổ dài chừng năm mươi trượng trống rỗng hiện ra, chấn cho cả tòa sơn cốc vỡ vụn.
Hiện giờ, trong đan điền của Tô Trường Không có 120 giọt Huyền Quy chân nguyên, số lượng này cũng đủ để chống đỡ cho hắn liên tục tiêu xài, phát động sát chiêu!
"Rống!"
Tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc nổ tung ra, mây mù trên bầu trời bị chấn cho tán loạn, vô số khe nứt xuất hiện giữa hư không, dường như cả bầu trời cũng bị một tiếng hổ gầm nọ chôn vùi mai một.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tầng tầng sóng âm hủy diệt như vạn thú chạy chồm, điên cuồng lao thẳng về phía Vệ Thánh Tâm.
Thân thể mạnh mẽ của Tô Trường Không có thể chịu tải quá trình bùng nổ 3 giọt Huyền Quy chân nguyên cùng một lúc, một khi dùng luồng năng lượng này để thúc đẩy vũ kỹ, công pháp của bản thân, hắn hoàn toàn có thể đánh ra công kích đạt tới trình độ khủng bố, khiến người ta sững sờ kinh ngạc!
Trên bầu trời, Cơ Tuyết Tiêu đã sớm đoán được từ trước, lập tức đánh ra một tầng băng tinh bao bọc quanh người, ngăn cách tầng tầng sóng âm tràn lan tới.
Trong khi ấy, Thiên Thi lão nhân lại quá mức bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức bị tiếng hổ gầm vang vọng linh hồn kia chấn cho đại não vù vù, xây xẩm mặt mày!
"Đây là... Thần thông sao?" Thiên Thi lão nhân kinh hãi với uy lực một kích vừa rồi của Tô Trường Không.
"Ừm?" Ngay cả Vệ Thánh Tâm cũng biến sắc mặt, đối diện với sóng âm khiếu sát phô thiên cái địa ập đến, gã không dám có một chút sơ suất nào, một nhánh xúc tu của Tà Đế Thú trực tiếp cuộn lại thành một vòng, bảo hộ gã vào trong đó.
"Ầm vang long! !" Vô số sóng âm trùng kích tới, tầng tầng lớp lớp, nổ tung liên tiếp, phát sinh chấn động, phân giải, cùng với những tiếng “ca ca” vỡ vụn không ngừng vang lên, khiến cho cả không gian đều quay về hỗn độn.
Có thể nhìn thấy, trong quá trình quay về hỗn độn kia, Tà Đế Thú vốn đang ẩn thân ngay giữa hư không tối đen nọ, chợt hiển lộ chân dung.
Đây là một con bạch tuộc màu mực khổng lồ, cả người được bao trùm bởi một tầng vảy màu mực dày nặng. Hình thể của nó vô cùng khổng lồ, một nhánh xúc tu cũng có thể dễ dàng vươn đến phạm vi hai, ba dặm xung quanh. Mỗi một nhánh xúc tu đều như một con mãng long, tản ra một luồng tà uy đậm đặc.
Dưới ảnh hưởng của sóng âm này đánh sâu vào, từng miếng vảy thật nặng trên người nó đều nổ tung ra, máu thịt trên thân thể cũng trở nên mơ hồ.
"Đáng chết! Đao Vô Phong nọ dùng ngụy thần thông nhưng uy lực lại mạnh đến mức này?" Vệ Thánh Tâm có chút khó mà thừa nhận nổi.
Bởi vì theo lẽ thường, ngụy thần thông không thể lay động Tà Đế Thú được hiển hoá từ thần thông bên trong Thần Chủng của gã mới đúng!
"Giết!"
Tô Trường Không không cho Vệ Thánh Tâm có một chút cơ hội thở dốc tìm đường sống nào, dựa vào Huyền Quy chân nguyên khá dư thừa trong cơ thể, Tô Trường Không liên tục bộc phát sát chiêu.
Chỉ thấy hắn lùi về phía sau, kéo giãn khoảng cách, rồi nhanh chóng lấy ra Tinh Văn Kim cường cung từ trong Thư Hương đại. Linh khí ngưng tụ thành mũi tên, ba giọt Huyền Quy chân nguyên liên tiếp bùng nổ, dung nhập vào bên trong mũi tên.
Phần chuẩn bị đã xong, hắn dứt khoát kéo căng dây cung, bắn ra mũi tên!
Bây giờ đúng là lúc đêm khuya, nhưng ở bên trong Quần Tà sơn mạch chợt xuất hiện một vầng mặt trời thật lớn hoà lẫn cùng ánh trăng, nhuộm đẫm không trung trở nên sáng như ban ngày.
Một luồng sát khí khuếch tán khắp nơi, khiến cho Cơ Tuyết Tiêu cùng Thiên Thi lão nhân đứng cách xa nơi ấy cũng căng thẳng trong lòng.
Quả thật, một mũi tên của Tô Trường Không khủng bố vô cùng.
Lại nói, nếu so sánh với Ngũ Cầm Hí, hiển nhiên uy lực của Phong Lôi Tiễn Thuật này mạnh mẽ hơn nhiều. Bởi vì nó vốn là môn tiễn thuật thuần túy để giết địch, cũng có uy lực mạnh nhất.
Nhưng chưa hết, dưới tình huống được ba giọt Huyền Quy chân nguyên thúc đẩy, uy lực của nó đã vượt qua phạm trù ngụy thần thông.
Mũi tên linh khí một phân thành hai, diễn biến thành nhật tiễn, nguyệt tiễn, quấn quanh, xoay tròn bắn thẳng về phía Vệ Thánh Tâm.
"Đáng chết!” Trong lòng Vệ Thánh Tâm thầm mắng một tiếng. Nhưng có thể làm gì được nữa? Gã chỉ có thể lệnh cho từng nhánh xúc tu của Tà Đế Thú quấn tròn lại, hình thành kết giới, bảo hộ chính mình ở trung tâm.
"Ầm vang long!"
Hai mũi tên cùng lúc bắn trúng mục tiêu.
Hỏa diễm và nguyệt mang đồng thời rít gào, tựa như một vầng Thái Dương tinh và một vầng Thái âm tinh cùng lúc nổ tung.
Âm dương nhị khí càn quét chung quanh.
Ánh lửa chói mắt rọi thẳng về phía chân trời, tựa như một vầng mặt trời vừa bạo liệt.
Nguyệt mang lại như vô số lưỡi dao cắt xén tám phương. Chỉ trong nháy mắt, cả tòa sơn cốc tứ phân ngũ liệt, từng mảng linh thảo biến thành tro bụi.
Cùng lúc ấy, từ trong hư không, chợt vang lên một tiếng thét gào như có như không, hai nhánh xúc tu của Tà Đế Thú kia đã bị giảo sát thành mảnh nhỏ, lại bị liệt diễm đốt cháy thành tro tàn.
Ngay cả Vệ Thánh Tâm vốn được Tà Đế Thú bảo vệ bên trong, cũng chịu ảnh hưởng của lực trùng kích tới từ bên ngoài, chấn cho thân hình không ngừng lay động, trước mắt biến thành màu đen.
"Lại đến!" Tô Trường Không dứt khoát giương cung cài tên, không đợi cho dư ba tiêu tán, lại lần nữa thi triển Phong Lôi Tiễn Thuật, ba giọt Huyền Quy chân nguyên hùng hậu nhanh chóng dung nhập vào trong đó, thề phải bắn chết Vệ Thánh Tâm thành cặn bã mới thôi!
"Oanh oanh oanh!"
Mỗi một mũi tên đều mang theo lực sát thương đạt tới cực hạn, vượt quá khả năng tưởng tượng của Đại Tông Sư ngụy thần thông.
Thật khó mà tin được, công kích nọ chỉ dừng lại ở phạm trù chuẩn thần thông, vẫn chưa phải thần thông chân chính!
Núi rung đất chuyển, cả Quần Tà sơn mạch như muốn sụp đổ.
Mặt trời, mặt trăng liên tiếp nhô lên không trung hình thành nên một vòng tuần hoàn chết chóc.
Tô Trường Không liên tục bắn ra ba tiễn, như thể không biết mỏi mệt là gì!
"Chuyện này... Nếu kẻ phải hứng chịu công kích nọ là ta... Chỉ sợ ngay một mũi tên đầu tiên, ta đã không chịu nổi rồi, bị nó bắn trúng không chết cũng tàn..." Thiên Thi lão nhân đứng từ đằng xa chứng kiến một màn khủng bố này.
Rõ ràng mục tiêu của công kích nọ không phải là lão, nhưng toàn thân vẫn túa ra mồ hôi lạnh, trong lòng không ngừng rung động, sợ hãi vạn phần.
Phải biết rằng trong hơn hai năm vừa qua, sau khi Thiên Thi lão nhân đạt được Thiên Long Chiến Khôi, thông qua quá trình nghiên cứu bộ thi thể ấy, lại áp dụng lên người mình, lão đã nhận được lợi ích không nhỏ.
Tới hiện giờ, có thể nói thực lực của Thiên Thi lão nhân đã có tiến bộ nhảy vọt. Đây cũng là chỗ dựa khiến cho lão tự tin cho rằng, tuy bản thân vẫn thua kém Tô Trường Không, nhưng tuyệt đối không thua kém tới mức không đủ lực chiến một trận.
Nhưng thực tế vốn không như tưởng tượng.
Trong khi lão không ngừng tiến bộ, Tô Trường Không cũng đang tiến bộ, hơn nữa, tốc độ tiến bộ của hắn còn nhanh hơn lão nhiều lắm.
Chỉ hơn hai năm, hắn đã có thể đè ra đánh Vệ Thánh Tâm, vị chuyển thế Võ Thánh nắm giữ Thần Chủng kia rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận