Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 92: Cuộc Đời Thường Khó Đoán Như Vậy

Tô Trường Không chém chết Triệu Thanh, trong lòng hung hăng xả ra một ngụm ác khí. Triệu Thanh này tính kế hắn, lòng không có chút ý tốt nào, ngược lại còn chết vào tay hắn…
Là trừng phạt đúng tội!
Nhưng chuyện còn chưa xong đâu!
Tô Trường Không cười lạnh nhìn về phía xa xa.
Trong bóng đêm, một đám người bịt mặt mặc hắc y cầm Thập Tự nỗ trên tay đều ngây dại.
"Triệu…Triệu đại nhân đã chết?"
"Liều mạng với ngươi! Triệu đại nhân đã chết chúng ta cũng không sống được!"
Sắc mặt đám người bịt mặt mặc hắc y này đều trở nên dữ tợn, có kẻ khiếp sợ vì Triệu Thanh đã chết ở trên tay Tô Trường Không, cũng có kẻ trong lòng đầy tuyệt vọng, muốn liều mạng cá chết lưới rách cùng Tô Trường Không.
Bóng dáng Tô Trường Không chợt lóe, kéo theo một luồng tàn ảnh, đánh về phía mấy người mặc hắc y!
"Hưu hưu hưu!"
Có người mặc hắc y lay động lẫy Thập Tự nỗ, muốn bắn tên về phía Tô Trường Không, nhưng Tô Trường Không đã sớm có dự đoán, thân thể xoay chuyển một cái, tất cả mũi tên đều thất bại.
Không đợi bọn họ bỏ thêm mũi tên mới vào, Tô Trường Không đã đến gần trong gang tấc!
"Phốc!"
Tô Trường Không chẳng chút thương hại, trực tiếp vung Trảm Thiết đao, chém ngang tới.
Trảm Thiết đao tựa như lưỡi hái trong tay Tử Thần, cái đầu rơi xuống, máu tươi bắn thẳng lên cao!
"Giết hắn! Giết hắn!"
Đám người bịt mặt mặc hắc y còn lại, điên cuồng la hét, rút ra phối đao bên hông, chém về phía Tô Trường Không.
" Phần lớn những người này... còn chưa đạt tới võ giả Luyện Lực cảnh!"
Thông qua tốc độ của những người này, Tô Trường Không phán đoán, đa phần trong số bọn họ chỉ có chiến lực đạt tới mức cơ sở của người bình thường, ngay cả võ giả còn không phải!
Hồi nãy, cả đám cầm Thập Tự nỗ trong tay còn có chút uy hiếp, hiện giờ đôi bên giao đấu cận chiến, đám người này chẳng khác gì một đội quân ô hợp.
"Xuy xuy xuy!"
Tô Trường Không vung Trảm Thiết đao, đao tùy thân động, mỗi một đao chém ra, đều có đầu người rơi xuống đất, đều có người bị bổ thành hai nửa.
Chiến đấu dễ như thái rau bổ dưa!
Nhưng khiến cho Tô Trường Không giật mình chính là, rõ ràng những người này đã thấy đồng bạn chết thê thảm, rõ ràng trên mặt lộ ra nét sợ hãi vạn phần, nhưng không một ai chạy trốn…
Ngược lại, tất cả đều như thiêu thân lao vào lửa, hết người nọ đến người kia xông thẳng về phía Tô Trường Không.
"Lưu lại một tên, tra khảo một chút tình báo." Tô Trường Không thầm nghĩ.
Hắn chém sạch sẽ tất cả đám người ấy, chỉ để lại một người bịt mặt mặc hắc y duy nhất.
"Nôn! Nôn!"
Người mặc hắc y duy nhất may mắn còn tồn tại kia nhìn thấy thi thể đầy đất, lại nhìn thấy những cái đầu và máu tươi vung vãi khắp nơi, chẳng khác gì lò mổ… đối phương không nhịn được, lập tức tháo khăn che mặt xuống, liên tục nôn mửa.
Tô Trường Không chờ cho đến khi người này phun ra gần hết, mới chậm rãi mở miệng dò hỏi: "Các ngươi là người nơi nào? Triệu Thanh này lại là thần thánh phương nào?"
Tô Trường Không đeo chiếc mặt nạ hình quỷ nhiễm đầy máu, trong bóng đêm tựa như một con ác quỷ hung hãn đáng sợ.
Người mặc hắc y kia hung hăng cắn răng một cái, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng. Hắn biết đêm nay mình chết chắc rồi, bởi vậy giờ phút này, lộ vẻ mặt suy sụp thở dài nói: "Ta… Chỉ là một tên cường đạo bình thường thôi, đầu phục dưới trướng Triệu Thanh này. Thân phận của Triệu Thanh rất thần bí, ta cũng không biết quá nhiều. Hình như hắn là thành viên của một giáo môn gì đó. Hắn dùng một loại độc đan khống chế chúng ta bán mạng cho hắn, nếu không thuận theo, sẽ sống không bằng chết!"
Người mặc hắc y nói ra những gì mà hắn biết nhưng trên thực tế hắn cũng không biết nhiều.
Triệu Thanh kia có thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, dùng độc dược khống chế mọi người. Cứ cách một đoạn thời gian đều cần phải chờ Triệu Thanh cho dược hoàn đúng hạn mới có thể giảm bớt đau đớn, nếu không chờ đến khi độc đan phát tác, bọn họ sẽ sống không bằng chết.
Hiện giờ Triệu Thanh đã chết, dù Tô Trường Không buông tha cho bọn họ, bọn họ cũng không sống nổi!
Tô Trường Không nhìn ra người mặc hắc y kia không hề nói dối, thậm chí, từ vẻ mặt đối phương, hắn còn nhận ra người này đã hết hy vọng vào cuộc sống, chỉ một lòng cầu chết.
"Xuy!"
Thôi, coi như Tô Trường Không thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của đối phương vậy. Chỉ thấy bỗng nhiên hắn nâng tay, đánh ra một đao sạch sẽ lưu loát chém đầu người mặc hắc y kia xuống, chấm dứt hết thảy những chuyện này.
"Ừm… thân phận của Triệu Thanh có chút thần bí..." Trong lòng Tô Trường Không thầm nói.
Kẻ kia có thể dùng độc đan khống chế thuộc hạ bán mạng cho mình, bản thân lại là võ giả Thần Lực cảnh…
Hơn phân nửa sẽ là thành viên đi ra từ một thế lực lớn nào đó.
Nhưng đối phương đã chết, Tô Trường Không cũng không thể đi ép hỏi.
"Đóng gói toàn bộ chỗ Thập Tự nỗ này mang đi."
Tô Trường Không bắt đầu nhanh chóng quét dọn chiến trường.
Đầu tiên là đống Thập Tự nỗ kia.
Cuộc đời thường khó đoán như vậy.
Vốn dĩ những chiếc Thập Tự nỗ này đã được Triệu Thanh chi tiền mua đi, dùng để đối phó với Tô Trường Không, kết quả, chúng lại một lần nữa về tới trên tay Tô Trường Không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận