Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 342 - Hắn Sẽ Cho Bọn Họ Nhìn Xem: Ai Mới Là Con Mồi!!!

"Được, lão gia tử, nơi này làm phiền người chỉ huy, một khi có động tĩnh, cứ tùy cơ ứng biến, ta sẽ tháo xuống cái đầu của đám người Lệ Hồn!" Tô Trường Không nói với Tư Không Văn.
Tư Không Văn từng là bang chủ tiền nhiệm của Cự Kình bang, hơn nữa, ở nơi này vẫn còn hai vị đường chủ khác, để ba người bọn họ chỉ huy Cự Kình bang tác chiến chắc chắn sẽ giàu kinh nghiệm hơn hắn nhiều.
Lệ Hồn kia muốn thỉnh quân nhập úng, vậy Tô Trường Không sẽ cho bọn họ nhìn xem ai mới là con mồi!
"Được!" Tư Không Văn và những đường chủ còn lại đều cung kính nhận lời, đồng thời trong lòng cũng bội phục đảm lượng (dũng khí) của Tô Trường Không.
Hắn biết rõ trên U Hồn đảo kia đã sớm bị địch nhân bố trí thiên la địa võng, đó vốn là nơi đầm rồng hang hổ, nhưng rõ ràng gặp biến vẫn không sợ hãi.
Con thuyền lễ màu đỏ kia đã đến gần rồi, Tô Trường Không không chút do dự, trực tiếp thả người từ trên boong thuyền Cự Kình hào nhảy xuống phía dưới và nhẹ nhàng đứng trên chiếc thuyền màu đỏ nọ.
Ba người Tư Không Hoàng, Cao An, Triệu Thiên Hỏa cũng theo sát đằng sau, lần lượt hạ xuống con thuyền màu đỏ ấy.
"Khởi hành đi." Tô Trường Không nhàn nhạt liếc mắt nhìn phó đoàn trưởng Lệ Phi của U Hồn đoàn kia một cái. Lệ Phi này là huynh đệ ruột thịt của Lệ Hồn.
"Được.” Hai mắt Lệ Phi đánh giá Tô Trường Không cẩn thận một hồi, lúc này mới cười gật đầu.
Hô!
Đám thủy thủ trên con thuyền màu đỏ khua mái chèo, khuấy tan dòng nước, chiếc thuyền màu đỏ nhanh chóng chạy về phía U Hồn đảo.
Chiếc thuyền màu đỏ đã rời khỏi hải vực nơi đội tàu Cự Kình bang đang chiếm cứ, một đường đi thẳng về phía trước, xuyên qua đống thuyền của hải khấu ở ven đường.
U Hồn đảo ở vào phía sau đám thuyền hải khấu này, một khi hai bên xảy ra xung đột, căn bản không một ai có thể tới cứu viện đám người Tô Trường Không!
Không bao lâu sau, ở phía trước đã xuất hiện một hòn đảo không quá nhỏ, rất nhanh, nó đã ở ngay gần trong gang tấc, bên bờ biển đều là một đám hải khấu được võ trang hạng nặng.
Chiếc thuyền màu đỏ cập bờ, Lệ Phi dẫn đầu rời thuyền: "Các vị, xin đi theo ta, đại ca đã sớm thiết yến chờ đợi từ lâu."
Một hàng bốn người, đi theo Lệ Phi xâm nhập vào bên trong U Hồn đảo.
"Tất cả hải khấu trên đảo này... đều là hàng ngũ tinh nhuệ, cứ mười bước một tốp, năm bước một trạm canh gác! Trang bị hoàn mỹ, về cơ bản tất cả đều mặc giáp trụ thật dày!" Sắc mặt đường chủ Triệu Thiên Hỏa của Hỏa Kình đường trở nên ngưng trọng, vừa đi vừa chú ý tới thiên la địa võng được giăng sẵn trên U Hồn đảo.
Ven đường xuất hiện một đám hải khấu, mỗi người đều đứng thẳng tắp, khí tức hung hãn, trên người còn mặc giáp trụ kim loại nặng nề, nói là hải khấu nhưng trên thực tế còn giống tinh binh đã từng qua huấn luyện cơ bản hơn!
Vẻ mặt Tô Trường Không vẫn rất bình tĩnh. Hắn có thể cảm giác được ở trong chỗ tối có từng đôi mắt bao hàm ác ý đang nhìn chằm chằm về phía này.
Có thể nói, hiện giờ tất cả những con người trên hòn đảo này, đều là địch nhân!
Một đường đi về trước, trong tầm mắt đã xuất hiện từng dãy kiến trúc, thoạt nhìn một cái giống như là quảng trường luyện binh, tại nơi này đang có mấy trăm tới gần ngàn hải khấu tụ tập, ánh mắt những kẻ này đều đồng loạt nhìn về phía đám người Tô Trường Không vừa tới nơi.
"Nếu chiến tranh bùng nổ. . . Chỉ tính riêng đám hải khấu này thôi cũng đủ chúng ta uống sạch một bình (nôm na là ăn không tiêu, khó nuốt trôi)!" Đường chủ Cao An có dáng người cao gầy của Điện Kình đường âm thầm cười khổ.
Đúng là võ giả Khí Huyết cảnh có thể lấy một địch trăm nhưng đối mặt với hơn một ngàn tinh binh vây giết, thì hơn phân nửa kết cục chính là bị kẻ địch tươi sống xé thành mảnh nhỏ!
"Tư Không bang chủ đường xa mà đến, không tiếp đón từ xa!" Một tiếng cười khẽ vang lên, đám hải khấu ven đường đều nhích ra để lộ một con đường.
Tại trung ương quảng trường khổng lồ, được bày một chiếc bàn tròn thật lớn, bên cạnh bàn đã có đầy người tụ tập, ước chừng có mười mấy hai mươi người góp mặt, khí tức trên người bọn họ đều cực kỳ dũng mãnh, mơ hồ trong cơ thể đang có một luồng khí huyết dũng mãnh lưu động.
"Gần như tất cả đều là Khí Huyết cảnh. . . Là đoàn trưởng và phó đoàn trưởng của đám hải khấu đoàn kia sao?" Tư Không Hoàng quét ánh mắt quanh một vòng, nàng đeo trường cung trên lưng, bên hông giắt theo một thanh bảo kiếm, trong lòng ngưng trọng vô cùng.
Hiện giờ ở chung quanh U Hồn đảo, đã tụ tập gần mười hải khấu đoàn, phần lớn trong đó đều là thuộc hạ dưới tay một trong mười tám đại khấu, mà ở trên U Hồn đảo này, lại là nơi tụ họp của đám cao thủ bên trong hải tặc đoàn. Bọn chúng đang chờ đợi Tư Không Dũng đến.
Tô Trường Không nhìn về phía người vừa lên tiếng.
Đối phương là một nam nhân dáng dấp cao gầy, mặc áo trắng, sắc mặt cũng tái nhợt như tờ giấy. Người này chính là đại khấu thứ năm Lệ Hồn, cũng là kẻ chủ sự trong sự kiện lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận