Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 793 - Dám Chơi Loại Kỹ Xảo Này Ở Trước Mặt Ta?

"Ngăn hắn lại!"
Cùng lúc ấy, hai cao thủ Trấn Ma ti đang canh giữ bên ngoài sơn cốc cũng không chút do dự, lập tức chia thành một trái một phải, lao về phía người mặc hắc bào kia.
Trong đôi mắt người mặc hắc bào này hiện lên một mảnh u quang.
Gã biết rất rõ nhóm người này toàn cao thủ cấp Ngũ Khí Tông Sư, nhất là Đoan Mộc Đào. Đối phương mang tới cho gã dự cảm uy hiếp mãnh liệt, bởi vậy điều gã có thể làm chính là chạy trốn, không thể chính diện giao chiến!
Dưới chân người mặc hắc bào chợt xoay tròn, trực tiếp thi triển thân pháp, một chia làm bốn, chỉ trong nháy mắt, gã đã hóa thành bốn bóng người, bỏ chạy về bốn phương hướng khác biệt.
Bốn bóng người này thiệt giả khó phân, thậm chí bàn chân bọn họ đạp lên cát mịn, đều để lại dấu chân nhợt nhạt, hệt như thực thể.
"Cái gì?" Hai cao thủ Trấn Ma ti đều rơi vào sửng sốt, nhưng rất nhanh đã hướng về phía hai bóng người gần nhất, dùng quyền cước công kích.
"Bang bang!" Hai bóng người kia đều nổ tung.
“Là giả?" Trong lòng hai người trầm xuống, lại không chút do dự phân công nhau truy kích theo hai bóng người mặc hắc bào khác.
"Hưu hưu!"
Nhưng chỉ thoáng một cái, hai bóng người mặc hắc bào kia lại tiếp tục chia ra làm bốn. Bọn họ không giao chiến cùng hai người kia, chỉ nhanh chóng lao về những hướng khác nhau, chạy trốn với tốc độ cực kỳ mau!
"Đây là loại thân pháp gì?" Hai cao thủ Trấn Ma ti đều kinh hãi vô cùng.
Và dù bọn họ đã cố hết sức đuổi theo, nhưng nhân số chỉ có hai người không thể đuổi kịp bốn người, trong lúc bọn họ đuổi theo hai bóng người bên này, hai bóng người khác đã chạy xa vài dặm, chỉ mơ hồ một hồi, đã biến mất không thấy.
Trên thực tế, chân thân của người mặc hắc bào nọ đã sớm chạy ra ngoài mười dặm chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn.
Người mặc hắc bào này vừa chạy trốn, vừa cười lạnh không thôi: "Cái gì mà Trấn Ma ti chứ? Chỉ là một đám phế vật mà thôi!"
Người mặc hắc bào có chút tự đắc. Kỳ thực, gã nhận được mệnh lệnh chạy ra bên ngoài hấp dẫn lực chú ý của Trấn Ma ti.
Dựa vào 'Huyễn Ma Thân Pháp' mà gã am hiểu nhất, người này có thể dễ dàng chạy thoát ngay dưới mí mắt của đám cao thủ Trấn Ma ti kia, đương nhiên phải kiêu ngạo một chút.
Suốt chặng đường hơn trăm dặm, người mặc hắc bào đều chạy băng băng không một trở ngại, đột nhiên gã vội vàng dừng bước, con ngươi thoáng co rút lại, nhìn thấy phía trước vừa xuất hiện một nam tử mặc hắc y, lạnh lùng, anh tuấn đang ngồi trên một tảng đá hình tròn… Dường như đối phương đang chờ đợi gã.
Đương nhiên nam tử mặc hắc y kia chính là Tô Trường Không.
Hắn dùng 'Bạch Hạc Độn Không' bay lượn về phía chân trời, đã trông thấy toàn bộ hành trình người mặc hắc bào này chạy ra khỏi sơn cốc. Và mặc kệ thân pháp của gã cao minh tới đâu, biến hóa nhiều đến mức nào, Tô Trường Không đứng trên cao, chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn thấy phạm vi hơn mười dặm xung quanh, và nhất cử nhất động của người mặc hắc bào đều nằm dưới mí mắt hắn.
Tô Trường Không mặt không chút thay đổi nhìn đối phương: "Ngươi có biết chuyện Linh Đạo tông không?"
Lúc trước, hắn đã nhận được tin tức, nhóm diệt Linh Đạo tông chính là bốn người mặc hắc bào, mà người mặc hắc bào trước mắt lại bị Trấn Ma ti truy tung…
Trong lòng hắn thầm suy đoán, không biết người trước mặt hắn có phải là kẻ tiêu diệt Linh Đạo tông hay không?
Nhưng người mặc hắc bào này không trả lời vấn đề của Tô Trường Không, gã không chút do dự, lập tức thi triển thân pháp. Chỉ thấy bóng dáng mơ hồ lóe lên, một phân thành hai, hai chia làm bốn, bốn bóng người giống nhau như đúc, khó phân biệt thiệt giả, lại hướng về bốn phương hướng khác biệt chạy trốn ra ngoài!
Người mặc hắc bào này không biết thân phận của Tô Trường Không, nhưng lại hiểu đối phương lai giả bất thiện, đằng sau còn có cao thủ Trấn Ma ti đang đuổi theo, đương nhiên là đi trước sẽ tốt hơn!
"Dám chơi loại kỹ xảo này ở trước mặt ta?" Tô Trường Không hừ lạnh một tiếng.
Tay trái hắn vươn tới, năm ngón co rút lại, chân khí mênh mông phóng thích ra ngoài, thiên địa linh khí chung quanh sôi sục, đều bị Tô Trường Không điều khiển!
Ngũ Cầm Hí. Viên Ma Nhiếp Không!
Bốn bóng người kia còn chưa kịp chạy ra ngoài một trượng, đã phát ra âm thanh "Ca sát" vỡ vụn, một luồng lực lượng cực lớn xuất phát từ bốn phía không ngừng chèn ép tới, tựa như có một bàn tay vô hình vừa khép lại, nhẹ nhàng nhào nặn, khiến ba hư ảnh đồng thời nổ tung, chỉ chân thân của người mặc hắc bào trong đó là không vỡ vụn, nhưng lại bị đè ép đến mức khung xương cả người “Ca ca” rung động, nội tạng muốn vỡ vụn ra!
"Đây. . . Đây là loại võ công gì?" Trong lòng người mặc hắc bào kinh hãi tột cùng, gã liều mạng giãy giụa, nhưng khó có thể thoát khỏi sự kiềm chế của Tô Trường Không.
Ở trước mặt Tô Trường Không, loại thân pháp vẫn được gã lấy làm kiêu ngạo kia lại hoàn toàn không gây nên một chút tác dụng nào.
Đối phương chỉ nâng tay một cái cũng có thể dễ dàng phá giải, bắt lấy chân thân của gã!
"Ca sát!" Năm ngón tay Tô Trường Không khẽ co lại, cùng với âm thanh khung xương bạo liệt, người mặc hắc bào nọ cũng kêu lên một tiếng đầy đau đớn, xương cốt cả người gã đều nứt vỡ, trong miệng mũi đều có máu tươi trào ra ngoài.
Tô Trường Không tản đi trói buộc, người mặc hắc bào với khung xương toàn thân đã vỡ vụn, cả người lập tức xụi lơ trên mặt đất, một ngón tay cũng khó nhúc nhích nổi.
"Người này. . . Cũng thuộc Trấn Ma ti sao?" Người mặc hắc bào kinh hãi vạn phần, đối phương bắt gã đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.
Đôi bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!
Tô Trường Không chuẩn bị tiếp tục hỏi chuyện về Linh Đạo tông, chợt khẽ nhíu mày. Hắn trông thấy mấy bóng người đang từ phía xa xa rất nhanh đi đến nơi này.
Đúng là đoàn người Đoan Mộc Đào, Liêm Thiên Lộ!
"Ừm? Có người bắt được tên mặc hắc bào kia!" Một võ giả Trấn Ma ti có chút giật mình, nhìn thấy người mặc hắc bào nọ đang nằm trên mặt đất xa xa.
Người mặc hắc bào này đã dựa vào khinh công thân pháp cao minh đã đào thoát dưới mí mắt nhóm cao thủ Trấn Ma ti, nhưng đương nhiên mọi người vẫn không dễ dàng bỏ qua chuyện này như vậy, đã lập tức đuổi theo tới. Và vừa đi đến nơi này, tất cả lại trông thấy người mặc hắc bào có thân pháp cao minh kia đã bị chế phục, nằm xụi lơ trên mặt đất.
"Người này là ai? Thực lực sâu không lường được!" Đoan Mộc Đào nhìn Tô Trường Không mặc hắc y, với khuôn mặt lạnh lùng đằng kia, ngay cả gã cũng không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng.
Dù gã không thấy rõ nội tình sâu cạn của Tô Trường Không, nhưng vốn là cao thủ, Đoan Mộc Đào chỉ cần dựa vào trực giác bản năng của mình, cũng có thể cảm nhận được Tô Trường Không trước mắt sâu không lường được, tuyệt đối không phải cao thủ bình thường!
"Đao Vô Phong?" Về phần Liêm Thiên Lộ, gã vừa nhìn thấy Tô Trường Không đã có chút giật mình, mở miệng nói.
Hiển nhiên lúc này, Tô Trường Không đã cải trang thành dáng vẻ Đao Vô Phong. Hắn suy đoán, sắp tới rất có khả năng sẽ phải giao tiếp cùng Trấn Ma ti, vì vậy đã chuẩn bị một phen trước từ lúc còn ở trên trời.
"Liêm phó ti chủ." Tô Trường Không hơi hơi gật đầu.
"Hắn là. . . Đao Vô Phong?" Đoan Mộc Đào nghe vậy, cũng lập tức cả kinh.
Gã và Liêm Thiên Lộ liếc nhau, đều thấy được vẻ giật mình trong mắt đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận