Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 403 - Được Rồi, Ta Cũng Không Phải Hạng Người Thích Làm Người Khác Khó Xử…

Trong phòng khách, Tô Trường Không cải trang thành dáng vẻ Tư Không Dũng gặp được Cung Ngọc Hổ.
Cung Ngọc Hổ là đệ đệ của tri phủ Cung Ngọc Long, lần này đối phương tới chơi, vừa nhìn thấy Tô Trường Không, vẻ mặt lập tức tươi cười nói: "Một đoạn thời gian không gặp Tư Không bang chủ, thần thái càng thêm phấn chấn!"
"Cung đại nhân, lần này tới gặp ta, là có chuyện gì sao?" Tô Trường Không không rảnh nhiều lời khách sáo cùng đối phương, trực tiếp dò hỏi.
Cung Ngọc Hổ lộ vẻ mặt nghiêm túc, vội ho một tiếng nói: "Là chuyện về Thần Tí nỗ, lần trước sau khi ta cùng Tư Không bang chủ thương nghị, trở về ta đã thỉnh giáo huynh trưởng, huynh trưởng quyết tâm mua trở về những giá Thần Tí nỗ này. Chẳng qua mấy ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, mới chậm trễ đến hiện tại."
"Hử?" Điều này làm cho Tô Trường Không có chút kinh ngạc.
Lúc trước, tám giá Thần Tí nỗ kia bị một đám hải khấu dùng để đối phó Tô Trường Không, Tô Trường Không diệt đám hải khấu kia, mang chúng nó trở về. Không bao lâu sau, người Cung gia tới cửa đòi lại, nhưng khi Tô Trường Không đưa ra cái giá 100 vạn lượng bạc trắng, cuộc gặp gỡ ấy đã tan rã trong không vui.
Hiện giờ Cung gia lại cải biến chủ ý, tình nguyện đưa tiền mua tám giá Thần Tí nỗ kia trở về!
"Là bởi vì chuyện Cung Phách sao?" Coi như Tô Trường Không đã đại khái hiểu được vì sao thái độ của Cung gia có chuyển biến như vậy.
Vốn dĩ Cung gia có cao thủ như Cung Phách tọa trấn, cho nên bọn họ có lực lượng mười phần để đối mặt với Cự Kình bang, với Tư Không Dũng.
Nhưng một đoạn thời gian trước đây, Cung Phách đã chết trên tay yêu ma, chuyện này khiến cho Cung gia không còn lực lượng này nữa.
Không chỉ như thế, Cung gia còn nhận được tin tức, Mộc Tấn vừa tới cửa đã đại chiến một hồi cùng 'Tư Không Dũng', cuối cùng Mộc Tấn chẳng nhận được ưu đãi gì, đã bị Hồng Chấn Tượng mang đi.
Chuyện này càng khiến Cung gia âm thầm lo sợ bất an. Đối mặt với thế gia đệ tử, mà 'Tư Không Dũng' vẫn là một lời không hợp trực tiếp ra tay, hoàn toàn không có chút cố kỵ nào, vẫn quen thói bá đạo. Rồi lỡ như hắn hiểu lầm Cung gia bọn họ, có ý tưởng đối phó với Cung gia thì bọn họ nên làm cái gì bây giờ?
Hiện giờ Cung gia không có thủ hộ thần Cung Phách này nữa, cũng không còn ai có thể ngăn được 'Tư Không Dũng' lại, bởi vậy hôm nay Cung Ngọc Hổ mới lại lần nữa tới cửa, nguyện ý tiêu tiền mua trở về những giá Thần Tí nỗ kia, xóa đi chút ân oán nhỏ giữa hai nhà bọn họ.
Tô Trường Không lại im lặng không nói gì, thật ra hắn không ngờ, một hành động của mình lại gián tiếp làm Cung gia kinh sợ.
Tô Trường Không như cười như không nói: "Lúc trước, ta đã chính miệng nói rồi, nếu để cho ta chờ quá lâu, chưa chắc các ngươi đã có thể dùng cái giá cũ để mua lại.”
Trước cuộc chiến tại Lam Vũ hải, tám giá Thần Tí nỗ này vốn nên thuộc về Mặc Lâm quân trong Mặc Lâm phủ thành, nhưng ở trong cuộc chiến Lam Vũ hải, chúng lại được hải khấu dùng để đối phó Tô Trường Không, hơn phân nửa là bên trong Cung gia có người âm thầm giúp đỡ hải khấu, bởi vậy Tô Trường Không sẽ không dễ dàng trả cho bọn họ mang về.
"150 vạn lượng! Cung gia chúng ta nguyện ý bỏ ra 150 vạn lượng mua trở về nhóm Thần Tí nỗ bị lấy mất đi!" Cung Ngọc Hổ lập tức mở miệng nói.
"150 vạn lượng?" Tô Trường Không cũng không khỏi rung động.
Lúc trước hắn mạo hiểm xuất chinh Lam Vũ hải, được chia sáu phần chiến lợi phẩm, cộng tất cả thu hoạch trong ngoài mới được 130 vạn lượng, mà hiện giờ Cung gia lại nguyện ý bỏ ra 150 vạn lượng mua trở về 8 giá Thần Tí nỗ kia, hóa giải ân oán cùng Cự Kình bang.
"Từ trước đến nay, Cung gia chúng ta luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người, để xảy ra loại chuyện này, cũng không phải là ý tưởng của Cung gia, mà là một tộc nhân nào đó bên trong tự tiện chủ trương, làm ra loại việc vớ vẩn này, từ lâu trong tộc đã trừng phạt tộc nhân tự tiện chủ trương kia rồi. Còn xin Tư Không bang chủ thứ lỗi!" Cung Ngọc Hổ rất thành khẩn nói, hạ thái độ xuống thật thấp.
Hiện giờ tình huống Cung gia cũng không tốt, bọn họ chỉ mong muốn được yên bình nghỉ ngơi lấy lại sức. Nói nữa, Cung gia có chỗ dựa là cả tòa Mặc Lâm phủ thành, chỉ là một chút tiền tài này, bọn họ hoàn toàn có thể lấy ra.
Tô Trường Không vốn là người ăn mềm không ăn cứng, nếu thái độ đối phương cường ngạnh, hắn cũng không muốn nói chuyện nhiều.
Nhưng Cung Ngọc Hổ này lại lộ ra thái độ thành khẩn, trực tiếp bằng lòng lấy ra 150 vạn lượng bạc trắng để giải quyết xong chút ân oán này, mà hiện giờ, đúng là Tô Trường Không đang rất cần tiền. Nếu có khoản tiền này, hắn có thể trăm phần trăm bước vào Khí Huyết thất biến, thậm chí vẫn còn dư lại!
"Được rồi, ta cũng không phải hạng người thích làm khó xử người khác. Cứ làm như ý tứ của Cung đại nhân, ta trả lại những giá Thần Tí nỗ kia cho Cung gia." Cuối cùng, Tô Trường Không suy tư một phen, mới trực tiếp đáp ứng điều kiện của Cung Ngọc Hổ.
"Được! Về sau có cơ hội, Cự Kình bang cũng có thể chân thành hợp tác cùng Cung gia chúng ta!” Cung Ngọc Hổ thấy Tô Trường Không đáp ứng, cũng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói.
"Quả nhiên. . . Có đôi khi uy danh cũng có thể đổi được tiền! Ngồi không cũng có người chủ động tới cửa tặng tiền!" Tô Trường Không cũng âm thầm cảm thán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận